Trương Kiệt rít một hơi thuốc dài, nói với đội trưởng dung binh:
- Bốn người chúng tôi ở lại đây.
Matt chính đang định nói với mấy người về kế hoạch tiếp theo, nghe Trương Kiệt nói vậy thì ngẩn ra, một lúc mới cất tiếng:
- Ý tứ gì vậy, chúng ta không có thời gian để đùa đâu?
Trương Kiệt vứt bỏ đầu mẩu thuốc lá, nói một cách nghiêm túc:
- Tôi không đùa, ý tôi là bốn người chúng tôi ở lại giữ chỗ này, anh cũng biết ba người bọn họ chỉ có thể chất phổ thông, lát nữa chạy đường dài, khả năng bị rớt lại rất lớn, đã biết vậy thì chúng tôi ở lại đây còn có cơ hội sống sót cao hơn.
Matt trầm ngâm hỏi:
- Còn cậu thì sao? Tại sao lại ở lại?
Trương Kiệt nhún vai:
- Xin lỗi, tôi đã nhớ lại rồi, bọn họ là bạn của tôi, tôi không thể bỏ rơi họ được, tốt nhất là ở lại bảo vệ họ.
Các dung binh còn lại đều đi tới, nhìn bốn người bằng ánh mắt kỳ quái, Matt nhìn Trịnh Xá rồi nói:
- Không được, cậu ấy đã cứu mạng tôi, tôi không thể nhìn đồng đội đi chết, nhớ lấy rằng hiện nay các bạn là đồng đội của tôi, hãy nghe mệnh lệnh của tôi, lập tức hành động.
Lúc bấy giờ Chiêm Lam tiếp lời:
- Đội trưởng, anh cũng biết thể năng của chúng tôi không thể theo kịp mọi người, so với việc biến thành zombie, thà chúng tôi ở lại đây chờ tiếp viện có khả năng sẽ đến mới là biện pháp sống sót duy nhất. Nhưng nếu anh quyết ý bảo chúng tôi đi vào chỗ chết thì tôi không có gì để nói.
Matt trầm ngâm một lúc lâu, chậm rãi nói:
- Tôi hiểu rồi... Frank, mở lại hệ thống phòng ngự và hành lang laser... Mấy người ở lại trong phòng máy chủ.. chỗ này an toàn nhất, nếu còn sống sót, chúng tôi sẽ báo cáo về mấy người, cố mà sống sót nhé.
Trương Kiệt và ba người tiến vào phòng máy chủ, Frank bật lại hệ thống phòng ngự, toán dung binh thoát ra, hai nhóm người nhìn nhau qua của sổ pha lê trên cửa sắt, đều nhìn thấy sự thương hại từ mắt nhau.
Chờ khi toán dung binh đi xuống cống ngầm, Chiêm Lam cười hi hi nói:
- Nhìn thấy không, trong mắt họ toàn sự thương hại, không biết đến lúc gặp licker sẽ ra sao nhỉ?
Có ba lớp cửa thép kiên cố, thêm vào đó là hành lang laser bảo vệ, phòng máy chủ trở thành nơi an toàn nhất Hive, mọi người đều thở phào, Trương Kiệt cười khà khà móc thuốc lá ra mời Trịnh Xá.
Trịnh Xá hít một hơi, loại thuốc lá này ngon vô cùng, hương vị thuần khiết, hắn chưa từng hút bao giờ, không nhịn được hỏi:
- Ở chỗ Chủ thần cũng có thuốc lá thơm à?
Trương Kiệt lim dim mắt nói:
- Đồ tốt ở chỗ chủ thần thì nhiều lắm, cơ bản có thể chia làm bốn loại, loại thứ nhất là sản phẩm khoa học kỹ thuật, ví dụ như súng ống, áo giáp chống đạn, thậm chí có những thứ chỉ biết đến trong phim khoa học viễn tưởng, có điều giá trị quá quý, chúng ta dùng không nổi. Thứ hai là sản phẩm ma pháp, truyền thuyết như quyển trục ma pháp, dạo phù Trung Quốc hay phù hộ thân. đao kiếm..v.v.
Lý Tiêu Nghị mừng rỡ hỏi:
- Thế những vũ khí trong game cũng có phải không, chắc là uy lực rất lớn?
Trương Kiệt liếc nhìn Lý Tiêu Nghị, rít thuốc nói:
- Uy lực lớn đến đâu anh không biết, nhưng giá đổi của sản phẩm ma pháp, truyền thuyết đều đắt gấp đôi sản phẩm khoa kỹ, anh nghĩ mấy thứ đó dùng trong các phim loại ma quỷ gì đó, tác dụng cụ thể không rõ được.
