Vợ Ơi! Động Phòng Nào!

Chương 7: H

Môi hắn không chịu rời môi cô, mà thay vào đó bàn tay to lớn tham lam di chuyển xuống nơi sâu thẳm nhạy cảm của cô, hắn chạm nhẹ, làm cô phát run lên...

- A~ không...được...

Mùi hương trên người cô làm dục vọng của hắn sục sôi, chỉ tại cô quá mị lực làm hắn không kiềm được, hắn đã muốn ăn cô từ tối qua rồi...

Hắn tham lam dò từng đường cong trên người cô, làn da trắng nõn nà nhạy cảm, làm cô nóng như chưa từng được nóng.

- Yên Yên, tôi muốn em...

Hắn khẽ hôn cô, bàn tay to lớn di chuyển về phía sâu thẳm ẩm ướt đầy nhạy cảm của cô, hắn không chịu được liền xé toạc chiếc quần của cô, để lộ chiếc quần lót ren màu trắng. Sự kiêu ngạo của hắn, sự bá đạo của hắn khiến cô bị chinh phục, cô sắp không chống cự nổi rồi.

Hắn ta thở gấp, bàn tay cởi chiếc quần lót kia ra, miệng thì cất giọng đầy mê hoặc.

- Gọi tôi là Phong đi...

- Phong... Phong...

Cô run lên. Ngoan ngoãn nghe lời hắn. Cô chỉ cảm thấy bây giờ thật nóng. Bàn tay hắn thật khiêu khích cô.

Chiếc quần lót được cởi xạch ra để lộ nơi nhạy cảm của cô, cô xấu hổ kêu lên.

- Đừng...đừng...nhìn...

Hắn thấy vậy, liền cúi xuống nhấm nháp chỗ đó của cô. Làm cô không kiếm được mà kêu lên.

- A~~~~

- Thật ngon...tiểu bảo bối em thật mê người...

Không chờ được nữa, hắn càng muốn ăn cô nhanh hơn.

- Yên Yên, giúp tôi giải phóng nó...

A~ giọng nói đầy mị hoặc, thật giống bùa yêu, cô thở dốc, bàn tay bé nhỏ khẽ chạm vào chiếc quần lót của anh.

Cô bất chợt hét lên.

Hôm qua cô vì nó mà ngất... thật đáng sợ...

Hắn ghé sát vào tai cô, thở gấp.

- Nhanh lên...anh không chịu nổi nữa rồi...

Hắn ta thở gấp làm cô luống cuống, da thịt cô sắp bị hắn nghiền nát mất thôi.

Cô dùng hết sức kéo chiếc quần lót xuống, cự long kia đã căng cứng từ lâu bất giác được giải phóng bởi bàn tay bé nhỏ của cô.

Cô bất giác ôm miệng.

To.. to thật đấy... lần thứ 2 cô thấy nó nhưng vẫn rất đáng sợ...

---- hết chap 3 ----

Còn tiếp~~~