An Lị Ni đang mơ.Mơ thấy mình đang cùng bạch mã hoàng tử thân yêu tay trong tay thỏa sức bay lượn trên bầu trời xanh.Vứt bỏ mọi buồn phiền …Vứt bỏ mọi uất ức …Vứt bỏ mọi nỗi nhớ nhung với người thân ...An lị Ni cũng giống như những thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi khác, luôn thích dệt nên trong đầu những giấc mộng đẹp thuộc về riêng bản thân, chờ đợi sự xuất hiện của bạch mã hoàng tử.Từ lần gặp mặt đầu tiên ở Ma Địch đại giáo đường, trong lòng vị thiếu nữ này bất tri bất giác đã mở rộng lòng mình với tên ma quỷ phi thường cường đại đó, thiếu nữ vốn hay sợ hãi và bơ vơ không chỗ nương tựa này, vì vậy cô đã thầm có một hi vọng, hi vọng con ma quỷ đó có thể bảo vệ cô, và cô tìm thấy một chỗ dựa về tinh thần.Nhưng từ trận chiến ở Lãng Nguyệt đế đô, bản thân cô lại trở thành tù binh của hắn ta, từ đó trở đi, thiếu nữ này lại hãm nhập trong nỗi sợ hãi vô tận.Những người có là chỗ dựa tinh thần duy nhất của cô đã tử trận, nỗi cô đơn bơ vơ khi li hương đó thời thời khắc khắc đều gặm nhấm tâm linh của thiếu nữ này.Khuôn mặt khôi ngô tuấn tú kia trong lòng cô đã không còn đáng yêu như trước nữa, mà biến thành đại danh từ ma quỷ.Trong giấc mơ, nét mặt ngây thơ của thiếu nữ không ngừng biến đổi.Lúc thì nở nụ cười ngọt ngào.Lúc lại hiện lên nỗi sợ hãi cực độ.Mộng, cuối cùng cũng chỉ là giấc mộng.An Lị Ni mở mắt ra, thứ đầu tiên mà cô nhìn thấy chính là khuôn mặt khôi ngô với nụ cười tràn ngập ôn nhu kia, ngây người ra một lát, nàng ta nhớ ra đó là khuôn mặt tươi của chủ nhân, đúng, chính là khuôn mặt của con ma quỷ đó, chính là con quỷ đã cường bạo với bản thân cô."Ức ... xin đừng giết tôi!" Đồng tử trong chớp mắt đã mở to ra, phản xạ có điều kiện của An Lị Ni tức thì đại phát khiến cho cô giật mình thét lên, thân hình yêu kiều bé nhỏ đã co rúm lại, run lên bần bật, khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp chớp mắt đã chứa đầy nỗi sợ hãi."Đừng sợ, ta sao có thể giết nàng được!" Lâm Phong khẽ cười ôm tiểu thiên sứ vào lòng, cúi đầu hôn lên chiếc trán mịn màng của cô, hỏi: "Nàng mơ thấy gì nào, có phải là rất đáng sợ không?"Tiểu thiên sứ gật đầu lia lịa, cắn chặt môi dưới, lệ thủy của sự ấm ức, chua xót, sợ hãi dần ứa đầy đôi mắt trong sáng của cô. Nhưng thiếu nữ cố gắng kiềm chế, không dám để nước mắt tuôn ra, cô sợ sẽ làm cho ác ma trước mắt cô sẽ nổi giận, không biết chừng sẽ dùng biện pháp độc ác gì để đối phó với cô nữa." Muốn khóc thì cức khóc đi!" Lâm Phong cúi đầu hôn lên đôi môi thơm mềm của thiếu nữ, tách hàm răng trăng đang cắn chặt lấy môi dưới của cô ra, cố gắng thể hiện bộ mặt dịu dàng của nam nhân, để cô bé có thể quên đi những ám ảnh trong lòng.An Lị Ni không dám khóc cũng không dám phản kháng, cơ thể càng lúc càng co rúm lại.Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn cô bé, bắt gặp ánh mắt chứa đầy nỗi hoảng sợ của cô, đành thầm than khẽ một tiếng, đứng dậy gọi mấy tì nữ tiến lại lại, dặn dò dám thị nữ phải chăm sóc tốt cho An Lị Ni, rồi hắn ta đi ra ngoài.