Võ Động Thiên Hà

Chương 650: Giá trị của La Sát Nữ


Trữ Vọng động dung nói:

- Lẽ nào chủ nhân muốn các chủng tộc khác không để ý tới phiến không gian kia?

Vân Thiên Hà nhìn Trữ Vọng, thản nhiên nói:

-Phiến không gian kia là chủ thể, bản tôn nhớ kỹ, Tử Vi gia tộc cũng tồn tại Thiên Tru Giả. Nếu như bọn họ không có năng lực bảo hộ được phiến không gian kia thì đã không cần dựa vào thực lực cường đại của bản tôn để che chở cho bọn họ. Cho nên bọn họ cũng không có để ý tới thế giới của nhân tộc nhỏ yếu làm gì.

Ngươi có thể nói bản tôn không công bằng, thiên vị nhân tộc nhỏ yếu. Nhưng ngươi nhớ kỹ, bản tôn chính là nhân tộc. Vì lợi ích của nhân tộc bất công là chuyện bình thường.

Ngay cả những Thiên Tru Giả khác cũng không có ngoại lện. Để bản tộc tồn vong, hưng thịnh hàng vạn năm, bọn họ có thể làm bất cứ điều gì. Cho nên bản tôn tất nhiên là muốn phòng hoạn chứ chưa có

Trữ Vọng thở dài nói:

-Thiên Tru Giả của Long tộc cũng đã từng vì bận tâm tới lợi ích của Long tộc mà không để ý tới sự tồn vong của các chủng tộc khác, do đó mà cái giáhải trả cũng rất lớn. Trữ Vọng không cầu chủ nhân có thể bác ái, chỉ cầu một điểm thương hại của chủ nhân, có thể giúp bọn họ chặn ngang là tốt rồi.

Vân Thiên Hà nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc này, tại phụ cận xuất hiện một khoảng không văn vẹo, Vân Thiên Hà đánh ra một chưởng, một đạo lực lượng quy tắc phù văn được hắn tiện tay bắn ra. Chỉ thấy dưới sự lôi kéo của lực lượng quy tắc phù văn, Hổ Tinh Tử mang theo La Sát Nữ xuất hiện trước Vân Thiên Hà.

-Điện hạ, La Sát Nữ đã được đưa tới.

Vân Thiên Hà gật đầu, chỉ thấy Hổ Tinh Tử mang La Sát Nữ ném tới trước mặt. La Sát Nữ bị Hổ Tinh Tử dùng tinh lực trói buộc, không thể nào động đậy. Chỉ là lúc mở mắt nhìn xung quanh, lập tức ánh mắt tập trung lên người Vân Thiên Hà.

-Ngươi, ngươi không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, ngươi dĩ nhiên kêu thuộc hạ đối xử với ta như vậy. Uổng công ta với ngươi một lòng say mê. Ngươi lại đối với ta như không thấy, mau thả ta ra, ô ô….

La Sát Nữ lúc này điềm đạm đáng yêu, nước mắt tuôn rơi, hơn nữa bản thân nàng có một loại mị hoặc trời cho. Khi nàng lmaf bộ dáng thương cảm thống khổ đến cực điểm, hiếm có ai nhìn thấy mà không đối xử tốt với nàng.

Nhưng Vân Thiên Hà hôm nay đã tiến nhập vào "đại ngã" ý cảnh. Làm sao có thể bị loại thủ đoạn này của nữ nhân ảnh hưởng.

Hắn chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn La Sát Nữ, quay ra nói với Hổ Tinh Tử:

-Ngươi trợ giúp nàng khôi phục thương thế?

Hổ Tinh Tử đáp:

-Điện hạ, thuộc hạ chưa từng trợ giúp nàng khôi phục thương thế. Mà ngược lại tốc độ khôi phục thương thế của nàng quá mức quá mức nhanh. Cho nên thuộc hạ mới dùng tinh lực trói nàng lại.

Vân Thiên Hà nghe vậy, chỉ nhìn La Sát Nữ rồi thản nhiên nói:

-Ta không có tiếp xúc với các chủng tộc khác, cũng không biết được thiên phú của họ. Nhưng chính là năng lực tư chữa trị thương thế chính là các chủng tộc khác không bao giờ có được. Huống hồ trong cơ thể ngươi có huyết mạch của Linh tộc. Ngươi chính là sự kết hợp giữa Nhân tộc và Thiên tộc. Ngươi không chỉ mang trong mình thiên phú của Thiên tộc mà còn tinh thông bản lĩnh của Linh tộc. Nói một cách đơn thuần, ngươi không thuộc về bất cứ chủng tộc nào. Những thiên phú mà ngươi có được đều tự hình thành mà có..

La Sát Nữ nghe vậy, trong lòng kịch chấn.

Nhưng trong ánh mắt nàng vẫn như cũ điềm đạm đáng yêu. Hai mắt nhìn Vân Thiên Hà tỏ vẻ vô cùng uỷ khuất, lại mở miệng nói:

-Ngươi bắt nhân gia có việc gì, ngươi muốn ta, ta cũng sẽ cho ngươi. Nhưng hắn là muốn truy cầu ta để làm vợ ngươi. Kỳ thực nhân gia cũng rất thích ngươi….

