Vĩnh Sinh

Chương 309: Trứng rồng

"Đây cũng không phải là Hoa Thiên Đô bạt sơn, mà là cắt ngang đại địa, pháp lực cường hãn gấp mười lần ta, nếu thật sự chính diện giao phong thì ta thật sự không phải là đối thủ của hắn."

Cảm giác được lực lượng ở sau lưng không ngừng cắt nát đất đá, lực lượng như nước thủy triều dâng lên, không ngừng bức tới, không cho hắn một chút cơ hội để nghỉ ngơi thì Phương Hàn biết đây là Hoa Thiên Đô đã quyết tâm truy đuổi. Lần này hắn đã đoạt hài cốt của thiên long, toàn bộ Hắc Thủy Vương Xà, cả ngọn núi Huyết Long Tinh, rồi đan dược, pháp bảo trong long cung, đoạt hết toàn bộ thì làm sao mà Hoa Thiên Đô không tức giận được?

Lần này thu hoạch thật lớn, giá trị cũng vài chục ức đan dược, nhưng cái đó phải là chạy thoát rồi mới tính.

"Bổn mạng phù lục! Đại Thiết Cát Thuật!"

Một đạo hắc quang vặn vẹo từ trên bổn mạng phù lục bắn ra, cắt nát toàn bộ nham thạch trước mắt, toàn bộ hóa thành bột phấn rồi bị quang mang của Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo chiếu lên liền hóa thành nước, để Phương Hàn chui qua một cách rất dễ dàng, không tốn chút sức lực nào.

Lúc này hắn phối hợp Đại Thiết Cát Thuật và thần thông Ngũ Đế Đại Ma, cắt nát và hòa tan đại địa, nham thạch, tốc độ di chuyển càng nhanh hơn, dần dần đi sâu vào mấy ngàn trượng dưới lòng đất, cố gắng thoát khỏi sự truy đuổi của Hoa Thiên Đô.

Đại Thiết Cát Thuật của hắn đã luyện thành hữu hình, có được chút thành tựu, mặc dù còn chưa đạt tới đại viên mãn, diễn hóa thành thần lôi nhưng cũng không còn kém bao nhiêu, muốn cắt nát đất đá cũng không phải là chuyện khó.

Lần này kết hợp hai loại thần thông, tốc độc của hắn lại tăng vọt, thậm chí còn nhanh hơn tốc độ của các tu sĩ thông thường phi hành ở trên trời.

Nhưng mà vẫn như trước, không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Hoa Thiên Đô.

Hoa Thiên Đô thi triển Thiên Địa Pháp Tướng, Bàn Vũ Nguyên Thần đã ngưng tụ thành thật thể của hắn hóa thành khí lưu xuyên qua lòng đất, chỉ có điều không được thoải mái như Phương Hàn mà thôi.

"Dám ở trước mặt ta tranh đoạt pháp bảo, cướp lấy hài cốt của thiên long, đây là tự ngươi muốn chết!"

Sau lưng hắn truyền đến thanh âm như sấm sét, lôi đình, đại địa bị tách ra, truyền đến thanh âm của Hoa Thiên Đô. Âm ba chấn động, làm cho đất đá trong phương viên mười dặm bị ép lại, hóa thành cứng rắn còn hơn cả sắt thép.

"Biến đất thành sắt!"

Công cuộc xuyên phá lòng đất của Phương Hàn liền gặp trở ngại, hắn không ngờ Hoa Thiên Đô còn có thể thi triển loại thàn thông này.

Một chiêu thần thong thổ hệ Hát Địa Thành Cương Thuật, vận dụng pháp lực, đem đất đá biến thành cứng hớn sắt thép, làm cho hắn không cách nào xuyên phá lòng đất dễ dàng như trước nữa.

"Vỡ ra cho ta!"

Phương Hàn quát lên một tiếng, bàn tay mạnh mẽ đánh về phía trước, ma viêm cuồn cuộn nổi lên, phối hợp với bổn mạng phù lục của hắn, đất đá đã hóa thành sắt thép lại bị hắn phá ra.