Đem theo mấy người tùy tùng, để đi bái phỏng Lao Bỉ Tư đại công.Đèn lồng đã treo lên, đế đô về đêm trở nên lộng lẫy dưới ánh đèn, đám quý tộc nói chuyện thì vẫn cứ nói chuyện, hưởng thụ thì vẫn cứ hưởng thụ, không hề bị khói lửa loạn lạc của thế giới loạn lạc bên ngoài ảnh hưởng tới tâm tình hưởng lạc của bản thân.Trong phủ của Lao Bỉ Tư đại công đang tổ chức một buổi yến tiệc giao lưu, một số quý tộc lớn bé ở gần Pháp Lạp Đế gia tộc đều nhận được lời mời.Đến để tham gia buổi dạ tiệc, trong đại sảnh yến tiệc linh đình, kẻ ra người vào tấp nập, tiếng đàn hát náo nhiệt, các vị quý tộc đều vận lễ phục. Hiện đang cùng với đồng liêu trò chuyện về nhiều chủ đề một cách rất có phong độ.Lao Bỉ Tư đại công cùng một vài quý tộc có thân phận khác ngồi ở một góc trong đại sảnh, đang thì thầm nói chuyện gì đó, mấy tiểu thư quý tộc và đám phu nhân quý tộc trang điểm lộng lấy đang tìm bạn nhảy của mình trong đám đông, từng đôi từng cặp khiêu vũ theo tiếng nhạc dập dìu trong đại sảnh, không khí rất là hài hòa.Khi Lâm Phong cùng đám tùy tùng bước vào đại sảnh, Lao Bỉ Tư đại công nghe tin đã vội vàng đứng dậy nghênh đón, mời hắn ta ngồi xuống một chiếc chiếu, và giới thiệu cho hắn từng vị quý tộc, bất kể là công tước hay hầu tước nào cũng đều thượng quý tộc nắm những bộ môn yếu hại trong đế quốc.Lâm Phong kiên nhẫn đứng nói chuyện với đám quý tộc tỏ vẻ thấp cổ bé họng này một hồi, bỗng nhiên một làn hương thơm bay lại gần, Lộ Thiến Á mặc bộ lễ phục cổ rộng lao vào trong lòng hắn ta, vừa vui vẻ vừa ngạc nhiên kêu lên: "Ức! Sao chàng lại quay về ở đế đô, ta còn đang định mấy ngày nữa sẽ quay về Khắc Khố Sâm Đạt tìm chàng đó!""… …" Lâm Phong ngây người ra một lát mới nói: "Sao nàng lại đến đế đô, tại sao chưa trở về Khắc Khố Sâm Đạt?"Lộ Thiến Á cười duyên dáng nói: " Chẳng phải là chàng muốn ta về thăm nhà sao? Cớ sao lại hỏi ta như vậy?"Những quý tộc khác chỉ dám nhìn Lộ Thiến Á kiều diễm lộng lấy một chút rồi vội thu ánh mắt về, ngồi nghiêm túc, những việc không nên hỏi bọn họ trước nay đều không hỏi, những phụ nữ không nên ngắm bọn họ trước nay không dám ngắm, đó là đạo làm quan, là đạo cơ bản nhất để giữ cái mạng lại cho mình.Lâm Phong sững người một lát, thật không ngờ mĩ nữ này lại không trở về Khắc Khố Sâm Đạt cùng với mấy người Khải Lâm Na, mà lại chạy về đế đô.Lao Bỉ Tư đại công nháy mắt ra hiệu, đám quý tộc lập tức hiểu ra nên vội vàng đứng dậy, mỗi kẻ đều tự tìm cho mình một bạn nhảy đến giữa đại sảnh khiêu vũ, dành không gian lại cho Lộ Thiến Á và Lâm Phong sớm đã đưa mắt tình tứ nhìn nhau.Lâm phong đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, mới ôm chặt lấy vòng eo mềm mại của Lộ Thiến Á, rồi hỏi: "Đúng rồi, Lao Bỉ Tư đại công sẽ không phản đối ta "liên hệ" với nàng bây giờ chứ?" Hắn ta cố ý nhấn hai chữ " liên hệ" thật mạnh.Khuôn mặt ngọc kiêu sa của của Lộ Thiến Á phút chốc bỗng đỏ ửng lên, ánh mắt tình tứ của nữ kị sĩ quý tộc này nheo lại, rồi nói: " Ai cần ông ta quản chứ, bản tiểu thư đã lớn rồi, mau cùng ta đi vào thư phòng bên cạnh nào!""Không phải chứ?" Lâm Phong há hốc miệng, "Vội vàng như vậy, lẽ nào nàng không sợ người khác chê cười sao?"Lộ Thiến Á duyên dáng khẽ cười một tiếng, từ trong lòng hắn ta lui lại, vết ửng đỏ trên má trong sát na đã biến mất, cười lanh lảnh ngồi xuống bên cạnh, bóc một quả nho đưa lại, đợi Lâm Phong há miệng nuốt, rồi mĩ nữ mới nói: "Không tồi, chàng đã vượt qua được sự cám dỗ của bản tiểu thư, lần này coi như chàng đã qua được cửa ải.""Cái gì?" Lâm Phong suýt nữa phun ra quả nho vừa ăn vào miệng, " Nàng đang giỡn với ta?"Lộ Thiên Á nhướn đôi mắt thiên kiều bá mị của nàng lên một cái, rồi nói: "Cái gì mà giỡn với chàng chứ, đừng nói khó nghe như vậy! Bản tiểu thư chỉ muốn thử định lực của chàng một chút thôi, xem thử xem chàng rút cuộc có giống như các quý tộc khác không, nhìn thấy mĩ nữ thì chân đã mềm ra, bất quá hiện tại bản tiểu thư rất hài lòng với biểu hiện vừa rồi của chàng, coi như chàng đã vượt qua thử thách rồi!"Lâm Phong bất mãn nói: "Coi như là sao chứ, nàng đang nghi ngờ ta thì có!"Lộ Thiến Á nép sát vào bộ ngực săn chắc của Lâm Phong, trao cho chàng một ánh mắt tình tứ, rồi kiều mị nói: " Cái gì chứ! Bản tiểu thư chỉ là muốn thử định lực của chàng một chút thôi mà, không nghiêm trọng như vậy chứ? Hay là ... bản tiểu thư sẽ xả thân bồi quân tử, bồi thường cho chàng thật hậu hĩnh!"Lâm Phong lắc lắc đầu, bàn tay to lớn luồn sâu vào cổ áo khoét sâu của nàng, chụp lấy gò nhũ phong mềm mại, rồi xuýt xoa: "Sao lại mặc kiểu y phục này, trông chẳng khác gì một phụ nữ lẳng lơ, nữ nhân phải biết giữ gìn một chút, truyền thống một chút, phải giữ danh tiết một chút ...""Ức! Thiên nột!" Lộ Thiến Á yêu kiều kêu lên " Ta không thủ tiết lúc nào hả?""Hắc hắc!" Lâm Phong cười khan một tiếng, rút tay ra ngoài, kéo chiếc cổ áo to rộng của nàng ta lên rồi nói: " Vậy từ nay trở đi nàng ít mặc loại quần áo này là được, nhìn thấy thực sự là rất ngứa mắt!"Lộ Thiến Á ngồi thẳng người dậy. Nhìn hắn ta từ đầu đến chân một lượt, lại dùng tay sờ lên trán của hắn, rồi mới nói: "Ức! Thiên nột, chàng không bị sốt đấy chứ? Đây là bộ lễ phục thời trang nhất hiện nay của giới quý tộc, những nơi giao lưu công cộng chàng không cho ta mặc lễ phục, vậy ta phải mặc y phục gì đây, không phải là chàng muốn ta mặc áo giáp của kị sĩ đấy chứ?"Lâm Phong dứt khoát nói thẳng: "Đương nhiên không phải là như vậy, nhưng nàng cũng không thể ăn mặc lộ liễu như vậy được, mọi thứ đều phô hết ra ngoài rồi!""