Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 12 - Chương 3: Ma giới

Nữ phục vụ nghe thế thì mở to đôi mắt phượng lên nhìn Cổ Diêu:" Hắc, anh đẹp dzai, trước khi hỏi chuyện một nữ nhân thì hẳn là phải mời nàng làm một lý chứ?"

Cổ Diêu cười nói:" Đương nhiên là không thành vấn đề."

" Thế thì, đa tạ." Nữ phục vụ tự rót cho mình một ly rượu trái cây, sau đó mới trả lời:" Mị Chi Thành, nơi này chính là Mị Chi Thành. Đúng rồi, nếu như theo ta đoán thì các người đến từ Huyết Hải, đúng không?"

Huyết Hải?

Cổ Diêu nhớ đến lúc vừa rời khỏi không gian liệt phùng thì tiếp xúc với một đại dương đỏ tươi, có lẽ đó chính là Huyết Hải, vì thế nên gật đầu.

Nữ phục vụ cười nói:" Nếu thế thì xin hoan nghênh các vị, các vị vừa đến Ma Giới!"

Nàng nói như thế khiến cho Cổ Diêu giật mình, nhưng bộ dáng của nữ phục vụ cũng không có gì là khác thường, tâm tình hắn hạ xuống, nghi hoặc:" Tiểu thư, làm sao cô biết chúng ta là người mới đến?"

Nữ phục vụ nói:" Mị Chi Thành tuy là khá hẻo lánh, nhưng mà nó nằm bên cạnh Huyết Hải cho nên cũng phải là có ít người biết đến, hơn nữa trang phục và mùi trên cơ thể khác người so với người ở Ma Giới không giống nhau."

" Thì ra là như thế." Cổ Diêu chợt tỉnh ngộ:" Nhưng mà, tiểu thư, đối với thân phận nhân loại của chúng ta hình như cô không hề ngạc nhiên, có thể nói cho ta biết là tại sao không?"

" Có gì mà phải ngạc nhiên?" Nữ phục vụ hỏi lại:" Các người chỉ bất quá là một bộ phận trong số nhân loại đến Ma Giới mà thôi."

Xem ra ma tộc gọi tạp địch đại lục là nhân giới còn Thất Lạc Đại Lục là Ma Giới, tập quán có chút bất đồng.

Cổ Diêu kinh ngạc nói:" Nếu nói thế thì không lẽ thường xuyên có người đến đây sao?"

" Đúng thế, nhân giới và Ma Giới có vài thông đạo, mà một trong các thông đạo lớn nhất cũng chính là nơi các người vừa đi qua, chính là nằm ở giữa Huyết Hải, đây là nguyên nhân khiến cho Huyết Hải nổi danh, ta làm việc ở đây cũng đã vài chục năm rồi, đã từng gặp qua trên trăm dạng người, ngươi nghĩ ta còn phải ngạc nhiên sao?"

Nàng không kỳ quái, nhưng Cổ Diêu mới là kỳ quái, thứ nhất có rất nhiều người đi vào áo lai đại lục. Hắn còn tưởng rằng mấy người bọn hắn đã là rất hiếm rồi, thứ hai, nữ xà yêu này đã làm việc ở đây hơn vài chục năm nhưng bề ngoài của nàng so với thiếu nữ bình thường không khác lắm.

Hiểu biết của Cổ Diêu đối với mỹ nữ xà không nhiều, bây giờ xem ra đã hiểu thêm chút ít. Các nàng có khả năng trụ nhan nổi tiếng trong ma tộc.

Còn có chút khó hiểu, vì vậy Cổ Diêu nói:" Nhưng số lượng người ở đây tự hồ cũng không thể nào đều là người từ bên ngoài đi vào."

" Rất đơn giản." Nữ phục vụ nói:" Bởi vì đa số họ đều là những người sống ở đây."

" Cái gì? Ta không hiểu rõ ý của cô, mỹ nữ, có thể giải thích rõ hơn một chút không?"

Mỹ nữ xà sảng khoái nói:" Dĩ nhiên là không thành vấn đề, tổ tiên của những người đó từ hàng ngàn năm trước đã sống ở đây rồi, một số trong bọn họ là bị ruồng bỏ cùng với Ma Giới, còn một bộ phận là thông qua không gian liệt phùng mà vào."

Cổ Diêu cau mài nói:" Theo như ta được biết thì từ thời viễn cổ thì ma tộc và nhân loại đã có xung đột. Như thế thì tại sao nhân loại có thể tiếp tục ở áo lai đại lục sinh tồn?"

