Vĩnh Sinh

Chương 31: Quá kỳ tài

"Thật nghĩ không ra Cửu Khiếu Kim Đan lại có công hiệu khu trừ tà ma độc khí, Hồng Di quận chúa sau khi uống huyết dịch của mình liền có thể tỉnh lại, không hổ là đan dược do Hoàng Tuyền đại đế luyện chế. Còn mấy người kia liệu có nên cứu không đây?"

Phương Hàn đi tới một bên nhặt lên phi kiếm, trong lòng chợt nghĩ.

Trong "Chư Thế Giới" Cũng ghi chép một ít tác dụng của Cửu Khiếu Kim Đan, trong đó viết, Hoàng Tuyền Tông thuộc Ma Môn có được phương pháp luyện chế được đan dược vô thượng, khi dùng không chỉ khiến thân thể cường tráng, lại có thể chống lại rất nhiều pháp thuật xâm hại của Ma Môn.

Cửu Khiếu Kim Đan của Hoàng Tuyền Tông cùng với Âm Dương Vạn Thọ Đan của Vũ Hóa Môn đúng là hai loại đan dược không phân cao thấp.

Một hồi chém giết kinh thiên động địa đã qua, Phương Hàn dùng một đạo "Thiên Lang Thất Sát Yên" Hóa thành khuôn mặt ác ma cắn chết "Hồng Phấn thái tử".

Thiên Lang Thất Sát Yên chính là một kiện bảo khí có uy lực cực đại, tuy rằng Phương Hàn chỉ lấy được một đạo thôi, thế nhưng để đối phó với kiện y phục là linh khí trên người Hồng Phấn thái tử vẫn còn dư sức.

Nhất là khi Hồng Phấn thái tử đã bị trúng một đòn nghiêm trọng trước, cho nên vô pháp phản ứng với đòn đánh bất ngờ của hắn.

Một kích trí mạng.

Nhất chiêu đắc thủ.

Nhìn bảy kiện phi kiếm rơi rơi lả tả trên mặt đất, Phương Hàn cũng biết rất rõ giá trị của bảy kiện phi kiếm này, chúng có thể đổi được bảy tòa thành trì, cũng có thể dùng hai từ "Vô giá" Để hình dung giá trị của chúng.

Bảy kiện phi kiếm này cũng không thể dùng hai từ "Vô giá" mà nói hết được giá trị, mà phải nói là rất rất "Vô giá".

Hồng Di quận chúa cũng rất động tâm đối với bảy kiện phi kiếm đang nằm trên mặt đất kia.

Hồng Phấn thái tử còn lưu lại một kiện "Hồng Dục Kiếm", Nguyên Kiếm Không lưu lại một kiện Ngân Xà Kiếm,

còn một kiện "Chân Lam Kiếm" của Mạc sư tỷ, cuối cùng là bốn kiện phi kiếm của bốn tên nội môn đệ tử.


Nguyên bản là có năm tên nội môn đệ tử, thế nhưng phi kiếm Linh Phong Kiếm của tên họ Tả bị Phương Hàn lấy đi rồi, cho nên lúc này hắn cũng không có phi kiếm để dùng.

"Kiếm tốt!"

Phương Hàn trước tiên nhặt lên thanh Ngân Xà Kiếm, bởi vì hắn nhìn ra Ngân Xà Kiếm này có chất lượng tốt nhất, linh tính rất đầy đủ, pháp lực bên trong lại cường hãn nhất.

Tiến nhập Vũ Hóa Môn lâu như vậy, khổ công đọc Chư Thế Giới, hơn nữa tu vi bản thân cũng đã được đề cao rất nhiều, nhãn giới cũng được mở rộng, hắn cũng có thể phân biệt được một ít pháp bảo, phi kiếm.

Cả thân Ngân Xà Kiếm toát lên ánh ngân quang tinh khiết nhàn nhạt, không có một tia tỳ vết, thân kiếm uốn lượn giống như một con ngân xà đang bò. Cầm ở trong tay nó vẫn không ngừng rung động.

