Võ Động Thiên Hà

Chương 492: Mộng Ly xấu hổ


Lão gia tử, nghe nói người đang nghiên cứu công pháp, chuẩn bị bổ khuyết Đồ Thị Võ Kinh?

Đồ Nguyên Tán gật đầu.

- Đúng vậy, Đồ Thị Võ Kinh từ lần trước mất đi, Ngư thị gửi một bản Võ kinh viết tay cho chúng ta, sau này nhị đệ lại diệt tộc Giang thị, lấy được Võ kinh Giang thị trở về, lão phu vẫn trường kỳ nghiên cứu ba bộ Võ kinh này, dự định một lần nữa làm lại Đồ Thị Võ Kinh hoàn thiện truyền thừa hậu thế!

- Giang thị bị diệt tộc rồi?

Vân Thiên Hà ngạc nhiên nói:

- Đây là chuyện khi nào?

Đồ Nguyên Đồ nói:

- Chuyện này xảy ra khi cháu rời khỏi nhà năm thứ hai, tiểu nhi Giang Ngọc Tề Giang gia điên điên dại dại chạy tới Kinh Thành gây náo động, Viêm Hoàng Cục lại động chút tay chân, hoàng thượng lấy lý do này, phán bọn chúng xét nhà diệt tộc chi tội, mà việc xét nhà chính là do nhị ca chủ trì, vì vậy Võ kinh Giang thị đã bị nhị gia nộp lên triều đình, đồng thời sao chép một bản gửi chúng ta!

- Tin tưởng có đủ Võ kinh Tam tông thị, hấp thu ưu điểm, dung nạp với công pháp võ học Đồ thị chúng ta, nhất định có thể nâng cao lên một tầng mới!

Đồ Nguyên Tán nói.

Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, liền lấy bộ công pháp Long Sư Thiên Ba Hống chính mình vẫn cất dấu ra, nói:

- Lão gia tử, bộ công pháp Long Sư Thiên Ba Hống này là do cháu ngẫu nhiên đoạt được, đạt tới cảnh giới Tiên Thiên liền có thể tu luyện, chỉ cần nắm giữ được huyền bí vận luật trong đó, tu luyện không phải quá khó khăn, mà bộ công pháp này sẽ theo tu vi cảnh giới tăng lên mà không ngừng đề cao uy lực, là loại hình công pháp tiến hóa, người có thể xếp nó vào trong Đồ Thị Võ Kinh!

Đồ Nguyên Tán tiếp nhận tấm long bì, nhìn văn tự viết trên mặt, xem không hiểu, nhưng vẫn gật đầu nói:

- Bộ công pháp này lão phu có điểm ấn tượng, nếu như lão phu nhớ không sai, hẳn là bộ công pháp thật lâu trước đây một vị trưởng lão Nhật Tông từng đánh rơi, mà văn tự viết trên tấm long bì này là loại văn tự cổ đại, bất quá Luật Kỳ trưởng lão nhất định biết được văn tự này, đến lúc đó lão phu thỉnh giáo hắn phiên dịch là được!

Đồ Chính Minh nói:

- Thiên Hà, bộ công pháp này cháu đã nắm giữ, mà đệ tử Đồ thị chúng ta có tư cách khác với cháu, khi tu luyện sẽ không gặp phải tệ đoan gì chứ?

Vân Thiên Hà nói:

- Bộ công pháp này không thể đề cao tu vi bản thân, chỉ là một phương pháp ứng dụng, bất luận người nào cũng có thể tu luyện, không hề có ảnh hưởng, chỉ là hiện tại thuộc tính Tiên Thiên của cháu đã biến đổi thành khôn phách, mà các công pháp giai đoạn trước đó cháu đoạt được cũng đều là công pháp khôn phách, không thích hợp với thuộc tính của đệ tử Đồ thị tu luyện, bất quá còn có một bộ công pháp tên là Phá Thiên Tam Tuyệt, cũng có thể để lão gia tử nghiên cứu tinh hoa, dung nhập vào bên trong Võ kinh!