Ức! ..." Làm điệu bộ khoa trương, sau đó nàng cười không dứt, nói: "Hóa ra là chàng đang ghen, hi hi, lần đầu tiên phát hiện ra dục vọng của chàng lại mạnh mẽ như vậy, xem ra làm nữ nhân của chàng không phải là chuyện vui vẻ gì, chàng đợi một lát, ta đi thay y phục."Lâm Phong khẽ cười, không chút che dấu vẻ bá đạo của mình, buông cánh tay đang ôm eo Lộ Thiến Á ra.Lộ Thiến Á đứng dậy, âu yếm hôn lên mặt hắn một cái. Cười duyên dáng rồi quay người đi vào trong phòng, không bao lâu sau đã đi ra, nàng đã thay một bộ lễ phục cao cổ, quay một vòng trước mặt hắn, cười hỏi: " Thế nào, chàng đã hài lòng chưa?"Lâm Phong nhìn chăm chú từ đầu đến chân, cười nói: "Tạm được, giống như một bà đồng vậy!"Lộ Thiến Á ngạc nhiên nói: "Bà đồng là cái gì?"Lâm Phong cười ha hả một tràng, nói: "Không nói những chuyện này nữa, ngày mai ta sẽ trở về Khắc Khố Sâm Đạt, nàng có muốn trở về cùng ta không?"Lộ Thiến Á không buông tha nên ngồi lên trên đùi hắn, ôm chặt lấy cổ hắn và nói: "Đương nhên rồi, em không muốn ở lại đế đô để giao lưu với bọn công tử quý tộc cả ngày, nghe nói Thanh Hoa Học Viện của chàng ở Khắc Khố Sâm Đạt rất tốt, ta sẽ giúp chàng dạy học cho mấy học viên ở đó, làm một thầy giáo cũng không tồi!"Lâm Phong cười nhạt nói: "Nàng làm một học trò là tốt lắm rồi, muốn làm giáo viên sao? Ba nghìn Thiết Huyết Thân Vệ của ta đều có tu vi từ đại kiếm sư trở lên, tùy tiện chọn ra mtộ ngưiờ tệ nhất cũng không kém nàng đâu, với đấu khí của nàng mà cũng muốn làm lão sư sao?"Lâm Phong khẽ cười nói tiếp: "Nàng chỉ cần ngoan ngoãn làm một lĩnh chủ phu nhân là tốt rồi, những việc khác nàng không cần để ý tới!"Lộ Thiến Á nói: "Vậy làm sao được, ta không muốn làm một lĩnh chủ phu nhân vô dụng!"Lâm Phong nói: " Vậy nàng muốn thế nào, cùng ta ra mặt trận giết kẻ thù, nàng không phải là kẻ có khuynh hướng bạo lực đấy chứ?"Lộ Thiến Á mỉm cười nói: " Khuynh hướng bạo lực thì không có, nhưng những phụ nữ bên cạnh chàng đều rất lợi hại, Khải Lâm Na lại giỏi giang như vậy, bản tiểu thư cũng không để thua kém tỉ ấy được, để tránh cho người khác khỏi nói là ta chỉ ăn mà không làm, dựa vào thế lực gia tộc để được sủng ái, bản tiểu thư không muốn người khác xì xầm to nhỏ sau lưng mình!"Lâm Phong cười nói: "Điều này thì nàng cứ yên tâm, kẻ nào dám nói linh tinh ta sẽ cắt cái lưỡi của kẻ đó!"Một tràng cười vui vẻ vang lên từ phía sau lưng, một đám tiểu thư quý tộc và phu nhân quý tộc đang vây lại, ra sức lôi Lâm Phong vào cùng khiêu vũ, mĩ nữ Lộ Thiến Á này không những không phản đối mà còn cực lực hối thúc hắn ta, Lâm Phong đành phải miễn cưỡng đối phó một hồi, rồi tìm một cơ hội để thoát thân, kéo theo Lộ Thiến Á chuồn vội ra ngoài.Hắn sinh ra vào đời nhà Thanh, ảnh hưởng rất sâu sắc tư tưởng của Nho giáo, không có hứng gì tiếp xúc với đám quý tộc, đặc biệt là không quen nhìn những bộ lễ phục trễ cổ của đám tiểu thư quý tộc đó, ngực đều hở ra một khoảng trắng nõn, thật không ra cái gì cả!