Đầu đông, khí trời phương bắc lạnh giá, một cỗ gió lạnh thấu xương thổi qua, có thể làm cho gương mặt cảm thấy đau rát.
Nhưng thời tiết khắc nghiệt như thế, trong võ đường Đồ gia, trên sân luyện công, lại có một thiếu niên khắc khổ không ngừng tu luyện.
Bên cạnh vị thiếu niên này còn có một thiếu niên khác lớn hơn vài tuổi, cũng không sơ rét lạnh, đang không ngừng diễn luyện "Đồ thị tinh ý quyền ".
Hai vị thiếu niên này chính là Vân Thiên Hà và hộ vệ của hắn Sử Trường Đức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Quá mức tập trung vào tu luyện, khiến cho thân thê cùng tinh thần chịu áp lực quá lớn, cũng chính là lúc cần buông lỏng tập luyện nghỉ ngơi, Vân Thiên Hà mấy ngày nay cẫn không ngừng tu luyện nhưng tần suất cũng trở nên thong thả, buông lỏng để nghỉ ngơi.
Nhưng mà nghỉ ngơi thả lỏng vài ngày, khiến cho tinh lực của Vân Thiên Hà đạt tới một trạng thái đỉnh mới, hắn bắt đầu tăng cường biên độ tu luyện, khiến cho công lực của hắn gia tăng nhanh hơn rất nhiều.
Bây giờ Vân Thiên Hà đã đạt tới võ sĩ cấp tám đỉnh phong, hiên tại hắn tu luyện "Dẫn lưu tráng cơ pháp " đã không còn hiệu quả. vào thời điểm hiện tại trời đông giá rét khiến cho thác nước cùng hồ nước bao phủ một tầng băng rất dầy, nhưng quá trình tu luyện của hắn không bị nguyên nhân này làm cho dán đoạn.
Vân Thiên Hà đứng bên hồ, diễn luyện một lần toàn bộ "Đồ thị tinh ý quyền ", khiến cho toàn bộ thân thể nóng lên, sau đó vận khởi kinh lực, hét lớn một tiếng, giơ quyền, nhằm thẳng mặt hồ nện xuống.
Răng ,,rắc ,,,!
Lớp băng dầy trên mặt hồ không chịu đựng nổi kình lực tập kích, bắt đầu xuất hiện từng đạo vết nứt không ngừng lan tràn ra, mà nơi Vân Thiên Hà đứng chính là trung tâm, đã tạo thành một hố băng thật lớn, bót nước bắn lên đầy trời.
Bọt nước bắn lên cao, từng đạo cuồng phong lạnh lẽo thổi qua, Vân Thiên Hà mặc dù không sợ loại lạnh lẽo này, nhưng cũng không khỏi rùng mình một cái.
Bịc bịch.....!
Lúc này tại trung tâm của những vết rạn nứt, hố nước do băng vỡ ra ngày một lớn thêm, bên trong bọt nước không ngừng bắn lên, mà thân ảnh Vân Thiên Hà đã lao vào trong đó biến mất không thấy.
Hồ nước, nhiệt độ cực kì lạnh, thẩm thấu vào trong xương cốt của hắn, Vân Thiên Hà căn răng chịu đựng cái lạnh không ngừng xâm nhập, sử dụng thuật nín thở, một hơi lặn xuống đáy hồ.
Sau khi lặn xuống đáy hố, nhiệt độ ấm hơn rất nhiều so với trên mặt hồ, không còn lạnh như băng nữa, Vân Thiên Hà dần dần thích ứng với nhiệt độ tại độ sâu này, bắt đầu toan tính công pháp tu luyện.
Vân Thiên Hà rất thích tu luyện dưới đáy hồ, bởi nơi này chỉ có mình hắn, nên độ tập trung sẽ cao hơn, hơn nữa áp lực nước gây ra cho hắn cao hơn so với ngoại giới rất nhiều.
Cỗ áp lực này tương tự như môi trường trọng lực kiếp trước, tuy rằng phương pháp rèn luyện "Dẫn lưu tráng cơ pháp" có sự khác biệt so với phương pháp của kiếp trước nhưng hiệu quả mang đến lại giống nhau tới kì diệu.