Đây là hắn kết hợp toàn bộ lực lượng của thân thể cùng với bổn mạng phù lục.


Hiện tại thân thể hắn không kém gì một kiện đạo khí, sau khi dung hợp sáu tấm Phong Thần Bia vào trong lục phủ, hơn nữa còn có Già Thiên Ma Thủ, Già Thiên Ma Công sát nhập vào trong cốt cách, thân thể, lục phủ, ngũ tạng của hắn, làm cho da thịt, xương cốt, huyệt khiếu đều tràn đầy cương khí của ma bảo, uy lực cực kỳ cường đại.

Nếu như lúc này có một cao thủ giết được hắn, lột da, rút xương của hắn luyện chế pháp bảo thì chắc chắn có thể luyện thành một kiện tuyệt phẩm bảo khí, gân cốt của hắn có thể luyện thành bảo bối còn mạnh mẽ hơn Thiên Kê Chí Dương Tác. Có thể nói, thân thể Phương Hàn bây giờ mặc dù còn kém hài cốt của thiên long, nhưng mà cũng không kém bao nhiêu.

"Hả? Thân thể thật là cường đại! Được lắm! Ngươi đã cướp đoạt hài cốt thiên long của ta, thì khi ta bắt được ngươi sẽ dùng ngươi luyện chế pháp bảo! Ngươi tưởng rằng bằng vào một loại thần thông xuyên phá lòng đất là có thể thoát khỏi sự khống chế của ta sao! Đại địa pháp lệnh, nghe ta hiệu lệnh! Xá!" Trong lòng tràn ngập thanh âm của Hoa Thiên Đô, thanh âm của hắn tựa hồ như thanh âm của thiên ma, lại tựa hồ như là do bản thân đại địa phát ra, trong lúc nói chuyện khiến cho đại địa cộng hưởng, cùng rung động theo thanh âm, rồi biến đổi, vặn vẹo, tựa hồ sắp ép chết Phương Hàn.

Trong sát na này, Phương Hàn liền cảm giác được nguyên khí của đại địa bắt đầu điên cuồng, sinh ra sự bài xích với lực lượng của hắn. Giống như hắn làm gì đó đắc tội với đại địa, làm cho người ta chán ghét hắn vậy.

"Đây là đạo thuật gì?"

"Đây là Điên Đảo Ngũ Hàn Đại Hỗn Loạn! Là một thần thông cực kỳ cao minh trong tiên đạo, không ngờ Hoa Thiên Đô cũng luyện thành được. Đạo thuật này có thể điên đảo ngũ hành, hỗn loạn âm dương, cực kỳ lợi hại. Vốn thần thông Ngũ Đế Đại Ma có thể trấn áp đại địa nguyên khí, nhưng àm cảnh giới của ngươi còn kém Hoa Thiên Đô quá xa, Điên Đảo Ngũ Hàn Đại Hỗn Loạn lại có thể áp chế được thần thông Ngũ Đế Đại Ma của ngươi."

Diêm dùng tinh thần trao đổi, "Đáng tiếc là ta cần rất nhiều thời gian mới có thể dung hợp hài cốt thiên long để hiển hóa ra chân hình, hiện tại không thể giúp gì được ngươi, tất cả chỉ có thể bằng vào thực lực của ngươi thôi."

Hoa lạp!

Thân thể Phương Hàn bị nguyên khí của đại địa bài xích, hơi dừng lại một chút thì mặt đất ở phía sau lại vỡ ra, chung quanh hình thành một cái huyệt động, một bàn tay thật lớn chộp về phía hắn. Bàn tay này có làn da màu tử kim, vô cùng tôn quý, lực lượng vô cùng lớn, đúng là do Bàn Vũ Nguyên Thần của Hoa Thiên Đô biến thành.

Lực lượng của nó hiện giờ đã mạnh hơn một bậc so với lần trước Phương Hàn thấy khi còn ở Thái Nguyên Tiên Phủ.

Hiển nhiên tu vi của Hoa Thiên Đô đã tinh tiến thêm một bước, bước thêm một bước tới gần Trường Sinh Bí Cảnh.