Trịnh Xá kỳ quái hỏi:
- Phim ma quỷ?
Trương Kiệt nghĩ một lúc rồi nói:
- Ừm, ví dụ như... Chú oán!
Ba người còn lại toát mồ hôi lạnh, dường như xung quanh đầy ma quỷ.
- Biết tại sao anh lại nói Resident Evil lại là loại phim dễ chưa, ở đây có thể giải thích được bằng khoa học, có thể giết chết quái vật, có thể trốn tránh, chỉ cần không bị nhiễm, có đủ súng đạn thì có thể sống sót. - Trương Kiệt ánh lên một nỗi sợ hãi, vừa nhớ lại vừa nói tiếp - Loại phim không giải thích được bằng khoa học mới là cơn ác mộng khủng khiếp nhất, ta không biết sẽ chết lúc nào, không biết chết vì cái gì, thậm chí không biết mình chết hay chưa, sự khủng bố ở khắp mọi nơi, sẵn sàng đưa ta xuống địa ngục...
Trịnh Xá vỗ vai Trương Kiệt hỏi:
- Là Nightmare on Elmstreet phải không?
Trương Kiệt thất thần gật đầu:
- Mấy người không thể tưởng tượng bọn anh đã trải qua cái gì ở đó, liên tục chết mười mấy người, thiên kỳ bách quái các kiểu chết, bọn anh chỉ muốn chạy trốn, một tay cựu binh dẫn bọn anh cướp một chiếc xe, nhảy lên chạy theo đường cái, không ai dám ngủ, dù có gục xuống cũng được người bên cạnh lắc dậy, cứ thế liên tục năm ngày đêm..Thế rồi một thị trấn hiện ra, bọn anh mừng phát khóc chạy tới đó, nhưng hóa ra đó lại chính là nơi bọn anh xuát phát chạy trốn, còn tay cựu binh lái xe từ lúc nào lại biến thành Fred, hắn nhìn bọn anh nhe răng ra cười...
Trịnh Xá thấy Trương Kiệt run lẩy bẩy, người đàn ông lãnh đạm bình tĩnh đó giờ đây có nguy cơ suy sụp, hắn vội đánh lạc hướng:
- Nói thế thì sản phẩm ma pháp, truyền thuyết có thể giết được Fred phải không?
Trương Kiệt rít một hơi thuốc lắc đầu nói:
- Không biết được, đó là bộ phim đầu tiên của anh, sống sót thuần túy là may mắn, các chú có biết mấy vết sẹo trên mặt anh ở đâu ra không, là Fred dùng kéo từng nhát, từng nhát một vạch lên đấy. Anh không khôi phục lại ở chỗ chủ thần để nhớ, lần sau gặp hắn nhất định phải giết cho bằng được.
Trịnh Xá và hai người còn lại nhìn nhau, họ thấy sự kinh hoàng đối với tương lai. Trương Kiệt lại nói:
- Giết chết Fred được thưởng 5000 điểm, ngoài ra còn có Chi tiết cấp B, đó là lần duy nhất anh thấy Chi tiết xuất hiện.
Chiêm Lam hỏi:
- Chi tiết là gì? Rất quan trọng phải không?
Trương Kiệt gật đầu nói:
- Thế lại phải nói đến loại thứ ba có thể mua của Chủ thần, có thuốc giải độc, thuốc tăng cường miễn dịch, thuốc cứu thương, đạn dược, sản phẩm khoa kỹ cao cấp như thiết bị ẩn hình phản quang có thể biến người thành vô hình, và quan trọng hơn là các sản phẩm cường hóa... Khi anh lần đầu tiên thấy mấy loại đó, cười thảm luôn, ví dụ như có ADN Spiderman biến dị, giải thích là khiến ta có được huyết thống của Spiderman, nâng cao trí lực 20 điểm, tinh thần lực 20 điểm, phản xạ thần kinh 100 điểm, lực lượng cơ bắp 100 điểm, khả năng miễn dịch tăng 150 điểm, còn có kỹ năng phóng tơ nhện của Spiderman, chỉ cần có 2000 điểm là đổi được.
Ba người đều đần mặt ra, Chiêm Lam đếm trên đầu ngón tay nói:
- Để nâng cấp ngần ấy thuộc tính cần có 4000 điểm, lại thêm kỹ năng phóng tơ nhện, em nhớ trong phim tơ nhện đó còn rắn chắc hơn sắt thép, cường hóa như thế quá lãi, sao anh không cường hóa?