"Kiện Ngân Xà Kiếm này chính là do Nguyên Kiếm Không gặp được cơ duyên xảo hợp, khi hắn lên núi hái thuốc, lọt vào một sơn cốc tuyệt địa, bỗng thấy linh hạc của Vũ Hóa Môn đang tranh đấu cùng một con ngân xà, đầu ngân xà này đã cắn chết hơn trăm đầu linh hạc, cuối cùng kiệt sức bị hắn bắt, dâng cho môn phái, sau đó trưởng lão môn phái dung hợp ngũ kim khí luyện thành kiện linh khí này. Lúc đó trưởng lão thở dài tiếc nuối nói, ngân xà còn thiếu một chút hỏa hậu, nếu nó có thể nuốt mây phun sương, cưỡi gió mà đi, cũng chính là đạt đến cảnh giới Thần Thông Bí Cảnh! Nếu như là lúc đó luyện chế nó sẽ không trở thành một kiện phi kiếm, mà sẽ thành một kiện bảo khí."

Hồng quận chúa nhìn Ngân Xà Kiếm giải thích.

"Cái gì, nó đã cắn chết hơn một trăm đầu linh hạc sao?"

Phương Hàn sửng sốt thốt lên.

Linh hạc của Vũ Hóa Môn cũng không giống như hạc phổ thông, mà là dị chủng linh thú, hình thể to lớn, thần tuấn vô cùng, chỉ một cái chộp xuống, ngay cả báo, cự hùng, tê ngưu, mãnh hổ, mấy loại dã thú này đều bị giết chết.

Vậy mà một đầu ngân xà lại có thể cắn chết hơn một trăm linh hạc, điều đó có thể thây sự lợi hại của ngân xà này.

"Kiện Ngân Xà Kiếm này ở trong môn phái cũng rất có tiếng, nếu ngươi nắm trong tay, chỉ sợ sẽ bị thu lại."

"Cái này cũng không phải là vấn đề lớn, chỉ cần cất dấu cẩn thận là ổn, một kiện Ngân Xà Kiếm cũng không phải chuyện đùa, nếu tới tay rồi, cũng không thể trả lại. Về sau không để nó xuất hiện trước mắt người khác là được, ngươi cũng nên chọn vài kiện phi kiếm đi." Phương Hàn thu toàn bộ bảy kiện phi kiếm này lại cùng một chỗ.


"Ta đây sẽ lấy kiện Chân Lam Kiếm của Mạc sư tỷ, kiện linh khí này dùng chất liệu gỗ để luyện thành, cũng không phải là vật tầm thường." Hồng Di quận chúa đem kiện phi kiếm của Mạc sư tỷ cầm lên, thưởng thức nói: "Đáng tiếc, chúng ta không thể dùng mầy kiện phi kiếm này. Muốn dùng được chúng trước tiên phải dùng Thuần Dương Dược Thủy tẩy sạch độc hồn bên trong, sau đó để cao thủ Thần Thông Bí Cảnh làm biến mất Huyết Chi Tinh Thần của chủ nhân trước. Ừ, được rồi, Phương Hàn, ngươi đã thu được kiện Linh Phong Kiếm kia, vậy làm thế nào khiến Huyết Chi Tinh Thần biến mất, chẳng lẽ do Phương Thanh Tuyết xuất thủ sao?"

"Cũng không sai biệt lắm."

Phương Hàn tự nhiên không thể nói trên người mình có Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ được, tuy rằng Hồng Di quận chúa đã cứu hắn, thế nhưng mình cũng đã cứu vị quận chúa này, mà Hoàng Tuyền đại đế lại là một kiện di bảo, thật sự là quá mức kinh thiên động địa, nếu một khi được truyền ra, chỉ sợ tiên ma hai đạo đều rung động, một hồi gió tanh mưa máu xảy ra cũng không chừng.

