- Tiên không phải là tiên, ma không phải là ma, trên Kim Thư Bảng hiện chân linh, yêu không phải là xêu, phật không phải là phật, trong Ngọc Điệp Lục thấy bản tâm!Lâm Phong cẩn thận trở về chỗ cũ xem xét ý tứ trong câu nói đó, nhưng như thế nào cũng không thể nắm bắt được ý nghĩa của nó, không nhịn được thầm mắng lão đạo nọ, như vậy chẳng phải chính là cái gì bình rỗng thì kêu to sao?Rồi dùng một ngón tay thu Thái Cực Đồ về, gọi Phí La Đức tới, hỏi:- Ngươi nói Đạo nhân vừa rồi là Thanh Vân Tử?Phí La Đức gật gật đầu, thần sắc ủ rũ nói:- Một vạn năm rồi, không tưởng được ta còn có thể nhìn thấy hắn, chẳng lẽ lúc trước hắn không chết sao?Lâm Phong không biểu lộ thái độ gì, mới vừa rồi trong chốc lát không có vòng vèo, Thanh Vân Tử đã trực tiếp biến mất tại trong hư không, hắn mới hiểu được, thần hình của Thanh Vân Tử sớm đã bị diệt rồi, chỉ bất quá trong lòng bất cam, niệm lực nhất định không chịu hoá đi, mới kiên trì cho tới hôm nay, khiến cho mình được gặp mặt, chỉ là cái niệm lực chưa từng hoá đi ấy cuối cùng cũng đã tiêu tán tại trong hư không.Lâm Phong lờ mờ cảm thấy Thanh Vân Tử nọ vô duyên vô cớ chạy đến Dị thế giới này khẳng định là có một bí mật cực lớn, chỉ là hồi tưởng mỗi một câu nói mà lão đạo đó đã nói qua, thì lại thấy mơ hồ, cái gì cũng nghĩ không minh bạch.Cúi đầu khổ sở suy nghĩ một trận, khi chân trời cất lên tiếng long ngâm phượng hót, lúc đó mới thức tỉnh, quét con mắt đã bị vằn lên những tia máu nhìn Tu La cổ bảo, hướng Phí La Đức nói:- Ngươi đi thương lượng với Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc, ta trở về Khắc Khố Sâm Đạt trước đây!Nói xong vận độn quang vọt lên chín tầng mây, tự động đi trở về.Chạy tới đầu tiên là một vài con Rồng, con Phượng tầm cỡ Bạch Long, khi tới gần bị cái chiến trường tràn ngập huyết tinh nọ doạ cho choáng váng, ngoại trừ Tử Linh Pháp Sư Phí La Đức và một ngàn Hồng Hà Kiếm Sỹ là không có thay đổi tâm tình ra, còn ngay cả Tứ vị Hoàng giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc cũng đều ngẩn người tại đó, đến nửa ngày vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.Mới vừa rồi đặt thân ở trong đại trận đã tận mắt nhìn thấy một màn thật sự vượt quá khả năng chịu đựng của bọn họ, cơn địa chấn cự đại lay động làm cho bọn họ tới tận lúc này còn không có nhận thức được rõ ràng.Phí La Đức và một ngàn Hồng Hà Kiếm Sỹ là trường hợp đặc biệt. Tử Linh Pháp Sư đã trải qua Chúng Thần Đại Chiến. Đích thân chứng kiến hàng trăm vạn liên quân các chủng tộc đã ngã xuống dưới một cây Thanh Phong kiếm của Thanh Vân Tử, trong đó cũng có vài trăm vạn Thiên Sứ quân đoàn và Ma Tộc đại quân, so sánh với trường đại chiến thảm liệt này, số người chết hôm nay thực sự chẳng là cái gì.Một ngàn Hồng Hà Kiếm Sỹ thuần tuý là được huấn luyện thành một cỗ máy giết người, đương nhiên không có tình cảm tư duy gì.Xa xa nhìn lại, cả phương viên vài chục dặm của chiến trường đều bị bao trùm bởi một đoàn huyết vụ cự đại, huyết vụ nọ ngưng tụ cùng một chỗ, phía trên tiếp giáp với trời cao, phía dưới liền với Hoàng tuyền, tựa hồ bị vô số đạo oán niệm vô pháp tiêu tán cưỡng ép kéo vào cùng với nhau. Vĩnh viễn cũng sẽ không tiêu tán.Mùi máu tươi đậm đặc tràn đến đập vào mũi khiến hơn chục con Cự Long lập tức phải dừng lại ở vài dặm bên ngoài, không dám tiếp tục đi tới, hàng ngàn vạn linh hồn thiên sứ và ác ma ở tại bên trong, oan khí vô cùng vô tận nọ làm cho bọn chúng còn ở vài dặm bên ngoài cũng cảm giác được áp lực cường đại, hơn nữa trong sâu thẳm còn gợn lên một tia sợ hãi.Chỉ có Bạch Long nhanh như gió thổi chớp loé chạy vội tới, chạy một vòng bên ngoài huyết vụ, gầm to lên vài tiếng dài, cũng là thuỷ chung do dự không dám xông vào bên trong huyết vụ, cuối cùng bốn vó tung lên chạy tới bên người Long hoàng vẫn còn đang ngây ngẩn. Nó tung hai vó trước như ngọn lửa đang cháy hướng Long hoàng gầm lên một tiếng, bộ dạng như muốn nói ngươi nếu không hồi đáp, ta sẽ đem ngươi đạp thành một dạng thịt băm.- Ôi! Thiên nột, Long Thần tại thượng!Long Hoàng là một kẻ lanh trí, tỉnh trở lại, liền kinh hô một tiếng, vội vàng hành lễ nói:- Bạch Long đại nhân tôn quý. Long Thần cùng ngài tồn tại!Bạch Long căn bản không coi hắn ra gì, sốt ruột gào lên vài tiếng, tựa hồ như là muốn hỏi hướng đi của Lâm Phong.Phí La Đức đã vội vàng đi tới nói:- Lãnh chúa đại nhân đã trở về Khố Khắc Sâm Đạt rồi!Bạch Long còn không chờ hắn nói xong, gầm một tiếng dài, bóng trắng nhoáng lên, đã ra tới mấy trăm trượng bên ngoài.Lúc Lâm Phong trở về đến Khố Khắc Sâm Đạt. Chúng nữ và mấy lão đầu tử đang lo lắng chờ đợi, thấy hắn bình yên trở về, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm chạy tới vây quanh, Đái Lệ Ti trước hết cướp được đặc quyền nói câu đầu bởi đang ở trong lòng hắn, nói:- Làm ta sợ muốn chết, Không Gian Pháp Luân không phải là tại nơi chàng sao, như thế nào Thiên Sứ quân đoàn và Ma Tộc đại quân còn có thể xuống được, dù cách xa như vậy nhưng ta đều thấy được. Thiên nột, Nguyệt Thần tại thượng, ngươi thế nào về nhanh vậy, Bạch Long đi tìm chàng đó, chàng không thấy nó sao?"Tiểu Tinh Linh một hơi đem tất cả mọi vấn đề ra tra hỏi, gấp quá thành ra đầu óc có chút hỗn loạn, các vấn đề tra hỏi cũng là lộn xộn không rõ ràng.Khải Lâm Na vội vàng kéo nàng một cái nói:- Để cho Lâm Phong từ từ nói!Lâm Phong lập tức phẩy phẩy tay, cái gì cũng không giải thích, chỉ nhìn vào mắt Thiên sứ thiếu nữ đang rụt rè theo ở phía sau, vẫy nàng lại bế lên, hôn lên hai má của thiếu nữ, rồi hạ nàng xuống bên cạnh Lộ Thiên Á, chỉ nói một câu:- Các nàng không cần lo lắng, Bạch Long rất nhanh sẽ trở về thôi!Nói xong đi thẳng vào hậu viện lên Pháp đàn bế nhập tử quan.Chúng nữ và mấy Lão đầu tử ngỡ ngàng nhìn nhau, đều không minh bạch đã phát sinh sự tình gì.Không bao lâu sau, Bạch Long trở về đầu tiên. