Vô Hạn Thự Quang

Quyển 14 - Chương 48: Kĩ xảo biến đổi về chất

"Trấn Sơn Kiếm! Lư Sơn!"

Một ảo ảnh đi ngang qua ngọn núi lớn, từ trong vòng vây cứng rắn của lực trường AT tạo ra một mảnh thiên địa, phạm vi của lực trường AT vốn chỉ ngưng thực đến mấy trăm thước, trực tiếp chống đỡ không gian nhỏ có phạm vi mấy chục vạn thước. Dù vậy, dùng mắt thường vẫn có thể thấy được lực trường AT, giống như tinh thể có hình mũi khoan cực lớn chớp hiện trong không trung vũ trụ vậy.

"Trấn Sơn Kiếm! Nhạn Đãng Sơn!" 

Trấn Sơn Kiếm phóng ra kiếm thứ hai, không gian của lực trường AT cực lớn lại tăng lên, mắt thường cũng có thể thấy lực trường AT càng lúc càng loãng, đến cuối cùng dùng mắt thường cũng không thể thấy được, giống như lúc khí cầu đã đạt tới cực hạn vậy. Đến cuối cùng sẽ trở thành vô hình, ở trong phạm vi lực trường AT bao vây, toàn thân của Roger đầy vết thương, cùng với EVA cũng đầy vết thương xuất hiện. Điều khác biệt chính là vết thương trên người Roger vẫn đang chảy máu còn vết thương trên người EVA lại không ngừng khép lại bằng tốc độ kinh người.

"Quả nhiên... so sánh về lực khôi phục cùng lực kéo dài với sinh vật chuẩn Thánh, ta quả thật là một người ngu ngốc..."

Roger lắc đầu, phun ra một búng máu, lại tiếp tục nói chuyện. 

Bên kia, Nagisa Kaworu ở trong EVA tuy cũng không bị thương gì, nhưng trán hắn đã xuất hiện gân xanh, dường như toàn thân hắn đang rơi vào một loại trạng thái cực kỳ đau khổ, nhưng dù vậy, vẻ mặt của hắn vẫn ôn nhu, chỉ cất tiếng thở dài, nói: "Roger đại thúc, cứ tiếp tục như vậy, hai chúng ta đều sẽ vạn kiếp bất phục, nên ngừng tay thôi."

"Ngừng tay sao? Được."

Roger lập tức trở về bộ dạng lưu manh, hắn trực tiếp để kiếm lớn xuống mặt đất bằng phẳng, sau đó khoanh chân ngồi trong không trung vũ trụ, cười ha ha nói: "Chúng ta cứ ngừng tay lại như vậy đi, cố gắng ngồi một lúc. Nói thật, ta cũng mệt mỏi rồi." 

Nagisa Kaworu lập tức cảm thấy dở khóc dở cười, hắn nói ngừng tay nhưng không phải ý này, hiện tại vốn chính là tranh thủ thời gian, Roger ngồi xuống như vậy, hắn cũng thật sự không thể làm gì nữa.

"Roger đại thúc... Mà thôi."


Nagisa Kaworu lại thở dài, lần này hắn thật sự sẽ không nói gì nữa, niềm tin của hắn đều đã thể hiện ra, nếu tiếp tục khuyên bảo, ngược lại chính là sỉ nhục người nam nhân trước mặt này, đã như vậy, chắc hẳn hắn cũng có đạo lý của mình, còn lại, cũng chỉ còn lực lượng... 

"Roger đại thúc, lực trường AT... là ánh sáng tâm linh, là vách ngăn tâm linh, là..."

"Ta biết ta biết." Roger ngáp một cái, nói trước một bước: "Về ánh sáng tâm linh, ta càng hiểu hơn ngươi. Đây là vòng tròn lực lượng ở nơi sâu nhất trong tâm linh, là khởi nguồn của bất diệt, hơn nữa ta cũng hiểu rõ hơn ngươi, cái gọi là cường đại cũng không phải so sánh trên phương diện lực lượng mà dựa trên người điều khiển cùng phương pháp vận hành. Nếu ngươi muốn nhắc nhở ta cũng không cần tốn nhiều tâm tư như vậy, đối với bất kỳ công kích nào của ngươi, ta đều đã có sự chuẩn bị."

"... Cho dù là chết?" Nagisa Kaworu cuối cùng lại hỏi. 

"Đúng vậy, ta cũng đã chuẩn bị." Roger cười ha ha, không thèm để ý chút nào khi thảo luận về sự sống chết của mình. Trong khi nói chuyện, hắn đã cầm Trấn Sơn Kiếm của hắn lên.

