“Meo, Meo.” Đó là tiếng con Miu Miu nhà em đang nũng nịu đòi em bế. mới ngày nào, chú còn là một chú mèo lúc nào cũng đòi ăn với đòi bế. thế mà bây giờ, chú đã trở một anh chàng dũng mãnh. Chú ta còn là “khắc tinh” của bọn chuột.
Chú ấy có một bộ lông màu vàng kim. Lông mịn như nhung. Thân to bằng bắp chân của em. Cái đầu thì như trái cam sành. Hai lỗ tai của chú như hai cái nấm mộc nhĩ, lúc nào cũng dựng đứng như để nghe ngóng mọi động tĩnh xung quanh. Đôi mắt chú to như hai hòn bi ve, chú có thể nhìn trong bóng đêm một cách dễ dàng. Thân chú được nâng lên bởi bốn cái chân thon, đi không bao giờ phát ra tiếng động vì ở dưới bàn chân có một lớp thịp đệm dày. Các móng vuốt được giấu kín trong những cái kẻ chân. Chỉ khi bắt chuột chú mới dùng đến những móng vuốt bén như dao lam ấy. Cái đuôi của chú đã dài tới mức chạm đất. Đúng là một chú mèo tuyệt vời!
Khoảng trưa, chú chạy nhảy trên sân gạch. Chú rất thích lăn qua lăn lại trong sân, đuổi theo bóng của cái đuôi. Có khi chú còn qua nhà hàng xóm để chọc bọn gà con khi không có gà mẹ ở đấy. Đùa chán, chú lại leo tót lên cây để nằm.
Chú ăn rất ít, mỗi bữa chỉ ăn một ít cơm chan nước thịt của cơm với cá. Dù đói đến đâu, chú cũng ăn từ tốn, nhẹ nhàng.
Sáng thì chú đùa giỡn hoặc ngủ. nhưng khi màn đêm hạ xuống, chú lại hoạt bát hẳn lên. Chú đi khắp các xó xỉnh hoặc những nơi có đồ đạc lỉnh kỉnh để xử lí bọn chuột hôi hám. Chỉ cần thấy bóng con chuột, là chú lặp tức làm một nơi thật kín đáo vào gần nơi đối tượng “kiếm ăn”. Chú ta thu mình, mắt nhìn chằm chằm vào bọn chuột. khi thấy con chuột đã rời chỗ “khiếm ăn” của mình. Chú lại lặp tức gí con chuột, con chuột chạy bán sống bán chết mà khi chợt tỉnh lại, con chuột đã nằm gọn dưới những móng vuốt. Mỗi khi bắt được chuột, chú lại mang con mồi vào nơi nào đó vắng vẻ để “chén” con chuột xấu số ấy.
Cả nhà em ai cũng quí Miu Miu. Nhờ có chú mà bọn chuột không còn dám hoành hành nữa.