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.mCác Hoàng Giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc cũng tự mình đi tới Khắc Khố Sâm Đạt, trong lúc ấy đã mang đến cho Khắc Khố Sâm Đạt một sự chấn động cự đại, chúng nữ đã biết được cụ thể sự tình đã xảy ra, cũng giống như mấy lão đầu tử, sau đó cũng không nói gì cả, không khí lâm vào trạng thái yên lặng chết chóc.Hàng chục vạn Thiên Sứ quân đoàn và Ma Tộc đại quân......Sự chấn động này cũng phần nào quá lớn.......Người của Lâm Gia ở Đế Đô cũng tới, Lâm lão gia tử và Lâm Khiếu Thiên đều tự mình tới Khắc Khố Sâm Đạt, sau khi hiểu rõ chân tướng, Lâm lão gia tử lập tức theo tứ vị hoàng giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc thâm nhập vào trong mật thất, chẳng biết là thương lượng cái gì.Lâm Khiếu Thiên và Tình Nguyệt Công Chúa, còn có hai huynh đệ Lâm Long Lâm Hổ đi tới hậu viện, nhìn từ xa lên Pháp Đài nọ đang bị kim quang bao bọc tại bên trong đến xuất thần, vô pháp vượt qua ranh giới được nửa bước, cũng may biết được Lâm Phong vô sự, nên mọi người trong nhà đều bỏ đi được nỗi lo lắng canh cánh ở trong lòng.Hoàng giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc rời đi từ lúc nào không ai biết, chỉ biết là sau khi chờ ba ngày, lúc Lâm lão gia tử từ trong mật thất đi ra, hoàng giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc sớm đã li khai Khắc Khố Sâm Đạt rồi.Sau đó, người của Lâm gia cũng rời khỏi Khắc Khố Sâm Đạt, trở về đến Đế Đô, đồng thời, tin tức Thiên Sứ quân đoàn và Ma Tộc đại quân đã xuống Tu La cổ bảo, Lâm Phong bị chết cũng truyền ra khắp Thản Tang đại lục, có người thì vui mừng có người lại lo lắng.Không một ngoại lệ nào, tất cả các nhà cầm quyền của các quốc gia đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu biến thành năng động.Cái thằng con hoang luôn luôn rúc đầu ở trong mai rùa đen này của Giáo hội cũng thử thò cái đầu ra, giai điệu của bài Thánh ca một lần nữa lại được vang lên trên bầu trời Quang Minh Thánh Đô, trong tiếng hoan hô, đám bình dân tín ngưỡng kiên định của Thánh đô không trừ một ai đều cao giọng ca ngợi ân đức của Quang Minh thần.Thiên giới. Một toà cung điện lộng lẫy cự đại đứng thẳng ở trên hư không. Trong Đại điện rộng mênh mông rỗng không, không có lấy một nhân ảnh, nơi này chính là cung điện của Quang Minh thần, nếu không có lệnh dụ của Quang Minh thần, tuyệt đối không ai dám chạy tới nơi này.Mãi mãi ..... luôn luôn đều không có người thấy qua hình dạng nào đó của Quang Minh thần.Mà lúc này, trong Đại điện trống rỗng lại truyền tới một tiếng thở dài: "Ai! Rốt cuộc cũng sắp kết thúc rồi........"Thanh âm nọ đến từ trong hư không, trong đại điện dư âm còn vọng lại không ngừng, bất quá trở lại vẻ yên lặng cũng rất nhanh.Cùng lúc đó, trong cung điện của Ma Giới Ma Thần bệ hạ cũng vang lên một tiếng thở dài như thế......Lần bế quan này của Lâm Phong cũng là hai năm.Thời gian hai năm trôi qua rất nhanh, trong khoảng thời gian đó cũng phát sinh không ít sự tình.