Mở bài:
Ông cha ta có câu "Tốt gỗ hơn tốt nước sơn" nhằm chỉ cái đẹp đẽ chỉ là chốc lát, còn cái bền mới là quan trọng. Hay "Xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người".
Câu "Sắc đẹp là vui mắt, sự dịu hiền thu hút lòng người " cũng có ý nghiã tương tự.
Thân bài:
+ Sắc đẹp chỉ là thứ vui mắt trong thời gian nhất định, có thể là ngắn.
+ Từ xưa con người đã nhận thức được "Xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người"
+ Sự hiền dịu hay là đạo đức tốt không bao giờ tàn phai được. Bởi con người ai cũng quí trọng cái đức ấy.
+ Giữa "Sự hiền dịu " ~ "Sắc đẹp"; "Thứ vui mắt" ~ "Thu hút lòng người". Điều gì hơn?
Tất nhiên, là sự hiền dịu thu hút lòng người rồi. Bởi sắc đẹp không có giá trị, chỉ để người ta ngắm, để vui mắt. Đạo đức, sự hiện dịu có thể giúp đỡ người khác, có thể một xa hội đầy tình người.
Kết bài:
Kết luận những điều trên.