Vô Hạn Thự Quang

Quyển 15 - Chương 15: Cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên của trương hằng

Tổ chức Kẻ Phản Nghịch không yếu, nói chính xác hơn là tổ chức Kẻ Phản Nghịch của Sở Hạo và Trương Hằng không yếu, thực lực tuyệt đối là hùng mạnh hơn vị diện tổ chức C rất nhiều.

Tổ chức C chỉ là một tổ chức thứ yếu dưới quyền của tổ chức X, quyền hạn lợi ích của nó là được tổ chức X cung cấp các tài liệu, số liệu, và căn cứ, vân vân… Tuy nó có cơ cấu lớn mạnh hơn tất cả các vị diện của các chính phủ, nhưng trên cơ bản mà nói cũng chỉ là một cái vị diện của tổ chức X này mà thôi, bản thân tổ chức này thật sự không bao gồm nhiều cái vị diện, hay có sức lực chiến đấu tiến bộ xuyên vị diện như tổ chức X vậy.

Còn về Sở Hạo và Trương Hằng thì sao? 

Bọn họ đều là thành viên của tiểu đội Luân Hồi! Là những chiến sĩ đã du hành đến hầu như toàn bộ đa nguyên vũ trụ và nhiều vô kể các vị diện của Luân Hồi! Hầu như đã sở hữu nhiều vô tận các loại công pháp, sức mạnh chiến đấu, quan hệ huyết thống, các loại vũ khí mạnh và siêu mạnh của toàn bộ đa nguyên vũ trụ!

Tuy hiện tại Sở Hạo và Trương Hằng chưa cần đi đến nước cờ này, nhưng bản thân các thành viên của tiểu đội Luân Hồi đã đại diện cho nhiều tiềm lực to lớn, nói thẳng ra, nếu không phải sợ bứt dây động rừng, đánh động đến tổ chức X, thì thậm chí chỉ cần dựa vào sức của một mình Sở Hạo thôi thì cũng đã đủ để hủy diệt tận gốc cái vị diện tổ chức C này.

Ngoài ra cũng sợ bị tổ chức X tập kích, kiểu giống như mở đường dẫn dắt ma quỷ trở lại để xâm lược vị diện, Sở Hạo cũng nhận thấy chỉ dựa vào sức lực của tổ chức X thì cũng không thể nào có thể làm hại gì đến Trịnh Xá được, chính bởi vì hắn đã chứng kiến sức mạnh của hai bên, nên Sở Hạo rốt cuộc đã biết được sức mạnh của Trịnh Xá đã trở nên mạnh mẽ khủng khiếp đến mức nào, đó là một loại sức mạnh siêu việt, có thể ví như sức mạnh giữa nhân loại và sức mạnh của một con kiến, hoặc là sức mạnh của thần linh với con người, hoặc là tất cả các loại sức mạnh với một vị thần, trên thực tế, trong vị diện Clash of The Titans, bất kỳ một vị thần linh nào của Olympus, đều có thể treo đội quân của Sở Hạo lên để đánh, nhưng tập hợp sức lực của tất cả những vị thần linh này lại, theo cách nói của Trịnh xá, chính là dùng một đấm, hai đấm, ba đấm, ồ chỉ dùng vài đấm đã có thể đánh bại toàn bộ bọn họ, sức mạnh của hai bên có sự chênh lệch quá lớn, lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi. 

Còn về tổ chức X, ngay cả khi bọn họ đã từng trải trong những cuộc chinh chiến vũ trang xuyên vị diện, nhưng ở trước mặt Trịnh Xá thì sức mạnh của bọn họ cũng không mạnh hơn con kiến là bao nhiêu, đây cũng không phải là chuyện lấy số đông để giành được phần thắng nữa rồi, à, nếu như nói rằng đoàn quân kiến có thể cắn chết người, vậy đoàn quân kiến có thể cắn chết hết toàn bộ nhân loại được không? Quả thật không bao giờ được, cho dù bọn chúng nó có là một đoàn quân kiến biến dị siêu cấp đi nữa thì chỉ cần dùng đến một đầu đạn hạt nhân dội thẳng xuống thì đã có thể tiêu diệt toàn bộ lũ chúng nó, mà sức mạnh cường đại của Trịnh Xá chính là dạng sức mạnh như vậy.

Tuy Sở Hạo không thể tiết lộ chi tiết chuyện này cho Vi Thi Thi biết, nhưng hắn cũng đã nói ra những ý cơ bản, cho nên những lời nói của Vi Thi Thi không có lời nào là thừa thãi, nếu như có chuyện gì không may xảy ra với Trương Hằng, vậy thì toàn bộ các thành viên của vị diện tổ chức C này đều sẽ bị tiêu diệt tận gốc.

