Trước tiên ta cần hiểu rõ thế nào là "học đi đôi với hành" ? "Học" ở đây là học lý thuyết - những kiến thức ta tiếp thu từ thầy cô mỗi ngày. "Hành" là thực hành, ứng dụng ~ lý thuyết trên vào cuộc sống hằng ngày. Ta dễ dàng nhận ra mối quan hệ mật thiết giữa "học" và "hành" : "học" mà không "hành" thì lý thuyết sẽ mãi là lý thuyết - ~ lý thuyết suông không hữu dụng. Ngược lại, "hành" mà không "học" thì sẽ chẳng mấy khi đem lại hiệu quả - không khéo còn trở thành ~ kẻ phá họai ngu dốt. Giữa "học" và "hành" là mũi tên 2 chiều mà khi mất đi 1 chiều, cuộc sống, công việc của ta sẽ trở nên khó khăn, phức tạp hơn rất nhiều.
Hiện nay nước ta có tỷ lệ giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ khá cao, không thua kém các nước trong khu vực. Song thực tế cho thấy khả năng và trình độ của không ít người chưa thực sự ngang tầm với học vị mà họ có được. Đấy là do thói quen học vẹt, qua loa như "cưỡi ngựa xem hoa", học chỉ để có = cấp về khoe xóm làng. Học phải đúng cách thì mới có thể kết hợp với "hành" để đạt hiệu quả cao nhất. Học tập trong trường cũng thế. Điểm số là phương tiện giúp ta đánh giá thực lực bản thân, chứ không phải là thước đo chỉ số IQ, quuyết định sự thông minh của mỗi người. "Thành công là nhờ 9 phần chăm chỉ, 1 phần thông minh" 1 người dù thông minh cách mấy mà không chịu trau dồi kiến thức thì cũng như ~ kẻ vô học không có ích. không có gì đáng xấu hổ khi giơ tay hỏi bài trong lớp, "muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học". Thật nực cười cho ~ kẻ giấu dốt, ôm cái ngu về nhà mà cứ tỏ vẻ ta đây thấu hiểu hết. Việc học là mênh mông trời biển, không phân biệt giai cấp, giàu nghèo, tuổi tác, giới tính. Ai cũng có thể học, từ bất cứ nơi nào : học từ thiên nhiên cách đàn ong xây tổ, học từ thầy cô kiến thức phổ thông...Xấu hổ thay cho ~ kẻ "thùng rỗng kêu to", vỗ ngực tự hào rằng ta đã học hết mọi thứ !
Giỏi lý thuyết không vẫn chưa đủ. Nếu không ứng dụng ~ gì đã học vào cuộc sống thì chẳng phải ta đã học 1 cách vô ích ? không phải tự nhiên mà 1 chiếc máy bay có thể bay được. Đó là kết quả của hàng vạn cuộc nghiên cứu, thí nghiệm của hàng nghìn nhà khoa học suốt nhiều thế kỉ, thành công có, thất bại có. Nhưng cốt lõi là họ không nhục chí, "thất bại là mẹ thành công". Sau khi thất bại, không nên khóc lóc, than vãn mà nên tự hỏi "tại sao mình thất bại ?" để rút kinh nghiệm cho lần sau. Giữ vững niềm tin, sáng tạo ứng dụng lý thuyết vào thực nghiệm, thành công sẽ mỉm cười! Tuy nhiên, từ lý thuyết đến thực hành là cả 1 đọan đường dài, không phải cứ giỏi lý thuyết là làm được tất cả. Cuộc sống là con đường trải đầy hoa hồng, nhìn thì rất êm nhưng muốn đi được trên đó, ta phải trả = máu. Đôi khi qua thực hành mà ta kiểm định lại các kiến thức đã học, bằng thực nghiệm mà người ta tìm ra lỗ hỏng của những giả thiết tưởng chừng là đúng. Đối với HS chúng ta, bài tập về nhà là 1 cách kiểm tra lại kiến thức đã học trên lớp. Vì thế, hãy vui vẻ hòan tất bài tập. Đó là cơ sở để xây dựng 1 tương lai tươi sáng cho riêng mình.