Vô Hạn Thự Quang

Quyển 10 - Chương 28: Trùng hợp và... chiến đấu!

Dịch giả: truongtieutuyet

Rốt cuộc thế giới luân hồi là gì, tại sao lại phải kết nối với đủ loại thế giới phim?

Từ một số phương diện mà nói, kỳ thực các tác phẩm văn học và nghệ thuật đều là giao điểm của rất nhiều trùng hợp và tình cờ, nếu không có trùng hợp, như vậy một lượng lớn tác phẩm sẽ không thể hình thành. Ví dụ đơn giản nhất, chẳng hạn như một quyển tiểu thuyết hoặc một bộ phim về chiến tranh nào đó, trên chiến trường nếu vận khí không tốt, nhân vật chính bị đạn lạc bắn trúng một phát, như vậy rất có thể câu chuyện này sẽ chấm dứt ngay từ đầu. Tuy so với phim ảnh, những chuyện diễn ra trong thực tế càng thêm ly kỳ, nhưng mà nếu như thực tế hóa thế giới trong tiểu thuyết và phim ảnh, khi đó rốt cuộc có tồn tại nhiều trùng hợp đến vậy không?

Cho dù có tồn tại trùng hợp đi nữa, cơ bản cũng không có khả năng xảy ra nhiều lần như vậy với cùng một đám người. Phần lớn các tiểu thuyết và phim ảnh chính là diễn biến nhờ vào những trùng hợp này, dựa theo quy luật logic mà nói, hầu hết những tiểu thuyết và phim ảnh này đều không cách nào trở thành sự thật. Không vì lý do gì khác, vẻn vẹn chỉ vì nhân vật chính sơ suất một hai lần, dẫn đến toàn bộ nội dung cốt truyện bị phá vỡ.

Điển hình ví dụ như thế giới The Hobbit, khi mấy người Thorin bị Goblin bắt giữ, sắp bị tra tấn đến chết, vì sao Gandalf có thể chạy đến kịp lúc? Không sớm một bước, cũng không trễ một bước, phải biết rằng mấy người Thorin đã không đi chung với Gandalf từ khi rời khỏi Rivendell, bọn họ âm thầm băng qua vô số núi rừng, chênh lệch khoảng cách giữa hai bên xa như vậy, làm thế nào mà Gandalf có thể đuổi đến trong thời khắc mấy người Thorin gặp nguy hiểm nhất? Nếu không có sự trùng hợp này, như vậy cốt truyện của The Hobbit đã chấm dứt tại thời khắc mấy người Thorin bị bắt rồi, sao có thể có thêm nhiều chuyện diễn ra sau đó?

Thế giới luân hồi có thể kết nối với gần như vô tận thế giới, đương nhiên, Sở Hạo chỉ mới vừa thoát khỏi phạm trù của newbie, cho nên hắn cũng không biết ngoại trừ thế giới phim ra, thế giới luân hồi còn có thể kết nối với các loại thế giới khác hay không. Có điều các thế giới phim mà hắn đã từng trải qua, vốn theo logic mà nói, không cách nào trở thành một thế giới thực, vậy mà lại thật sự tồn tại. Phảng phất như có một bàn tay toàn năng vô hình, liên kết vô số trùng hợp lại với nhau, từ đó tạo ra cốt truyện trong các thế giới phim.

Đối với những điều này, Sở Hạo đã có hoài nghi, hơn nữa đã bắt đầu tiến hành phỏng đoán, cho dù tin tức chưa đủ, nhưng mà hắn cũng đã có chuẩn bị tâm lý. Ví dụ như nhiệm vụ Chủ thần giao cho bọn họ lần này chính là đi theo bảo vệ mấy người Thorin, nếu mấy người Thorin chết hết, nhiệm vụ xem như đã thất bại. Như vậy... Chủ thần nên xử lý vấn đề này thế nào đây: nếu Bắc Băng Châu đội chỉ một mực đi theo Thorin, khi đó sẽ không có cách nào mượn đại thế để đối kháng với Thiên Thần đội, chẳng lẽ Chủ thần lại tuyên bố một nhiệm vụ chắc chắn phải chết sao? Rốt cuộc sau khi bọn họ tách ra, mấy người Thorin có thể an toàn tiếp tục hành trình của mình hay không?

Mang theo tâm lý và thắc mắc như vậy, Sở Hạo dẫn đầu Bắc Băng Châu đội cùng những người lùn tìm kiếm lối vào vương quốc của Goblin. Đến khi tìm được lối dẫn xuống dưới, tất cả mọi người đều cảm thấy rất ngạc nhiên, mà chuyện xảy ra cũng khiến cho toàn thân Sở Hạo có chút chấn động.

Bởi vì thông qua lối vào này, quét hình tinh thần lực đã phát hiện ra mấy người Thorin, tuy vẫn chưa biết Gandalf đang ở đâu, nhưng mà rất rõ ràng, mấy người Thorin vừa mới té xuống từ trên cao, lúc này đang bị đám Goblin vây công. Có điều tình hình hiện tại cũng không giống như trong phim, mấy người Thorin không bị bắt giữ ngay lập tức, trái lại, bọn họ còn có thể ngăn cản thế công của Goblin, đang vừa đánh vừa lui về phía sau.