Đương nhiên, bản thân Trương Hằng lại không suy nghĩ như vậy, hắn chỉ nghĩ một điều duy nhất, đó là hắn chính là một người bất tử, ngay cả khi may mắn không mỉm cười với hắn, hắn cũng còn có một chiếc mặt nạ... chiếc mặt nạ đại thánh. 

Sau khi trải qua những sự việc trong vị diện Clash of The Titans, tuy cái mặt nạ đại thánh này đã bị hư tổn nặng nề trong địa ngục, nhưng cái vật này quả thật rất phi phàm, sau khi Trương Hằng và Sở Hạo cùng trở về thế giới hiện thực, sở dĩ hay nói Trương Hằng là "đùa giỡn nên bị đánh cho mất mặt" có lẽ là do mặt hắn trở nên hơi trong suốt, giống như là bộ dạng đang bổ sung năng lượng, đương nhiên, Trương Hằng nhất định sẽ không thừa nhận chuyện hắn vì "giỡn chơi nên bị đánh mất mặt" mà kết cuộc lại bị như vậy, nhưng vật này đúng là một loại vũ khí đầy sát khí, trừ khi gặp phải dạng tồn tại có sức mạnh vượt trội hơn nó, thí dụ như những tồn tại như Trịnh Xá, còn không thì... Trương Hằng đúng là bất tử.

Vì vậy sau khi Sở Hạo biết được chuyện này, hắn cũng không đi ngăn cản Trương Hằng, nhưng cũng dặn dò một số điều, thí dụ như, nếu như có thể thì không nên giết người, bởi vì trình độ khoa học kỹ thuật của tổ chức C quả thực đã vượt xa trình độ của vị diện xã hội loài người này, nếu như có thể, sau khi sàng lọc thích hợp có thể thu nhận một vài nhân viên, nhiệm vụ này cũng giao cho Trương Hằng tùy ý thực hiện, tuy Sở Hạo đã xem lần hành động này của Trương Hằng là một cuộc hành trình nữa của Trương Hằng vui tính...

Nhưng có lẽ bản thân Trương Hằng lại không cho rằng là như vậy, sau khi nghe tin tức tình báo từ đám người của ông lão kia, lại được cấp loại thẻ tương tự như thẻ công tác, được trang bị quần áo bảo hộ lao động, và hóa trang đơn giản một chút bởi các nhân viên trong nội bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, Trương Hằng lập tức lên máy bay để đi đến chỗ căn cứ của tổ chức C, đó chính là... một trạm xăng dầu. 


Đến nơi rồi, nhìn vẻ ngoài là một trạm xăng dầu, kỳ thực... mẹ kiếp nó đúng là trạm xăng dầu!

Trương Hằng ngắm bộ đồng phục mới mà hắn đang mặc trên người, đồng phục mà đám người của ông lão cho hắn mặc để đi đến căn cứ này quả nhiên chính là một bộ đồng phục của công nhân làm việc ở trạm xăng dầu, hắn lập tức làm việc ở trạm xăng dầu này ít nhất trong sáu tiếng đồng hồ, ngay lúc hắn sắp phát cáu, định liều mình trực tiếp đánh vỡ nát cái trạm xăng dầu này ra thì đúng lúc hết giờ làm việc... Sau khi tan việc, thợ cả dẫn bọn hắn tiến vào phòng nghỉ ngơi của các công nhân trạm xăng dầu, sau đó từ nơi đó lại đi thông xuống lòng đất của trạm xăng dầu, nơi đây quả nhiên là một căn cứ của tổ chức C.

Nhưng... Vì sao các công nhân đều phải làm việc ở trạm xăng dầu chứ? Chuyện này đâu có hợp với lẽ thường, chẳng lẽ là vì tổ chức C đang túng thiếu tiền bạc sao? Cảm thấy kì lạ quá...

Trong lúc Trương Hằng đang nghĩ thầm trong bụng, một cánh cửa kim loại lớn xuất hiện ở phía cuối đường hầm trong lòng đất, trừ Trương Hằng ra thì ở đây còn có bảy nhân viên khác, tất cả bọn họ đều đứng đợi ở cửa chính, Trương Hằng cũng chẳng nói lời nào, cũng đứng yên ở đó chờ đợi như những nhân viên khác, không bao lâu, cánh cửa chính đã được mở ra, bên trong lộ ra rõ ràng là một căn cứ mang phong cách khoa học viễn tưởng bằng kim loại, có rất nhiều người đang đi qua đi lại, đứng từ nơi này quan sát có thể thấy được đang có hơn cả trăm người đang làm việc ở đây.