" Xem ra ngươi đã hiểu lầm. Hoặc có thể nói là tư tưởng của các người đã bị Quang Minh thần và thánh điện quán thâu rồi."

Mỹ nữ xà cười đến mức run rẩy cả người:" Cho tới bây giờ thì ma tộc và nhân loại không hề có thù hận gì, chúng ta chỉ có một tiêu chuẩn đó chính là ai mạnh hơn là được, người nào mạnh hơn thì có thể khống chế kẻ khác! Có rất nhiều nhân loại ưu tú, tuy số lượng ít ỏi, nhưng chỉ cần nắm đấm đủ cứng thì bọn họ có thể có được địa vị cao hơn hẳn một số ma tộc ở đây!"

Đầu óc của Cổ Diêu đã rối loạn, bởi vì những điều mà hắn biết được từ trước đến giờ đã hoàn toàn lung lay sụp đổ.

Nhân loại ở ma tộc mà có đủ khả năng thì hoàn toàn có thể trở thành nhân vật trọng yếu, điều này hoang đường cỡ nào.

Mỹ nữ xà thấy thế thì nói:" Không cần hoài nghi, ở chỗ này một thời gian đi rồi ngươi sẽ biết được lời nói của ta là đúng hay sai."

Cổ Diêu đem số tiền mà lúc nãy hắn thuận tay dắt dê đưa đến trước mặt mỹ nữ xà:" Được rồi, tôi tin cô, còn nữa, cô có thể nói cho tôi biết thêm vài chuyện nữa ."

Mỹ nữ xà cũng không có từ chối, đem số tiền đó cất vào túi, từ miệng của nàng Cổ Diêu hiểu rõ thêm về áo lai đại lục.

Nơi này cũng giống như tạp địch đại lục, là một thế giới khổng lồ, đầy rẫy ác ma, ma quỷ, tinh linh, yêu quái, thái thản, địa tinh, dực nhân và nhiều chủng tộc khác, đương nhiên đó đã bao gồm cả con người.

Trong đó ác ma và ma quỷ có huyết thống ma tộc thuần nhất, các ma tộc khác chỉ là các chi hoặc là phụ chúc chủng tộc.

Ma Giới, cũng chính là áo lai đại lục là nơi mạnh được yếu thua, tư tưởng này ở đây còn mạnh hơn cả tạp địch đại lục, chính như xà yêu nói, tiêu chuẩn duy nhất ở đây để xác định địa vị chính là nắm đấm.

Ác ma và ma quỷ có địa vị cao quý là do bọn họ trời sinh đã có thân thể cường hãn và thực lực rất mạnh, nhưng cũng có một số ít ma quỷ yếu kém sẽ bị rơi xuống dưới đáy xã hội, đồng dạng, trong địa tinh, cũng có một số có được năng lực cường đại, nên có được địa vj cao cấp.

Nhân loại, chẳng những không phải là kẻ thù của ma tộc mà ngược lại còn chiếm được địa vị cao ở nơi này, bởi vì họ có được một cái đầu thông minh, mà đại đa số ma tộc đều dường như rất ngu dốt.

Trong đó, thái độ của ma tộc đối với nhân loại hoàn toàn trái ngược hẳn với lịch sử của tạp địch đại lục.

" Vậy, thông đạo giữa Ma Giới và nhân giới ở đâu?" Đây là vấn đề mà Cổ Diêu quan tâm nhất, nếu như tìm được Hàn Đan và Đoan Mộc Tình thì trước tiên điều hắn muốn làm là rời khỏi nơi quỷ quái này.

Xà yêu nói:" Không biết, hoặc ít ra là ta chưa từng nghe nói qua, tại sao phải đi khỏi chứ? Tất cả nhân loại đến nơi này đều không muốn rời khỏi, đây là một thế giới hoàn toàn tự do, chỉ cần có sức mạnh thì có thể làm gì tùy thích. Muốn làm gì cứ làm, thoát khỏi xiềng xích của đạo đức, vứt bỏ cái thứ được gọi là lương tâm, lại có được nhiều khoái hoạt. Ta dám cam đoan, ngươi sẽ nhanh chóng thích nơi này thôi, hi hi!"

