Vô Tận Đan Điền

Chương 1056: Tiên âm tấn cấp (1)

Lần này Vân Huyên đã chân chính điên rồi.

Trước đó khi Nhiếp Vân thi triển ra thủ đoạn thôn phệ Vô Thượng đại kiếm thuật cũng không có làm cho nàng cảm thấy bối rối. Mà đột nhiên lại xuất hiện Phượng Hoàng chi dực khiến cho cho nàng triệt để cảm nhận được sự sợ hãi ở sâu trong lòng.

Thiên phú Thần thâu sư hắn có, thiên phú ẩn nấp sư hắn có, thiên phú ngụy trang sư hắn có, thiên phú Kiếm Đạo sư hắn có... Những thiên phú này hắn có thì cũng thôi đi. Có thể mượng nhờ thiên phú chi khí để thi triển. Nhưng mà Phượng Hoàng chi dực, đây chính là năng lực mà chỉ U Minh hoàng tộc chỉ mới có, làm sao hắn cũng có thể cũng có được chứ?

Hắn còn là người hay không?

Kỳ thật Vân Huyên cũng không biết, sở dĩ Nhiếp Vân có thể dung hợp máu huyết của Tiểu Long huyết dịch và U Minh hoàng tộc kết hợ lại cùng một chỗ, hình thành Tiên Thiên long thân và Phượng Hoàng chi dực chính là vì Pháp quyết vô danh vận chuyển. Về phần rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, lúc ấy Nhiếp Vân hôn mê, ngay cả chính hắn cũng không ràng cho rõ lắm.

- Đáng giận!

Trong lòng khiếp sợ vô cùng, lúc này Vân Huyên đã biết uy lực một quyền của thiếu niên này căn bản không phải là thứ mà hiện tại nàng có thể ngăn cản, nàng cắn răng, hai cánh lóe lên, lần nữa vượt qua vài trăm thước.

Phanh!

Nàng chạy cực nhanh, Nhiếp Vân đuổi theo cũng nhanh, chiêu này vẫn như trước, đánh vào trên người nàng.

Phốc!

Sắc mặt Vân Huyên trắng nhợt, máu tươi phun ra, linh hồn giống như bị đao đâm vào, đau đớn tới mức run rẩy.

Uy lực của Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương quyền có thể so với Vô Thượng đại kiếm thuật, cứ như vậy mà đánh vào người nàng. Cho dù lực lượng của Vân Huyên không kém nhưng cũng không chịu nổi.

- Còn không động thủ sao? Một khi ta bị giết, nhất định các ngươi cũng không trốn thoát!

Lần này chạy thục mạng, Vân Huyên lại một lần nữa chạy về phía nơi nàng vừa mới chạy ra. Tới gần hai đại cao thủ của Loạn Thiên ngân tích cùng với năm đại Vô Thượng trưởng lão còn lại.

Chiến đấu mới vừa rồi xảy ra trong nháy mắt, ngũ đại trưởng lão thậm chí còn chưa kịp ra tay thì Nhiếp Vân vaf Vân Huyên đã giao chiến được mấy lần. Bọn hắn chỉ có thể trợn mắt nhìn qua, dù sao tốc độ của hai người đã vượt quá tưởng tượng của bọn hắn, căn bản không có cách nào chen chân vào.

- Khung Thiên Tử Tiêu đại trận, khởi động!

Nghe thấy Vân Huyên nói vậy, dường như năm đại Vô Thượng trưởng lão cũng biết chuyện đã tới mức nguy cấp. Bàn tay đồng thời giơ lên, miệng thét dài một tiếng, một cỗ khí tức hạo nhiên từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ mọi người trên quảng trường vào bên trong.

Bị cỗ lực lượng này bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân dường như trở nên cứng ngắc hơn rất nhiều, động tác cũng có chút cứng nhắc.

- Ha ha, đây là Khung Thiên Tử Tiêu đại trận, một khi bị khóa lại. Cho dù là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong, lực lượng cũng sẽ bị áp chế. Ngay cả một nửa cũng không thi triển ra được. Tiểu tử, lần này ngươi chết đi cho ta!

- Vô luận là pháp lực hay là cơ bắp đều bị khóa lại, tựa như người bình thường đột nhiên có bao cát mấy cục cân trên người, đi lại cũng khó khăn chứ đừng nói là chiến đấu. Hừ, cho dù nằm mơ có lẽ ngươi cũng không nghĩ ra chúng ta còn có chuẩn bị như vậy a?