Trương Hằng theo bảy người kia cùng bước vào bên trong, lúc hắn đang nhìn bảy người đang đứng trong đại sảnh, có hai người đàn ông từ trong căn cứ bước ra, người dẫn đầu nhìn quanh tám người bọn họ vài lượt, sau đó mới nói rằng: "Các ngươi đều là những người mới tới, ta cũng không cần nói nhiều, cái căn cứ này khác xa với các căn cứ mà các ngươi làm việc trước đây, chỉ có những người ưu tú nhất mới được làm việc ở đây, cuộc kiểm tra sáu tiếng đã kết thúc, các ngươi đều đạt đủ điều kiện, nhưng đủ điều kiện gia nhập cũng không có nghĩa là các ngươi có đủ năng lực, muốn tiếp tục được làm việc ở nơi này, các ngươi cần phải chứng minh giá trị và năng lực của bản thân, ví dụ như thành viên mới, cái người được gọi là Ngô Huy này, trên lý lịch có ghi rằng anh rất giỏi trong việc giải phẫu, vậy ta muốn xem thử anh có thể giải phẫu bò sát thì có được hay không đây, còn về anh chàng... Trương Phi... Mẹ kiếp đây là cái tên quỷ ma gì đây?"

Trương Hằng lập tức nhìn thấy người đang cầm bảng danh sách đang nhìn về phía hắn, hắn nhìn quanh một lượt, sau đó chỉ vào người hắn rồi nói rằng: "Trương, Trương Phi sao?" 

"Đừng nói nhảm! Ta đang hỏi vì sao ngươi lại có cái tên quỷ quái này!" Người đàn ông dẫn đầu trừng mắt hỏi Trương Hằng.

Trương Hằng quá bất đắc dĩ phải nói rằng: "Mẹ kiếp ta cũng muốn biết vì sao ta lại có cái tên quái quỷ này..."

Người đàn ông dẫn đầu trừng mắt nhìn Trương Hằng một hồi lâu, người phía lưng sau hắn ở gần hắn nói thầm thì với hắn vài điều gì đó, sau đó hắn vừa lắc đầu vừa nói: "Quên đi, ta thắc mắc vì sao ngươi lại có cái tên kỳ quặc như vậy, dù sao nó cũng gắn liền với ngươi. Sở trường giỏi nhất của ngươi là... hài hước sao? Mẹ kiếp, hài hước là sao đây?" Người đàn ông đứng trước ngoảnh đầu nhìn về phía bảng lý lịch, sau đó một lần nữa lại quay sang Trương Hằng quát hỏi. 

Trương Hằng cũng gầm hét lên: "Mẹ kiếp người nào lại ghi những thứ này trong lý lịch của ta! Ông đây hài hước từ lúc nào? Từ lúc nào sở trường của ông đây là hài hước hả? Mẹ kiếp, bây giờ phải nói rõ cho ta biết, bằng không ông đây không để yên cho các ngươi!"

Dù sao Trương Hằng cũng là thành viên của tiểu đội Luân Hồi, lại đã biến đổi trở thành thánh kị sĩ, thực lực vượt quá xa người bình thường, cộng thêm việc đã trải qua không biết bao nhiêu nguy hiểm đối đầu với sự sống và cái chết, lần này hắn gào thét, lập tức đã làm cho người đàn ông đang đứng trước mặt này khiếp sợ, có lẽ người đàn ông dẫn đầu này cũng còn đang rất mơ hồ, nhưng lập tức bị Trương Hằng dọa cho khiếp sợ rồi, hắn chỉ có thể lẩm bẩm nói: "Nhưng trong lý lịch đúng là đã ghi như thế... Có lẽ nào đã viết sai không? Vậy sở trường của ngươi là gì?"

"Hài hước." 


Trương Hằng đang định trả lời, đột nhiên một tiếng nói được truyền tới từ bên cạnh hắn, chuyện này đã khiến cho Trương Hằng cảm thấy hơi choáng váng, lập tức giận dữ quay đầu nhìn sang, vừa nhìn thấy người này hắn lập tức ngây ngẩn cả người ra, sau đó cứ đờ người ra nhìn người này.

Người này là một thanh niên, đang mỉm cười đi tới từ đằng xa, hắn liếc mắt nhìn Trương Hằng, rồi lập tức nói với người đàn ông dẫn đầu rằng: "Mặc kệ đi, ta có một số việc cần tìm Trương... Phi, ngươi đi làm việc trước đi."

