Vĩnh Sinh

Chương 1541: Giao phong lần nữa

Sắc mặt Hoa Thiên Đô cực kỳ khó coi.

Hắn vạn lần không ngờ tới mình tu luyện tới cảnh giới hiện tại, gần như vô địch. Nhưng là một chưởng vừa rồi đều bị chịu thiệt lớn, thiếu chút nữa chân khí tan rã, căn nguyên bị thương.

- Không có khả năng! Phương Hàn làm sao lại mạnh như vậy? Một chưởng vừa rồi...

Một chưởng vừa rồi của Phương Hàn, Hoa Thiên Đô bị đẩy về chỗ cũ, trong khoảnh khắc hắn cảm giác được Vĩnh Sinh khí hội tụ thành hải dương thuấn di mà đến, vô số Vĩnh Sinh khí phát sinh lượng biến đến chất biến, hội tụ thành Thần linh chất lượng cao hơn Tiên Vương Đan hơn trăm ngàn vạn lần, sinh ra bùng nổ liên tiếp khiến cho hắn gần như bị thua chỉ trong một chiêu.

Hiện tại hắn nắm giữ Hồ lô Càn Khôn, có thể luyện chế ra Tiên Vương Đan.

Hắn cũng biết luyện chế Tiên Vương Đan phi thường gian nan, Vĩnh Sinh khí ngưng tụ, kết cấu biến hóa vô cùng, cho dù cả đời đều không thể thăm dò. Nhưng là hiện tại Vĩnh Sinh Thần do Phương Hàn ngưng tụ ra là cảnh giới hắn cả đời này không thể với tới.

- Đây không phải cảnh giới của Phương Hàn, cảnh giới của hắn không có khả năng ngưng tụ ra Vĩnh Sinh Thần.

Kho trí nhớ khổng lồ của Hoa Thiên Đô bắt đầu vận chuyển.

- Đúng. Khẳng định là Vĩnh Sinh Thần. Năm đó Điện Mẫu Phương Thanh Tuyết đối chiến Tạo Hóa Tiên Vương cũng chính là thi triển ra một chiêu này, vô số đại quân Vĩnh Sinh Thần từ chân trời mà đến, ép lên Vĩnh Sinh Chi Môn tiến hành trấn áp, chỉ một kích liền phá nát Tạo Hóa Thần Khí chí bảo Tam Thập Tam Thiên.

- Vĩnh Sinh Thần căn bản không phải người có thể luyện thành, Tiên Vương đều không có khả năng. Người nắm giữ Đại Mệnh Vận Thuật mới có thể hoàn mỹ thao túng Vĩnh Sinh, người nắm giữ vận mệnh mới có thể có vĩnh sinh. Không! Vận mệnh này là của ta, không thuộc về Phương Hàn.

Ở sâu trong nội tâm, Hoa Thiên Đô thanh tỉnh vô cùng.

- Phương Hàn. Ngươi rốt cục kết nối vận mệnh, tuy nhiên hiện tại ta đứng trước mặt của ngươi, ở sau lưng ta là tất cả Tiên Vương. Mặc cho ngươi mạnh cỡ nào cũng không có khả năng là đối thủ của nhiều Tiên Vương. Ngươi cho là ngươi có thể hàng phục Hoàng Tuyền Đại Đế? Hoàng Tuyền Đại Đế này là của ta, ngươi cũng là một con chó của ta.

- Tất cả mọi người nghe lệnh! Thúc giục đại trận!

Hoa Thiên Đô ra lệnh một tiếng, lập tức chúa tể Tiên Huyết, Thái Hoàng Thiên, Lưỡng Nghi tổ sư... toàn bộ đều bắt đầu kính dâng căn nguyên ra.

Toàn bộ Thiên Đô Thành phát ra một đạo thần mang thẳng tắp thanh tẩy thiên địa trực tiếp rót vào trong thân thể Hoa Thiên Đô. Hoa Thiên Đô lập tức bành trướng gấp mười, pháp lực liên tục tăng lên, gần như nháy mắt đã đột phá lực lượng của tu vi mười bảy kỷ nguyên. Hắn đứng sừng sừng trên Thiên Đô Thành, bàn tay chộp đánh, năm ngón tay mỗi một ngón đều như trụ chống trời đảo ngược tiến hành oanh kích mãnh liệt nhất đối với Phương Hàn.

Phương Hàn thần sắc ngưng trọng, thân thể thẳng tắp như cây thương

vĩnh viễn không cong. Hắn dường như đại biểu tất cả chính đạo: chính nghĩa, đại cương, chính trực, nhân từ...

Một tay hắn bao phủ Hoàng Tuyền Đại Đế, một tay liên tục biến hóa thủ pháp, lăng không chấn động. Lập tức trong vô hình Vĩnh Sinh Chi Môn chấn động, Vĩnh Sinh khí vô lượng ngay lập tức lại thành hải dương, trăm ngàn ức vạn Vĩnh Sinh Thần từ trong đó sinh ra, hội tụ thành đại trận rậm rạp, tiến hành va chạm với một kích của Hoa Thiên Đô.

Ầm ầm Ầm ầm Ầm ầm...

Liên tục va chạm, chân khí căn nguyên của hai người đều không ngừng tiêu hao.

Một kích này của Hoa Thiên Đô là một kích tập trung tất cả hàng ngàn hàng vạn Thiên Quân, hắn không chút bị ảnh hưởng bởi Vĩnh Sinh Thần bùng nổ, vẫn ép xuống đánh tan tầng tầng sương mù, trừ giả tìm thật.


Hừ!

Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, bàn tay lại biến hóa. Một dòng sông vận mệnh xuất hiện, tay hắn động đậy không ngừng, chí bảo Tam Thập Tam Thiên bay ra, trôi nổi đầy trời. Tất cả cổ tự hội tụ thành một thiên văn chương, ngăn cách chặt chẽ một kích của Hoa Thiên Đô ở bên ngoài.

- Hoa Thiên Đô. Ngươi vĩnh viễn đều là một kẻ tiểu nhân. Cho dù tập trung trăm ngàn Thiên Quân cũng sẽ không là đối thủ của ta.

Phương Hàn hoàn toàn chặn Hoa Thiên Đô lại, phát ra tràng cười sang sảng. Giờ này khắc này hắn chính là một bất bại chiến thần, không người nào có thể đánh bại hắn.

- Làm sao có thể? Chúng ta nhiều người như vậy, liên thủ một kích mà hắn lại có thể ngăn cản được? Chẳng lẽ hắn là Tiên Vương?

Trong Thiên Đô Thành, rất nhiều Thiên Quân vận chuyển đại trận thiếu chút nữa sống sờ sờ bị hù chết. Ở trong cảm nhận của bọn họ, nhiều Thiên Quân như vậy liên thủ công kích cho dù là Tiên Vương đều có thể một chưởng đánh chết. Nhưng là Phương Hàn lại không chút sứt mẻ.

- Đây là lực lượng của Đại Mệnh Vận Thuật.

Thái Hoàng Thiên phát ra thanh âm:

- Mọi người không cần kinh hoảng. Người này cũng không mạnh mẽ như vậy. Nghe đồn người tu luyện Đại Mệnh Vận Thuật gần như bất diệt, tự thân linh hồn cùng Vĩnh Sinh khí tuy hai mà một. Một bộ phận công kích sẽ truyền vào trong Vĩnh Sinh Chi Môn, công kích không thể tới được bản thể của hắn. Chúng ta chỉ cần tiếp tục tăng lớn lực lượng là có thể đột phá cực hạn của hắn, một kích giết chết! Hắn còn chưa nên trò trống gì, căn bản không phải đối thủ của chúng ta.

- Không sai! Tiềm lực của hắn có hạn. Đại Mệnh Vận Thuật lại như thế nào? Ta vẫn đánh phá như thường!

Hoa Thiên Đô cũng chân chính bắt đầu điên cuồng, hắn muốn cho Phương Hàn một kích trí mạng.

- Chúa tể Nguyên Thủy, Hồ lô Càn Khôn, Tam Sinh Thạch! Dồn hết Tam sinh lực của ta thiêu đốt tất cả thần vực!

Hoa Thiên Đô hét lớn một tiếng, lập tức vô số thần vật trong Thiên Đô Thành đều thiêu đốt, trở thành tro tàn. Hào quang của Tam Sinh Thạch chiếu rọi vạn trượng.

Lực lượng lại tăng lên, tăng lên không ngừng nghỉ.

Hoa Thiên Đô lại bước ra phía trước một bước, uy thế cuồn cuộn ép về phía trước. Hắn xuất ra một quyền, dốc hết Tam sinh lực rót vào trong Tam Sinh Thạch.

Cùng lúc đó, Hồ lô Càn Khôn thật lớn chân chính hiện ra uy nghiêm của Tạo Hóa Thần Khí, bay đến trên đỉnh đầu của hắn, lớn như ngọn núi. Miệng hồ lô nhắm chuẩn Phương Hàn hút một cái, Vĩnh Sinh khí như biển đều tiến vào trong hồ lô, suy yếu rất nhiều tốc độ cô đọng Vĩnh Sinh Thần của Phương Hàn.

Bịch Bịch Bịch —

Phương Hàn gặp phải đòn nặng, thân thể rốt cục lui về phía sau, liên tiếp lui ra sau ba bước. Hoàng Tuyền Đại Đế cũng dường như không trấn áp được, đang muốn thoát phong ấn đi ra.

- Hoa Thiên Đô này tụ tập tất cả cao thủ Thiên Quân, liên hợp lại quả nhiên mạnh mẽ.

Phương Hàn biết rõ lực lượng của mình ở phía trên bản tôn Hoa Thiên Đô, nhưng nếu thêm đại trận của ngàn vạn Thiên Quân kia thì khẳng định không phải đối thủ, số lượng Thiên Quân nhiều thật sự là khủng bố.

Hơn nữa, đến hiện tại mới thôi hắn còn không nhìn thấy đám người Tạo Hóa Tiên Vương, Khởi Nguyên Tiên Vương, Chân Lý Tiên Vương, Thần Thoại lão nhân, chúa tể Nguyên Thủy ra tay.


- Vĩnh Sinh Kiếm! Vĩnh Sinh Tỏa Liên! Dày đặc hư không, lao tù buông xuống, phong tỏa tất cả, Tiên Vương cấm chế!

Đột nhiên, Phương Hàn hoàn toàn bùng nổ trong công kích mãnh liệt này!

Hắn há mồm phun ra, cả người trở nên giống như thật như ảo biến thành một đoàn Vĩnh Sinh khí mấp máy trước nay chưa từng có, là một tuyệt thế hung thần không ngừng mấp máy trong không trung, tiếp xúc với công kích của Hoa Thiên Đô đột nhiên bùng nổ đồng loạt.

Số lượng trăm ngàn ức vạn triệu Vĩnh Sinh khí bùng nổ biến thành từng sợi xích, lao tù, trường kiếm buông xuống thế giới này. Trong khoảnh khắc đó, trên thân thể Hoa Thiên Đô có thểm vô số sợi xích, mà Thiên Đô Thành kia cũng bị phong tỏa. Trong đó tất cả cao thủ Thiên Quân đều bị xiềng xích buộc chặt thân thể.

Mà chân thân của Phương Hàn lại lần nữa hiển hiện ra, bàn tay ấn một cái liền đặt trên đỉnh đầu Hoàng Tuyền Đại Đế.

- Hoàng Tuyền Đại Đế, hàng phục cho ta, trở thành một mắt trận của ta. Ngày sau ta tu thành Tiên Vương, nhất định sẽ đem ngươi thả ra, khiến cho ngươi thành tựu vô thượng đại đạo, sống lại trở về.

Hoàng Tuyền Đại Đế ở dưới tay hắn, thân thể cao lớn đang thu nhỏ, sắp tiến vào trong Kỷ Nguyên Thần Trận. Mà giờ này khắc này tất cả Thiên Quân của Thiên Đô Thành. Hoa Thiên Đô đều bị xiềng xích phong tỏa, không thể động đậy.

- Không tốt. Sự cường đại của người này vượt qua sự tưởng tượng của ta.

Hoa Thiên Đô rống to một tiếng, gông xiềng trên người lại gãy rời tuy nhiên cũng không hoàn toàn. Một chiêu này của Phương Hàn cũng không phải muốn phong ấn hắn mà là giam cầm hành động khiến cho hắn tạm thời mất năng lực hành động, từ đó mà kéo dài thời gian.

Thừa cơ hội này Phương Hàn luyện hóa Hoàng Tuyền Đại Đế, tu vi có thể đột phá tới mười bảy kỷ nguyên. Đến lúc đó chém giết Hoa Thiên Đô, tiêu diệt mọi người nơi này.

Hoa Thiên Đô hiển nhiên đã biết điểm này cho nên muốn lập tức tránh thoát khỏi gông xiềng, miễn cho Phương Hàn tu thành đại thần thông vô thượng giết chết hắn. Hiện tại hắn đã biết sự mạnh mẽ của Phương Hàn, cũng biết sự khủng bố của vận mệnh, tâm tư tự đại vốn có cùng thu liễm rất nhiều, càng thêm lão luyện mà thâm trầm.

- Quân cờ của chúa tể Nguyên Thủy còn không ra sao?

Trong mắt Thái Hoàng Thiên cùng hiện ra vẻ lo lắng. Hắn cùng đang vận chuyển pháp lực, bẻ gãy xiềng xích trên thân, tránh cho sau khi pháp lực Phương Hàn tăng trưởng, hắn cũng khó thoát kiếp nạn.

Đúng lúc này, dị biến đột nhiên sinh ra!

Tâm tư của Thái Hoàng Thiên dường như có tác dụng.

Đột nhiên, ở nơi càng sâu của chiến trường Tiên Vương hiện ra hai đạo Ma ảnh. Ma ảnh này thập phần quen thuộc, không ngờ là Tâm Ma lão nhân cùng với Xích Uyên Ma Tôn. Tu vi hai người không ngờ cũng tới mười bốn kỷ nguyên đỉnh, nhưng hai người này rõ ràng không phải nhân vật chính, nhân vật chính lớn hơn còn ở phía sau bọn họ.

Ba cái bóng xuất hiện.

Ba cái bóng này đều là Tà Linh, Cương thi của Hoàng Tuyền Đại Đế, giơ tay nhấc chân có được uy lực vô cùng. Mỗi một Cương thi đều mặc hoàng bào, là tam Hoàng: Thiên Địa Nhân.

Từng là người thống trị chân chính của Hoàng Tuyền đại thế giới.

Ba đồ đệ của Hồng Môn đạo nhân, mỗi người đều là Thiên Quân vô thượng nhưng cuối cùng đều ngã xuống trong đại kiếp nạn, hiện tại lại xuất hiện.

Ba Cương thi, Tà Linh dường như bị người khống chế, vốn hẳn là bằng hữu của Phương Hàn nhưng hiện tại lại sát khí dày đặc đối với Phương Hàn.

Ngay cả Xích Uyên Ma Tôn, Tâm Ma lão nhân dường như tinh thần đều bị người khống chế, tẩy não. Họ thao túng ba Tà Linh, vừa xuất hiện nhìn thấy Phương Hàn liền bộc phát ra tuyệt sát đại thuật, thiên ba... Ba đại Hoàng giả Tà Linh trong mắt phát ra hào quang màu xanh biếc, bàn tay giơ lên. Lực lượng cuồn cuộn mãnh liệt trực tiếp phủ xuống, toàn bộ oanh kích lên thân thể Phương Hàn.

- Chúa tể Nguyên Thủy!

Phương Hàn vừa nhìn, lập tức nhìn thấy tất cả đạo thuật. Dường như hắn sớm có chuẩn bị, công kích của ba Tà Linh vừa chạm lên thân thể hắn đã bị một cỗ Vĩnh Sinh lực ngưng tụ thành gương phản ngược lại.

- Kính Thế giới! Vĩnh Sinh Kính!

Đại đạo Vĩnh Sinh lực ngưng tụ thành Kính Thế giới, Vĩnh Sinh Kính! Vốn Kính Thế giới là tuyệt học của Thần Thoại lão nhân lại bị Phương Hàn học được, ngược lại lợi dụng Vĩnh Sinh khí luyện chế thành Vĩnh Sinh Kính, thật là trò giỏi hơn thầy!

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