Chuyện này... không khỏi quá trùng hợp rồi!?


Sau khi rời khỏi Rivendell, đội ngũ của Sở Hạo và Thorin cơ bản là mỗi người đi một ngả, sau đó Bắc Băng Châu đội đã tham gia vào hai cuộc chiến tranh tại Blue Mountains, lại trải qua một phen di chuyển đường dài chung với tất cả người lùn dòng dõi Durin. Thời gian cho những việc này dĩ nhiên phải chênh lệch so với thời gian di chuyển của mấy người Thorin, hoặc trễ hoặc sớm, sao có khả năng gặp mặt khi mấy người Thorin vừa mới rơi vào vương quốc của Goblin?

Nhưng mà sự thật lại diễn ra theo cách vô cùng trùng hợp như vậy, khi mấy người Sở Hạo đến, vừa vặn chính là thời điểm mấy người Thorin rơi vào vương quốc của Goblin, hơn nữa giờ phút này Thorin và những người lùn khác vẫn đang chiến đấu anh dũng, còn chưa bị bắt.

Nội tâm Sở Hạo khẽ động, hắn âm thầm ghi nhớ chuyện này lại, hiện tại không có đủ thời gian để suy nghĩ, do đó hắn nhanh chóng dẫn mọi người xông thẳng vào trong lòng núi. Bên trong vương quốc của Goblin là vô số thông đạo chằng chịt, nhờ vào quét hình tinh thần lực nên mọi người vẫn có thể tìm được đường đi. Phiền toái nhất chính là những người lùn đi theo, thông đạo thì nhỏ mà nhân số của bọn họ thì lại quá nhiều, khiến cho tốc độ di chuyển của đội ngũ bị chậm lại bằng chưa đến một nửa so với lúc bình thường.

Mà trong quét hình tinh thần lực, mấy người Thorin đã dần bị đám Goblin áp chế, đầu tiên là do chênh lệch về nhân số của hai bên quá lớn, đội ngũ của Thorin chỉ có trên chục người, mà số lượng Goblin thì ít nhất cũng phải lên đến mấy chục nghìn. Đám Goblin này bắt đầu vây công từ đủ mọi hướng, hơn nữa có thể nhìn thấy trong phạm vi của quét hình tinh thần lực, càng lúc càng có thêm nhiều Goblin lao ra, số lượng đông nghìn nghịt khiến cho người ta phải sợ hãi.

Hơn nữa, mấy người Thorin bị rơi xuống từ độ cao mười mấy hai chục mét, hiện tại gần như người nào cũng vẫn còn đang choáng váng hết đầu óc, có thể cầm vũ khí phản kháng đã là may mắn nhờ vào đấu khí hộ thân rồi. Chỉ là dưới tình huống gấp gáp, cộng thêm mức độ tấn công dồn dập của vô số Goblin, bọn họ đã sắp sửa không chống chọi lại được.

Mắt thấy vậy, Sở Hạo cũng bất chấp những chuyện khác, nhanh chóng ra lệnh thông qua tâm linh tỏa liên:

- Chiếu theo phân phó lúc trước của ta, Niệm Tịch Không, phải nhờ cậy vào ngươi rồi! Dùng chiến lực mạnh nhất và tốc độ nhanh nhất của ngươi, theo chân người Hobbit đi lấy Chiếc nhẫn tối cao! Yêu cầu duy nhất của ta chính là, bất kể chúng ta xảy ra chuyện gì, ngươi cũng tuyệt đối không được quay về cứu viện! Có thể nói ngươi mới chính là át chủ bài lớn nhất của ta, những người lùn và tất cả các bố cục trước đó đều chỉ là vì kéo dài thời gian cho ngươi mà thôi, hạch tâm của bố cục lần này chính là ngươi!

Niệm Tịch Không yên lặng gật đầu nhẹ một cái, có điều nàng cũng không lập tức chạy về phía trước, chỉ thấy nàng lấy ra một thứ quả gì đó màu vàng son từ trong túi, bỏ vào trong miệng nhấm nháp vài miếng rồi mới lên tiếng:

- Được rồi, ta đi đây.

Tiếng nói chấm dứt, một luồng hắc quang quét ra từ ngón tay Niệm Tịch Không, bao bọc lấy nàng sau đó bắn thẳng đi, trong chớp mắt đã đi được hơn trăm mét.


Thấy Niệm Tịch Không đã rời khỏi, Sở Hạo lập tức nói với những người còn lại:

- Tình huống hiện tại rất khẩn cấp, những gì cần nói ta cũng đã nói rồi, hiện tại ta sẽ tiến hành phân đội lần thứ hai. Ta, Trương Hằng, Tom và TIER, bốn người chúng ta sẽ đến trợ giúp Thorin, tất cả những người còn lại... do Auchi tạm thời chỉ huy. Các ngươi sẽ ở chung một chỗ với những người lùn, như vậy ít nhất không cần phải lo bị Goblin tập kích giết chết, nhiệm vụ của các ngươi rất đơn giản, bảo vệ bản thân, giữ mạng cho chính mình. Riêng Auchi, nhiệm vụ của ngươi nặng hơn một chút, ngươi và Sterry, Gang Loupe phải chú ý bảo hộ các tân nhân, đồng thời dẫn đầu những người lùn chạy đến tụ hợp với chúng ta.