-Câm miệng


Trữ Vọng nghe thấy mấy câu nói không biết liêm sỉ kia trong lòng liền tràn đầy nộ khí, quát lên.

Nhưng lúc này La Sát Nữ cũng đảo mắt nhìn về phía Trữ Vọng, vẫn điệu bộ cợt nhả nói:

- Ai, vị tỷ tỷ này ghen tị a, hì hì, tỷ tỷ, có phải ngươi cũng thích hắn a, thích thì cứ nói thích, ta sẽ không để ý đâu, ha ha …

- Ngươi …

Đột nhiên khuôn mặt Trữ Vọng đỏ lên, cũng không biết nói gì, đang muốn giáo huấn La Sát Nữ thì Vân Thiên Hà đã nhàn nhạt nói:

- Không nên khoe khoang trước mặt bản tôn, dẹp những hành động ấu trĩ của ngươi lại đi. Ngươi ngay cả thuộc hạ của bản tôn còn không dụ hoặc được mà lại muốn làm càn trước mặt bản tôn.

Nghe nói như thế Hổ Tinh Tử liền thấy yên lòng, thầm nghĩ điện hạ quả nhiên là có trí tuệ phi phàm, nhận thức đúng đắn.

Nữ nhân này đúng là cũng có mê hoặc hắn tuy nhiên hắn không hề để ý. Mỗi lần nàng định mê hoặc hắn liền bị một cỗ ý cảnh hung thần sắc bén đẩy lui căn bản không đến gần hắn được một chút nào.

Tuy nhiên La Sát Nữ căn bản là không chọn đúng đối tượng. bht chính là chủ sát là một hung tinh. Trong mắt hắn chỉ có chiến đấu đâu có tồn tại hình bóng nữ nhân. Nếu như là người khác không chừng cũng đã bị nữ tử giảo hoạt này mê hoặc nhưng cũng phải nói rằng nàng quá không may chọn nhầm đối tượng.

La Sát Nữ thấy mê hoặc không được, bộ mặt thương cảm kia liền biến mất thay vào đó là một bộ mặt mang theo vài phần dữ tơn nói:

- Tiểu tử, ngươi đừng đắc ý, trên người ngươi có Khôn Lam Chi Diễm mà trên thế gian này phàm là người có được Khôn Lam Chi Diễm đều không có kết cục tốt đẹp.

Vân Thiên Hà thản nhiên nói:

- A, vậy ngươi cho rằng trên thế gian này còn có cái gì có thể đối phó được với bản tôn sao, hay là vị Thiên Nữ kia ? Bản tôn chỉ sợ nàng không dám đến mà thôi.

- Ngươi …

La Sát Nữ vừa nghe thấy lời đó lần thứ hai trong lòng cảm thấy kịch chấn, mới nói được nửa câu liền lực chọn trầm mặc không nói tiếp.

Nàng không ngốc, nếu như nàng có biểu tình khác lạ hoặc là trong lòng có sự ba động thì rất dễ bị nam nhân cường đại kia suy đoán được tâm tư, nàng phát hiện thực lực nam nhân kia cường đại không thể nào hình dung được. Không những thế trí tuệ của hắn cũng thập phần đáng sợ, quả nhiên không khác gì trong lời thiên hạ đồn đại là một người rất khó đối phó.

Lúc này Vân Thiên Hà lại tiếp tục nói:

- Biết tại sao lại không giết ngươi không ?

La Sát Nữ trầm mặt, hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt đi.

Vân Thiên Hà nói:

- Bởi vì giết chết ngươi thì ngươi cũng có thể sống lại trong một tình thế khác. Trong cơ thể ngươi có một loại tính chất đặc biệt giống như Dị Linh Vương. Bất quá bản tôn cũng có thể nói cho ngươi, ngươi tồn tại được là vì còn có giá trị, hay nói cách khác là ngươi tạm thời chưa chết được, là một viên đá lót đường cho bản tọa mà thôi.

Dứt lời Vân Thiên Hà vung tay lên, một bàn tay to lớn vô hình chặn ngang bắt lấy La Sát Nữ. Nàng ta kinh hô lên:

- Ngươi, ngươi muốn làm gì ?

- Chỉ là muốn mời ngươi vào trong tháp một thời gian nếu như ngươi vọng tưởng chạy trốn sẽ có sắm sét và dòng xoáy chân không đến vui đùa cùng ngươi, ngươi sẽ không tịch mịch đâu.


Dứt lời, Vân Thiên Hà đánh ra một đạo lực lượng từ trong lòng bàn tay, là một đạo phù văn quy tắc. Sau khi đạo phù văn hình thành liền tiến nhập vào trong cơ thể La Sát Nữ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Ngay sau đó Vân Thiên Hà lại đánh ra vài đạo phù văn tiến vào trong cự tháp tiến vào chỗ không gian phong bế tiện tay ném La Sát Nữ vào trong đó. Dưới lực lượng cường đại của phù văn lực thì La Sát Nữ cũng chỉ nhỏ bé như hạt bụi đã bị phù văn quy tắc kia hút nhập đi vào.

