Vô Hạn Thự Quang

Quyển 12 - Chương 52: Kết cuộc thông đạo! Mảnh vỡ vị diện! (P2)

Dịch giả: Hippopotamus

Viện nghiên cứu ban đầu đã hoàn toàn biến mất sau khi điểm kết nối vị diện mở ra. Nơi đây đã trở thành khu vực không gian vặn vẹo khiến tất cả các kiến trúc trước đó đều bị phá hủy. May mắn là không gian ở vị trí điểm kết nối còn duy trì ổn định nên con người và vật chất vẫn có thể đi qua mà không bị hủy diệt.

Sau khi Sở Hạo điều khiển chiếc xe lên đến sườn núi thì thấy một khu vực không gian vặn vẹo rất lớn nằm giữa sương mù cuồn cuộn. Khu vực này chiếm đến hai nghìn mét, phạm vi còn lớn hơn diện tích của toàn bộ quả núi. Điều kỳ lạ là phạm vi lớn như vậy nhưng khu vực không gian này lại có thể nằm trọn trong lòng núi. Loại tồn tại vi phạm quy tắc vật lý này làm cho Sở Hạo cảm thấy khó chịu giống như bị say xe do cảm nhận của các giác quan bị sai lệch.

Sở Hạo đã lái xe đến đầu đường dẫn đến điểm kết nối vị diện. Hiện tại hắn chỉ cần điều khiển xe đâm thẳng vào đó, nhưng không gian vặn vẹo cực lớn kia tạo ra cảm giác không chân thật làm cho người ta vừa nhìn thấy khu vực này đã muốn lui lại!

Thế nhưng...

Đây là chỗ cuối cùng của hành trình chiến đấu lần này...

Sở Hạo cắn chặt răng rồi biến Mage hand thành lực lượng dẫm lút chân ga. Theo tiếng động cơ gào rít, chiếc xe chuyên chở to lớn vượt qua đoạn đường cuối cùng rồi rơi thẳng vào điểm kết nối vị diện. Tiếp đó trước mắt Sở Hạo xuất hiện một thế giới kỳ diệu.

Giữa không gian đen kịt hiện ra vô số các mảnh vỡ thế giới phát sáng. Nếu để hình dung thì việc này giống như người ta dùng mắt thường nhìn thấy các ngôi sao ở rất xa trong không gian vũ trụ.


Chỉ có điều khác biệt ở đây chính là các mảnh vỡ đang phát sáng kia không phải là những ngôi sao. Khoảng cách giữa các mảnh vỡ rất xa nên chỉ có thể xem như những điểm sáng. Thế nhưng chỉ cần nhìn qua sẽ làm cho người ta cảm thấy ánh sáng của chúng tạo thành lớp màng hình tròn. Những mảnh vỡ phát sáng này dường như chính là các vị diện. Hiện tại ở nơi này có vô số loại hình chiếu vị diện lấp lánh...

"Chính là chỗ này..."

Một lần nữa Sở Hạo khống chế sức mạnh của Mage hand kéo hắn từ phòng điều khiển ra ngoài. Không gian ở đây dường như không có trọng lực giống với môi trường chân không trong vũ trụ. Tuy nhiên sau khi Sở Hạo đi ra khỏi chiếc xe chuyên chở thì lại có một lực hút vô hình kéo hắn về phía trước. Nơi xuất hiện lực hút này chắc chắn không phải là thế giới The Mist mà là một vị diện xa xôi hắn chưa biết đến, mà ở đó...

Sở Hạo nhìn về phía xa, hắn thấy một mảnh ánh sáng giống như một mặt trời khổng lồ hay dường như là lối vào của một thế giới ánh sáng. Mảnh ánh sáng này vô cùng to lớn khi so sánh với các điểm sáng khác. Nó giống như là mặt trời đang chiếu sáng cho tất cả mọi vật.

Sở Hạo chỉ có thể dùng Mage hand lôi kéo bản thân dịch chuyển từng chút một về vị trí đặt quả bom Hydro trên chiếc xe chuyên chở.

