Dịch giả: Kavin Tran
Lúc tiến vào, nửa mê nửa tỉnh, khi Sở Hạo hồi phục lại tinh thần, hắn đã nằm ở trên một bờ cát, bãi cát rất ẩm ướt, nước biển chảy ở phía xa, thậm chí hắn còn nhanh mắt nhìn thấy một con cua bò qua.
Sở Hạo đứng lên, dõi mắt nhìn, đây là một bãi cát màu trắng bằng phẳng, trời xanh vạn dặm, ánh nắng tươi sáng, sóng biển tràn vào bờ cát, một khung cảnh bình yên và tĩnh lặng. Thoáng nhìn một chút, giống như đang đi nghỉ tại nơi thắng cảnh vậy, nhưng ở trong mắt Sở Hạo, tình cảnh nơi này lại để cho hắn phải nhíu mày lại.
Cái này có thể coi như là khả năng bị động của thần cách, hắn thấy vùng trời ở phía bên kia, giống như bị mặt trời chiếu vào mà đám mây có màu đỏ vậy. Người bình thường nhìn thì thấy rất bình thường, nhưng ở trong mắt hắn, những thứ kia giống như mùi máu tanh vậy, không nói nên lời, cũng không thể nói rõ, giống như một ngọn lửa máu. Nếu thật sử phải dùng từ ngữ để hình dung, như vậy, thứ này chính là... Nghiệp hỏa(1)!
Cái thế giới này tràn đầy nghiệp hỏa, đó là tội nghiệt, là nỗi thống khổ, là sự sa đọa của vị diện, văn minh chi lý của vị diện cũng bị thiêu đốt, là máu tươi và nỗi thống khổ được tích lũy lại, tích lũy từ sự nguyền rủa của những người sống bị hiến tế. Đó là thứ mà Sở Hạo đã nhìn thấy trong quá trình hấp thu thần cách!
Mặc dù những người bình thường ở cái thế giới này vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng Sở Hạo đã ngửi thấy mùi vị mục nát được phát tán ra. Cái thế giới này đã trên đà diệt vong, văn minh chi lý sắp vỡ tan...
Trên thực tế, sau khi suy nghĩ và tiến hành phân tích về những tin tức mà hắn nhận được trong quá trình hấp thu thần cách, Sở Hạo không cho rằng thế giới rơi vào tình trạng diệt vong là do lỗi của các vị thần, mà là do bản thân ý chí của thế giới, tức là ngay cả văn minh chi lý cũng đang hưởng thụ huyết tế(2). Không đơn thuần chỉ là thần sa đọa, mà toàn bộ thế giới đều cùng nhau sa đọa, vì thế mới có thể đưa đến tất cả những thứ này...
Như vậy... Phải cứu vớt cái thế giới đã sa đọa này hay sao? Hay là nói... Phải hủy diệt toàn bộ sự sa đọa này...
Sở Hạo cứ ngẩn ngơ yên lặng nhìn đám mây màu đỏ phía chân trời, mà lúc này Trương Hằng cũng tỉnh lại. Hắn vừa tỉnh lại liền lập tức nhìn vào chiếc hòm đựng hoàng kim thánh y ở phía sau lưng, thở ra một hơi, sau đó mới đĩnh đạc nói: "Hả? Chỉ có hai người chúng ta? Không có người mới? Có nghĩa là thế giới luân hồi lần này rất dễ dàng?
"Không... Có lẽ là cực kỳ khó khăn." Sở Hạo cũng nhìn thấy chỉ có hai người bọn họ ở trên bờ cát, hắn thở ra một hơi rồi nói như vậy.
Không biết tại sao, hắn có một loại dự cảm, thế giới luân hồi lần này không hề đơn giản, hoặc là nói, nguyên nhân Chủ thần đưa bọn họ tới nơi này không hề đơn giản. Cũng không hẳn chỉ là để cho bọn họ trải qua nguy hiểm, sau đó trở nên mạnh mẽ, mà giống như sẽ nói cho bọn họ biết những chuyện quan trọng hơn, là liên quan tới Memes, hay là liên quan tới thế giới luân hồi, hoặc có thể liên quan tới... ý nghĩa tồn tại của Chủ thần...
Trong lòng Sở Hạo có suy nghĩ như vậy, nhưng vẫn phải nhìn về phía đồng hồ đeo tay, trên đó đã hiện ra nhiệm vụ trước mặt hai người.