"Ngươi đã ôn nhu như vậy, trăm phương ngàn kế muốn nhắc nhở ta không nên chết, như vậy ta cũng muốn nhắc nhở ngươi một câu... Cái gọi là Trấn Sơn Kiếm, không phải chỉ là một thanh kiếm. Nguyên bản Trấn Sơn Kiếm là gì ta không biết, có lẽ là Tiên Thiên Linh Bảo, cũng có lẽ là tạo vật của ngày sau, nhưng Trấn Sơn Kiếm của ta là ánh sáng tâm linh của ta, là khí phách của ta, là thành quả của tinh thần ta. Tất cả lực lượng của ta đều tập hợp ở đây, ngươi có thể cho rằng thanh Trấn Sơn Kiếm này là “đạo” của ta, như vậy..."

Roger giơ kiếm lên dùng sức lớn nhất chém về phía trước, ở ngay phía trước, một thanh trường thương đã đâm tới trước mặt, lúc kiếm lớn chém tới, mũi kiếm lại chém lên mũi thương. Sóng công kích cực lớn từ chỗ kiếm lớn cùng trường thương va chạm lập tức phát ra từng vòng, trong không gian đều vang lên tiếng nổ, chấn động, đồng thời ánh sáng cực lớn cũng bạo phát từ điểm tiếp xúc này. Trong lúc nhất thời thậm chí ngay cả ánh sáng mặt trời cũng bị che lấp. 

Khi ánh sáng dần dần ảm đạm, dưới sự che giấu của ánh sáng, EVA cực lớn và người bình thường Roger cao lớn đang lấy tốc độ cực nhanh điên cuồng đối chiến. Hai thanh trường thương, một thanh kiếm lớn, hai người đều dùng tốc độ vô cùng khoa trương không thể tưởng tượng nổi để đánh nhau, tốc độ của EVA ở trong lực trường AT càng được tăng cường. Ở phạm vi lực trường, tốc độ di chuyển của EVA nhanh đến kinh người, Roger lại có loại ánh sáng tâm linh cùng năng lực quả ác quỷ chấn động có thuộc tính không gian. Hai người đối chiến, nơi nơi trúng chiêu, nhưng đều né tránh được. Nếu so sánh thì Roger vẫn thoáng chiếm ưu thế hơn. Dù sao hình thể của EVA quá lớn, với trình độ giao chiến thực lực như vậy, có khi thể tích lớn nhỏ cũng không thể quyết định thắng bại. Đương nhiên, EVA hoặc nói đúng ra là Nagisa Kaworu điều khiển EVA cũng có thực lực rất mạnh mẽ, nhưng hiện tại Roger cũng dùng toàn lực điều khiển Trấn Sơn Kiếm, lại có năng lực không gian để tránh né công kích. Khi hai người điên cuồng đánh cận chiến, Roger vẫn rơi vào tuyệt đối hạ phong.

Nagisa Kaworu điều khiển EVA, hiện tại đang trong hình thái thần thoại, tuy bản thân cũng không phải Thánh Nhân, nhưng vẫn có thể nhận các loại phản phệ dưới hình thái thần thoại. Bản thân hắn thuộc về một nhóm người Thánh Nhân, đây là Thánh đạo. Dù chỉ là một phần của Thánh Nhân, hoặc nói không hết cả Thánh Nhân, nhưng cơ sở năng lượng vô tận, ánh sáng tâm linh vô tận lại là tuyệt đối, dù không có gì khác, chỉ riêng cái này đã có thể giúp thực lực đạt đến trình độ đủ để nghiền ép đối phương.

Đây là điển hình của lượng biến dẫn đến chất biến. Hiện tại Nagisa Kaworu đang thể hiện ra đơn giản chính là năng lượng đè ép vô cùng vô tận công kích trong đó gần như không có kết cấu chiến đấu gì. Những thứ như ý thức chiến đấu, kỹ năng chiến đấu đối với Roger một người đã tự thân trải qua trăm trận chiến, quả thực nực cười như hài tử chơi đùa với chiếc búa lớn vậy. Nhưng khi lượng biến dẫn đến chất biến, ví dụ như tiểu hài tử sử dụng búa lớn nặng đến một vạn tấn, hơn nữa tốc độ múa đã đạt đến tốc độ gấp mười lần vận tốc âm thanh, như vậy tất cả đều không quan trọng. E rằng hắn cũng chỉ tùy ý nhẹ nhàng vung lên cũng đã tạo nên hiệu quả đủ để kinh thiên động địa. Bất kỳ ý chí chiến đấu nào, bất kỳ kỹ xảo chiến đấu nào ở trước mặt hắn đều là cặn bã. Đương nhiên, để đạt đến mức độ này lấy lực phá kỹ xảo này cần lượng biến dẫn đến chất biến phải cực kì khoa trương. Giống như Roger bây giờ đối mặt với loại hình thái thần thoại như vậy, dù Nagisa Kaworu không có kỹ năng chiến đấu và ý thức chiến đấu gì, nhưng hắn cũng rơi vào hạ phong tuyệt đối. 