Dừng lại một chút xà yêu nói:" Đúng rồi, anh đẹp dzai, ta rất thích các nam nhân cường tráng, nếu như ngươi có ý định ở lại Mị Chi Thành thì nói cho ta biết địa chỉ, ban đêm nói không chừng ta sẽ mang đến cho ngươi nhiều ngạc nhiên lẫn khoái hoạt."

Nàng chống má. Ba đào mãnh liệt tựa như muốn phá y xuất ra. Đôi mị nhãn không hề kiêng kỵ gì mà nhìn chằm chằm lên người Cổ Diêu đáng giá, cái lưỡi của nàng liếm một vòng trên đôi môi đỏ mọng, bộ dáng tựa như là muốn lập tức Nuốt <@> lấy Cổ Diêu vậy.

Mỹ nữ xà chính là hạ đẳng trong yêu tộc, họ có được dung mạo xinh đẹp và mị lực. Tính dâm, thích câu dẫn nam tử. Hơn nữa đều là những nam tử hùng mạnh. Bởi vì tinh dịch của họ chính là thuốc bổ đối với nàng, đó cũng chính là bí phương trụ nhan của mỹ nữ xà.

Mỹ nữ xà quả thật là vưu vật, có thể khiến cho nam nhân có được những niềm khoái hoạt đến lạ thường ở trên giường, nhưng nếu như cùng nàng dâm nhạc thì sẽ bị tổn thất sức lực, mặc dù cũng ít nhưng mà ở Ma Giới này thì thực lực là quyết định, có thể nói nó còn quan trọng hơn cả tính mạng, vì thế ít ai lại hoang phí cho một lần truy hoan.

Bởi vì bị hạn chế về thể chất. Mỹ nữ xà phải thông qua phương pháp khác để tăng cường thực lực, bởi vì tốc độ tăng cường của bản thân quá chậm. Mà việc giao chiến với nam nhân trên giường thì thu được kết quả rất là khả quan, nhưng dưới tình huống bình thường thì các nàng chỉ có thể dẫn dụ được các ma tộc ngốc nghếch như Ngưu đầu nhân. Nữ phục vụ thấy Cổ Diêu lần đầu đến áo lai đại lục, nên tưởng hắn là một thái điểu, nên nổi lên tham niệm.

Đông Phương Lộ thấy xà yêu lả lơi nên trong lòng rất là khó chịu, hừ một tiếng.

Cổ Diêu đương nhiên cũng không bị xà yêu làm cho thần hồn điên đảo, chỉ vừa đến Ma Giới, hành động và lời nói của hắn phải cẩn thận, để tránh gặp phải rắc rối.

" Ha ha, thật là tiếc qua, ta còn bận việc, phải đi ngay."

Mất đi cơ hội hấp thu tinh hoa của một người, mỹ nữ xà cảm thấy chán nản:" Thật sao? Thế thì tiếc quá?"

Trong mắt của ma tộc thì nhân loại là sinh vật rất là kỳ lạ, bọn họ có thể chất rất là yếu ớt, cho dù là những người giỏi nhất cũng thế, tố chất cơ thể của họ thậm chí còn yếu hơn hẳn so với địa tinh.

Thân thể của họ tuy yếu nhưng lại có được năng lực tiềm tàng không thể tưởng tượng được, chỉ cần được ma luyện thì thậm chí họ có thể sánh ngang với ác ma, đây cũng chính là lý do trước giờ ma tộc không khinh miệt nhân loại, điều này hoàn toàn trái ngược với việc trong sách sử ghi lại là ma tộc coi khinh loài người.

Cường giả của nhân loại, tinh dịch vô cùng bổ dưỡng. Hơn nữa trong mắt của xà yêu, thì nhân loại so với ngưu đầu nhân thấp kém thì tuấn tú hơn nhiều, có nữ nhân nào mà không muốn bạn tình của mình dễ coi một chút chứ.

Cổ Diêu nói tiếp:" Đúng rồi, không lâu trước kia cô có từng gặp qua một nữ tử nhân loại không? Tuổi của nàng so với ta cũng không khác, dung mạo rất là mỹ lệ, có một mái tóc dài màu xanh biếc."

" Không có, ta nghĩ ngươi nên đến bến tàu mà hỏi, nếu như nàng cũng đến từ Huyết Hải thì chắc người ở bến tàu nhất định sẽ biết."

" Tốt, xin cảm ơn, găp lại."

Tuy không thể ăn được khối thịt béo, nhưng xà yêu vẫn chưa từ bỏ:" Anh đẹp dzai, ta tên là Lysa, nếu rãnh thì đến tìm ta vui đùa."

