Vạn Độc Quỹ Môn Truyện

171: Mỹ Nhân Tao Ngộ Hồng Nhan

Vèo...!vèo...!vèo...
Ba lão ác tăng phóng mình lên ngọn đồi, lẹ làng xuống thung lũng đầy cỏ mọc mang luôn Cẩm Tiên theo.
Sa Khả Lạp Ma nói mau :
- Nhị vị đạo hữu hãy canh chừng, bần tăng ra tay trước.
Lão xê mình tới ôm lấy thân hình bất động của Cẩm Tiên ghì chặt.
Dù đang háo hức thèm khát một cuộc ái ân nhưng Phi Ma Lạp Ma và Đa Kha Lạp Ma đành bước ra ngoài, vì Sa Khả Lạp Ma là vị đạo huynh đẳng cấp cao hơn một bực.
Xoẹt...!xoẹt...
Một tòa thiên nhiên tuyết ngọc xuất hiện.

Cẩm Tiên đã bị Sa Khả Lạp Ma lột phăng y phục lõa lồ.
Nàng nhìn trừng trừng Sa Khả Lạp Ma bằng đôi mắt tóe lửa như muốn ăn tươi nuốt sống lão.

Nàng muốn hét to nhưng khẩu huyệt đã bị điểm bế rồi.
Sa Khả Lạp Ma trố mắt nhìn vào hai ngọn đồi tuyết rồi rống lên trận cười quái gở :
- Ha ha...!nàng tiên xinh đẹp.

Ta và nàng vốn có thiên duyên tiền định nên xui khiến gặp nhau đây.

Ta sẽ ban cho nàng phút giây thần tiên cực lạc chưa từng có trong đời.

Nàng hãy tin như thế ha ha...
Soạt!
Chiếc áo cà sa rơi xuống đất.
Soạt!
Phần còn lại trên mình Sa Khả Lạp Ma cũng rơi luôn.

Lão đã trần như nhộng, lông lá xù xì cúi xuống Cẩm Tiên.
Đằng kia Phi Ma Lạp Ma và Đa Kha Lạp Ma trố mắt nhìn chòng chọc về phía Sa Khả Lạp Ma cùng đánh ức nước bọt trong cổ họng.
- Bọn dâm tăng muốn chết!
Cùng theo tiếng thét lanh lảnh hai đạo chỉ phong từ trong đám cây lá rậm rạp bắn ngay đầu Sa Khả Lạp Ma nhanh như làn chớp.
Sắp hưởng thụ giây phút thần tiên trên thân ngọc của mỹ nhân, chợt nghe tiếng thét xé mây, Sa Khả Lạp Ma giật mình lẹ làng lách sang nửa trượng tránh né.
Vèo...!vèo...
Hai đạo chỉ phong vù qua chiếc đầu bóng lộn của Sa Khả Lạp Ma cách chỉ một đường tơ.
Vút!
Một ả nữ lang xinh đẹp tuyệt vời đã đứng vững trên đám cỏ xanh.
- Thượng Quan Linh Phụng!
Sa Khả Lạp Ma kinh hãi la lên.
Quả vậy nữ lang vừa xuất hiện chính là Thượng Quan Linh Phụng vượt ngoài sự tưởng tượng của mọi người.
Chân vừa đứng vững trên mặt cỏ, Thượng Quan Linh Phụng đảo mắt nửa vòng chợt kêu lên :
- Miêu muội!
Lập tức Thượng Quan Linh Phụng giơ ngọc chưởng bắn vào người Cẩm Tiên.
Buông một tiếng thở phào, Cẩm Tiên phóng người dậy với lấy y phục mặc nhanh vào.
Nàng hét :
- Linh tỷ! Hãy giết bọn dâm tăng này cho muội.
Nhận ra người vừa đến là Thượng Quan Linh Phụng, Sa Khả Lạp Ma vô cùng kinh hãi hô to :
- Nhị vị đạo hữu chạy cho mau!
Lão lắc mình tới chỗ bộ cà sa toan chộp lấy mặc vào.
Nhưng Thượng Quan Linh Phụng đã hét :
- Cứ để yên như thế cho ta.
Nàng xuất ngay chiêu Tàn Hồn Hỏa Khí tấn công Sa Khả Lạp Ma.
Một vùng lửa khổng lồ đỏ rực ào tới chụp lấy lão ác tăng.
Sa Khả Lạp Ma hú lên một tiếng như quỷ tru, để nguyên thân mình trần trụi phóng lên ngọn đồi mất dạng.
Trông thấy Sa Khả Lạp Ma đã bỏ chạy, Phi Ma Lạp Ma lẫn Đa Kha Lạp Ma hồn vía lên mây, vội thi triển khinh công xẹt đi như hai cụm mây đỏ, nháy mắt hút bóng sau ngọn đồi.
Cẩm Tiên hừ một tiếng bước tới nắm lấy tay Thượng Quan Linh Phụng, xúc động :
- Linh tỷ! Không có tỷ tỷ muội đã bị hại rồi.
Thượng Quan Linh Phụng chớp mắt :
- Ngu tỷ vừa trờ tới quan lộ bỗng nghe có tiếng cười dâm đãng, biết có người lâm nạn tỷ tỷ vội tới đây, không ngờ lại là Miêu muội.

Muội có sao không?
Cẩm Tiên lắc đầu :
- Không sao cả...!Ồ, Linh tỷ đến đây làm gì?
Thoáng hiện nét buồn trên mặt Thượng Quan Linh Phụng thấp giọng :
- Chuyện rất dài, Miêu muội hãy nghỉ lại, ngu tỷ kể chuyện cho nghe.
Hai cô gái ngồi sát nhau trên bãi cỏ.