"Phương Hàn, vừa rồi rất cảm ơn ngươi đã giải độc giúp ta. Sau khi trúng lục dục âm lôi của Độc Hồn, nếu giải độc chậm một chút, hậu quả thật sự không thể lường được." Hồng Di quận chúa suy nghĩ một chút sau đó quyết định đưa Chân Lam Kiếm cho Phương Hàn, nói: "Ngươi giúp ta xin Phương sư tỷ xóa bỏ Huyết Chi Tinh Thần trong kiện Chân Lam Kiếm này nhé, trong khoảng thời gian ngắn ta cũng không tìm được cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, vả lại phía sau Mạc sư tỷ cũng có chân truyền đệ tử chống đỡ, ta sợ lộ chuyện sẽ không ổn."

"Không thànhvấn đề." Phương Hàn đem Hồng Dục Kiếm, Ngân Xà Kiếm, Chân Lam Kiếm, thêm bốn kiện phi kiếm, toàn bộ đều buộc chặt vào một chiếc túi, sau đó ba chân bốn cẳng đem bộ y phục trên người Hồng Phấn thái tử lột xuống.

Y phục trên người Hồng Phấn thái tử đúng là một kiện áo gấm, màu hồng nhạt, mặt trên không biết là dùng chất liệu gì may thành một mảnh ký hiệu rất lạ.

"Bộ y phục này là dùng huyết miên ma y để may thành, cũng không phải là vật tầm thường." Hồng Di quận chúa nói.

"Huyết miên ma y, huyết miên ma y..." Phương Hàn nhắc đi nhắc lại, sau đó đột nhiên nói: "Tất cả đồ trên người Hồng Phấn thái tử đều đáng giá, nếu như chúng ta đem thi thể của hắn giao cho trưởng lão, như vậy một quả Âm Dương Vạn Thọ Đan..."

"Đúng vậy, sẽ được ban thưởng một quả Âm Dương Vạn Thọ Đan!" Hồng Di quận chúa nuốt vội hai ngụm nước bọt, tựa hồ đang nghĩ tới mùi vị của viên đan dược trong truyền thuyết này vậy, một lúc sau nàng mới lên tiếng, nói: "Bất quá chúng ta cũng không nên giao thi thể Hồng Phấn thái tử cho trưởng lão môn phái, như thế sẽ không thích hợp, chẳng những Âm Dương Vạn Thọ Đan không có được, mà ngay cả mấy kiện phi kiếm này cũng bị bại lộ...Điều đó thật không đáng, không bằng trước tiên chúng ta đem thi thể Hồng Phấn thái tử thu lấy, sau đó ngươi hãy thương lượng cùng Phương sư tỷ một chút, để cho nàng đem ra như thế mới hợp lý."

"Không sai, thi thể của Hồng Phấn thái tử chỉ có thể giao cho Phương sư tỷ mới là hay nhất. Trong môn phái có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào Âm Dương Vạn Thọ Đan, chúng ta sao có thể nuốt trôi chứ?" Hiện tại lực lượng của Phương Hàn cũng không nhỏ, cho nên cách xưng hô đối với Phương Thanh Tuyết cũng thay đổi, từ tiểu thư biết thành sư tỷ rồi.

Bất quá bề ngoài hắn gật đầu tán thành thế nhưng trong lòng đang kêu khổ không ngớt.

Hắn có thể thu được phi kiếm hoàn toàn là nhờ tác dụng của hoàng tuyền đồ, cũng không có nửa điểm quan hệ với Phương Thanh Tuyết.

Chuyện này nếu để cho Phương Thanh Tuyết biết, chỉ sợ nàng sẽ là người đâu tiên muốn giết hắn.

Chuyện này xử lý như thế nào, chính là một vấn đề rất nan giải.

"Được rồi, còn có một kiện bảo khí nữa chúng ta giải quyết như thế nào đây! Có thu hay không!" Đột nhiên Hồng Di quận chúa lên tiếng, nàng tiếp tục nói: "Thiên Kê Chi Dương Tác chính là một kiện bảo khí, nó là vật vừa rồi đã trói buộc thập đại Phi Thiên Dạ Xoa đó!"

Con mắt Phương Hàn nhìn về phía Thiên Kê Chí Dương Tác.

Mười đầu Phi Thiên Dạ Xoa đang nằm bẹp trên mặt cát, vẫn bị kiện bảo khí này chói chặt.