Vô Hạn Thự Quang

Quyển 14 - Chương 12: Trò chuyện

“Xin chào, lần đầu gặp mặt, tôi là Katsuragi Misato, sau này xin được quan tâm nhiều hơn.” Sau khi gặp được Roger, câu nói đầu tiên của Katsuragi Misato chính là câu chào hỏi lễ độ trong tiếng Nhật này.

Sau khi nói xong câu này, Katsuragi Misato liền lặng im trong chốc lát, cũng không nói thêm gì nữa. Mà Ikari Shinji đứng sau lưng cô thì lại rất lúng túng, ngay lúc cậu định nói gì đó thì A Tinh đã dùng tâm linh tỏa liên trực tiếp ra lệnh cho Angela, cũng chính là người khống chế tinh thần lực và cũng là cô gái lúc trước đã làm một bàn thức ăn có nụ cười rất dịu dàng và coi như là người còn lại đã nói chuyện với Ikari Shinji ngoài Roger.

Kế đó liền thấy Angela bước đến bên cạnh Ikari Shinji nói với cậu ta mấy câu rồi kéo cậu ta ra khỏi phòng. Đồng thời, ngoài A Tinh và Roger ra thì những người còn lại cũng đều ra khỏi phòng, cả căn phòng chỉ còn lại ba người Misato, Roger và A Tinh.

Tuy trong lòng Misato đã sớm đoán được, thế nhưng đến lúc trông thấy những việc này, cô vẫn hơi thở dài một hơi. Đồng thời, một chiếc máy quét trường lực AT phiên bản bỏ túi nằm trong tay áo của cô cũng rõ ràng nói cho cô biết quả thật chỉ có sinh vật hình người tên Roger đang đứng trước mặt cô là có trường lực AT mà thôi, bảy người còn lại hoàn toàn không có trường lực AT.

“Đi thẳng vào vấn đề đi, chúng tôi đã đợi cô rất lâu rồi đấy, cô Katsuragi Misato.” A Tinh khẽ mỉm cười nói.

Katsuragi Misato trầm ngâm chốc lát rồi bỗng nhiên cất tiếng hỏi: “Bảy người các anh… đều chỉ là con người thôi phải không?”

A Tinh vẫn mỉm cười như trước đáp: “Ừ, đúng vậy. Bảy người chúng tôi quả thật đều chỉ là con người thuần túy mà thôi.”

Vậy nói theo cách khác tức là chỉ có Roger không phải là con người? Không, thật ra nhìn từ một khía cạnh nào đó thì ANGEL quả thật cũng là con người…

Quả nhiên, lúc Katsuragi Misato đang nghĩ đến chỗ này thì Roger đã cất tiếng nói: “Thật ngại quá, tôi cũng là con người.”

Nhưng đương nhiên, câu này vào tai Katsuragi Misato và A Tinh lại đúc kết ra thành hai đáp án.

Katsuragi Misato lại trầm ngâm trong chốc lát, sau đó mới nói: “Vậy thì có thể cho tôi hỏi một chút được không, các anh… à không, mục đích của Roger là thứ đặt sâu bên trong căn cứ…”


“Giáo Điều Cuối Cùng.” A Tinh gật đầu khẳng định, nói: “Chúng tôi phải đưa Roger vào trong Giáo Điều Cuối Cùng… à không, hoặc nên nói là chúng tôi cũng phải vào trong Giáo Điều Cuối Cùng. Tình hình thực tế chính là như vậy đấy, chúng tôi sẽ không lừa gạt cô bằng mấy lời dối trá đâu.” Nhưng đương nhiên đánh lạc hướng vẫn là điều tất yếu.

Vẻ mặt của Katsuragi Misato vẫn không thay đổi như cũ mà chỉ sờ lên tai nghe của mình, từ sau khi bước vào trong căn phòng này thì cô đã chẳng còn nghe thấy bất cứ âm thanh nào truyền tới từ căn cứ nữa. Lúc này A Tinh lại chợt nói: “Thật ngại quá, cô Misato. Bởi vì một số nguyên nhân nên chúng tôi rất không muốn tiếp xúc với tổ chức Nerv. Thế nên sau khi cô bước vào nơi này, tất cả đường truyền tin giữa cô và căn cứ đều đã lập tức bị cắt đứt. Trừ khi cô sử dụng EVA trực tiếp trung hòa… trường lực AT ở nơi này, nếu không thì đường truyền của cô sẽ không thể nào hoạt động được, xin cô lượng thứ.”

