Vô Hạn Thự Quang

Quyển 7 - Chương 10: Giác ngộ

Trịnh Xá cả kinh nhất thời bối rối cuống hết cả lên. Một cường giả siêu cấp như hắn, tố chất tâm lý sao có thể yếu ớt như vậy được, chẳng qua những gì Sở Hạo nói đã chạm đến chấp niệm sâu nhất. Hoàn thành thì một bước thiên đường, nhưng nếu thấy bại... liền xuống thẳng địa ngục, tất nhiên hắn phải khẩn trương rồi.

Tiến vào thế giới Narnia, hồi sinh những đồng đội đã mất, đây chính là mộng tưởng cùng truy cầu của Trịnh Xá từ trước tới này. Vì thực hiện tâm nguyện đó, hắn thậm chí không tiếc tính mạng, dù gặp phải đối thủ cường đại cỡ nào cũng quyết tử chiến đến cùng. Nhưng mà...

Quá khó! Sau sự kiện ở Resident evil 3, Trung châu đội từng tham gia khá nhiều lần đoàn chiến, cùng với đó bọn họ biết thêm những đội ngũ mới. Chẳng hạn như lần ‘kết thúc thế hệ thứ hai’, hắn phải đánh vỡ đại lục thì mới tiêu diệt được tất cả số bào tử trùng tộc đang ký sinh trong người các đội khác. Song trước đó, hắn từng tiến hành trao đổi với họ, những mong tìm được cách tiến vào thế giới Narnia, vậy mà chẳng có ai từng nghe tới nơi đó. Cẩn thận ngẫm lại, suốt ba thế hệ luân hồi với rất nhiều tiểu đội khác nhau, cũng chỉ mình Thiên Thần đội của Adam, La Ứng Long là từng đi qua Narnia. Từ đó có thể thấy, đây là một thế giới cực kỳ đặc biệt, giống như ‘Thục Sơn’ vậy.

Cho nên, khi Trịnh Xá nói nhờ Sở Hạo giúp họ phân tích, ý muốn nhằm vào tình hình hiện tại, tương lai Trung châu đội nên phát triển thế nào, cùng với những gì cần làm ở bộ phim này... chứ chưa bao giờ hắn từng nghĩ có thể thu được đầu mối tiến vào Narnia từ đối phương.

Nhưng giờ khắc này...

“... Hay là, tên kia thuận miệng nói bừa? Hắn chẳng qua chỉ muốn lợi dụng chiến lực của Trung châu đội?” Lâm Tuấn Thiên hoài nghi hỏi.

Trịnh Xá lắc đầu: “Không, ta không cảm thấy hắn do dự chút nào cả. Cho nên, hoặc là hắn nói thật, hoặc là hắn sở hữu kỹ năng giống Sở Hiên, tín niệm lực. Dù sự việc là giả, nhưng bằng lòng tin tuyệt đối vẫn có thể biến nó thành thật, nếu thế thì ta bị lừa cũng không oan.”

Lưu Úc bấy giờ cũng xen vào: “Thế... chẳng lẽ hắn thật sự biết cách đi vào thế giới Narnia sao?”

Nghe thấy lời này, tấm hợp kim dưới chân Trịnh Xá đột nhiên truyền tới tiếng rắc giòn vang, vô số khe nứt lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng tỏa ra bốn phía. Nhưng mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt, Trịnh Xá rất nhanh đã ổn định được tâm tình. Hắn nở nụ cười áy náy với hai người Lâm Tuấn Thiên, tiếp đó chân khẽ dùng sức, các vết nứt trên tấm hợp kim từ từ dung hợp lại... Mặt đất khôi phục bộ dáng ban đầu. Lâm Tuấn Thiên, Lưu Úc thấy cảnh đó thì không hề vui mừng, ngược lại còn có vẻ hơi ưu sầu.

“Sắp... áp chế không nổi rồi sao?” Lâm Tuấn Thiên đi tới bên cạnh Trịnh Xá nhỏ giọng hỏi.

