Xin hãy cứu lấy miền trung quê hương tôi – Quê nhà yêu dấu ơi! ở đây con theo dõi từng giờ từng phút nhìn cảnh quê mình ngập chìm trong biển nước, nghĩ đến cảnh cụ già trèo trên cành cây để tránh lụt, nghĩ đến những cảnh tang thương bố con chia lìa nhau trong gang tấc, nhìn cảnh các em thơ đói rét… lòng con như thắt lại.
Giờ đây sông ở giữa Thủ Đô thân yêu, con còn nhớ như in trận bão đến với quê mình khi con mới 7 tuổi tính đến bây giờ đã 24 năm rồi, năm ấy nhà mình một cái đèn bão leo lét, ba bảo mẹ hãy ngồi với các con, để ba ra ngoài chuồng lợn chăng lại dây cho nó chắc hơn, nhà mình không có ruộng vườn gì quanh năm cả nhà chỉ nhìn vào mấy con lợn nếu bão mà hốt đi thì coi như cả nhà mất trắng. Mẹ nhìn thấy ba một mình chống chọi với cái chuồng lợn xiêu vẹo, mẹ không đành lòng chạy ùa ra cùng góp sức với ba, bốn anh em tôi ngồi gọn bên góc nhà với bao nhiêu là thau chậu ngổn ngang để trong nhà hấng nước, thậm chí cái gáo dừa cũ mẹ đã vứt đi tôi thấy tiếc nhặt vào để làm đồ chơi hôm đó cũng đươc me sử dụng để hứng những giọt mưa giột vào nhà.
Ào một cái tiếng gió rít gào, mưa xối xả ở trong nhà tôi còn nhớ như in anh trai tôi bế đứa em gái út và bảo tôi kéo đưa em trai chui thỏm dưới gậm giường, thật khủng khiếp …cuối cùng trận bão năm đó nhà tôi bay hết cả mái ngói, thóc gạo ướt hết mất trắng cả đàn lợn và chuồng lợn, mẹ lại nhìn ba rơm rớm nước mắt. Nghĩ mà thương mẹ lắm, mẹ ơi. Lúc đó con chỉ mong sao đừng bao giờ có lụt bão đến nhà mình. Trận lụt lần này lòng con đau đáu nghĩ về quê nhà , nghĩ về ba mẹ đêm qua con lại không ngủ được, sáng tinh mơ gọi điện về liên lạc với ba mẹ, trời ơi ba tôi vẫn đang chống bão lụt với cái chuồng lợn xiêu vẹo, lại còn thêm cả đàn gà đẻ nữa. Đau lòng con quá, ba mẹ ơi lũ lụt thế, mưa gió thế có thể tạm thời bỏ nó đi được không ạ?
Như lời mẹ an ủi ba ở trận bão năm ấy “còn người là còn của” con biết trong sâu thẳm tâm can con không thể quên công ơn trời bể của ba mẹ cũng từ cái chuồng lợn xiêu vẹo, từ cái đàn gà mái đẻ mà chúng đã cho bốn anh em con có được ngày hôm nay.
Mấy ngày nay rồi quê nhà mình ngập chìm trong bể nước con thấy mình thật là nhỏ bé, hướng về quê hương và chứng kiến cảnh quê nhà mà không cầm được nước mắt, con chỉ cầu mong đừng vỡ đê Tả Lam, nước rút nhanh, và cơn siêu bão MeGi đừng tới nữa, quê tôi khổ lắm rồi. Xin hãy để nhà nhà được sống bình yên, để không phải chứng kiến cảnh gia đình ly tán, để em thơ được cắp sách tới trường. Ngày mai cả nước nhiệt liệt chào đón ngày phụ nữ Việt Nam, tôi xin những phần quà nhỏ nhoi, và những lời chúc của người thân hãy dành cho đồng bào miền trung quê hương tôi, xin cả nước hãy hướng về miền trung thân yêu.