Trương Kiệt phẩy tay cười khổ nói:
- Không phải anh không muốn, có được huyết thống biến dị như thế, tối thiểu trong loại phim như hiện nay không thể chết được, nhưng để cường hóa như vậy cần có Chi tiết kịch tình, một cái cấp A bằng 3 cái cấp B, cứ thế cho đến cấp D. Từ trước đến giờ anh chỉ thấy có một nhiệm vụ thưởng chi tiết, mấy cái Chi tiết đó chỉ có thể ngộ, không thể cầu.
Trịnh Xá bỗng thấy mồm miệng khô rang, hắn rất muốn nói ra việc mình có một cái Chi tiết cấp B, nhưng vẫn nhịn được mà hỏi:
- Thế ADN Spiderman cần cấp mấy?
Trương Kiệt lại châm một điếu thuốc rồi mới trả lời:
- Cấp B, cấp D anh cũng nhìn qua mấy cái, có khí công Trung Quốc chính tông, nâng cao tế bào hoạt lực 20 điểm, tinh thần lực 10 điểm, phản xạ thần kinh 20 điểm, lực lượng cơ bắp 30 điểm, miễn dịch lực 20 điểm, có được một chút khí cảm, còn gọi là khí công sơ cấp, tuy nhiên các loại công pháp tu luyện cao thâm đều đòi hỏi cấp B hay A. Sơ cấp chính tông khí công cần 500 điểm và Chi tiết cấp D. Còn có T-virus tiến hóa an toàn, giống như Alice vậy tăng cường trí lực 20 điểm, tinh thần lực 20 điểm, tế bào hoạt lực 50 điểm, lực lượng cơ bắp 50 điểm, phản xạ thần kinh 50 điểm, miễn dịch lực 100 điểm, có được khả năng tiến hóa của T-Virus, tốn 1500 điểm và chi tiết cấp C, a a, người đẹp nhân vật chính thật may mắn, tự nhiên có được đồ tốt.
Trịnh Xá tự nhiên thấy hạnh phúc ngập tràn, chỉ cần hắn sống sót qua bộ phim này có thể nâng cấp rất nhiều thuộc tính, sau này cơ hội sống sót rất cao.
Trương Kiệt bỗng cười một cách thần bí nói:
- Còn có mấy thứ cường hóa cao cấp nhất đó nha, nhưng theo anh chẳng qua là câu dẫn người ta, phi thực tế, ví dụ như huyết thống của thần, sáu thuộc tính cơ bản là thành siêu nhân, lại có kỹ năng đặc thù và thần lực, cần có Chi tiết cấp S và 50000 điểm, nghe ghê không ha ha, còn có kinh hơn nhiều, công pháp tu chân, tuy sáu thuộc tính không nhiều như máu thần, nhưng có nhiều kỹ năng, tu luyện thành thọ như nhật nguyệt, cần có Chi tiết cấp S và 70000 điểm, ha ha ha, nhìn đến đó anh cười thảm luôn.
Trịnh Xá và Chiêm Lam đều toác miệng ra cười, chỉ có Lý Tiêu Nghị là hai mắt sáng rực.
Không phải tôi cố ý tách các chương ra làm đôi mà do bản gốc tiếng Trung nó như vậy, mọi người thông cảm.
Trịnh Xá nghĩ một lúc rồi hỏi:
- Thế còn loại thứ tư thì sao? Ba loại trước hình như có tất cả rồi mà?
Trương Kiệt cười một cách thần bí:
- Loại thứ tư phải gọi là cực kỳ đó nha, người bình thường cứ trải qua phim kinh dị sớm muộn gì cũng phát điên, loại thứ tư là để giải trí, xả street. Có thuốc lá, có cần sa, heroin, mấy thứ đó đều cực rẻ, một điểm thưởng đổi được 1000 điểm sinh hoạt, 1000 gram Heroin chỉ có giá 5 điểm sinh hoạt thôi. Sao, có phải là cực rẻ không? Chủ thần đã tính toán rồi, con người chỉ cần có 300 điểm tế bào hoạt lực và 350 điểm miễn dịch lực thì hút ma túy vô tư, cơ thể tự động điều chỉnh được, không sợ nghiện. Hà hà. Thời gian sống trong phim kinh dị cũng đổi ở đó, ngoài ra đĩa nhạc, đĩa phim, thậm chí cả đàn bà đều có.