Dứt lời, Vân Thiên Hà lấy bộ công pháp Hàn Linh Thiên Túc Thuật cùng với Hàn Băng Ngọc Cốt Công vẫn cất giữ trong bao quần áo, giao cho Đồ Nguyên Tán nói:

- Đây là công pháp tu luyện giai đoạn Võ Sư và Tiên Thiên cháu tu luyện, còn những công pháp khác đều là từ Nguyệt Tông, không thể truyền ra ngoài, vì vậy đưa hết cho lão gia tử tham khảo!

Sau khi Đồ Nguyên Tán tiếp nhận những bộ công pháp này, nhìn vài lần, liền khen:


- Tuy rằng là công pháp hàn phách, thế nhưng bên trong có một ít phương pháp tu luyện tương thông, xác thực là pháp môn tu luyện rất cao thâm, có những bản công pháp này, lão phu tin tưởng Đồ Thị Võ Kinh sẽ càng thêm hoàn thiện, càng thêm cường đại, tiến cảnh của đệ tử Đồ thị sẽ càng nhanh hơn!

Thiên Hà trở về, lão gia tử lại được mấy bộ công pháp nghiên cứu, trong lòng vui vẻ, mấy người hàn huyên bên ngoài một hồi, Đồ Nguyên Tán nói:

- Chính Huy, ngươi đi tìm Thiên Nhị lấy mấy vò rượu ngon, mặt khác dặn Thiên Nhai đặt mua vài thứ trở về, Thiên Hà là người trong nhà không cần khách sáo, nhưng những quý khách đi cùng với hắn, chúng ta không thể chậm trễ mất cấp bậc lễ nghĩa, ngươi đi làm đi!

Hắc bá gật đầu, liền lập tức rời đi.

Vân Thiên Hà nói với Đồ Chính Minh.

- Đại bá, các trưởng bối trong nhà ngoại trừ Hắc bá và tam thúc công, cùng với đại ca Thiên Nhai đồng lứa với cháu, những người khác đâu rồi?

Nghe xong lời này, thần sắc Đồ Chính Minh hơi buồn bã, nói:

- Lúc mấy chi nhánh Đồ thị gặp nạn, tất cả vội vội vàng vàng, các chi nhánh chỉ bảo toàn các hài tử, những người khác không tránh được đại nạn, có bị giết, có trọng thương không trị được, sau sự kiện lần đó, các trưởng bối trong nhà thương nghị với mấy tổng quản trong Viêm Hoàng Cục, nhất trí đưa bọn họ an trí vào các bộ môn trong Viêm Hoàng Cục, mặt khác tất cả sản nghiệp của Đồ thị cũng dần dần chuyển giao cho Viêm Hoàng Cục, từ đó về sau, chỉ cần Viêm Hoàng Cục không diệt, huyết mạch Đồ thị chúng ta sẽ không bị đoạn tuyệt!

Đồ Nguyên Tán thở dài, lại hít vào một hơi, nói:

- Chính Minh, không nói những điều này, bên ngoài có mấy khách nhân đi cùng Thiên Hà, chúng ta không thể nào chậm trễ, theo ta đi đón chào trước!

Lúc này, Đồ Nguyên Đồ thì thầm bên tai Đồ Nguyên Tán vài câu, Đồ Nguyên Tán nghe xong, đôi lông mày nhíu chặt, nhìn Vân Thiên Hà vài lần, tiếp tục đi về phía trước, thần sắc hình như đang suy nghĩ sâu xa cái gì đó.

Khi đi tới thông đạo địa thính, Đồ Nguyên Tán quay đầu nói:

- Thiên Hà, chuyện cháu nạp thê, chỉ cần cháu thích người nào, chúng ta không can thiệp, chỉ là chuyện của quận chúa, cháu cần phải hành sự thận trọng!

Vân Thiên Hà nói:

- Cháu hiểu được phải hành sự như thế nào, chuyện trong nhà, chỉ cần lão gia tử và các vị trưởng bối không bài xích nàng dâu này là được, cháu và Túc Tĩnh Vương thủy chung phải có một kết thúc, sẽ không để các trưởng bối phải lo lắng!