Cổ Diêu cười và khoát tay nói:" Đương nhiên không thành vấn đề, này tiểu thư xinh đẹp, ta làm sao có thể quên được cô chứ phải không?"

Sau hi đi ra hỏi quán rượu, Cổ Diêu thấy Đông Phương Lộ dùng ánh mắt rất là kỳ quái để nhìn mình:" Này Tam Tiểu Thư, cô sao thế?"

" Này, lưu manh, không phải ngươi thật sự có ý định cùng với quái vật nửa người nửa xà kia quan hệ chứ?"

Thì ra chính là vấn về vô cùng ngây thơ này, Cổ Diêu trợn mắt nói:" Nhảm nhí, cô nghĩ thử xem?"

Đông Phương Lộ cười nhạt nói:" Sao lại không có khả năng được? không biết là tên nào lúc nãy còn lưu luyến không muốn rời, còn nữa cái gì mà, Tiểu Thư xinh đẹp, ta làm sao có thể quên được cô chứ, thật là nổi da gà!"

" Xã giao, đây chỉ là những lời nói xã giao thôi mà!" Cổ Diêu vội ho một tiếng:" Ta van cô, Đông Phương Lộ tiểu thư, chuyện như thế mà cô cũng quan tâm đến, thật đúng là ngốc thật."

Đôi mày lá liễu của Đông Phương Lộ chau lại:" Ngươi mới là đồ ngốc, ta chỉ là vì cảm thấy tiểu tình bị đối xử bất công mà thôi, trăm cay nghìn đắng mới đến được nơi này, mà ngươi thì lại không chịu đi tìm tiểu tình trước, lại đi khắp nơi tán gái!"

" Ta không phải và vì tìm kiếm Đoan Mộc Tình mà chuẩn bị sao?" Cổ Diêu dở khóc dở cười, cãi nhau với phụ nữ đúng là lao lực mà, cho dù có là Đông Phương Lộ khi nóng lên là cũng không nói lý.

" Tìm nàng không phải là chuyện một sớm một chiều, chúng ta ít nhất phải biết được về nơi này, nếu không đến lúc đó lỡ như chọc vào những người không nên chọc thì chết cũng không biết tại sao. Khi đến một nơi nào đó không rõ tình hình thì trước tiên phải tìm hiểu về nó, đây là những điều mà huấn luyện viên đã chỉ dạy trong các nhiệm vụ thực tập, hình như cô cũng có học mà phải không, Tam Tiểu Thư?"

Bị Cổ Diêu nói như thế thì Đông Phương Lộ đã đuối lý nhưng ngoài miệng vẫn không thừa nhận:" Có quỷ mới biết là ngươi nghĩ gì, nói không chừng lại là túy ông chi ý bất tại tửu!"

Tranh biện với một nữ nhân chính là việc làm ngu xuẩn nhất, biện pháp tốt nhất chính là giữ yên lặng. Vì thế Cổ Diêu không nói gì nữa.

Đến bến tàu tìm hiểu tin tức cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Các địa tinh này vô cùng tham lam chỉ cần và thủy tinh là chúng sẽ đem hết mọi chuyện mà chúng biết được nói ra.

Chỉ có vài thủy tinh mà bọn chúng đã vô cùng thỏa mãn, cũng không khó hiểu tại sao chúng lại trở thành ma tộc hạ cấp nhất ở áo lai đại lục.

Đáng tiếc Cổ Diêu cũng không thể có được tin tức nào từ trong miệng của các địa tinh, tất cả các địa tinh đều chưa từng gặp qua Đoan Mộc Tình.

Nói lại, khi vừa tiếp xúc với Huyết Hải thì bọn họ lựa chọn đại một phương hướng để đi nên đến được Mị Chi Thành, cho nên khả năng đi cùng hướng với Đoan Mộc Tình là vô cùng nhỏ.

Dù sao đi nữa thì cũng đã có được một vài hiểu biết về áo lai đại lục rồi, có tin xấu và cũng có tin tốt. Tin tốt chính là ma tộc cũng không phải thù oán nhân loại như trong tưởng tượng, như thế thì hành động tiện hơn nhiều.

Tin xấu chính là, ác ma bắt đi Đan Đan chính là chủng tộc cao cấp nhất trong ma tộc. Muốn tìm ác ma kia để cứu Hàn Đan quả không phải là chuyện dễ dàng.

