Vĩnh Sinh

Chương 222: Hai ức sáu ngàn vạn

"Thì ra là thế, Đại Phạm Quang Minh Thuyền này chính là bảo khí của Phật Môn, tuy phi thường lợi hại thế nhưng nếu không có công pháp của Phật Môn, cùng không hiểu thủ đoạn của Phật Môn căn bản không thể tế luyện, cho nên cho dù là Trường Sinh Bí Cảnh cao thủ cũng không có cách nào biến nó trở thành đạo khí, trừ phi hủy diệt trận pháp nguyên bản, một lần nữa biến nó trở lại tài liệu cũ, như vậy không bằng tế luyện một kiện đạo khí mới cho rồi."

Diêm quan sát nửa ngày đột nhiên lắc đầu nói.

"Đúng rồi, nữ sát thủ thần bí truy sát ta ta cũng sử dụng chiêu Tịnh Thế Liên Hoa đó, ngươi cũng nói là Phật môn tuyệt học, Phật Môn rốt cuộc là tiên đạo môn phái gì? Ta chưa từng nghe nói qua? Mà ngay cả trong Chư Thế Giới cũng không có ghi lại, rốt cuộc là môn phái thần bí gì?" Trong lòng có chút Phương Hàn trong lòng có chút ngạc nhiên tự hỏi.

Hắn chưa từng nghe qua có môn phái "Phật Môn", không biết thực lực của môn phái này so với Thái Nhất Môn, Vũ Hóa Môn thì như thế nào? Hay là một môn phái tán tu đại năng nào đó thành lập lên? Nhưng mà hắn có thể khẳng định, tại Huyền Hoàng đại thế giới không có môn phái "Phật Môn" này tồn tại, nếu không với uy lực của Tịnh Thế Liên Hoa đã sớm dương danh lập vạn, uy danh hiển hách rồi.

"Phật Môn không phải môn phái trong Huyền Hoàng đại thế giới, chuẩn xác mà nói nó cũng không phải là một môn phái, mà là một loại giáo phái. Cùng tiên đạo, ma đạo bất đồng, ở chỗ sâu trong thời không, ở chỗ sâu nhất trong tinh không, là thế lực cực kỳ khổng lồ. Thậm chí vực ngoại Thiên Ma cũng từng bị hàng phục. Công pháp tu luyện của bọn họ không hề giống với tiên đạo. Bọn họ đã từng tới Huyền Hoàng đại thế giới, chuẩn bị truyền giáo. Thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì lại không tới! Chỉ có một ít người của tiên ma hai đạo biết sự tồn tại cùng lợi hại của Phật Môn ở vực ngoại thời không ra, tất cả mọi người đều không biết."

Toàn thân lân phiến của Diêm rung động, thèm thuồng nhìn Đại Phạm Quang Minh Thuyền, nói tiếp: "Những thứ khác không nói, cái thuyền này nếu như bị ta nuốt, lực lượng của ta tuyệt đối có thể tăng lên rất nhiều. Bên trong ngoài ẩn chứa chín loại Thuần Dương khí, còn không biết có bao nhiêu loại nữa, so với lần trước cướp được kiện vật phẩm của Thất Diệp Ma Quân còn nhiều hơn mấy chục, mấy trăm lần! Ôi, cái thuyền này chắc là khi luyện chế đã hấp thu không ít Cửu Dương Thánh Thủy a."

"Thì ra là thế, vậy cứ thử nhìn xem ta có thể chụp được hay không." Phương Hàn đang cầm một khoản tiền lớn sáu ngàn vạn viên đan dược, nhưng đối với chuyện mua Đại Phạm Quang Minh Thuyền thật sự là không nắm được mấy phần hi vọng.

Quả nhiên người chủ trì bán bảo Xích Thủ Tiên dùng một loại thanh âm không có chút tình cảm nào, nói: "Đại Phạm Quang Minh Thuyền này chính là chi bảo áp trục Thiên Đạo Các, chư vị cũng thấy được uy lực của nó rồi! Giá trị khônh thể đánh giá. Giá khởi điểm là năm ngàn vạn!"

Năm ngàn vạn!