Katsuragi Misato lập tức cười một tiếng, cô không nói gì thêm mà lấy tai nghe đặt trong tai mình ra, sau đó liền cười nói: “Nói thế nào nhỉ? Thật ra từ lúc vừa bắt đầu biết Roger là ANGEL thứ tám, tôi đã vô cùng kinh ngạc, thậm chí có thể dùng kinh hãi để hình dung. Tôi nghĩ chắc hẳn anh hiểu ý tôi là gì phải không? Một sinh vật từ trước đến nay đều xuất hiện dưới hình tượng một sinh vật được phóng to, đồng thời không hề có bất kỳ ý muốn hay phương pháp nào để giao lưu với con người, chỉ làm một việc duy nhất chính là giết chóc, phá hoại, gây chiến cũng như bước vào Giáo Điều Cuối Cùng để tiến hành hủy diệt như ANGEL… lại có thể xuất hiện dưới hình tượng một con người ôn hòa như thế này. Có thể nói rằng tôi cảm thấy như thế giới quan của mình đã hơi bị phá vỡ rồi.”

A Tinh hơi cười gượng một chút, nói: “Tôi hiểu, lúc đầu thế giới quan của tôi cũng từng bị phá vỡ một chút… Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, e rằng cô Misato không phải đến đây để tán gẫu với chúng tôi phải không? Chúng tôi cũng hiểu khá rõ về cách mà tổ chức Nerv đối xử với ANGEL, tôi nghĩ chắc không phải là bên ngoài đã bố trí đủ loại vũ khí cùng với hai chiếc EVA đang đợi lệnh xuất kích phải không?”

Katsuragi Misato lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: “Tôi sẽ không lấy tính mạng của chính mình ra đùa giỡn, có lẽ ở một thời khắc nào đó tôi sẽ hy sinh bản thân, thế nhưng tôi tuyệt đối sẽ không chết ở thời khắc tự tìm đường chết không chút giá trị nào. Thế nên các anh có thể an tâm tuyệt đối, ít nhất thì ngay lúc này, xung quanh đây hoàn toàn không có bất kỳ một mối đe dọa nào cả. Sở dĩ tôi đến đây… là vì tôi muốn được cùng Roger, hoặc nên nói là ANGEL, hoặc nên nói là thiên thần, bất kể là tên gọi nào được hết, tôi muốn trao đổi với anh ta một chút. Dẫu sao thì anh ta cũng là ANGEL đầu tiên và cũng rất có thể là ANGEL duy nhất mang hình thái của một con người mà tôi biết, hơn nữa trông hành vi của anh ta có vẻ như là một người có thể nói chuyện được, tôi chỉ muốn trao đổi với anh ta vài câu mà thôi.”

Quả nhiên… A Tinh, cậu vẫn giỏi lừa người như thế.

Giọng của Roger vang lên trong đầu A Tinh, da mặt của A Tinh liền hơi co quắp một chút. Giờ hắn cũng chẳng có hơi đâu mà đi uốn nắn lại hai chữ “lừa người” này của Roger, mở miệng liền nói ngay: “Cô muốn hỏi gì, thật ra hỏi tôi cũng được, đầu óc anh ta hơi có vấn đề một chút… khụ, nói đơn giản một chút thì chính là ngây ngô không hiểu chuyện của con người, suy cho cùng thì anh ta thoạt nhìn rất giống loài người, thế nhưng anh ta vẫn không phải là người.”

Nghe xong câu này, Roger đứng cạnh bên chỉ ngây ngốc cười hi hi, nhưng vẫn không giận không buồn. Mà Katsuragi Misato trông thấy cảnh này, trong lòng lại đã hơi tin tưởng, cô lập tức hỏi: “Nói ra thì, bảy người các anh là chuyện gì thế này? Các anh chắc hẳn đều chỉ là con người thuần túy thôi phải không? Vậy thì vì sao… lại quen biết anh ta? Hơn nữa lại còn đi cùng anh ta? Hoặc nên nói là… các anh cũng muốn vào trong Giáo Điều Cuối Cùng ư?”