Đêm hôm đó hắn ta trở về khuê phòng của Lộ Thiến Á nghỉ ngơi một đêm.Sáng hôm sau, Lâm Phong từ biệt người thân, đem theo hai cô gái và Thụy Đức Lạp phu phụ trở về Khắc Khố Sâm Đạt.Bầu trời ở đế đô đã có lão gia tử và phụ thân hắn lo liệu, không cần tới chàng phải lo lắng đến , xa Khắc Khố Sâm Đạt đã một khoảng thời gian, hắn ta không khỏi cảm thấy nhớ nhà.Con người luôn là loài động vật có tình cảm, sống ở đâu thì có tình cảm với nơi đó, Khắc Khố Sâm Đạt chính là cội rễ của hắn, nơi này tích tụ bao tâm huyết của hắn và các lão đầu tử cùng các nữ nhân của hắn, lại còn cả thủ hạ thân thiết nữa chứ. Bất kể là đi tới đâu, hắn ta cũng luôn nhớ về ngôi nhà này.Một luồng kim quang từ Lâm phủ phóng thẳng lên trời, rẽ mây bay về hướng tây bắc, chỉ trong tích tắc đã biến mất không hư không.Những người trong nhà ra tiễn đều nhìn theo hồi lâu mà vẫn không muốn rời đi.Lão gia tử khẽ lắc đầu, trong lòng rối bời khó nói, tiểu tôn tử này vốn chỉ có biệt tài ngâm thơ, nhưng từ nười năm trước, sau khau khi bị kim quang thần bí đó đâm sầm vào đầu thì đã hoàn toàn thay đổi thành cái dạng này.Khoảng thời gian mười năm ngắn ngủi, những thay đổi đã xảy ra khiến cho người ta khó có thể chấp nhận, ngay bản thân ông cũng không biết quyết định cho Lâm Phong nắm giữ Phượng Hoàng Kim Lệnh là đúng hay sai nữa, với thực lực cường hãn và thế lực hiện tại của Khắc Khố Sâm Đạt, nếu như nó không nghe lời nói của vị gia gia này nữa, thì cái thân già này cũng không thể khống chế nổi nó.Đừng nói là bản thân ông, phóng mắt nhìn khắp đại lục này cũng không có ai có thể khống chế được nó.Trong đầu lướt qua rối bời trăm ngàn suy nghĩ, lão gia tử không khỏi bật cười, bản thân nghĩ nhiều như vậy không biết để làm gì, bất luận thế nào thì tiểu tam vẫn là con cháu nhà Lâm gia, những thái độ và hành động của nó hiện nay tuy tất cả có chút đi quá giới hạn nhưng cũng vẫn đặt vận mệnh của Lâm gia lên hàng đầu.Cường giả có cách suy nghĩ riêng của cường giả. Nguồn tại http://Truyện FULLĐứng ở góc độ khác mà nói, nếu bản thân ông cũng có sức mạnh thiên hạ vô địch như vậy thì tới lúc đó có lẽ bản thân ông cũng không cam tâm để con cháu Lâm gia tiếp tục mất mạng vì kẻ khác.Suy nghĩ thông suốt những điều này, lão gia tử bật cười ha hả, rồi quay mình trở về hậu viện.Lâm hổ cảm thấy khó hiểu, hỏi: "Sao gia gia tự dưng lại cười vậy?"Không một ai hồi đáp.Lâm Hổ tự cảm thấy vô vị, cười hì hì rồi cũng bỏ đi.Đại ca Lâm Long cũng đi nốt.Lâm Khiếu Thiên bước lên phía trước dìu vợ, nói: " Phu nhân yêu quuý, cùng tôi trở về đi thôi, tiểu tam đã đi rồi, bất kể như thế nào bà cũng đã sinh cho Lâm gia một nhân vật kiệt xuất, sự huy hoàng của Lâm gia sau này sẽ đều do một tay nó viết nên, những người ở thời đại của chúng ta cũng sẽ được mãi mãi ghi vào trong lịch sử chói lọi của Lâm gia."Tình Nguyệt công chúa khẽ gật đầu, khuôn mặt xanh xao thoáng hiện vẻ hiền hậu và hạnh phúc, khoắc tay chồng trở về hậu viện.Mây trắng dưới chân vèo vèo lướt qua, một luồng kim quang bao lấy năm người như chớp điện bay về hướng tây bắc.