Vào lần sinh nhật thứ chín, em được mẹ tặng cho em một thứ giúp em không bao giờ đi học trễ. Đó là một chiếc đồng hồ báo thức để bàn.
Chiếc đồng hồ một phủ một lớp sơn màu xám xanh, trông thật bắt mắt, được chia làm hai nữa: một nửa dính với đồng hồ, nửa kia để làm chân đứng cho đồng hồ, còn là tấm chắn bảo vệ khi rơi sẽ không làm bể mặt kiếng đồng hồ. mặt đồng hồ được phủ một lớp nhựa trong suốt, có thể thấy bốn cây kim đang tổ chức một cuộc chạy ma-ra-tông toàn đồng hồ và các con số mà các thí sinh kim đã vược qua. Thật hấp dẫn!
Cây kim mặc áo đen chạy chậm chạp, chạy một cách nặng nề đó là bác kim giờ. Cây kim mặt áo màu hồng thon thả chạy trước bác kim giờ thì đó chính là chị kim phút còn cô bé loắt choắt chạy nhanh thoăn thoắt đó là em kim giây. Hình như chỉ có anh kim đồng hồ báo thức là lười biếng nhất. chỉ khi có người giục anh ta mới chạy, còn không thì cứ đứng lì ra đó như trời trồng. Viền quanh mặt đồng hồ là các con số từ 1 – 12 màu đen, to, rõ được in trên mặt giấy trắng. phía sau mặt đồng hồ là hai núm nhựa có thể xoay sang trái hoặc sang phải để chỉnh phút và hẹn giờ. Bên dưới là một chỗ lõm vào để đặt một cục pin tiểu! đúng là một món quà tuyệt vời!
Nhờ có chiếc đồng hồ mà mà em không bao giờ bị muộn học. Em hứa là sẽ giữ gìn nó cẩn thẩn, không làm cho nó bị rơi rớt.