A Tinh trầm lặng một lát rồi nói: “Tôi nghĩ chắc hẳn cô đã từng nghiên cứu một ít nội dung trong kinh thánh rồi phải không? Về những thể tồn tại được gọi là ANGEL, thiên thần cũng như EVA, nghiên cứu và tìm hiểu một chút về kinh thánh chắc cũng hợp lý thôi mà phải không?”

Katsuragi Misato gật gật đầu, thừa nhận mình quả thật đã từng tìm hiểu về kinh thánh, thậm chí là đã từng nghiên cứu về một số nội dung trong đó. Mà A Tinh thì lại tiếp tục nói: “Nếu ANGEL là thiên thần, vậy thì bảy người chúng tôi sẽ được coi như là thánh đồ, nhận được sự thừa nhận của thiên thần, có được thực lực và kỹ năng hơn hẳn người thường, thế nhưng lại vẫn chưa đạt được đến cấp bậc của ANGEL. Nhìn chung đây chính là trạng thái trước mắt của bảy người chúng tôi.”


Katsuragi Misato nhất thời biến sắc, bởi vì cô mới nghe thấy tình huống này lần đầu, thậm chí những ANGEL khác đều chưa từng có tình huống này bao giờ. Hơn nữa loại hình này có khác nào với ANGEL loại ăn mòn đâu, chắc không phải là ngay sau khi bị ăn mòn, bảy người này liền biến thành đồng lõa với ANGEL đó chứ?

“Tôi biết cô đang hiểu chuyện này theo chiều hướng gì.” A Tinh nở nụ cười, hắn bỗng nhiên cầm lấy một cái ly đang đặt trên chiếc bàn bên cạnh rồi rót một tách trà bưng đến cho Katsuragi Misato. Sau đó hắn nói: “ANGEL dạng ăn mòn, mục tiêu của ăn mòn đều sẽ biến thành con rối hoặc là tử vong ngay sau đó, thứ này khác với chúng tôi. Thật ra trong kinh thánh cũng có giải thích về thánh đồ, nói một cách chính xác là con người phù hợp với thánh đạo nào thì sẽ tự có thánh danh đó, đây chính là thánh đồ. Mà chúng tôi làm thánh đồ của Roger thật ra có nghĩa là chúng tôi đã tán thành con đường anh ta đi, tán thành suy nghĩ của anh ta. Nói một cách đơn giản, chúng tôi không phải là nô lệ của anh ta, mà càng giống như là bạn đồng hành của anh ta hơn. Thế nhưng nếu có một ngày, anh ta làm một việc gì đó đi ngược với đạo này thì chúng tôi sẽ biến thành một dạng kẻ thù không chết cũng không biết mệt của anh ta. Thế nên, cô hiểu rồi chứ?”

Katsuragi Misato cái hiểu cái không mà gật gật đầu rồi lại nhìn về phía Roger đang tỏ vẻ chẳng hề gì đứng cạnh đó, sau khi nghe A Tinh nói xong vẻ mặt hắn lại còn rất đắc ý nữa chứ. Cô lại hỏi: “Vậy tôi có thể hỏi một chút về con đường các anh đi là gì được không?”

“Nói đến vấn đề này, thật ra trước khi trả lời, tôi muốn hỏi ngược lại cô một câu.” A Tinh bỗng nhiên cười lên và nói: “Cô cho rằng ANGEL là cái gì? Vì sao lại có ANGEL? Vì sao ANGEL lại tấn công con người? Và… vì sao biển cả nơi đây lại có màu đỏ? Vì sao thế giới này lại sắp bị hủy diệt? Cô có thể trả lời tôi được không? Cô Misato.”

Katsiragi Misato khó hiểu nhìn A Tinh, cô mấp mày môi, vẫn quyết định nói: “ Những chuyện này, anh hẳn là nên hiểu rõ hơn tôi mới phải chứ nhỉ? Đầu tiên, chúng tôi phát hiện ra sinh vật hình người khổng lồ ở Nam Cực. Sau đó, các nhà khoa học đã tiến hành nghiên cứu nó, thế nhưng bởi vì nghiên cứu xảy ra sơ suất nên đã dẫn đến việc một người khổng lồ trong số đó thức tỉnh, kế đó lại đưa tới Chấn động thứ hai. Mà ANGEL sở dĩ muốn tấn công con người và muốn tấn công nơi này, nguyên nhân là do bên dưới Giáo Điều Cuối Cùng có…” Lúc nói đến đây, Katsuragi Misato liền ngậm chặt miệng không nói thêm điều gì nữa, thế nhưng nếu Roger thật sự là ANGEL thì có lẽ Roger và A Tinh đều biết bên dưới nó có cái gì.