Nhưng mà tại đáy hồ tu luyện còn có nhiều chỗ tốt hơn rất nhiều so với luyện tập trong phòng trọng lực, đầu tiên là "Thuật nín thở" dưới điều kiện thích hợp không ngừng phá vỡ cực hạn, hơn nữa trong nước còn chứa những phần tử rất có lợi cho thân thể, không ngừng được hấp thu thông qua lỗ chân lông, còn rèn luyện khả năng thích nghi đối với môi trường nước... rất nhiều chỗ tốt mà phòng trọng lực của kiếp trước không có được.
Bởi vậy, Vân Thiên Hà tu luyện ở nơi này, tuy rằng chỉ để bổ sung nhưng chỗ mà công pháp còn thiếu, nhưng còn thu được rất nhiều chỗ tốt khác.
Ầm.....!
Dưới đáy hồ, mỗi một quyền đánh ra, rất thong thả, nhưng kình lực lại vận dụng một cách rất đúng mực, những xoáy nước đang dần dần hướng lên phía mặt hồ, càng lúc càng nhiều xoáy nước được phát ra, không ngừng cộng hưởng, không ngừng đánh sâu vào tầng băng cứng rắn phía trên mặt hồ.
Vân Thiên Hà chọn lựa "Dân lưu tráng cơ pháp"để tu luyện, bởi vì phương pháp tu luyện này có thể bổ khuyết cho nhưng bộ phận cơ gân mà "Đồ thị tinh ý quyền " không thể tác dụng đến, sau một quá trình tu luyện khắc khổ siêng năng, cơ gân da trên thân thể của Vân Thiên Hà không ngừng được rèn luyện nâng cao, ngày một trở nên hoàn thiện.
Hắn có thể càm giác được phần lớn các bộ phận trên thân thể đã đạt tới chín thành hỏa hầu, nhưng vần còn một số nơi mà cả hai công pháp đều không đạt được hiệu quả như mong muốn, hăn vẫn đang cố gắng tu luyện để hoàn thiện toàn bộ.
Dưới đáy hồ sau một hồi tu luyện, Vân Thiên Hà vừa đánh xong bộ "Phá thiên quyền pháp ", cảm giác được thuật nín thở đã đạt tới cực hạn, xử ra một chiêu trong "Phá thiên quyền pháp" cả người giống như đạn pháo từ đáy hồ phi lên, tốc đọ rất nhanh, giông như giao long thăng thiên, hội tụ kình lực.
Ầm... ầm..!
Một quyền tích xúc đánh thằng vào hòn giả sơn bên hồ, chỉ thấy trên vách núi kia bắt đầu ông ông rung chuyển, trên mặt đá để lại một cái quyền ấn thật sâu.
Vân Thiên Hà từ dưới nước tu luyện "Dân lưu tráng cơ pháp", sau khi rời khỏi áp lực thay đổi, khiên cho cơ nhục không ngừng rung động.
Một cỗ đau đớn chết lặng từ trong thân thể của Vân Thiên Hà phát ra, tiếp đó một cỗ nhiệt lưu bắt đầu lan tỏa toàn thân, lỗ chân lông không ngừng mở rộng, mặc cho gió lạnh thổi vào nhưng hắn lại cảm thấy sảng khoái vạn phần.
Hắn biết công lực của mình đã đột phá đề thăng lên cấp chín.
Đây chính là hiểu quả của việc nghỉ ngơi, thả lỏng, lấy lại tinh lực. sau đó tập trung tăng cường biên độ tu luyện, việc đi săn bắt chim ưng, không khiến cho tốc độ tu luyện chậm lại mà còn tăng lên, khiến cho Vân Thiên Hà rất vui vẻ.
Nhưng bất quá hắn chỉ vui vẻ chút ít, nhưng Vân Thiên Hà lại gặp phải một vấn đề trong yếu, đó chính là sau khi đạt tới cấp chín, chính là đạt tới giai đoạn bình cảnh vô cùng quan trọng, nếu có thể đột phá sẽ đứng vào hàng ngũ võ sư.
Tu luyện "Dẫn lưu tráng cơ pháp " đến tầng thứ này đã không còn tác dụng nhiều nữa, nếu như hắn cứ tiếp tục tu luyện "Đồ thị tinh ý quyền " cùng "Dẫn lưu tráng cơ pháp ", kết hợp cả hai loại phương pháp này muốn đột phá bình cảnh trọng yếu, sợ rằng sẽ tốn thời gian rất lớn.