Đại thủ chộp tới, khí lưu lay động, không gian cơ hồ đông cứng lại, bùn đất chung quanh hóa thành một màu tử kim, hình thành một cái lồng giam, làm cho Phương Hàn không cách nào thoát ra được.

Phương Hàn mặc dù biết Hoa Thiên Đô rất khó đối phó nhưng không ngờ là lại khó chơi đến mức này. Bản thân hắn đã dùng thổ độn đi xuống sâu như vậy rồi mà Hoa Thiên Đô vẫn có thể đuổi tới, hơn nữa còn thi triển thần thông, ảnh hưởng đến nguyên khí của đại địa, so với hắn còn thuần thục hơn rất nhiều, điên đảo ngũ hành nguyên khí dễ như trở bàn tay. Có điều hắn cũng không có bối rồi. Mặc dù Hoa Thiên Đô rất cường đại nhưng nếu hắn muốn thoat thân thì vẫn còn có thể. Vấn đề là làm sao thoát thân mà không để Hoa Thiên Đô biết được thân phận thực sự của hắn mới là chuyện khó.

Hắn vung tay lên, một đạo ký hiệu màu đen cắt lên đại thủ của Bàn Vũ Nguyên Thần, đồng thời thân thể Phương Hàn lay động, sáng ngời, từ trên người tỏa ra kim quang sáng chói, sử ra thần thông Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, đánh về phía đại thủ của Bàn Vũ Nguyên Thần.

Bàn tay to lớn này co lại, lập tức bóp nát Đại Thiết Cát Thuật, đồng thời biến ảo ra vài cái thủ thế, không hề e ngại cương ngạnh đối đầu với Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của Phương Hàn.

Cương ngạnh va chạm, kình khí chấn động kịch liệt tỏa ra xung quanh, làm cho tòa lao lung bằng đất này có vẻ muốn hỏng mất, thân thể của Phương Hàn đột nhiên xoay tròn như một con quay, với tốc độc cực nhanh xuyên qua khe hở của lao lung, chui vào trong lòng đất, biến mất vô ảnh vô tung.

Bàn tay khổng lồ của Hoa Thiên Đô cũng không có buông tha, một ngón tay búng về phía Phương Hàn vừa biến mất, lập tức một tiếng nổ mạng vang lên, đại địa lại vỡ ra một lần nữa, bàn tay lại tiếp tục đánh xuống, quyết không buông bỏ.


Hai người một chạy một đuổi, dần dần đi sâu vào trong lòng đất.

"Ta cũng không tin là Hoa Thiên Đô ngươi có thể kiên trì chống đỡ được nguyên khí tiêu hao mãi như vậy." Dần xâm nhập vào sâu trong lòng đất, Phương Hàn thầm rủa trong lòng, với lực lương của Thiên Địa Pháp Tướng, càng đi sâu vào trong lòng đất thì tiêu hao càng lớn. Nếu như Phương Hàn không có Cây Thế Giới chống đỡ thì cũng không kiên trì được đến giờ.

Có điều Hoa Thiên Đô tu luyện thần thông Bàn Vũ Đại Lực, có thể kiên trì rất lâu.

Đã từng có đệ tử của Bàn Vũ tiên Tôn liên tục chiến đấu mười năm mà không bị suy kiệt pháp lực.

Sâu ba ngìn trượng dưới lòng đất.

Năm nghìn trượng….

Tám nghìn trượng….

Một vạn trượng….

Phương Hàn không ngừng xâm nhập vào sâu trong lòng đất, thẳng một đường bỏ chạy, mà đại thủ của Hoa Thiên Đô cũng theo sát phía sau, thỉnh thoảng lại phát ra hấp lực, lôi kéo Phương Hàn lại. Một phen đuổi giết này tiêu phí không biết bao nhiêu pháp lực, nhưng cả hai người đều không có vẻ suy kiệt, tựa như vẫn còn rất sung mãn, vẫn đang ở trạng thái toàn thịnh, đỉnh phong.