Trịnh Xá khẽ gật đầu đưa bàn tay ra trước mặt, hắn nhẹ siết tay lại, không gian xung quanh liền vặn vẹo chớp động. Thấy thế, Trịnh Xá không khỏi thở dài: “Trong vòng mười năm, ta chắc chắn thành Thánh, nhưng đó cũng là lúc ta mất mạng. Vẫn còn chấp niệm, sao có thể thành Thánh? Nếu trước thời điểm ấy mà chúng ta vẫn chưa thể tiến vào Narnia, vậy truyền thừa của Trung châu đội đành giao lại cho hai người vậy.”

Lưu Úc cười lớn đi tới bên cạnh Trịnh Xá, hắn kéo kéo tay gã vui vẻ nói: “Sao có thể như vậy được. Thời gian mười năm rất dài, chúng ta sẽ gặp rất nhiều thế giới phim kinh dị. Trải qua ngần ấy bộ, chẳng lẽ Trịnh ca không tới được Narnia hay sao... Clone của anh thật đúng là giảo hoạt!”


Trịnh Xá cười hặc hặc, xoa đầu Lưu Úc: “Đúng vậy, tên đó rất giảo hoạt. Nhưng đã nhận lấy lợi ích của ‘thân phận nhân vật chính’, vậy Trung châu đội gánh thêm chút trách nhiệm thì đã sao?”

“Chúng ta đã bao giờ e ngại khó khăn vất vả chứ, dù lại đưa tới một hồi ‘trận chiến cuối cùng’ thì thế nào? Thái Thản tổ, Trùng tộc mẫu, Tiên Nhân sư... Số thánh nhân ta chiến cũng đâu phải con số ít. Cùng lắm thì phá luôn Chủ Thần Trung châu, dĩ lực chứng đạo, vậy tất nhiên có thể tiến vào Narnia rồi...”

Trong âm thanh hào hùng của hắn, hai mắt Trịnh Xá dần dần mờ mịt, cuối cùng hóa thành một mảnh hỗn độn, ánh sáng bùng nổ, khí thanh bay lên, khí đục hạ xuống, thiên địa hóa phong thủy hỏa...

“Nói vậy nghĩa là chúng ta đạt thành ý kiến chung rồi hả?”

Sở Hạo thử co duỗi cánh tay máy của mình một chút, thấy nó không nhúc nhích được nữa thì thở dài buồn rầu gỡ xuống. Đang định mở nó ra điều chỉnh lại một chút, không ngờ Trịnh Xá đứng bên cạnh đã duỗi tay chạm vào người hắn, một cỗ cảm giác ôn lương đột nhiên truyền tới.

“Đây, đây là?”

Sở Hạo ngạc nhiên nhìn cánh tay mới thuần năng lượng mọc ra từ bả vai mình, cảm giác nó mang lại hoàn toàn giống thật, hơn nữa còn không khiến hắn thấy cơ thể có gì bất thường.

Trịnh Xá cười cười: “Chẳng qua chỉ là chút diệu dụng nhỏ của chân nguyên, khá hữu dụng. Ack, một loại năng lượng có ích, ngưng tụ hòa quện nó lại, sau đó thay đổi thành hình dạng mong muốn. Không có gì đặc biệt...”

“Không, rất tuyệt.”

Sở Hạo không cười, hắn nhìn bàn tay mới một cách nghiêm túc: “Điều khiển năng lượng, tôi biết, nhưng không thể làm nó ổn định như vậy được. Đây không phải vật chất cụ thể, mà mức năng lượng trong vũ trụ thì luôn đi từ nơi cao xuống chỗ thấp... Bản thân cánh tay này cũng là một loại kỳ tích rồi.”

Trịnh Xá nhún vai không biết phải giải thích thế nào. Đây là một trong những tác dụng lớn nhất của ánh sáng tâm linh hắn luyện ra. So với ‘kỳ tích’ trong lời Sở Hạo còn cao cấp hơn, bởi nó đã chạm đến quy tắc vũ trụ, là thần tích. Dù hàng tỉ sinh linh phấn đấu cả đời cũng không thể đạt đến cảnh giới ấy.

Sở Hạo hạ cánh tay năng lượng xuống, lúc này hắn mới chăm chú nhìn Trịnh Xá: “Các anh đã đồng ý với đề nghị của tôi, vậy trước hết hãy nói cho tôi biết thực lực của các anh là gì. Phải hiểu rõ thực lực đồng đội mới có thể tiến hành bố cục.”