Đầu tiên. Sau khi Lâm lão gia tử và hoàng giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc bàn bạc riêng tư với nhau, trở về Đế Đô với thế lôi đình đã đem Tỉnh Thái Gia đánh xuống tận tầng lớp nô lệ, đem tiểu nhân Hoàng đế kéo xuống khỏi ngai vàng, Lâm Khiếu Thiên ngồi lên ngôi Cửu Ngũ, Lâm gia sau giấc ngủ đông hơn một ngàn năm, chính thức từ hậu đài bước lên vũ đài, đem Lạc Nhật Đế Quốc đổi tên là Hoa Hạ Đế Quốc.Các thế lực trong triều cũng một phen thanh tẩy trên một quy mô rộng lớn, sau khi đem một ít con sâu bọ giải quyết một cách xứng đáng, cả giai tầng Quý tộc đã đổi mới sáng sủa. Phát ra vô hạn sinh cơ rực rỡ, Hoa Hạ Đế Quốc hôm nay không còn là cái lão già yếu đuối chỉ còn một hơi thở chờ chui vào mộ của hai năm trước, mà đã biến thành một toà đài cao có sức sống mãnh liệt, bộ mặt dữ tợn của bộ máy chiến tranh.Khải Luân cái thằng cha nghèo khổ kia đã trèo lên chức vị Đế Quốc Quân Vụ Đại Thần, bởi vì có Khố Khắc Sâm Đạt làm hậu đài, tiểu tử này hai năm nay quả thực là rất phong quang, đại tiểu Quý tộc trong triều đều phải nể mặt vài phần.Đương nhiên, đằng sau những phong quang vô hạn đó, năng lực của tiểu tử này cũng là không thể phủ nhận được, một loạt những chế định có tính chất chiến lược được bố trí trong hai năm qua đưa vào thực hiện có hiệu quả cực kỳ tốt, nhất là với chính sách ngoại giao xa kết giao gần đánh thay cho chính sách ngoại giao của Đế Quốc Quân Vụ đại thần tiền nhiệm, ngay cả Chiến thần Lâm Khiếu Thiên uy vũ cũng tự thẹn không bằng.Lâm Long tiếp nhận Lâm Gia Thiết Huyết quân đoàn, sau khi kế thừa một đời của Chiến Thần Lâm Khiếu Thiên, lại tiếp tục viết nên những trang huy hoàng của Thiết Huyết quân đoàn. Từ Đế Ba Luân thành xuất binh, trong thời gian hai năm đã hạ hơn chục thành trì lớn nhỏ của Cách Lâm Công Quốc, mấy lần bức Cách Lâm Công Quốc không thể không phái ra Sứ Thần ngoại giao cùng Khải Luân ngồi vào bàn đàm phán, ký kết một hiệp định bắt buộc.Lâm Khiếu Đường nắm giữ Hoa Hạ quân đoàn của Lâm Phong, lấy uy của Khố Khắc Sâm Đạt Ma Đạo quân đoàn, nhất cử đã hạ Thạch Đà Bảo, đánh tan ba mươi vạn đại quân của Thạch Đà Bảo Tĩnh Thái gia tộc, tiện đà xuất binh tới Ngải Sâm Đế Quốc.Chỉ công phu mấy tháng ngắn ngủi, hợp uy lực của Ma Đạo quân đoàn và hai mươi vạn Thiểm tộc thiết kỵ, với chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh, vào tháng 12 năm 35 lịch Thần thánh thời Giáo Hoàng A Nhĩ Mạt Đặc, khi tuyết rơi dầy đặc xuống Đế Đô của Ngải Sâm Đế Quốc, Hoàng đế cùng bao nhiêu Quý tộc lớn nhỏ của Ngải Sâm Đế Quốc đều bị bắt làm tù binh, nhất thời danh tiếng của Hoa Hạ quân đoàn vang vọng khắp đại lục, thậm chí còn che phủ cả Thiết Huyết quân đoàn của Lâm gia.