Bàn Long Tinh này cũng không có lớn như Huyền Hoàng Đại Thế Giới, đến độ sâu chừng một vạn trượng, dường như đã đến trung tâm của tinh cầu nhiệt độ cũng dần lên cao, bùn đất bắt đầu lộ ra màu đỏ, đúng lúc này, Phương Hàn đột nhiên cảm giác được ở xa xa có một luồng khí tức mạnh mẽ truyền tới.

"Chẳng lẽ khi chạy trốn lại gặp được bảo tàng? Cũng rất có thể đây là long huyệt. Dù sao thì trên Bàn Long TInh này cũng từng có rất nhiều thiên long sinh sống, có tài bảo ở đây cũng không có gì kỳ lạ." Ý niệm vừa động, Phương Hàn liền chạy ngay tới chỗ có khí tức cường đại.

Bùn đất không ngừng bị tách ra, hòa tan, Phương Hàn liều mạng bỏ chạy, vô cùng vô tận đất đá trước mặt bỗng tách ra, để lộ một động huyệt, toàn bộ động huyệt là do hỏa tinh thạch màu hồng tạo thành, cực kỳ nóng, nhiệt độ cao vô cùng. Trong động huyệt cũng không có pháp bảo, đan dược gì, chỉ có bảy quả trứng thật lớn đang nằm ở trong.

Không sai! Chính là bảy quả trứng, lớn cỡ trứng của Côn Bằng, nhưng từ trên mỗi quả trứng đều tỏa ra khí tức cường đại, là khí tức của thái cổ thiên long, hiển nhiên là trứng rồng!

Bảy quả trứng này nằm trong lòng động huyệt, không ngừng hấp thu lực lưỡng của hỏa diễm, giống nhưng những hỏa tinh thạch này đang ấp trứng vậy.

"Thì ra là trứng rồng, thứ này rất là hiếm thấy, nếu như xuất ra đấu giá thì cũng chỉ được chừng mấy ngàn vạn đan dược, tinh khí thật là hùng hậu." Phương Hàn xem xét, cũng không phải là tuyệt thế bảo bối gì, có điều đã phát hiện thì không thể không thu, bảy quả trứng này nếu nở ra thì cũng trị giá vài chục ức đan dược.

Một quả trứng Côn Bằng đấu giá đã lên tới ngăm ngàn vạn đan dược.

Giá trị của trứng rồng tự nhiên là cao hơn, cho dù có tiền cũng không thể mua được.

Thân thể hắn bay xét tới, quay quanh mấy quả trứng rồng, thoáng cái thu lấy toàn bộ bỏ vào trong Hoàng Tuyền Đồ, nhưng một chút trì hoãn này thì đại thủ của Hoa Thiên Đô cũng đã đuổi kịp bay vào trong đó, tiến hành công kích Phương Hàn, năm ngón tay co lại liên tục bún ra, trăm ngàn đạo phù lục màu tím bay ra, bốn trí thành đại trận vây hãm Phương Hàn ở bên trong.

"Quả nhiên là một kẻ tham lam, trứng rồng mặc dù tốt nhưng phải có mệnh mới có thể lấy được." Sau khi bố trí được đại trận, bàn tay lại hiển hóa ra bộ dáng của Bàn Vũ Nguyên Thần uy nghiêm nhìn Phương Hàn.

"Nói nhảm!" Phương Hàn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Bàn Vũ Nguyên Thần, thân thể nhoáng lên, hóa thành một đạo kim quang muốn phá tan đại trận của Hoa Thiên Đô.

Có điều thân thể hắn vừa động thì Bàn Vũ Nguyên Thần cũng động, phù lục bốn phía bắn ra tử quang, liên tiếp hình thành các lôi quang nổ mạnh, bức Phương Hàn bay ngược trở về.

"Đây là Huyên Thiên Luyện Yêu Lôi Phù đại trận! Ngươi không thoát được đâu. Ngươi lo thu trứng rồng, để ta có thời gian bày trận là tự tìm đường chết, không ai có thể cứu được ngươi!"

Trong mắt Hoa Thiên Đô lập lòe sát ý nồng đậm.