Trương Kiệt cười ầm lên, Trịnh Xá gãi đầu nói:
- Tôi không có hứng thú với mấy món đồ cao su.
Trương Kiệt vỗ vai Trịnh Xá cười:
- Nói cái gì vậy? Là đàn bà thật sự, không phải đồ cao su, do chủ thần chế tạo, có ý thức, tư duy, tính cách, ký ức độc lập, khi mua cậu có thể lựa chọn tuổi tác, hình dáng, màu da, thậm chí từng chi tiết cơ thể, ha ha, chơi trò Artifact Girl chưa vậy? Chủ thần chế tạo đàn bà chi tiết hơn nhiều, thậm chí cậu có thể chế tạo một người đẹp lông lá xồm xoàm như gorilla.
Lý Tiêu Nghị lại một lần nữa hai mắt sáng rực, Chiêm Lam hừm hừm bất mãn. Trương Kiệt ngừng cười đùa nói:
- Không ai biết được mình còn sống bao lâu trong thế giới này, anh chỉ muốn có người con gái mình thích ở bên cạnh, mà chỉ cần các chú thử qua sẽ biết, người ta không phải búp bê, tuy là do chủ thần chế tạo, nhưng họ tuyệt đối còn chân thật hơn cả một số cô gái trong đời thực, và cô ấy thật sự yêu cậu, chia sẻ với cậu những nỗi sợ trong phim, ngoài ra như đã nói, khi cậu có đủ điểm trở về, có thể mang theo cô ấy. Nếu anh có thể trở về anh nhất định sẽ lấy cô ấy làm vợ, cô ấy là loại người ta có thể yêu suốt đời.
Sự nghiêm túc và tình ý trong những lời nói ấy khiến bọn Trịnh Xá không dám có ý đùa cợt nữa. Vào cái thời đại này, khi phụ nữ kêu ầm lên rằng trinh tiết chỉ là một lớp mô, đàn ông chỉ nhận biết tiền bạc và nhục dục, một người có thể nghiêm túc yêu đủ khiến Trịnh Xá khâm phục và kính trọng.
Chiêm Lam vuốt vuốt trán nói:
- Ngừng chủ đề này lại, ở đây có con gái đấy nhé, không được nói mấy chuyện màu vàng nữa! Trương Kiệt, anh nói về Không gian chủ thần đi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ ra sao?
Trương Kiệt nghĩ một lúc rồi nói:
- Thật ra cũng không có gì, hoàn thành nhiệm vụ sẽ trở về chỗ Chủ thần, chủ thần là một quả cầu ánh sáng nằm giữa một quảng trường, muốn hỏi gì hay trao đổi chỉ cần dùng ý thức liên hệ. Xung quanh quảng trường có 20 căn phòng, có điều chưa bao giờ đầy cả, mỗi người tự chọn một căn phòng, lớn nhỏ ra sao, hình dáng sắp đặt thế nào chỉ cần tưởng tượng ra là được. Căn phòng đó chỉ có chủ nhân và những người được cho phép mới có thể ra vào, ngoài ra mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trở về lại được nghỉ 10 ngày tai Không gian chủ thần, chỉ thế thôi.
Chiêm Lam cười cười, đang định hỏi tiếp thì Trương Kiệt bỗng bật dậy, chạy đến tấm cửa sắt, mọi người kinh ngạc cũng chạy ra theo, nhưng qua tấm cửa pha lê nhìn ra ngoài thì không thấy gì cả ngoài những ngọn đèn trong hành lang. Trương Kiệt quay lại nói:
- Red Queen, báo cáo tình hình trong phòng điều khiển!
Giọng nói của một cô bé vang lên:
- Hai con Licker đang tấn công cánh cửa ngoài cùng, còn có thể duy trì 40 giây.
Trương Kiệt quay đầu lại chửi ầm lên:
- Mẹ kiếp, biết ngay là không giản đơn như vậy mà, mấy con Licker đó chắc là ngửi thấy chúng ta, cũng may là đã nấp trong này, còn hai cánh cửa không biết duy trì được bao lâu.- Vừa nói vừa nhìn đồng hồ.
Trịnh Xá mấy người cũng nhìn vào đồng hồ, thời gian còn lại 17 phút, không biết mấy cánh cửa lớn và hành lang laser có thể ngăn cản chúng được không, vũ khí họ có cơ bản là không làm tổn thương được mấy con quái vật biến dị đó.