Bởi vì cho dù kết hợp cả "Đồ thị võ kinh " và "Ngư huyền võ kinh " lại vẫn còn tồn tại nhược điểm.
Hai bộ võ kinh này, quả thật có chỗ cao minh, giai đoạn đầu tốc độ đề thăng cảnh giới giống như hỏa tiễn, nhưng đến bình cảnh đột phá cuối cùng lại trở nên vô lực, nếu không thì Đồ Chính Minh cùng nhiều người khác nữa sẽ không mãi ghìm chân tại cảnh giởi tiên thiên võ sư không cách nào đột phá.
Suy nghĩ một chút, hắn nhảy xuống đáy hồ diễn luyện một lần "Dân lưu tráng cơ pháp " sau đó trở lên sân tập, tu luyện một hồi tam hợp nhất thức trong "Đồ thị tinh ý quyền ", Vân Thiên Hà phát hiện hiểu quả của hai phương pháp này đã giảm sút cực lớn, gần như không còn tác dụng đối với chín cấp võ sĩ.
Thật sự phải dùng thời gian để đền bù sao ?
Điều này tuyệt đối không được !
Vân Thiên Hà đi tới cái thế giới này, thời gian tu luyện võ học đã bị chậm đi rất nhiều, hăn không muốn lãng phí thời gian, nếu như hao tốn thời gian tuổi trẻ, nếu không sau này hắn muốn có một cuộc sống tiêu sái dễ dàng là chuyện không tưởng.
Hắn chợt nhớ tới "Vô lượng tinh kinh" hắn đã tu luyện được nửa năm, bây giờ lượng tinh khí tích trữ trong thân thể có thể giải khai thêm mấy cái huyệt đạo nữa, như vậy có thể đả thông được bình cảnh cấp chính này một cách dễ dàng ?
Nhưng ngay sau đó hắn lại lắc đầu, lần trước hắn nóng vội nên lãng phí đại lượng "Tinh khí " chỉ giải khai được chín huyệt đạo thắp sáng được chín tinh vị, đã khiến hắn đau lòng một thời gian dài vì không thể hoàn thành thắp lên được một tinh vị đồ, khiến cho hiệu quả phụ trợ đạt được ở mực cực thấp, Hắn hiện giờ không dám lưỡng tinh khí trong cơ thể một chút nào, bởi vì hắn biết việc tu luyện "Vô lượng tinh kinh " mang đến hiệu quả cực kì lớn, hắn không muốn lãng phí như vậy.
Trước kia hắn đã tính toán tu luyện tuyệt chiêu "Thương hồn chỉ" của vị huấn luyện viên kiếp trước thông qua "tinh khí", nhưng cuối cùng hắn củng chỉ luyện tập một chút ít vào buổi đem vắng người, hắn không muốn hao phí "tinh khí" trong cơ thể để làm thì nghiệm, mặt khác hắn cũng rất tin tưởng vào "Thương hồn chỉ" một tuyệt chiêu sát thủ.
Nếu như bài trừ phương án dùng "Vô lượng tinh kinh "ra ngoài. nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn đột phá lên sơ cấp võ sư, chỉ còn một cách là tìm được một loại công pháp tu luyện cao cấp hơn.
Cau mày trầm từ một chút, quay đầu lại nhìn thấy Đường Linh Vũ đang đi đến, trên tay mang theo một con chim ưng uy vũ hùng tráng mà gần đây hắn mới thành công thuần phục.
Thấy Đường Linh Vũ đi tới, trong đầu Vân Thiên Hà đột nhiên hiện tinh quang, nghĩ tới một chuyện ,nhìn về phía Đường Linh Vũ hai mắt tỏa sáng, cất bước đi tới.
Đường Linh Vũ tính toàn đến võ đường tìm Vân Thiên Hà, nhưng khi đến nơi hắn đột nhiên phát hiện Vân Thiên Hà đang tập trung về phía mình với một ánh mắt quái lạ, vô thức giật mình, trong lòng có chút không yên.
Hắn...hắn định...làm gì..?