Kiện bảo bối thứ nhất là "Quả trứng Côn Bằng" Cuối cùng bị Mạnh Thiểu Bạch mua cũng chỉ có giá năm ngàn vạn. Hiện tại bảo thuyền này giá thấp nhất đã là năm ngàn vạn.

Năm ngàn vạn viên đan dược là khái niệm gì, số lượng này đủ có thể duy trì thời gian tu luyện một trăm ngày cho cả đám các đệ tử Vũ Hóa Môn.

"Năm nghìn một trăm vạn!" Lập tức đã có người kêu giá, tự nhiên là cao thủ trong phòng khách quý. Giá cao như vậy không phải là người ở phòng khách quý, căn bản là không có khả năng hô giá, hơn nữa cho dù là thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh cao thủ căn bản cũng không kham nổi với cái giá này, trên thực tế đem cả Già Lam, Vạn La, Linh Tiêu cao thủ Kim Đan cao thủ bực này của Vũ Hóa Môn tới, muốn thoáng cái xuất ra năm trăm ngàn viên đan dược cũng phải táng gia bại sản.

"Năm nghìn hai trăm vạn!"

Lại có người hô giá, nhưng mà người này cũng không cảm thấy xót của. Phương Hàn nhìn qua, là thanh niên áo lam ngày đó cướp đoạt Tây Phương Thái Ất Chân Kim của mình, cũng không biết là có địa vị gì, lại có thể trả một cái giá lớn như vậy?

"Năm nghìn năm trăm vạn!"

Lúc này Phương Hàn cũng đã nổi lên hứng thú, vội vàng hô lên một giá. Thanh niên áo lam ánh mắt hung hăng trợn mắt nhìn tới, trông thấy Phương Hàn, sắc mặt không khỏi càng thêm băng lãnh, trong miệng mãnh liệt phun ra mấy chữ: "Năm nghìn tám trăm vạn!"


"Sáu ngàn vạn!" Phương Hàn thoáng cái đem tất cả gia sản của mình tung ra ngoài, tuy đã dùng mất hai trăm vạn viên đan dược để mua lấy Cửu Dương Thánh Thủy, thế nhưng đó chỉ là chút tiền nhỏ, dùng một ít Nguyên Anh Đan để đổi là được.

Thanh niên áo lam sắc mặt càng thêm hung ác, nghiến răng nghiến lợi! Nhưng lại không thể làm gì hơn, hắn cũng không có ra giá nữa, tựa hồ như tài lực có hạn.

"Bảy ngàn vạn!" Mạnh Thiểu Bạch đứng lên ngắm nhìn bốn phía, tựa như mãnh hổ nhìn bấy sới, thoáng cái tăng lên một ngàn vạn, tựa hồ như muốn đáng tan ý niệm muốn tranh đoạt của mọi người, cái giá này cũng thật lợi hại, thoáng cái át hết mọi thanh âm. Đối với rất nhiều bảo bối tốt trên đại hội bán bảo hắn đều không gọi giá, rất ẩn nhẫn tích cóp tài chính, đến lúc cuối cùng mới tung tiền ra.

"Xem ra ta phải mượn tiền rồi. Như vậy đi, Liên Vân tiên tử, Phiêu Vân tiên tử. Ta trước tiên muốn mượn một ức của Linh Lung Phúc Địa, thế nào? Trong vòng một năm ta sẽ dùng Nguyên Anh Đan trả lại!" Phương Hàn cười lạnh nói.

"Đạo hữu cứ việc đấu giá, đem Đại Phạm Quang Minh Thuyền thu về, tiếp theo sẽ tính!" Liên Vân tiên tử khẽ động thân, thong thả nói, ánh mắt nhìn chăm chú về bảo thuyền phía dưới, không biết nàng đang suy nghĩ cái gì, hiển nhiên đối với bảo bối này cũng động tâm.

"Phương Lãnh đạo hữu cứ việc ra giá, chỉ cần sau này ngươi dùng Nguyên Anh Đan trả lại, Thiên Đạo Các đảm bảo sẽ cho ngươi mượn một số tiền lớn." Cổ Mông tôn giả vừa rồi được Phương Hàn tặng một vạn viên Nguyên Anh Đan, trong lòng rất thư sướng. Càng tăng thêm ý nghĩ muốn kết bạn với Phương Hàn, lúc này đã biết thực lực của Phương Hàn, cho nên sao lại không mở rộng cửa.