Trịnh Xá khẽ nhíu mày. Không đợi hắn lên tiếng, Sở Hạo đã nói tiếp: “Yên tâm, tôi biết chính xác cách đi tới thế giới Narnia, chỉ cần anh hoàn thành lời hứa của mình thì tôi cũng sẽ giữ lời. Chuyện này, anh không cần nghi ngờ”

Trịnh Xá gãi đầu cười cười: “Kỳ thật không phải thế. Thật ra cậu muốn cứu thế giới này, giúp đỡ dân chúng, vậy cũng là phù hợp với bản ý của chúng tôi rồi. Dù cậu không yêu cầu, chỉ cần tôi đủ khả năng thì cũng sẽ làm thôi. Hiện giờ tự cậu lại đưa ra đề nghị trợ giúp chúng tôi, tôi cầu còn không được nữa là.”

Sở Hạo thoáng trầm mặc, lát sau mới mỉm cười: “Tôi vào trước là chủ, vậy đi, anh trước tiên hãy thể hiện thực lực của mình, ít nhất cũng phải khiến tôi hiểu được một chút. Kế hoạch giải cứu thế giới lúc trước tôi vạch ra không vấn đề gì, song do đánh giá sai chênh lệch thực lực giữa bản thân và Skynet, dẫn đến... Tôi nghĩ hẳn các anh cũng biết, vì tôi mà ngày phán xét đến sớm mấy chục năm, chết oan không biết bao nhiêu người. Tôi...”

Trịnh Xá yên lặng lắng nghe thanh âm ngày càng nặng nề, ngày càng tự trách của Sở Hạo, hồi lâu sau hắn bỗng nhiên lên tiếng: “Cậu muốn sống sót hay là định chết sớm một chút?”

Sở Hạo lặng người, thần sắc nghiêm túc nhìn Trịnh Xá đáp: “Nếu có thể, tôi muốn sống sót. Tôi còn quá nhiều chuyện chưa hoàn thành, chẳng hạn như thân thế của tôi, đồng bọn, chiến hữu, thân nhân... Mà nếu được, tôi muốn cứu thế giới kia...”

“Vậy sao, vì tất cả những điều đó, cậu có thể làm dơ bẩn hai tay không?” Trịnh Xá chăm chú hỏi.

Sở Hạo cười khổ: “Tay của tôi sớm đã dơ bẩn rồi, bị chính tôi làm bẩn. Vì hoàn thành mục đích, tôi đã giết quá nhiều người vô tội. Vì có thể sống tiếp, tôi cũng phải từ bỏ, phải lựa nhiệu quá nhiều người làm vật hi sinh. Vậy thì tôi đây, tôi đây...”

“Uhm, vì tất cả những điều đó, cậu có thể làm dơ bẩn trái tim không?”

Trịnh Xá vươn tay ra nhẹ che đi hai mắt Sở Hạo, hắn không muốn nhìn thấy gương mặt ấy rơi nước mắt vì áy náy tuyệt vọng. Vô luận thế nào cũng không muốn thấy...

“Cậu bé, cậu còn non lắm!”

Trịnh Xá buông tay ra, quay lưng về phía Sở Hạo: “Cố gắng mạnh mẽ hơn, cố gắng sống sót. Cậu đã có giác giộ phải mạnh mẽ cùng sống sót rồi, nhưng vẫn chưa thể chèo chống được nó. Trước khi nghĩ cách cứu thế giới, vậy phải sống sót đã, còn sống thì mới có cơ hội trở nên mạnh mẽ, mạnh đến mức đủ để cứu thế giới!”

“Nói bố cục của cậu đi...”

“Tôi sẽ cho cậu biết tại sao tôi lại được xưng là cường giả mạnh nhất thế giới luân hồi. Cũng là để cho cậu biết, muốn hoàn thành niềm tin trong lòng thì cần bao nhiêu lực lượng....”

“Vậy nên cứ nói kế hoạch ra đi! Mặc kệ kẻ địch đang đợi phía trước là ai, dù hắn có là thần...”

“Tôi cũng giết cho cậu xem!”