Trịnh Xá không muốn chết ở đây, đặc biệt là khi có hy vọng sống còn, hắn gấp gáp nói:
- Red Queen, hãy tính toán xem còn duy trì được bao lâu?
Giọng bé gái mãi không vang lên, Trịnh Xá lập tức chĩa súng vào máy tính quát lớn:
- Red Queen, tôi biết trình tự của cô là ngăn chặn không cho T-Virus phát tán, tiêu diệt bất cứ sinh vật nào có nguy cơ nhiễm virus, bao gồm cả chúng tôi phải không? Vậy hãy suy nghĩ đi, nếu ngươi không phòng ngự, để Licker vào đây giết chúng tôi thì trước đó chúng tôi có thể bắn nát máy tính, ngươi sẽ không không chế được Hive nữa, lúc đó có bao nhiêu Virus phát tán ra ngoài?
Giọng bé gái trầm ngâm phiến khắc vang lên:
- Tôi muốn hỏi, các người đã chọn ở lại đây, sao còn tránh trát, không phải các người đã lựa chọn tự hy sinh rồi sao?
Trịnh Xá còn chưa kịp trả lời, Chiêm Lam đã lên tiếng:
- Chuyện của chúng tôi hình như máy tính không được phép hỏi, phải có giác ngộ là một máy tính chứ, dẫu sao chúng tôi cũng ở lại đây, chết hay không cũng không phát tán virus, sao không bảo vệ chúng tôi hả cô bé Red Queen?
Giọng bé gái ngập ngừng:
- Đã hiểu rõ, Licker không thể vượt được qua hệ thống phòng ngự.
Trong lúc đối thoại thừa thãi, cánh cửa thép đã vang lên tiếng động ầm ầm, qua lớp cửa kính đã có thể nhìn thấy thân hình vật vã của Licker, trên cửa sắt đã hiện ra những vết cào sắc nhọn.
- Sức mạnh thật đáng sợ, đúng là quái vật 100 điểm, nếu có một khẩu rocket vô hạn đan dược, chúng ta có thể mở cửa ra kiếm điểm được.- Trương Kiệt cười khà khà nói.
- Rocket vô hạn đạn dược? Deasert Eangle vô hạn đạn dược giá 100 điểm, còn Rocket vô hạn đạn dược thì bao nhiêu? - Trinh Xá thuận miệng hỏi.
- Tất nhiên là có, tuy vậy đắt dã man, loại phổ thông nhất cũng đã 2000 điểm rồi, có ngần ấy điểm tôi thà cường hóa bản thân, mà không phải phim nào dùng súng đạn cũng giải quyết được vấn đề.
Trong lúc nói chuyện, cánh cửa thép đã biến dạng, móng vuốt của Licker thật đáng sợ, xé toạc cả tấm cửa thép dày 10mm, sau một tiếng oanh dữ dội, hai con licker to đùng xuất hiện trước mắt mọi người. Thân thể dài vài mét, không có mắt, toàn thân màu hồng, Licker có lẽ dùng cảm ứng nhiệt hay Khứu giác để tìm mồi, lưỡi vươn dài hơn 1 m, móng vuốt biến dị thành vô pháp hình dung, kiên nhận như sắt thép, thậm chí còn hơn. Trịnh Xá nhìn hai con Licker, lại nhìn súng ngắn trên tay, hắn không tin rằng khẩu súng ngắn này có thể gây chút tổn thương nào đến Licker, nếu có thì cũng chỉ là ăn rùa mà thôi.
Hai con Licker nhìn mọi người ở đầu cuối hành lang, một con nhảy bật qua, con thứ hai tiếp liền, cánh cửa thép bị xô vang lên ầm ầm, đó là đạo phòng tuyến cuối cùng.
- Red Queen!
Trịnh Xá và Trương Kiệt cùng gào lên, đúng lúc ấy, hai bên hành lang xuất hiện tia sáng laser bay về phía hai con Licker, hai con Licker đang nhảy lên một lần nữa, bông nhiên dừng lại, thân thể to lớn từ từ chuyển động rồi đột nhiên biến thành bốn phần.
Nguồn: https://docsach24.comHù..
Bốn người cùng thở phào, áp lực của Licker thật khủng khiếp, đứng trước chúng, con người thật bé nhỏ, một mạng người bất quá chỉ một cú vồ, dù Trương Kiệt có mạnh hon mọt người cũng chỉ có hạn, vô pháp chiến đấu với Licker, nếu cánh cửa bị phá, bốn người chỉ có chết mà thôi.
Trương Kiệt ngồi phịch xuống, rút ra mấy điếu thuốc, không chỉ vứt cho Trịnh Xá một điếu mà cả Lý Tiêu Nghị cũng có phần khiến anh chàng có cảm giác thu sủng nhược kinh ( được chiều mà sợ), Trương Kiệt châm thuốc, rít vào rồi nói:
- Biết thế nào là kinh sợ và khủng bố chưa? Những chuyện như thế này anh trải qua mấy lần rồi, ba bộ phim, anh cũng không biết làm sao mà qua nữa, mẹ nó, chỗ này đúng là không giành cho con người mà!
Trịnh Xá và Chiêm Lam nhìn nhau cười khổ, lúc nãy khi Licker phá cửa, phản ứng của họ vô cùng tệ, không những toàn thân ướt đẫm mồ hôi, chân tay cũng run lẩy bẩy, nếu không có hành lang laser, Licker tiến vào thì đến bỏ chạy họ cũng không dám nữa.
-Tiếp tục chờ thôi, cái hành lang này không tồi, chúng ta có lẽ có thể...
Trương Kiệt chưa dứt lời, đèn đóm xung quanh đều tắt phụt, bốn người ngẩn ra rồi nhất tề chạy đến bên cửa, quả nhiên đèn trên hành lang đã tắt hết, phòng máy chủ đã mất điện.
- Mẹ nó, tình tiết, sao cái đoạn này mình lại quên cơ chứ, mọi người không nhớ sao?
Trương Kiệt giậm chân kêu ầm lên, đá vào cánh cửa sắt, Trịnh Xá có gắng nhớ lại, bộ phim này hắn xem đã lâu, nhiều chi tiết đã quên, mãi mới nhớ ra, hắn và Chiêm Lam cùng kêu lên:
- Frank tắt Red Queen!
Trịnh Xá nhớ lại lúc này, hai nhân vật chính bị nhốt trong phòng thí nghiệm, một bên có Licker tấn công, để cứu họ, Frank đã tắt máy tính để cắt điện mở khóa, vì thế bốn người bỗng nhiên không còn gì bảo vệ ngoài cánh cửa chính, hành lang Laser đã bị vô hiệu hóa.
Từ từ, bốn người đều bình tính lại, họ biết rằng tiếng động nào cũng có thể dẫn đến Licker, ngoài tiếng thở và tim đập, không còn nghe thấy gì nữa, tuy thế, tiếng thở và tim đập của mọi ngưỡi nghe rất rõ ràng trong không gian yên lặng đáng sợ.
Không biết bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng hổn hển, tiêng kim loại va chạm, không càn nói cũng biết bên ngoài có một con Licker đang đến. Hắn nhớ rằng điện mất không bao lâu thì Alice cùng mọi người lên đến mặt đất, mà đồng hồ đếm ngược sẽ kết thúc vào cùng lúc đó. Trịnh Xá khẽ hỏi Chiêm Lam:
- Còn bao lâu, đồng hồ còn bao lâu?
- Không biết nữa, đại khái khoảng mấy phút thì phải.- Chiêm Lam đáp khẽ
Mấy phút là còn bao lâu? Trịnh Xá không dám nói nữa vì tiếng hổn hển đã đến trước cánh cửa lớn, tiếng hổn hển liên tục truyền đến tai mọi người, sau đo là tiếng kim loại ken két, chắc là con Licker đang cào vào cửa sắt.
"Còn bao lâu, thật ra còn bao lâu, nhanh lên nào!"Trịnh Xá xiết chặt khẩu súng còn vài viên đạn, dù hắn biết khẩu súng chẳng làm gì được Licker nhưng dù sao nó cũng là một điểm tựa tâm lý.
Phanh một tiêng dữ dội, cánh cửa sắt hiện ra một vết cào lồi lên, mọi người tim như nhảy ra ngoài, tất cả chạy đến bực tường đối diện, nín thở nhìn cánh cửa. Phanh phanh liên tục, vết lồi càng ngày càng nhiều, cuối cùng móng vuốt sắc nhọn xé toạc cánh cửa như xé tờ giấy, khuôn mặt kinh tởm của Licker xuất hiện trước mặt mọi người.
Aaaaa!
Trương Kiệt và Trịnh Xá cùng rống lên, hai người xả súng điên cuồng bắn vào Licker, nhưng do khẩn trương và sợ hãi mất lết lý trí nên không một viên nào trúng đích. Licker vứt bỏ cảnh cửa, rống lên và nhảy về phía bốn người.