Người đàn ông dẫn đầu lập tức kính cẩn chào, cung kính nói: "Tuân lệnh, thiếu tá Lý." Nói xong, hắn nói tạm biệt và dẫn bảy người kia đi, người họ Lý cũng dắt Trương Hằng đang đờ người ra kia đi vào một gian phòng được bị kín mít. 

Sau khi đi vào bên trong, nam thanh niên họ Lý còn chưa lên tiếng, Trương Hằng đã lớn tiếng gọi to lên: "Lý, Lý Cương Lôi? Sao nhóc con nhà ngươi lại lưu lạc đến tổ chức C này?"

Lý Cương Lôi gượng cười nhìn Trương Hằng và nói: "Sát thủ Trương Hằng vui tính, không phải bây giờ ngươi cũng đã đến tổ chức C này rồi sao?"

Trương Hằng chợt thức tỉnh, nếu theo cách nói của Sở Hạo, có lẽ hắn đã biến đổi dòng thời gian trong thế giới Clash of The Titans, là nguyên nhân của việc Lý Cương Lôi và Trần Hạo Đào hoán đổi vị trí cho nhau, nói cách khác, Trần Hạo Đào biến thành người của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, ngược lại Lý Cương Lôi rất có thể đã bị chuyển đến tổ chức C, nói cách khác... Bây giờ Lý Cương Lôi là người của tổ chức C sao? 

Trương Hằng nhất thời đã sợ đến đổ mồ hôi lạnh, lúc định đưa tay thò vào lấy mặt nạ đại thánh phía trong lòng ngực, Lý Cương Lôi lại phá lên cười ha ha rồi nói: "Ha ha ha, ngươi cũng vẫn không thay đổi à, Trương Hằng... Sở Hạo ở đó có khỏe không? Đúng là chết tiệt, mấy ngày trước đây, ta cũng mượn tạm cái memes của căn cứ này để khôi phục ký ức, không thì... lần này ngươi tới đây có lẽ đã lập tức gặp nguy hiểm rồi, phải biết rằng bây giờ ta có lẽ không phải là ta của trước kia nữa rồi, nhưng thực lực đã tăng gấp bội... Không hiểu tại sao gần đây tự dưng ta đột nhiên lại mất đi ký ức và phải chạy đến tổ chức C để lấy lại được rất nhiều ký ức chứ? Có phải ngươi và Sở Hạo đã giở trò quỷ gì rồi hay không?"

Lúc này Trương Hằng không nói gì, nhưng trong ánh mắt đã biểu hiện một niềm vui sướng cực độ, lập tức nói với Lý Cương Lôi rằng: "Có memes như vậy tồn tại thật sao? Vậy thì thật sự quá tốt! Nhanh nhanh lên để cho ta dùng nó một chút đi!"

Lý Cương Lôi hơi ngạc nhiên đến đứng hình, sau đó chợt lấy lại tinh thần rồi nói: "Được, ngươi không nhớ được những ký ức trước kia... nhưng cái memes này thật sự không hoàn toàn tốt, có những tác dụng phụ nhất định, tác dụng phụ rất nghiêm trọng... rất đáng sợ." 

"Đáng sợ đến mức nào chứ?" Trương Hằng bỗng nhiên cảm thấy hơi ớn lạnh, bởi vì trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch thì hắn đã từng chứng kiến quá nhiều memes rất khủng khiếp và đáng sợ, một ít memes sẽ khiến cho người ta sống không bằng chết, cho nên nếu như tác dụng phụ thực sự thật đáng sợ thì hắn sẽ cân nhắc không sử dụng đến nó...

Lý Cương Lôi tỏ vẻ rất buồn rầu nhìn Trương Hằng, chậm rãi nói nói.

"Tác dụng phụ của cái memes này là... sẽ làm cho người ta bởi vì gặp được vận may trong một quãng thời gian rất dài sau đó mà trở nên..." 

"Trở nên thế nào?" Trương Hằng gấp gáp hỏi.

Biểu hiện trên nét mặt của Lý Cương Lôi lại càng buồn thảm hơn, giống như hắn đang nhớ lại một câu chuyện cũ bi thương vậy...

"Sẽ bởi vì nguyên nhân được vận may mà trở nên ngây ngô hài hước, tóm lại bởi vì nguyên nhân lạ lùng như thế mà càng ngày càng trở nên ngây ngô hài hước hơn…" 

"Xin đừng buồn, Trương Hằng..."