Hiện tại không thể tìm được thông đạo trở về tạp địch đại lục, nhưng khẳng định là sẽ có người biết nếu không thì Hấp Huyết Ác Ma kia không thể nào tiến vào Tạp Địch Đại Lục được.

Sau khi bị Cổ Diêu thiêu bát thì Phong Điên Nhị Quái rất là nóng lòng:" Này, tiểu tử, có tìm được tên gia hỏa kia không?"

Bọn họ luôn nghĩ là khi chạm đất là sẽ dùng gió xé xác tên kia hoặc là trầm hắn xuống dưới biển sâu, căn bản không hề nghĩ đến tính hợp lý của vấn đề, bị lừa mà cũng không biết. Nhưng nếu như họ không phải ngốc nghêch thì Cổ Diêu làm sao dám thao túng bọn họ chứ, nếu không thì chẳng khác nào thiêu thân.

" Vẫn đang dò hỏi" Cổ Diêu lập tức ba hoa:" Xem ra tên gia hỏa kia biết được hai vị tiền bối đến nên đã trốn đi rồi, vãn bối cần phải có chút thời gian để tìm hắn. Đúng rồi, tiền bối, hai người ngàn vạn lần đừng tùy tiện thi triển vũ kỹ, hai người đều là những cao thủ tuyệt thế của đại lục, cho dù là ở một vị diện khác nhưng cũng dễ dàng được nhận ra, nếu như tên gia hỏa kia đã nghe được tin hai vị tiền bối chắc chắn sẽ chuồn êm, như thế thì khó mà tìm hắn."

Được vỗ mông ngựa như thế thì Phong Điên Nhị Quái rất là đắc ý, danh dương toàn vũ trụ, có mấy người có thể đạt đến cảnh giới này chứ?

Lam đạo phu nói:"Tiểu tử, vậy ngươi nói làm sao bây giờ?"

Thái Luân Tư tiếp lời:" Chẳng lẽ cứ ngồi chờ thế này sao?"

" Ha ha, hay là như vậy đi, nhị vị tiền bối cứ giao việc này cho vãn bối, thời gian của nhị vị làm sao có thể để lãng phí được, vãn bối nghĩ nhị vị có thể ra biển để tiếp giao đấu trong lúc chờ, nhị vị thấy thế nào?"

Phong Điên Nhị Quái đều là những người không có kiên nhẫn, hơn nữa bọn họ không quen sống gần người khác, ở trong thành đã sớm buồn bực rồi, tay chân ngứa ngáy, nghe thế thì mừng rỡ:"Tốt lắm, tiểu tử, toàn bộ giao cho ngươi, tìm được hắn sau lúc lập tức cho chúng ta biết!"

Bọn họ phi thường cao hứng, thầm nghĩ tiểu tử này thật đúng là biết điều, tránh được không ít phiền toái. Đánh nhau thì dễ dàng, tìm người, thật là đau đầu.

Cổ Diêu cười nói:" Đúng rồi, tiền bối, hai vị nên tiến vào giữa biển, nếu như lỡ có gặp phải người nào, ặc, ý vãn bối là bất kỳ sinh vật nào thì tốt nhất là biến bọn họ thành thi thể, tránh cho thanh danh hiển hách của nhị vị loan truyền ra bên ngoài, đến được tai của tên gia hỏa kia."

Phong Điên Nhị Quái cười ha ha nói:" Yên tâm, việc này thì đơn giản?"

Xem ra ma tộc sắp gặp phiền toái rồi, Cổ Diêu cười thầm trong lòng, tạm thời vẫn chưa cần đến Phong Điên Nhị Quái, hai chi phối giả này cũng không phải là tử sĩ, giữ lại ở bên người có chút phiền toái, không bằng cho họ đi vào Huyết Hải đánh nhau, khi nào cần thì kiếm về.

Phong Điên Nhị Quái đi rồi, Cổ Diêu bắt đầu chuẩn bị cho hành động tiếp theo.

Hiểu biết của hắn về Thất Lạc Đại Lục tất cả đều đến từ sử sách, rất là phiến diện, hơn nữa những quyển sách đó đã có từ hàng ngàn năm trước rồi. Trải qua biết bao nhiêu tuế nguyệt, có thể Thất Lạc Đại Lục đã có những biến đổi nghiêng trời lệch đất rồi, bởi thế cũng không thể nào không thay đổi kế hoạch được.