"Giết chết hình chiếu của Titan chi tổ! Giải cứu thế giới!"
"Ba mươi giây trước khi Hải yêu tấn công, Trung Châu đội tiến vào."
Tin tức nhiệm vụ lần này rất ngắn gọn, nhưng nội dung lại tương đối nhiều, hơn nữa, đây còn là lần đầu tiên, Chủ thần nói rõ tin tức... Giải cứu thế giới!
Lúc trước, nhiệm vụ của Chủ thần đều có liên quan đến bản thân tiểu đội luân hồi, tức là để cho tiểu đội luân hồi đi làm những việc như bảo vệ người nào đó, bắt được cái gì đó, tới nơi nào đó, trải qua bao nhiêu thời gian,… Mà cho tới bây giờ, chưa từng bắt tiểu đội luân hồi đi giải cứu thế giới. Đây là lần đầu tiên Chủ thần yêu cầu một nhiệm vụ trần trụi(3) như vậy, mục đích rất rõ ràng... Giải cứu thế giới!
Hơn nữa còn có Trung Châu đội...
Sở Hạo đứng ở nơi đó cẩn thận suy nghĩ, yên lặng ngẩn ngơ, đột nhiên, một cơn gió nhẹ thổi tới, hai người đồng thời giật mình, bảo vệ của Chủ thần đã kết thúc, thế giới luân hồi đã thực sự bắt đầu!
Ngay tại lúc này, dường như ở phía xa có âm thanh truyền đến, hai người đồng thời nhìn sang, rất xa tầm mắt, gần như là ở tận chân trời, hình như có một cái lối vào eo biển. Mà ở đó, chính là một tòa tượng đá rất lớn, cao hơn mười mét, được đặt ở trước lối vào eo biển.
Hai người lập tức liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt nhau lấy được xác nhận, không sai, nơi đó chính là nơi bắt đầu nội dung Clash of The Titans. Ở nơi đó, nhân vật chính nhìn thấy loài người phản kháng lại chư thần, sau khi bọn họ kéo đổ tượng thần, Minh Vương liền xuất hiện, giết chết binh lính loài người, ngay cả cha mẹ và em gái của nhân vật chính cũng bị liên lụy, bọn họ cũng bị giết, sau đó mới dẫn đến toàn bộ nội dung của bộ phim.
Tố chất thân thể của Sở Hạo và Trương Hằng đã vô cùng mạnh, cho dù khoảng cách xa như vậy, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng những chuyện xảy ra ở lối vào eo biển. Sở Hạo hơi trầm ngâm, nhìn vào Balton và hai sĩ quan cấp tá ở căn cứ bên trong Bán vị diện, còn có những lãnh đạo của đoàn quân chinh sát các nước Mỹ, Trung Quốc, Nga. Hắn nhắc nhở, yêu cầu bọn họ lập tức hoàn thành mọi việc, chuẩn bị tiến vào, không cần mang theo vũ khí, cũng không cần mang theo bình dưỡng khí, đã có thể tiến vào chiến trường vị diện.
Bên tai sáu người này truyền đến tiếng vang, bọn họ cũng không ngạc nhiên, bởi vì trước đó đã từng trải qua như vậy. Sau mấy tiếng phân phó, mọi người lập tức mặc quần áo bảo hộ, rồi rất nhanh, thông qua cửa vào của Bán vị diện đi ra ngoài. Nơi này vẫn là một mảnh tĩnh lặng như cảnh tượng ở tiểu hành tinh ngoài không gian, chỉ là sáu người vừa mới ra khỏi mà thôi, bỗng nhiên trước mắt chợt lóe sáng, bọn họ đã đứng ở trên một bờ cát có ánh nắng tươi sáng.
Sáu người có chút ngẩn ra, Sở Hạo tỏ ý bảo bọn họ cở quần áo bảo hộ xuống, điều này làm cho sáu người có chút chần chờ, dù sao trong suy nghĩ của bọn họ thì đây không phải là Địa cầu. Chỉ là cũng hơi hơi chần chờ mà thôi, rất nhanh, sáu người liền cởi quần áo bảo hộ ra, nhất thời, không khí mát mẽ làm cho tinh thần bọn họ đều phấn chấn, lúc này mới tiếp tục nhìn về phía Sở Hạo.
Sở Hạo nhìn bọn họ gật đầu một cái, liền nói: "Không sai, bây giờ đang ở trong chiến trường vị diện, chỉ là chiến tranh còn chưa bắt đầu, các ngươi có mang ống nhòm không?"