Hai đại cường giả Loạn Thiên ngân tích thấy một cỗ chấn động đặc thù khóa lại Nhiếp Vân, cả hai đồng thời cười ha hả, thân thể nhoáng một cái đã đánh qua.

Lần này hai người đánh tới tốc độ cực nhanh, dường như Khung Thiên Tử Tiêu đại trận chẳng khiến cho tốc độ của Nhiếp Vân giảm bớt mà còn gia trì lực lượng và tốc độ cho bọn hắn, khiến cho lực lượng của bọn hắn lớn vô cùng, bộ pháp nhẹ nhàng.

Ầm ầm!

Hai người đều là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong, đồng thời đánh ra một quyền. Quyền còn chưa tới trước mặt Nhiếp Vân thì không gian đã bắt đầu vặn vẹo.

- Tỏa Tự trận? Các ngươi cho rằng chỉ bằng vào đồ chơi này là có thể vây khốn được ta hay sao? Nằm mơ đi!

Nhìn thấy hai người công tới, hai hàng lông mày của Nhiếp Vânđột nhiên nhướng lên, nói.

Ầm ầm, thoáng cái trên người hắn đã xuất hiện vô số Long Lân, lân phiến chấn động, áp lực khóa vào trên người trong khoảng khắc tiêu tán.

- Phá!

Một hét lớn một tiếng, một quyền mang theo Long Lân che kín cùng với uy lực không gì cản nổi va chạm với quyền của hai đại cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong.

Phanh! Phanh!

Hai đạo thân ảnh như đạn pháo từ phía trên không trung bắn xuống dưới. Hai người này ngay cả tiếng kêu thảm cũng không có kịp phát ra thì thân thể đã chọc vào đất, giống như là cái cây vậy.

Tuy rằng cũng là Phá Không Cảnh đỉnh phong, nhưng mà thực lực của hai người này so với Vũ Huân trưởng lão của Hóa Vân tông mà nói, không có cách nào so sánh được. Thậm chí so với Cảnh Hồng cũng kém hơn. Tối đa chỉ có thể ngang hàng với Lưu Tế, sao có thể là đối thủ của Nhiếp Vân được cơ chứ?

Hóa Vân tông là tông môn Võ Đạo, chuyên môn nghiên cứu chiến đấu. Sức chiến đấu hiện tại của Nhiếp Vân còn kém hơn Vũ Huân trưởng lão một tia. Nhưng mà đối phó với hai người này lại dư xài, nhẹ nhõm vui sướng.

- Long Lân? Tiên Thiên long thân? Cái này... Không có khả năng, ngươi có Phượng Hoàng chi dực sao có thể có được Tiên Thiên long thân cơ chứ?

Thấy một màn như vậy, Vân Huyên cảm thấy nhận thức của mình triệt để sụp đổ.

Nàng thân là U Minh hoàng tộc, tự nhiên biết rõ Long tộc và tộc của nàng là đối thủ một mất một còn. Phật Ma, như băng như lửa, căn bản không có khả năng cùng tồn tại. Thiếu niên này có được Phượng Hoàng chi dực, dựa theo đạo lý mà nói. Tất cả đồ của Long tộc đều khó có khả năng sử dụng, mà tình huống hiện tại lại khác. Đối phương lại còn cô đọng ra Tiên Thiên long thân...

Con mẹ nó, rốt cuộc ngươi là quái thai gì chứ?

Trong nháy mắt này Vân Huyên cũng có xúc động muốn chết.

Biến thái, thật sự quá là biến thái.

- Nhiếp Vân, rất tốt, xem ra ta vẫn xem thường ngươi. Hôm nay giết không được ngươi, bất quá, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi phải chết trên tay của ta! Sau này còn gặp lại!

Trong lòng thầm mắng một tiếng, Vân Huyên cũng biết hôm nay có thể thoát kiếp đã là vạn hạnh. Nếu như còn muốn giết chết thiếu niên trước mắt này đương nhiên là chuyện không có khả năng. Lúc này nàng thét dài một tiếng, hai cánh khẽ vỗ, bắn thẳng về phía xa bay đi. Tốc độ càng lúc càng nhanh, trong nửa hô hấp đã bay ra khỏi đại trận hộ tông của Kiếm Thần tông đại trận, triệt để biến mất trước mắt.

- Muốn đi? Ngươi cho rằng hôm nay ngươi còn đi được hay sao?