Nhưng khi đến nơi này rồi thì nhất định phải tìm hiểu rõ về nó.

Mục tiêu dĩ nhiên chính là tìm Đoan Mộc Tình và Hàn Đan, sau đó tìm đường trở về tạp địch đại lục.

Nhưng phải tìm Đoan Mộc Tình trước hay là Hàn Đan đây?

Cổ Diêu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng có quyết định.

Hàn Đan đã có được đầu mối, Hấp Huyết đại ác ma kia rất mạnh, ở Ma Giới nhất định là sẽ có danh tiếng, muốn tìm hắn hẳn sẽ không phải là khó khăn lắm.

Ác ma kia sẽ trở thành "Cao Thủ Vô Danh", cho dù hắn có cường đại cũng khó có thể thắng được Phong Điên Nhị Quái liên thủ, chỉ cần bắt được hắn, cứu Hàn Đan sau đó tra hỏi đường ra khỏi Ma Giới.

Nhưng nếu như sớm cứu Hàn Đan thì nhất định sẽ đắc tội với thế lực sau lưng hắn, muốn tiếp tục ở lại Ma Giới tìm kiếm Đoan Mộc Tình nhất định sẽ khó khăn hơn rất nhiều, vì thế cho nên tốt hơn là tìm Đoan Mộc Tình trước.

Mặc dù Cổ Diêu rất muốn cứu Hàn Đan trước, nhưng hắn đã có thẩ nhẫn nại nhiều năm rồi, thì cũng không ngại chờ thêm một thời gian.

Tìm kiếm Đoan Mộc Tình thì lại khá phiền toái, bởi vì căn bản là không biết nàng ở nơi nào.

Muốn tìm nàng, hiện có ba biện pháp.

Thứ nhất số lượng, với khả năng của vài người muốn tìm một người trong Ma Giới quả thật chẳng khác nào mò kim đáy biển, đây là hạ sách. Nếu như là vào vài năm trước, thì nhất định Cổ Diêu có thể đã ngu ngốc mà tìm kiếm xung quanh nhờ vào vận may, nhưng bây giờ hắn đã không còn là một mao đầu tiểu tử nữ rồi, hắn hiểu được cần phải động não suy nghĩ để có thể đạt được hiệu quả tốt hơn.

Cổ Diêu thông qua xà yêu ở quán rượu đã biết được Ma tộc không hề có Đạo Tặc công hội, như thế thì kế hoạch nhờ đạo tặc công hội giúp đỡ đã phá sản.

Mặt khác, các quán rượu ở đây cũng bị sự khống chế của các thế lực lớn, nên cũng không thể thông quan đó mà tìm được tin tức gì.

Nghĩ tới nghĩ lui cũng không có được biện pháp nào hiệu quả.

Thứ hai chính là bị động chờ đợi, biện pháp này cũng có kỹ xảo, đó chính là phải đề cao tên tuổi của mình ở Ma Giới, danh tiếng càng cao càng tốt, như thế thì mới có thể truyền đến khắp nơi ở Thất Lạc Đại Lục, và đến tai của Đoan Mộc Tình, như thế thì nàng sẽ tìm đến.

Nhưng mà Thất Lạc Đại Lục rộng mênh mông, cho dù là thành chủ của Mị Chi Thành cũng không dám nói là danh tiếng vang vọng Ma Giới, nhiều lắm cũng chỉ là trong phạm vi thế lực và vùng phụ cận mà thôi. Còn Cổ Diêu thì chỉ là một người vừa đặt chân đến Ma Giới mà thôi. Biết lúc nào mới có thể nổi danh đây?

Thứ ba, trường này là ngoài ý muốn, nếu như có một sự việc kinh thiên động địa gì phát sinh trên người của Đoan Mộc Tình thì Cổ Diêu có thể biết được nàng đang ở nơi nào, nhưng Đoan Mộc Tình không phải là một cô gái thích bộc lộ tài năng, cho nên trường hợp này còn khó xảy ra hơn việc heo mẹ leo cây, hoặc là một xà yêu dâm đãng đột nhiên biến thành trinh nữ.

Ba biện pháp trên, biện pháp thứ ba thì không thực tế, nên không tính, còn hai biện pháp kia thì đòi hỏi không ít thời gian.

Mặc kệ thế nào đi nữa thì xem ra cũng phải ở lại nơi này một thời gian, nếu thế thì cứ từ từ hưởng thụ! ---