Đồ Chính Minh nói:

- Cháu là người có chủ kiến, cũng là người thông minh, chuyện cháu làm chúng ta sẽ không can thiệp, chỉ là hôn nhân đại sự không thể qua loa. Hiện tại cháu đã có ba thê thị, nghi thức hôn lễ cần phải chuẩn bị cẩn thận mới được, tình huống hiện tại của nương cháu chúng ta lại không biết, cháu an trí nàng ở nơi nào, đến lúc đó phải dẫn nàng trở về nhìn mặt mấy nàng dâu mới được!

Vân Thiên Hà theo mấy người ra khỏi địa thính, đi vào trong thông đạo, nói:

- Trước lúc Thiên Môn bị diệt, cháu đã ủy thác hai vị tiền bối bí mật dẫn mẫu thân đi, hiện tại người đang ở địa phương rất an toàn, bất quá lần này cháu còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, đợi chuyến đi Thanh Long Sơn hoàn thành, lúc đó mới dẫn người trở về!

- Cháu tới Thanh Long Sơn làm cái gì?

Đồ Nguyên Tán hiếu kỳ hỏi.

Vân Thiên Hà đang suy nghĩ chuyện khác, cũng không trả lời, Đồ Nguyên Đồ giải thích nói:


- Hẳn là đại ca có nghe về truyền thuyết Quỷ Cốc, nửa năm trước Thiên Hà trở về Đồ gia lầm xông vào Quỷ Cốc, hiện tại đã cứu toàn bộ người trong Quỷ Cốc ra ngoài, sau đó lại giải cứu dị tộc trong Quỷ Hạp, chỉ là trong số người này, có hơn phân nửa bị trúng phải khiên hồn cổ độc, cần phải có một loại dược vật hiếm thấy, chỉ có Thanh Long Sơn mới tìm được, vì vậy nhóm Thiên Hà trở về lần này mục đích chủ yếu là tìm số dược vật cần thiết!

Đồ Nguyên Tán nghe xong, nhất thời ngừng lại, vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Mọi người trong Quỷ Hạp được giải cứu ra rồi sao?

- Đúng vậy đại ca, tin trưởng đại tẩu trên trời có linh thiên cũng có thể an ủi rồi!

Thần sắc Đồ Nguyên Tán hồi tưởng một hồi, sau khi đi tới Tây viện, mới nói:

- Tam đệ, buổi chiều theo ta tới thắp hương cho mẫu thân và đại tẩu đệ, đệ cũng nên nhìn chân diện mục người rồi!

Đồ Nguyên Đồ dừng lại một chút, đột nhiên kinh ngạc đứng thẳng tại chỗ hồi lâu, nhìn không thấy thần tình của hắn thủy chung bị che bởi lớp trường bào màu đen.

Thẳng cho tới khi Đồ Nguyên Tán và Vân Thiên Hà đi thật xa, đã bước vào trong Tây viện, lúc này mới nặng nề nói một câu:

- Đúng vậy, có thể buông xuống!



Trong Đông viện, Mộng Ly và Tầm Nguyệt ngồi trong phòng, tâm tình có chút thấp thỏm, khác với Đường Linh Toa, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt thân nhân của Vân Thiên Hà, hơn nữa thân nhân của hắn sẽ nhìn các nàng như thế nào, vì vậy có vẻ rất khẩn trương.

Bởi vì trong phòng đều là nữ nhân, Bạch Nương Tử không hề kiêng kị nói chuyện, thấy bộ dáng co quắp của đôi tỷ muội, liền cười nói:

- Ta nói nha đầu, bình thường thấy ngươi há miệng không buông tha ai, sao hiện tại khẩn trương thành cái bộ dạng này, là sợ lưu lại ấn tượng không tốt trước mặt công công bà bà hay sao? Hắc hắc…

Vừa nghe lời trêu chọc, Mộng Ly nhất thời đỏ hồng mặt, cũng không tiếp lời, giống như nàng dâu nhỏ ngượng ngùng trong đêm tân hôn, nhăn nhó vân vê góc óc của chính mình, chỉ chờ người ta dẫn nàng tới gặp công bà. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tầm Nguyệt cũng đỏ bừng mặt, bất quá nàng không ngừng nhìn về phía Đường Linh Toa, kéo tay nàng an ủi. Nàng biết Đường Linh Toa càng thêm khẩn trương, thậm chí sợ hãi, bởi vì có một số nguyên nhân, Đường Linh Toa càng cần có sự nhận thức của người thân Vân Thiên Hà.