"Dùng lực phá kỹ xảo..."

Roger cảm thán một tiếng, sau đó hắn đã bị lực lượng vô cùng mạnh mẽ trong lực trường AT nhấn chìm. Hắn chỉ có thể liên tiếp đánh ra mấy lần Trấn Sơn Kiếm để phá tan loại nhấn chìm này, sau khi đột phá ra ngoài lại là một trận loạn chiến, nhưng hắn vẫn bị ép xuống hạ phong tuyệt đối. Dù EVA bị hắn bắn trúng mặt trước, nhưng rất nhanh đã có thể khôi phục lại. Cứ kéo dài như vậy, hắn sẽ đến lúc bị hao tổn đến chết.

Trên thực tế, đây cũng không phải là lần đầu tiên Roger gặp phải kẻ địch như vậy, hắn gặp phải kẻ địch đầu tiên như thế chính là ác ma của La Cam Đạo đội. Vào lúc đó hắn đã bị nghiền ép, vào lúc đó, hắn cũng hiểu rõ triệt để nhất cái gì là dùng lực phá kỹ xảo, sau thời gian sinh tồn dài dằng dặc ở Luân Hồi thế giới, hắn cũng từ mọi phương diện biết được người mạnh nhất trong Luân Hồi thế giới kia. Bởi vậy hắn mới học được cách dùng lực để phá kỹ xảo, hơn nữa còn là lấy lực phá kỹ xảo cực mạnh. 

Quả thật, so sánh với kỹ xảo, ngay từ đầu thật ra lực lượng cũng không phải vô cùng quan trọng, dù sao hai bên đều là người bình thường, hoặc hai bên đều là người mới cường hóa, thực lực hai bên không kém nhiều. Nhưng dưới tình huống này, kỹ xảo có thể khiến người mạnh mẽ bình thường chiếm ưu thế tuyệt đối, chỉ trừ khi lực lượng đánh ra quá mạnh mẽ, nếu không ánh sáng từ lực lượng bản thân thấy được cũng sẽ không có chênh lệch quá lớn.

Nhưng nếu theo con đường khác nhau, phương pháp sử dụng khác nhau, người sử dụng khác nhau, từ từ, chênh lệch sẽ hiện ra, vào lúc này, lấy lực phá kỹ xảo chính là biện pháp đơn giản nhất để nghiền ép đối phương. Khi kỹ xảo dường như càng đạt đến tầng cao hơn cũng càng trở nên vô dụng... Dù sao người người đều đang kêu lấy lực phá kỹ xảo, kỹ xảo nữa cũng vô dụng, theo chứng cứ có sức thuyết phục thì hình như có lực lượng sẽ có được tất cả... Đây là...

Kỹ xảo? 

Roger lại thoát khỏi vùng có lực trường AT vô cùng mạnh mẽ. Giờ phút này, hắn cũng không xông về phía trước để công kích nữa mà liếc mắt nhìn qua địa cầu. Ở nơi đó, hắn cảm giác được ánh sáng tâm linh của A Tinh vừa mới nảy sinh, cũng cảm giác được công kích của chín chiếc EVA sản xuất hàng loạt. Sau đó hắn nhìn thẳng về phía trước, lại xông đến gần EVA của Nagisa Kaworu. Cuối cùng, hắn cười ha hả, nói: "Thực lợi hại, kỹ xảo cũng vô dụng, chỉ cần năng lượng vô cùng kết hợp với ánh sáng tâm linh đã có thể vùi lấp đối phương... Như vậy, nếu ngươi là lực lượng biến chất, ta cũng muốn thể hiện ra một chút thứ ta có... kỹ xảo biến chất."

"Vốn cũng không muốn dùng chiêu này, ta còn không có cách nào nắm giữ hết chiêu thức này. Hoặc ta chết hoặc ngươi chết, thậm chí... Tất cả mọi người đều sẽ chết, nhưng nếu đã đến giây phút này, niềm tin đều đã thể hiện ra, như vậy..."

"Trấn Sơn Kiếm! Thức thứ chín..." 

"Bất Chu Sơn!"

Trong giây lát đó, lấy Roger làm trung tâm, hư không trở nên run rẩy, quy tắc bị nghiền nát...

Núi lớn chống đỡ thiên địa... 

Bất Chu Sơn xuất hiện!