Thế nhưng A Tinh lại thở dài một hơi, sau đó nói: “Cô Misato, tuy những điều cô nói là toàn bộ tình hình trước mắt chính phủ nói cho loài người biết, hoặc nên nói là toàn bộ tình hình mà những người cấp cao như cô biết. Thế nhưng cô thật sự cho rằng… lúc ở Nam Cực, thật sự chỉ là nghiên cứu một chút thôi sao?”

“Nếu không thì là gì?” Katsuragi Misato lập tức tập trung tất cả lực chú ý lại, mục đích cô đến đây có một phần rất lớn chính là vì muốn nghe ngóng câu chuyện chân chính đằng sau sự kiện ở Nam Cực năm đó. Bố cô đã chết ở ngay chỗ đó, mà người duy nhất có thể nói cho cô biết rõ mọi chuyện chỉ có những ANGEL biết rõ hết ngọn nguồn của chuyện này mà thôi. Nói vậy không có nghĩa là chỉ có các ANGEL mới biết tất cả những chuyện này, mà là những người biết rõ tất cả mọi chuyện khác nếu không phải đã chết thì chính là những cấp cao thật sự, là những người mà cô không thể dò la được.

A Tinh bỗng nhiên nở nụ cười và nói: “Hãy tưởng tượng rộng ra hơn đi, cô Misato, về những điều cô đã biết, hoặc nên nói là những điều mà phần lớn mọi người đều biết. Do con người đã ăn quả của cây trí tuệ nên mới bị đuổi khỏi vườn địa đàng, chứ họ không hề ăn quả của cây sinh mệnh. Mà ANGEL thì lại vừa khéo tương phản… xét trên một mặt ý nghĩa nào đó thì con người và ANGEL chính là hai nửa của thần linh bị ép phải tách ra… Cô thử nghĩ mà xem, nếu sau khi con người phát hiện ra một thể sống có sinh mệnh vĩnh hằng, có sức mạnh to lớn đến không thể tưởng tượng được, đồng thời qua xét nghiệm DNA thì nó gần như chính là kẻ cùng tộc với loài người thì những kẻ đứng ở tầng cao nhất trong chính quyền của loài người kia, bọn họ sẽ muốn làm gì?”

“Trường sinh bất lão, sống lâu… à không! Là muốn thành thần đó!” A Tinh tiếp tục nói, mà những lời này lại chẳng khác nào sấm giăng chớp giật chấn động bên tai Misato.

“Không… không thể nào, sao bố tôi có thể…” Misato đứng phắt dậy, gần như là che miệng lại nói.

Nhưng A Tinh lại không quan tâm tới cô mà chỉ tiếp tục nói: “Mà đương nhiên, bởi vì sự bất đồng của năng lượng trong cơ thể, hoặc nên nói là sự bất đồng về cấp bậc của năng lượng tương đồng, chỉ là một quả trí tuệ của loài người thì làm sao có thể cùng ANGEL hoàn thiện thành thần linh được chứ. Thế nhưng nếu là… quả trí tuệ của quần tộc toàn nhân loại thì sao? Tôi không biết cô Misato có từng nghe nói tới các cuộn sách Biển Chết cùng với phần khác của các cuộn sách Biển Chết chưa… Nhưng mà, tôi nghĩ chắc hẳn cô Misato đã từng nghe nói tới kế hoạch hoàn thiện con người rồi phải không?”

Katsuragi Misato cắn chặt răng, hồi lâu sau mới nói: “Tôi… đã từng nghe được một ít, thế nhưng tôi không hề biết nội dung chi tiết và cách thức thao túng. Nhưng mà tôi đã hơi tin lời anh nói rồi, bây giờ tôi chỉ muốn hỏi một câu về mục đích các anh đến đây, các anh…”

“Đến đây là để tiêu diệt… loài người đang có ý đồ ngấp nghé tới quả sinh mệnh, các anh… đến đây là để tiêu diệt bọn tôi sao?”