*****Một lớp bảo vệ vô hình chắn ở đằng trước, ngăn luồng gió mạnh bên ngoài, khiến cho Lộ Thiến Á lần đầu tiên được bay như vậy cảm thấy vô cùng phấn khích, tò mò hỏi Lâm Phong: "Ức! Lẽ nào đây chính là sự kì diệu của tự nhiên hệ ma pháp? Nghe nói Khải Lâm Na và Toa Lị Na đều đã luyện thành công tự nhiên hệ ma pháp của chàng, liệu ta có thể luyện được không?"Lâm Phong cười nói: "Đương nhiên là được, chỉ cần nàng thích là được."Lộ Thiến Á đảo mắt một vòng nhìn tiểu thiên sứ đang sợ hãi đứng bên cạnh Lâm Phong, hỏi: "Chàng định xử lí tiểu cô nương này thế nào? Cô ấy đâu phải là người bình thường!"Lâm Phong nói: " Nàng hỏi câu hỏi này là thừa rồi, nàng nói xem ta nên giải quyết như thế nào đây?"Lộ Thiến Á trợn tròn mắt lên nói: "Ức! Thiên nột, không phải là chàng cũng sẽ đem cô ấy ..." Vội vàng bịt chặt miệng lại, trầm ngâm một hồi, rồi mới nói tiếp: "Lịch sử của thần tộc đã quá xa rồi, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ta chắc chắc sẽ không tin là có sự tồn tại của thiên sứ, trong truyền thuyết Quang Minh Thần có khả năng tạo ra các loài vật, chàng có khả năng này không?"Lâm Phong nói dứt khoát: "không có."Lộ Thiến Á mỉm cười nói: "Vậy chàng không sợ Quang Minh Thần sẽ giáng ánh sáng trừng phạt xuống chàng sao?"Lâm Phong bất ngờ đấp trả: " Đừng đùa nữa, thánh điển nói con người phải tin vào chính mình, tín đồ của Quang Minh Thần nhiều như vậy, đưng nói là trường sinh, những kẻ sống được hai trăm năm cũng không có, những lời vớ vẩn mà bọn điểu nhân nói để mị dân mà nàng cũng tin, cái gì mà tạo ra các loài chứ, đến cả sự khống chế của không gian pháp tắc cũng không thoát ra được nói gì đến khả năng tạo ra các loài!"Thụy Đức Lạp cười hì hì nói: "Chỉ có Thiên Hạc Nữ Thần quyền năng mới có khả năng này!"Lâm Phong đang định lên tiếng nói vài câu bỗng nhớ ra mình đang giả thân phận của Thiên Hạc sứ thần, vội vàng nuốt mấy lời định nói trở lại bụng, nhưng trong lòng lại miệt thị tên thái hạc này một trận.Điều kiện địa lí tự nhiên đã ban cho Khắc Khố Sâm Đạt trở thành một mảnh đất màu mỡ trong cái thế giới hỗn loạn này, cho dù chiến tranh có ác liệt đến đâu cũng không thể thui trụi nơi này, sau Hải Cống Đại Hội một số quý tộc các nước vốn có ý đồ với tài phú của Khắc Khố Sâm Đạt buộc phải rút lại lòng tham của mình.Liên minh năm nước cũng trở thành một trò đùa.Nơi này nhân dân an cư lạc nghiệp, là mảnh thánh đại trong mắt những người dân cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc.Kim quang đáp xuống phủ hầu tước ở trung tâm thành phố, Lộ Thiến Á và tiuể thiên sứ lần đầu đến Khắc Khố Sâm Đạt đều vô cùng tò mò về mảnh đất phì nhiêu này, không ngừng mở to mắt quan sát xung quanh, chỉ có điều Lộ Thiến Á thì không chút ngại ngùng, giống như đang xem xét khuê phòng của mình, cố tìm một điểm không vừa ý, còn tiểu thiên sứ thì mặt mày sợ hãi đứng ngay bên cạnh Lâm Phong, không dám nhìn bốn phía xung quanh, duy chỉ có khuôn mặt đầy vẻ tò mò là nói lên trong lòng cô bé lúc này cũng đang vô cùng hiếu kì.Mấy nữ nhân chạy ra nghênh đón, Lâm Phong cũng dắt theo Lộ Thiến Á và tiểu thiên sứ bước tới …