Sau khi Sở Hạo nói ra những lời này, không riêng gì Auchi, những người còn lại cũng đều có chút ngạc nhiên. Không phải do vấn đề phân đội, mà vì người chịu trách nhiệm chỉ huy các thành viên còn lại là Auchi mới trải qua một thế giới phim kinh dị, không phải tư thâm giả Sterry. Chuyện này khó tránh khỏi làm cho người khác thì thầm bàn tán, trên thực tế, Sterry cũng âm thầm cúi mặt xuống.

Auchi sửng sốt mất một lúc, có điều do tính cách vốn có nên hắn cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ lập tức vỗ ngực một cái rồi nói:

- Yên tâm! Ta nhất định sẽ nhanh chóng dẫn bọn họ đến gặp ngươi! Còn phải chú ý chuyện gì nữa không!?

Sở Hạo chụp lấy bả vai Auchi, vừa cười vừa nói:

- Ta tin tưởng ngươi, nếu xảy ra tình huống đặc biệt, ví dụ như gặp phải thành viên của Thiên Thần đội, ngươi có thể dựa theo trực giác của mình để di chuyển. Có điều nhất định không được mù quáng liều mạng, tốt nhất là cố gắng kéo dài thời gian, chờ chúng ta đến trợ giúp, hoặc là đến khi Niệm Tịch Không lấy được Chiếc nhẫn tối cao, chỉ có vậy thôi.

Auchi gật gật đầu, hắn cảm thấy nhiệt huyết trong người đều sôi trào khi được Sở Hạo tin tưởng giao trọng trách như vậy, mà trong lúc hắn còn đang kích động, bốn người Sở Hạo đã đồng loạt sải bước chạy về phía trước, tốc độ có thể nói là nhanh hơn rất nhiều so với khi phải di chuyển chung với cả nghìn người. Dưới sự chỉ dẫn của quét hình tinh thần lực, phân đội của Sở Hạo đã vào đến hệ thống thông đạo chằng chịt, bắt đầu lao về hướng mấy người Thorin.

Cùng lúc đó, trong hình ảnh tinh thần lực, mấy người Thorin đã bị đám Goblin bắt giữ, vũ khí cũng bị tịch thu, nhưng mà không biết vì sao, đám Goblin vẫn chưa đại khai sát giới. Cũng trong lúc đó, thông qua quét hình tinh thần lực có thể thấy được người Hobbit Bilbo Baggins đang ngồi xổm trong bóng tối tránh bị đám Goblin tìm thấy. Đúng lúc hắn rút thanh đoản kiếm ra đang định lén lút đi theo, đột nhiên lại bị một tên Goblin nhảy xuống từ trên cao chặn đường, sau đó trong lúc chống đỡ đòn tấn công của Goblin, hắn trượt chân ngã xuống vực sâu phía dưới, mà tất cả những điều này vẫn chưa bị đám Goblin khác và mấy người Thorin phát hiện.

Khi Bilbo Baggins ngã xuống dưới vực sâu, một thân ảnh màu đen nhanh chóng lao đến, từ trên cao phóng thẳng xuống, tức tốc đuổi theo. Chỉ là khi thân ảnh màu đen sắp tiếp cận được với Bilbo Baggins, bỗng nhiên một ngọn roi quật mạnh đến từ trong bóng tối, lực đạo rất lớn khiến cho thân ảnh màu đen bị văng ra xa, đâm hẳn vào sâu bên trong một vách đá lớn, tiếng ầm ầm vang lên giống như vách đá mới bị một quả tên lửa đâm vào.

Trong bóng tối, một nam tử da vàng trẻ tuổi cười lạnh, định lao về hướng vách đá mà thân ảnh màu đen đập vào, có điều rất nhanh sau đó hắn chợt dừng bước, bởi vì Bilbo Baggins đã cách vị trí của hắn càng lúc càng xa. Nam tử này thoáng chần chờ một chút, sau đó rốt cuộc thu hồi cây roi, trực tiếp buông người nhảy xuống dưới.

Cứ như vậy, tầm mấy giây sau, khi Bilbo Baggins và nam tử cầm roi đã biến mất dưới vực sâu, vách đá lớn mãnh liệt nổ tung, Niệm Tịch Không yên lặng bước ra, toàn thân không có một vết thương tích. Nàng quan sát bóng tối vô biên dưới vực sâu một cách chăm chú, chỉ thấy nàng lấy ra một sợi dây buộc mái tóc dài của mình lại thành tóc đuôi ngựa, sau đó cũng trực tiếp nhảy xuống...

Trong bóng tối đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, thứ duy nhất có thể thấy là đôi mắt của Niệm Tịch Không, đôi mắt có màu đỏ như máu...