Đáng chú ý chính là giáo hội, con trùng trăm chân chỉ chết mà không ngã này sau khi tin tức thân hình thương tổn của Lâm Phong bị tiêu thất truyền ra cũng đã sống trở lại, nhân cơ hội đó khuếch trương thần quyền trên một quy mô lớn.Chỉ là, sau khi hoàng giả của Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc rời khỏi Khắc Khố Sâm Đạt không lâu, tứ vị hoàng giả đồng thời hạ lệnh ngoại trừ Khắc Khố Sâm Đạt được quyền sở hữu Cự Long và Phượng Hoàng, còn lại trong vòng ba tháng toàn bộ phải trở về nhà, nếu không sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc.Ngay cả những kẻ cùng nhân loại đã kí kết Kỵ sỹ ước cũng không ngoại lệ.Cự Long Phượng Hoàng nào nhận đươc mệnh lệnh đâu còn dám do dự, toàn bộ lập tức cong đuôi chạy thẳng về nhà, đối với bọn họ mà nói sự tồn tại của các sinh vật trên đại lục này liên quan mật thiết với nhau, hậu quả của việc bị trục xuất khỏi Gia tộc bọn họ rất rất không thể tiếp thụ nổi, bị trục xuất khỏi Gia tộc cũng như từ bỏ tín ngưỡng của chính mình, loại hậu quả này so sánh với tử vong có thể còn muốn nghiêm trọng hơn.Bọn họ có lẽ không sợ tử vong, nhưng bọn họ lại sợ phải từ bỏ tín ngưỡng của bản thân mình.Trong một khoảng thời gian ngắn, trên đại lục những lời đồn đại nổi lên khắp nơi, có người nói Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc đã liên hợp với Lâm gia, cũng có người nói Lâm gia vốn chính là con rối trong tay Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc, dầu sao thì ý kiến của mọi người cũng khác nhau, ý kiến nào cũng đều có, ngoại trừ náo động làm lòng người bối rối ra, cũng không ai có thể làm gì được Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc và Lâm Gia.Hơn mười vị Thánh Kỵ sỹ mà Giáo Hội dựa vào trong có một đêm đã mất đi toạ kỵ cường đại, thánh đường với phong quang vô hạn này cũng ẩn nấp tại Thánh Đô bắt đầu làm con rùa đen rụt đầu, không dám ló cái mặt xấu ra một lần nữa.Bất quá điều đó tịnh không cản trở được dã tâm khuếch trương thần quyền của Giáo hội.Đã là người thì có dục vọng, Giáo hội dùng tín ngưỡng giúp đỡ những kẻ quấy rối, khoác lên cho chúng một tấm áo choàng chánh nghĩa tự nhiên cũng không phải là ngoại lệ.Sau khi Lâm Khiếu Thiên vừa mới ngồi lên ngôi Đại Bảo, năm mươi vạn Kỵ sỹ quân đoàn cũng bị phái đến Bái Thần Uy Đế Quốc, mục đích tự nhiên không nói cũng đã rõ.Hơn nữa, tại bên trong phạm vi các thế lực mà Hoa Hạ quân đoàn và Thiết Huyết quân đoàn chiếm được cũng vẫn có chút không yên ổn bởi một số phần tử lúc nào cũng có thể phá hoại sau lưng mà không hề báo trước, đám bình dân ngu xuẩn này cũng thường xuyên cầm cuốc thuổng gì đó đón tiếp các binh lính đi lẻ một mình, tạo thành sự phiền toái rất lớn cho hai đạo quân chiếm