Sáu người đều gật đầu, bọn họ cũng mang theo ống nhòm tân tiến nhất, hơn nữa còn mang theo vài thứ để ghi chép tin tức, mà sau khi bọn họ gật đầu, Sở Hạo liền chỉ về phía tòa tượng đá trước eo biển ở phía xa nói: "Cẩn thận quan sát nơi đó, đấy sẽ là nơi kẻ địch của chúng ta sắp xuất hiện."
Sáu người nhất thời cả kinh, sau đó thận trọng dùng ống dòm nhìn về eo biển phía xa, liền thấy ở phía dưới tượng đá có rất nhiều binh lính tồn tại, bọn họ đang dùng dây thừng kéo đổ bức tượng khổng lồ, trước lối vào eo biển còn có một chiếc thuyền đánh cá cổ đại. Tất cả đều đập vào mắt của mọi người.
"Nhìn kỹ, kẻ địch đã chuẩn bị xuất hiện."
Những lời này của Sở Hạo đã bỏ qua ý nghĩ mới hiện lên trong đầu mỗi người, xem ra kẻ địch của quân đội luân hồi không phải là những binh lính cổ đại...
Không lâu sau, liền thấy đông đảo binh lính kéo đổ bức tượng khổng lồ kia, nhiều hòn đá trực tiếp rơi thẳng xuống biển, mà ở trên bờ, những binh lính đang lớn tiếng hoan hô. Bọn họ không phát hiện ra, cùng với việc bức tượng bị kéo đổ, trên trời đã nhanh chóng xuất hiện nhiều mây đen kéo tới.
Mà phát hiện ra đầu tiên, phải là mấy người ở trên chiếc thuyền đánh cá, bọn họ phát hiện ở dưới mặt biển có cái gì đó đang di chuyển rất nhanh, mười mấy sinh vật vừa có mang vừa có cánh từ dưới mặt biển lao thẳng lên, sau đó bay ở trên không, dùng tốc độ cực nhanh đánh thẳng tới các binh lính ở trên bờ.
Sinh vật này cao khoảng hai mét, có hai tay hai chân, sau lưng mang một đôi cánh dơi to lớn, cả người được bọc một lớp vảy giác tối tăm, hình dáng không giống với loài người, mà giống như ác ma được miêu tả trong kinh thánh vậy. Sinh vật này có tốc độ bay cực nhanh, trong chớp mắt đã bay lên trên bờ, ngay sau đó, cuộc tàn sát bắt đầu...
Trên căn bản, đám binh lính ở trên bờ đều không có sức phản kháng, cứ thế để đám quái vật này phanh thây giết chết, rồi sau đó, những con quái vật này trực tiếp nuốt những thi thể vào trong bụng, cảnh tượng thật sự rất kinh khủng. Chỉ là sáu người ở sau lưng Sở Hạo không hề muốn lên chiến, cũng không có một chút rung động, toàn bộ tinh thần đều chăm chú nhìn vào chỗ chiến trường kia, không có chút cảm giác không đành lòng hay do dự, hoặc là cảm thấy máu tanh kinh khủng.
Mà ngay lúc này, sau khi đám quái vật giết hết những binh lính kia, bọn chúng liền bay đến giữa không trung, sau đó lao vào nhau, thân thể của bọn chúng như những chất lỏng màu đen đang hòa tan vào nhau vậy, cuối cùng biến thành một ông lão mặc áo giáp màu đen. Ông lão này lơ lửng ở giữa không trung, dường như rất hài lòng về một màn tàn sát này, tiếp theo liền thấy hắn xoay người nhìn về phía thuyền bè phía sau, bất chợt, thân thể biến thành một mảng đen nhánh lao vào đó, nhất thời đám thuyền kia bị đụng trúng liền nứt ra rồi lật, mà cái người mặc áo giáp đen kia cũng đã biến mất ở trong nước biển...
"Nhìn kỹ chưa, đây chính là kẻ địch tiếp theo mà chúng ta phải đối mặt, đó chính là sinh vật mạnh nhất cái thế giới này..."
"Thần!"
Chú thích:
1. Nghiệp hỏa: Tội nghiệt đã lớn đến mức máu tanh làm đỏ cả bầu trời.
2. Huyết tế: hiến tế người sống, hấp thụ máu thịt của họ.
3. Trần trụi: là một sự đơn giản theo nghĩa đen, bên trong không ẩn giấu điều gì khác.