Quân đội đã làm xong công tác chuẩn bị từ trước, mã khóa an toàn của bom Hydro cũng được gỡ bỏ. Hiện tại Sở Hạo chỉ cần nhập vào một tổ hợp mật mã cuối cùng thì quả bom này sẽ phát nổ sau ba mươi giây. Cao tầng chính phủ nước Mỹ cũng đã đưa tổ hợp mật mã này cho Sở Hạo từ trước khi tiến vào màn sương mù.

Cuối cùng Sở Hạo cũng đến được vị trí đặt bom trước khi sức mạnh của Mage hand biến mất. Hắn cố gắng nhập từng con số của tổ hợp mật mã, mỗi lần ấn nút đều lưu lại vết máu trên bảng điều khiển do ngón tay đã phồng rộp vì bỏng. Khi Sở Hạo nhập xong chuỗi số cuối cùng, bộ đếm trên quả bom đã chuyển thành ba mươi giây đếm ngược thì hắn đã tiêu hết toàn bộ lực lượng còn lại. Theo Mage hand biến mất, thân thể không có sức lực của Sở Hạo rơi vào hư không, mặc cho sức hút lôi hắn về phía mảnh ánh sáng lúc trước với tốc độ rất nhanh.

Một giây, hai giây...


Mười giây, hai mươi giây...

Ba mươi giây....

Trong lúc Sở Hạo còn lơ lửng giữa hư không thì từ phía sau vang lên tiếng nổ ầm ầm. Vụ nổ do bom Hydro sau khi co lại rồi bộc phát mang theo ánh sáng và nhiệt độ tương tự với mặt trời. Sức công phá mãnh liệt làm cho không gian đang vặn vẹo xung quanh đường kết nối vị diện nổ tung thành từng mảnh giống như gương vỡ. Các mảnh vỡ văng tung tóe ra xung quanh với tốc độ còn nhanh hơn tốc độ lan truyền của vụ nổ. Vô số mảnh vỡ không gian đã xuyên thấu thân thể Sở Hạo trước khi hắn rơi vào mảnh ánh sáng to lớn kia. Mặc dù vậy điều kỳ lạ là thân thể Sở Hạo lại không bị bất kỳ thương tổn gì. Trái lại các mảnh vỡ không gian lại biến mất không thấy tung tích sau khi đâm vào thân thể hắn.

Cuối cùng Sở Hạo đã xuyên qua mảnh không gian vặn vẹo. Thân thể hắn bị đẩy bay ra từ bên trong đường kết nối vị diện giống như người ta ném rác rưởi. Cảnh tượng đầu tiên Sở Hạo thấy sau khi ngã xuống đất là một bình nguyên rộng lớn không thể tưởng tượng, hắn không thể nhìn ra được điểm cuối của mảnh bình nguyên này. Bên cạnh là khu rừng rậm tràn ngập sương mù, mỗi một gốc cây ở đó đều cao ít nhất trăm mét...

To lớn...

Cảm giác duy nhất của Sở Hạo là nơi này to lớn đến mức không thể tưởng tượng...

Ở phía trước chừng mấy nghìn mét có mấy trăm người đang ngẩn người chứng kiến Sở Hạo văng ra khỏi đường kết nối vị diện. Người đứng đầu của đám người này đang trò chuyện vui vẻ với đạo nhân cưỡi con hổ màu đen. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, nụ cười của hắn bỗng nhiên cứng lại...

Sau đó Sở Hạo không còn biết gì thêm nữa. Trong nháy mắt hắn rơi vào trạng thái bất tỉnh do đã tiêu hao toàn bộ năng lượng áo thuật và sức lực. Không biết đã qua bao lâu, trước mắt Sở Hạo lại xuất hiện ánh sáng một lần nữa. Cái hắn nhìn thấy không phải là thế giới rộng lớn vô biên kia nữa mà là một quang cầu...

Giữa lúc nửa mê nửa tỉnh, Sở Hạo dường như nghe thấy giọng nói khàn khàn mang theo vẻ nôn nóng của Trương Hằng...

Chữa trị toàn thân...