Ngay sau đó, bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, tam nữ trong phòng lúc này bắt đầu tim đập thình thịch, Liên Tinh nhìn thấy thần tình của ba người, cười cười đứng dậy nói:

- Các ngươi làm tức phụ còn không ra nghênh tiếp, chẳng lẽ còn muốn các trưởng bối tới đón các ngươi hay sao, đây không hợp với lễ nghi nha!

- A!

Mộng Ly vừa nghe, lập tức đứng lên, có chút hoảng loạn lôi kéo cánh tay Tầm Nguyệt và Đường Linh Toa, cảm thấy bàn tay hai nàng cũng run run, đều có vẻ rất khẩn trương, chọc Bạch Nương Tử bên cạnh cười khanh khách liên tục, cho dù là Ô Lan nhìn thấy bộ dạng này cũng không nhịn được cười cười.

Khi mấy người trong phòng bước ra khỏi cửa, chỉ thấy Vân Thiên Hà dẫn theo năm sáu người tới Đông viện, tam nữ Mộng Ly, Tầm Nguyệt quét mắt nhìn những người này, ngượng ngùng cúi đầu.

Sau khi Vân Thiên Hà và Đồ Nguyên Tán tới tây viên, trải qua lời giải thích của Đồ Nguyên Tán Vân Thiên Hà mới biết được, trong tộc hiện nay có hai vị trưởng lão Linh tộc tới tọa trấn, đều là do Linh tổ Nhan Phong Lục Lục cắt cử tiến vào chiếm giữ ghế trong trưởng lão doanh Viêm Hoàng cục, thuộc về cấp bậc trưởng lão, mà hai vị di lão Huyền Môn khác, cũng cũng bắt tiến vào trưởng lão doanh Viêm Hoàng Cục, đảm nhiệm trưởng lão, chủ yếu phụ trách phương diện bộ phận cơ quan thuật!

Sau khi nghe xong, Vân Thiên Hà mới hiểu rõ tình hình, từ lúc Đồ thị dồn hết vật tư và tài lực chuyển giao cho Viêm Hoàng Cục, kỳ thực Đồ phủ hiện tại chỉ là một cứ điểm hiện ra tại chỗ sáng của Viêm Hoàng Cục mà thôi, các trưởng lão tọa trấn ở đây, kỳ thực là cách làm khiến cho ánh mắt bên ngoài bị mê hoặc.

Sau khi hiểu rõ chuyện này, các trưởng lão đều gọi Vân Thiên Hà là thiếu chủ, hắn cũng không xấu hổ nhiều, vui vẻ tiếp thu, giản đơn nói với bọn họ vài câu, lúc này mới dẫn mọi người tiến vào Đông viện.

Bởi vì có chuyện quan trọng muốn làm, Vân Thiên Hà không có dự định ở lại trong Đồ phủ quá lâu, hắn dẫn mọi người tới Đông viện, lại giới thiệu mọi người với nhau, bởi vì trước đây Đường Linh Toa đã ở lại Đồ phủ một thời gian, vì vậy mọi người đều nhận thức nàng.

Bất quá Mộng Ly và Tầm Nguyệt là lần đầu tiên nhìn thấy các trưởng bối, trong lúc khẩn trương, Mộng Ly chào Đồ Chính Minh và Đồ Nguyên Tán, vừa ra tay chính là một viên linh dược và một lọ đan hoàn, cũng nói những câu không phù hợp với tình hình, khiến cho đôi phụ tử Đồ Nguyên Tán và Đồ Chính Minh ngây ngẩn cả người.

Cái trán Vân Thiên Hà hiện hắc tuyến rậm rạp.

Mà Bạch Nương Tử một bên trông thấy việc này lại không hề nhắc nhở nàng, càng không hề khống chế nở nụ cười khanh khách, khiến cho Mộng Ly sắp khóc tới nơi.

Mộng Ly bình thường nói chuyện không giữ lại, càng đặt tên xưng hô loạn, trong trường hợp này, rốt cuộc đã phải trả một cái giá nho nhỏ.