Chia tay với mái trường cấp I, ngưỡng cửa cấp II đã đến. Một cảm giác bồi hồi là lạ lại tràn về trong lòng tôi. Tôi ngỡ như mình được trở về những ngày đầu bước vào lớp 1. Cảm giác ấy khó tả như ngày nào.
Mái trường cấp II tôi đang nói chính là ngôi trường Nguyễn Trãi, một cái tên không phải xa lạ với mọi người. Tuy là ngày đầu tiên tôi bước vào trường nhưng tôi lại có một cảm giác rất gần gũi và thân thiện. Trường mang danh vị anh hùng lịch sử của dân tộc và cũng là một vị doanh nhân văn hóa thế giới vì thế đây cũng là một niềm vui của tôi khi được học dưới mái trường này. Trường cho tôi một môi trường học tập giống như môi trường làm việc. Ngoài việc học trường còn tổ chức nhiều hoạt động vui chơi, ngoại khóa về những điều cần biết và nhiều cuộc thi khác nữa, qua đó giúp tôi mở mang tầm hiểu biết, kiến thức và những sân chơi bổ ích. Hơn nữa, trường còn có thư viện và máy tính có kết nối internet giúp chúng tôi có thể tìm tài liệu cho việc học tốt hơn. Đội ngủ giáo viên của trường là những người rất quan tâm đến việc học cua tôi. Họ vừa là thầy cô vừa là những người cha người mẹ thứ hai đang giáo dục chúng tôi nên người. Và tất nhiên họ cũng đã chở biết bao con đò tri thức đến bến bờ thành công hơn nửa còn truyền đạt cho chúng tôi tất cả những kiến thức mà họ có được, bởi vậy họ là những người mà tôi thực sự kính trọng.
Từ mái trường này, bao nhiêu đợt khách được những người lái đò đưa đến bến bờ mà mình mong muốn nay đã trở thành những kỹ sư, bác sĩ, giáo viên,... và thành đạt trên con đường của họ. Ngay cả anh chị của em, họ cũng rất tự hào sung sướng khi được học trong ngôi trường này và em là những thế hệ trẻ sẽ noi gương anh chị học tập và phấn đấu để giúp ích cho mái trường này.