"Tốt lắm!" Phương Hàn gật gật đầu.

"Tám ngàn vạn!" Lúc Phương Hàn cùng Thiên Đạo Các, Linh Lung Phúc Địa hai phe đàm luận chuyện mượn tiền, đột nhiên một thanh âm non nớt của đồng tử vang lên, thập phần lười nhác, nhưng lại tựa hồ nhằm vào Mạnh Thiểu Bạch, đúng là tên đồng tử thần bí đã dùng ba ngàn vạn mua Cửu Thiên Tức Nhưỡng Tinh tặng cho Phương Hàn.

"Chín ngàn vạn!" Mạnh Thiểu Bạch khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh, thanh âm không có chút tình cảm nào, dường như đối với ngàn vạn linh đan cũng chỉ là một vài chữ thôi vậy.

"Một ức!" Lúc này Phương Hàn rốt cuộc cũng lên tiếng.

"Hử?" Mạnh Thiểu Bạch nguyên bản cho rằng Phương Hàn đã bỏ cuộc, không ngờ rằng Phương Hàn lại vùng lên, còn hô cái giá trên trời là một ức nữa, hắn cũng không lên tiếng tựa hồ như đang chờ đồng tử kia tranh đoạt cùng Phương Hàn. Thế nhưng chờ giây lát đồng tử kia cũng không mở miệng! Tựa hồ như cố ý nhường Phương Hàn. Lập tức trên mặt hắn xuất hiện vài phần tức giận!

"Một ức năm ngàn vạn!" Mạnh Thiểu Bạch búng ngón tay ra, lại lần nữa hô lên một cái giá làm cho bất cứ người nào cũng khiếp sợ, lập tức giệt sạch ý niệm đang rục rịch của mấy kẻ đang có ý định tranh đoạt. Mà ngay cả Cổ Mông tôn giả bên người Phương Hàn cũng run rẩy, pháp lực của hắn tuy cao cường, tu luyện tới cửu trọng thần thông Thiên Địa Pháp Tương, thế nhưng đối mặt với khoản tiền lớn như thế, trái tim cũng lung lay. Hắn mặc dù là người của Thiên Đạo Các, thế nhưng lại không có được tài phú lớn như vậy.

Hơn ức viên đan dược, ngoại trừ vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh còn có thể trấn định được, cao thủ thần thông trở xuống cho dù là cả đời cũng không luyện chế được số lượng lớn như vậy.

"Hai ức!"

Thanh âm lười biếng của tên đồng tử kia lại lần nữa vang lên, căn bản không quan tâm tới sắc mặt của Mạnh Thiểu Bạch. Cũng trực tiếp tăng giá lên năm ngàn vạn, coi linh đan giống như bùn đất.


"Hai ức một ngàn vạn." Phương Hàn mỉm cười tăng thêm một ngàn vạn, lúc này hắn biết tên đồng tử kia đang trợ giúp chính mình, tự nhiên sẽ không đem giá tăng lên quá cao.

"Hừ! Hai ức năm ngàn vạn!" Mạnh Thiểu Bạch lại lần nữa tăng giá! Lúc này rất nhiều người đã chết lặng, không biết con thuyền Đại Phạm Quang Minh Thuyền này bán được giá bao nhiêu.

"Hai ức sáu ngàn vạn!" Đồng tử lần này cũng không tăng giá quá cao, chỉ bỏ thêm một ngàn vạn, một bộ muốn đối phó với Mạnh Thiểu Bạch. Thế nhưng là như vậy mới càng khó chơi.

Lúc này sắc mặt Mạnh Thiểu Bạch lại biến đổi, hừ lạnh một tiếng, liền ngồi xuống, lúc này hắn biết, không quản mình tăng giá thế nào, đồng tử lười biếng kia đều tăng hơn một giá, tuy hắn có cự đại tài phú, thế nhưng lại không thể tiêu xài như vậy. Thế cho nên cũng chỉ đành buông tha cho lần đấu giá này.

"Hai triệu sáu ngàn một trăm vạn!" Phương Hàn vội vàng bỏ thêm một trăm vạn.

Quả nhiên đồng tử kia không hô giá nữa.