- Ta nguyền rủa ngươi trong …

Khi La Sát Nữ hét lên được một tiếng thì cũng là lúc thanh âm của nàng biến mất mà lực lượng trên phù văn kia cũng nhanh chóng tiến nhập vào trong không gian, ngay sau đó tất cả lại khôi phục lại như cũ.

Trữ Vọng nói:

- Chủ nhân, người xác định Thiên Nữ nhất định đến ?

Vân Thiên Hà đáp:

- Lúc trước ta còn không chắc chắn nhưng mới vừa rồi nhìn biểu tình của La Sát Nữ thì bản tôn có thể chắc chắn Thiên Nữ nhất định sẽ đến.

Lúc này Hổ Tinh Tử đột nhiên nói:

- Điện hạ, theo thuộc hạ biết hiện nay Thiên Nữ là Thiên Tru Giả đã từng có quan hệ với Tinh Tổ. Lúc đó chính thuộc hạ là người an bài nơi gặp gỡ. Tuy nhiên bọn họ nói chuyện gì thì thuộc hạ không rõ.

Vừa nghe thấy vậy Vân Thiên Hà liền gật đầu mà Trữ Vọng cũng dường như minh bạch điều gì nói:

- Chủ nhân, nói như vậy các đầu mối đều đã quy tụ về một mối, đã gần như sáng tỏ mọi việc.

Vân Thiên Hà gật đầu, lúc này bỗng nhiên cảm ứng được Chân Vũ Đế Tinh có biểu hiện khác thường vì vậy liền để tâm thần tiến nhập Tử Vi Đế Tinh cảm ứng, mới nói:

- Quy Tinh Tử làm việc cũng khá là chu đáo, nhanh như vậy đã liên hệ được với Long Tinh Tử và Tước Tinh Tử. Tinh Tổ mưu toan bố trí Minh Đế Tinh Thần Chi Trận để làm Tử Tinh sống lại quả thật là điều si tâm vọng tưởng. Tuy nhiên hiện tại tmaj thời hắn không tìm đến bản tôn, bản tôn có thể dành chút thời gian để làm việc khác. Tinh Tổ, sớm muộn gì bản tôn cũng sẽ đối phó.

Dứt lới Vân Thiên Hà liền quay lại nói với Hổ Tinh Tử:

- Hiện nay không gian trong dị linh phong ấn đã bị bản tôn dùng Thiên Tháp và Quỷ Cốc trấn áp. Hơn nữa Minh Hỏa của Thiên U Ám Điện cũng đã trở nên suy yếu. Như vậy thực lực của bọn chúng đã giảm đi. Hiện tại bản tôn không có thời gian đi giải quyết Thiên U Ám Điện, như vậy nhiệm vụ này liền giao cho ngươi.

- Vâng, nhất định thuộc hạ sẽ làm cho Thiên U Ám Điện biến mất trong vòng nửa tháng.

Đôi mắt Hổ Tinh Tử hiện lên hung quang, chiến ý dày đặc.

Vân Thiên Hà lại lắc đầu nói:

- Về phần bất tử trưởng lão có thể tiêu diệt thì tốt nhất là tiêu diệt toàn bộ. Tuy nhiên U La Vương nếu ngươi có thể bắt sống thì tốt nhất. Hắn còn có chỗ hữu dụng. Ta sẽ để người Tạo Hóa Thần Điện đến phối hợp với ngươi, ngươi đi đi.

- Vâng.

Hổ Tinh Tử nhận mệnh, cũng không dừng lại, lắc mình nhanh chóng ly khai.

Trữ Vọng nói:

- Chủ nhân thu được một thuộc hạ đắc lực a. Hiệu suất làm việc của Hổ Tinh Tử đúng là để người khác phải khen tặng.

Lúc này Vân Thiên Hà tiện tay đánh ra một đạo phù văn. Chỉ thấy phù văn kia giống như hoa tuyết nhưng không hề bị tiêu tán mà cấp tốc tạo thành một đạo lưu quang bay nhanh về phía đông vực.

Làm xong, Vân Thiên Hà mới nói:

- Đi thôi, kế tiếp chúng ta cần trở lại đại địa cần phải bố trí một vài tình hình chuẩn bị chiến đấu. Sau đó chúng ta liền tiến hành.



Tạo Hóa Thần Điện.

Vân Sách đang canh giữa ở Thiên Giai Chi Hạ trong Thần Điện, một mực suy tính đến biến số của thiên hạ.

Đúng lúc này đột nhiên một đạo phù văn từ trong đôi mắt Pháp Tướng bắn ra. Vân Sách nhìn thấy phù văn liền lập tức cầm lên đọc.

Sau khi độc xong lúc này mới vui mừng nói:

- Nếu tranh thủ được thời gian như vậy Thần Điện cũng không cần cố kỵ điều gì, cứ việc phóng tay mà làm việc mình muốn.