đóng.Cả Đế Quốc tựa như một cỗ máy chiến tranh đồng nhất đang bắt đầu chuyển động với tốc độ cao, vậy mà Khắc Khố Sâm Đạt vẫn là một mảnh yên tĩnh, nơi đây đồng thời là một loại đất thánh, cũng là nơi duy nhất trên Thản Tang đại lục hiện nay không có chiến hoả.Vô số những người dân tỵ nạn không cửa không nhà chạy tới nơi đây, lại vẽ thêm một nét phồn vinh cho cái toà thành thị mỹ lệ này.Khắc Khố Sâm Đạt vẫn như là Khắc Khố Sâm Đạt của hai năm trước, cuộc sống của những người bên cạnh Lâm Phong trôi qua một cách bình lặng, tịnh không hề tham gia vào trong cuộc chiến tranh của Đế Quốc, cho dù bên ngoài chiến hoả có thiêu đốt mãnh liệt như thế nào, cũng vĩnh viễn không thể lan tràn tới nơi này.Đổi lại một điều không hề nghĩ đến là Thần quang làm cho người ta chán ghét đang gieo rắc trên bầu trời Khắc Khố Sâm Đạt, cũng không hề nghĩ tới là phần nhiều đám bình dân tới đây đã đem theo lòng tin với Quang Minh Thần hư vô mờ ảo nọ theo cùng.Bình dân là những người thực tế nhất, ai cấp cho bọn họ cuộc sống yên ổn thì người đó là Thần của bọn họ, Quang Minh Thần vô hình kia có thể cấp cho bọn họ cuộc sống yên ổn không phải lo lắng đến cơm ăn áo mặc không?Căn bản không cần nhiều lời, cứ cần mẫn thì sẽ no đủ, riêng những bình dân của Khắc Khố Sâm Đạt đừng nói đến tin tưởng Quang Minh Thần, chỉ cần vừa nghe đến Quang Minh thần, cam đoan ai cũng đều đưa ngón tay cái xuống phía dưới, rồi hung hăng nhổ một bãi nước bọt.Cuộc sống luôn theo cùng một khuôn mẫu, tại đây trong thời gian hai năm, vẻ tươi cười trên mặt mấy nữ nhân đã ít đi rất nhiều, Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp hai cô gái trẻ cũng không còn gây lộn với nhau nữa, có lúc lại cùng ngồi ở xa xa, vọng nhìn lên cái pháp đàn to cao bị kim quang bao phủ nọ.Không phải chứ, đang chính giữa trưa, hai cô gái trẻ ăn xong bữa cơm trưa không có việc gì làm, lại ra ngồi trên bờ hồ, vọng nhìn sang pháp đàn bên bờ đối diện chuyện trò than thở với nhau.- Đáng chết, đã hai năm rồi, như thế nào vẫn còn chưa ra!Hai đôi bàn chân trắng nõn, tinh oánh như ngọc, hoàn mĩ giống như một tác phẩm nghệ thuật đưa qua đưa lại trong nước hồ trong veo nhìn thấy đáy, khuấy lên những gợn sóng lăn tăn, hướng xung quanh khuếch tán mãi ra xa, cho đến khi hoàn toàn biến mất.Tiểu bạch long khửu tay đặt ở trên đùi, một đôi ngọc thủ đỡ ở dưới cằm, vô tình lại chọn hướng nhìn về phía Pháp đàn, nhỏ giọng thầm thì, phát ra sự bất mãn trong lòng.Đái Lệ Ti uể oải tựa lên một gốc cây Dương liễu, tựa như có chút bực mình thì thào lẩm bẩm:- Gia hoả đáng chết này, còn không ra đây ta sẽ trở về Chiểu Trạch, cả đời cũng không thèm ra đây nữa!- Ta chẳng phải là đã ra đến đây sao?Vừa mới dứt lời, giọng nói quen thuộc của một nam tử từ phía sau vang lên, Tiểu Tinh Linh và Tiểu bạch long nhận biết được nhảy dựng lên, nhìn lại về phía sau.