Vô Tận Đan Điền

Chương 63: Bế quan (Hạ)

Mẫu thân nở nụ cười một tiếng.

- Đổi tên cũng là con của ta, ha ha, chỉ cần hắn mạnh hơn ta, điểm ấy hư danh tính toán cái gì? Nói sau, hiện tại ta sớm không phải là đệ nhất thiên tài gì rồi!

Sau khi Nhiếp Khiếu Thiên luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết tầng thứ nhất đại thành, trạng thái tinh thần cả người hoàn toàn bất đồng trước kia, tựa hồ lần nữa về tới tuổi hăng hái năm đó.

- Ha ha!

Nhìn thấy trạng thái tinh thần của trượng phu cải biến, Nhiếp Linh cũng hết sức cao hứng, nhẹ gật đầu, đang muốn tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nghe được bên tai truyền đến một hồi nổ vang.

Ầm ầm!

Dưới chân rung động lắc lư, một cổ khí tức đặc thù mạnh mẽ từ địa phương Nhiếp Vân bế quan bắn ra, khí tức cường đại, để cho sắc mặt hai người đồng thời biến đổi.

- Đây là cái gì?

Cảm nhận được cổ khí tức này, hai người Nhiếp Khiếu Thiên cũng cảm giác giống như đứng ở trong sợ hãi tột cùng, không sinh ra được lòng phản kháng chút nào!

- Chẳng lẽ là Vân nhi tấn cấp rồi hả? Cho dù tấn cấp cũng không có khả năng có được loại thực lực này? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Thời điểm Nhiếp Vân bế quan chỉ có thực lực Khí Hải đệ tứ trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong, cho dù tiến bộ, tầng thứ năm Xuất Thể cảnh trung kỳ là chống chết rồi, nhưng cổ khí tức trước mắt này, lực lượng quay cuồng như núi, khí tức nồng đậm như nước thủy triều, cũng không phải Xuất Thể cảnh trung kỳ có thể có!

Chẳng những Xuất Thể cảnh trung kỳ không có, mặc dù Thành Cương cảnh trung kỳ cũng tuyệt sẽ không có!

- Đệ đệ?

Động tĩnh lớn như thế, Nhiếp Tiểu Phượng một mực tu luyện cũng tỉnh táo lại, từ chỗ bế quan đi ra, nhìn về phía sơn động Nhiếp Vân bế quan, trong đôi mắt đẹp mang theo vẻ khiếp sợ không hiểu.

- Nhiếp Vân ca ca…

Nhiếp Đồng cũng đi tới, hai chân hắn đã hóa đá, nhưng thời điểm đi đường lại có thể có chút uốn lượn, giống như đã có dấu hiệu giải trừ!

Lần trước trước khi Nhiếp Vân bế quan cũng truyền thụ Linh Tê Luyện Thể Quyết cho hắn, lúc này tuy hắn không có như Nhiếp Khiếu Thiên tu luyện đến tầng thứ nhất đại thành, nhưng đã hóa giải hai chân hóa đá, để cho hành động càng thêm nhanh và tiện lợi.

Linh Tê Luyện Thể Quyết thân là vô thượng công pháp của Ma tộc, giảm bớt hóa đá khẳng định không có vấn đề, chỉ có điều Nhiếp Đồng hóa đá thời gian quá dài, muốn triệt để tiêu trừ, không có mấy tháng vất vả cần cù tu luyện là căn bản không có khả năng hoàn thành!

- Khiếu Thiên thúc thúc, cổ khí tức này là đệ đệ phát ra.

Nhiếp Tiểu Phượng mặt mũi tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía Nhiếp Khiếu Thiên.

- Ta cũng không biết, bất quá xem ra Vân nhi hẳn là muốn xuất quan.

Nhiếp Khiếu Thiên cũng không xác nhận cổ khí tức này có phải nhi tử mình phát ra không, nhưng nghĩ đến nhi tử đủ loại thần kỳ, vẫn gật đầu.

- Đệ đệ muốn xuất quan? Nhưng cổ khí tức này…

Bàn tay của Nhiếp Tiểu Phượng che đôi môi, tú mục trợn tròn, như thế nào cũng không thể tin được, đệ đệ mười ngày trước mới chỉ có Chân Khí cảnh đỉnh phong, năm ngày sau sẽ có được uy áp mạnh như thế!

Oanh!

Nàng lời còn chưa nói hết, khí tức như thủy triều đột nhiên thu lại, lập tức biến mất không thấy gì nữa, sau đó thạch động Nhiếp Vân bế quan nổ tung, vô số đá vụn tuôn ra, bụi đất bay lên bốn phía, cả sơn cốc tràn ngập ở trong bụi đất, để cho người thấy không rõ trong sơn động đến cùng xảy ra chuyện gì.