Chờ trong giây lát, không còn ai hô giá nữa, vật phẩm cuối cùng của đại hội bán bảo lần này, Thuần Dương tuyệt phẩm bảo khí Đại Phạm Quang Minh Thuyền đã bị Phương Hàn mua.

Chứng kiến bảo thuyền được mình mua lấy, Phương Hàn liền nói với Liên Vân tiên tử, Cổ Mông tôn giả: "Hai vị, lần này ta may mắn mua bảo thuyền, sẽ mượn của Linh Lung Phúc Địa một ức, của Thiên Đạo Các một ức. Không biết ý các vị thế nào?"

"Được, được!" Cổ Mông tôn giả liên tục gật đầu.

"Phương Lãnh chân nhân, thuyền này đã được đưa tới cho ngươi, ngươi đi kiểm tra và xác nhận đi." Thập Tam Nương bước vào gian phòng khách quý, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc, cùng đi vào còn có vị Kim Đan cao thủ Xích Thủ Tiên đang nâng Đại Phạm Quang Minh Thuyền.

Lúc này Phương Hàn cũng không khách khí, vung tay áo lên, đem bảo thuyền Thuần Dương này thu lấy rồi để vào trong Hoàng Tuyền Đồ. Diêm cũng không có lập tức ăn tươi kiện bảo bối này, mà suy nghĩ một lát, thân thể cuộn tròn, vây xung quanh bảo thuyền, tựa hồ như muốn nghiên cứu kỹ rồi mới ăn vậy.

"Hai bên ta đều muốn mượn một ức, chư vị trái lại không cần lo lắng ta quỵt nợ. Tầm một tháng này ta lúc nào cũng ở trong Thái Bạch thành tu luyện, đồng thời sẽ luyện chế đan dược luôn, một tháng sau, ta sẽ dùng Nguyên Anh Đan để trả lại, thế nào? Đồng thời trong lúc ta tu luyện, xin Cổ Mông tôn giả cùng Liên Vân tiên tử hộ pháp cho ta." Phương Hàn sau khi thu thuyền cũng không cùng Linh Lung Phúc Địa, Cổ Mông tôn giả thương thảo chi tiết mà nói thẳng ra luôn.

"Gì, một tháng, ngươi có thể trả hai ức viên đan dược?" Phương Hàn nói vừa dứt lời, đám người ở trong phòng đều quá khiếp sợ! Nguyên lai bọn họ còn muốn phái người đi theo Phương Hàn, dù sao một ức viên đan dược cũng không phải là số lượng nhỏ, thế nhưng một câu nói kia của Phương Hàn khiến bọn họ vứt bỏ hết mọi băn khoăn trước đó.

Mười ngày Phương Hàn có thể luyện chế thành ba mươi sáu vạn viên Nguyên Anh Đan, đổi thành Bạch Dương Đan chính là bảy ngàn hai trăm vạn viên.

Chỉ một tháng đã có hai ức hơn một ngàn viên đan dược. Còn dư để trả nợ, không thành vấn đề.

"Rốt cuộc người này có địa vị gì?"

Tất cả mọi người đều nhìn nhau.

"Không cần như vậy, ta trước tiên đem món nợ này trả dùm ngươi. Đây là tinh tệ hai ức viên đan dược, có thể rút được ở Thiên Đạo Các các ngươi. Sau này vị Phương Lãnh đại ca này sẽ đem Nguyên Anh Đan trả lại cho ta là được rồi." Đúng lúc này tấm rèm cửa khẽ động, một đứa bé đi vào, trong tay đeo một cái vòng tay lóng lánh, quang hoa không ngừng lập loè, thế nhưng lại không có một điểm pháp lực ba động, tựa hồ như đã hoàn toàn được ẩn giấu đi.

"Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc đã biến thành đạo khí!" Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, lập tức biết suy đoán của mình là chính xác, hài đồng này chính là Tinh Vân bảo bảo, là con của chưởng giáo chí tôn Quần Tinh Môn, mà nguyên lai tuyệt phẩm Thuần Dương bảo khí Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc bây giờ đã biến thành đạo khí, cũng không biết là dùng lực lượng gì luyện chế.

Tinh Vân bảo bảo cũng chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh!