Văn Tự Mơ Màng Luyến Ái

Chương 14: Please do me 1

“Học trưởng, kỳ thật em là gay.”

Sau nửa phút xấu hổ, Đào Lâm rốt cục thì đem mục đích tìm Ứng Diêu nói ra.

Nhìn Đào Lâm hai má phi thường đỏ bừng trong trạng thái ngượng ngùng, Ứng Diêu giơ lên khóe miệng nhẹ nhàng cười để dịu đi không khí. “Nguyên lai bảo tôi ra là vì nói chuyện này? Tôi đã biết.”

Đào Lâm lại rất nôn nóng gãi gãi mặt, có chút chột dạ tiếp tục nói: “Lần trước em nói bởi vì tiền lương nên mới làm ở gay bar, kỳ thật chủ yếu cũng không phải nguyên nhân này, bởi vì muốn trải nghiệm, khai thác nhãn giới.”

Ứng Diêu bật cười.”Như thế nào đột nhiên nhắc tới việc này?”

Đào Lâm lại nghĩ nghĩ, hơn nữa ngày mới nghẹn ra một câu.”Em cảm thấy cần phải hướng học trưởng thẳng thắn.”

“Ân, cũng không tất yếu bởi vì mình là gay mà cảm thấy ngượng ngùng khó có thể mở miệng.” Ứng Diêu vỗ vỗ vai Đào Lâm, còn nói thêm, “Cậu xem cá chết, một bộ tôi đây là gay tôi kiêu ngạo đức hạnh, cũng là vẫn thoải mái.”


Đào Lâm gật gật đầu.”Học trưởng, em buổi chiều còn có lớp, kia em đi trước.”

“Hảo.”

Sau đó Đào Lâm liền có chút không cam lòng, không muốn đi.

Một hồi đến phòng ngủ, Cá chết huynh có hứng thú nguyên nhân Đào Lâm đến tìm Ứng Diêu là có chuyện gì.

“Không có gì.” Ứng Diêu tùy tiện đuổi Cá chết huynh, an vị tại vị trí của mình trầm tư.

Ứng Diêu nghĩ, chỉ là thẳng thắn thành khẩn nói ra tính hướng của chính mình cũng không cần đặc riêng tìm anh ra như vậy, hơn nữa việc này Đào Lâm giống như cũng không nói cùng cá chết.

Như vậy đối với cậu, anh đặc biệt? Vẫn là mượn việc này là để ám chỉ anh chuyện gì?


Đào Lâm thích anh chuyện này Ứng Diêu rất rõ ràng, cũng không phải cố ý làm như không biết, so với khoảng thời gian sau này mà nói, thời gian bọn họ nhận thức nhau quá ngắn. Chuyên đối đãi cảm tình này nọ, Ứng Diêu luôn luôn rất thận trọng, suy xét thật sự nhiều. Cho nên, Đào Lâm còn còn chưa nói ra trước, Ứng Diêu cảm thấy hai người cứ duy trì quan hệ như vậy cũng tốt.

Một khi có thể xác định tâm ý của chính mình, Ứng Diêu cũng tuyệt đối sẽ không hàm hồ.



Phục vụ số 0 hiện là trạng thái không ở trên máy.

Lúc này, Ứng Diêu cảm thấy phục vụ số 0 chắc là đang hành động. Nhưng là cậu ta một chút động tĩnh đều không có, sẽ không thất bại đi.

Hiện tại lại hồi tưởng phục vụ số 0 trước kia cùng mình tán gẫu phi thường không tiết tháo, Ứng Diêu cảm thấy cũng có thể lý giải, không khỏi cũng đối với cậu có điểm đồng tình

Loại liều mạng này là vì đối phương mà nuôi hi vọng để cố gắng, Ứng Diêu cảm thấy hẳn là đáng giá ngợi khen. Về phần này có lẽ làm cho người khác không thể tiếp thụ thậm chí còn có người nặng lời, người đang trong tình yêu ai còn không thể có cái tình thú a, cũng là lời ngon tiếng ngọt, lời tâm tình mà.

Ứng Diêu cảm thấy chính mình vẫn là không nên chủ động hỏi, nếu thật là thất bại, an ủi cậu phỏng chừng cũng không dùng được. Ứng Diêu nghĩ không nên đi quấy rầy phục vụ số 0 đang thất tình này, định cấp cậu chút thời gian ổn định tâm tình, phục vụ số 0 lại gửi tin qua.

[Phục vụ số 0]: ( >﹏