- Vân nhi…

Nhìn không tới trong sơn động đến cùng xảy ra chuyện gì, Nhiếp Khiếu Thiên cùng Nhiếp Linh liếc mắt nhìn nhau, từng người từ trong mắt đối phương thấy được vẻ lo lắng.

Bạo tạc nổ tung cường đại như thế, có phải là nhi tử tu luyện tẩu hỏa nhập ma, xảy ra vấn đề hay không?

Nhưng chưa từng nghe nói qua tẩu hỏa nhập ma sẽ phát sinh bạo tạc nổ tung cường đại như thế ah!

Đăng đăng đăng đăng!

Ngay thời điểm bốn người mặt mũi tràn đầy sốt ruột, đột nhiên phía trước truyền đến thanh âm bước chân chạm đất nhẹ nhàng, lập tức một bóng người từ trong bụi đất tối tăm đi ra.

- Cha, mẹ!

Bóng người chứng kiến Nhiếp Khiếu Thiên cùng Nhiếp Linh mặt mũi tràn đầy sốt ruột, cười nhạt một tiếng, lộ ra hàm răng trắng noãn.

- Vân nhi, ngươi không sao chớ?

Chứng kiến bóng người này, Nhiếp Khiếu Thiên, Nhiếp Linh toàn bộ thở dài một hơi, trái tim treo lên rốt cục để xuống.

- Ha ha, ta không sao!

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

- Không có việc gì?

Tuy nghe được nhi tử xác nhận, hai người vẫn nhịn không được nhìn sang hắn, vừa xem, trên mặt hai người nhịn không được đồng thời sinh ra vẻ cổ quái.

Lúc này cả người Nhiếp Vân bình thản không có gì lạ, từ bên ngoài nhìn vào mà nói, căn bản nhìn không ra bất luận khí tức chấn động gì, để cho người cảm giác như người bình thường không có gì khác nhau!

Chẳng lẽ bế quan một lần, thực lực của Vân nhi chẳng những không có tăng cường, ngược lại thấp xuống?

- Ha ha!

Tựa hồ nhìn ra cha mẹ nghi hoặc, thân thể của Nhiếp Vân khẽ động, một cổ khí tức ngập trời mạnh mẽ dâng lên, thẳng kích mây xanh!

- Khí Hải đệ lục trọng Thành Cương cảnh đỉnh phong? Cái này… Điều này sao có thể!

Cảm nhận được trên người nhi tử phát ra khí tức, Nhiếp Khiếu Thiên, Nhiếp Linh giật nảy mình!

Thời điểm nhi tử bế quan mới chỉ là đệ tứ trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong, xuất quan là đệ lục trọng Thành Cương cảnh đỉnh phong rồi, mười ngày liên tục nhảy hai đại cấp bậc, trên thế giới tại sao có thể có tốc độ tấn cấp quỷ dị như vậy?

- Cái này cùng công pháp ta tu luyện có quan hệ, kỳ thật có thể đạt tới loại thực lực này cũng là tích lũy rất lâu, hậu tích bạc phát mà thôi!

Chứng kiến cha mẹ kinh ngạc thành như vậy, Nhiếp Vân không thể giải thích cặn kẽ, thuận miệng nói một câu.

Tuy tốc độ của Cửu Chuyển Niết Bàn Công tiến bộ cực nhanh, nhưng Nhiếp Vân không có ý định để cho cha mẹ tu luyện, ngược lại không phải mình không bỏ được, mà là Niết Bàn tu luyện mỗi lần đều vô cùng nguy hiểm, mình là người của hai thế giới, đối với năng lực khống chế tu luyện mạnh, là cực kỳ cẩn thận, cha mẹ đi luyện, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, mình chẳng phải mỗi ngày tự trách sao?

An toàn thứ nhất, chỉ cần thực lực của mình mạnh, tìm được đầy đủ đan dược, bảo vật cho thân nhân, thân nhân đồng dạng sẽ tấn cấp không quá chậm!

- Nguyên lai ngươi trước kia thực lực tiến bộ chậm chạp, chính là vì tích lũy, còn làm hại ta cả ngày lo lắng.

Một lát sau Nhiếp Linh mới thở dài.

Nhiếp Vân không nghĩ tới mình thuận miệng nói, vậy mà giải thích mê hoặc trước trọng sinh, không khỏi cảm thấy kinh ngạc vì sức tưởng tượng của mẫu thân!

Bất quá, nàng đã nghĩ như vậy tốt nhất, cũng bớt mình nói dối.