Nàng thầm trách mãi đến nay chàng chưa chịu hiểu nỗi khổ đau cùng cực đang xé nát hồn nàng, chàng không xót thương nàng lại còn dùng lời cay đắng nghiền nát trái tim nàng như thế.
Rõ ràng đời người con gái chỉ một lần lầm lỡ không còn cách nào cứu vãn được nữa.
Giá nếu mai đây nàng thành hôn với chàng, làm sao nàng chịu đựng nổi những lời mỉa mai của chàng trong thời gian dài chung sống.
Tuyệt vọng hoàn toàn!
Vô tình không hiểu rõ tâm trạng bi đát của Thượng Quan Linh Phụng, Vương Hán Sơn chợt hỏi :
- Linh muội, huynh có một chuyện muốn hỏi muội.
Vừa lén lau sạch lệ vì không muốn Vương Hán Sơn ngó thấy nỗi thương tâm của mình, Thượng Quan Linh Phụng ngẩng mặt lên.
Nàng chớp mắt :
- Chuyện gì thế Vương ca?
- Huynh muốn biết rõ ràng hành động của Tống Phi Bằng trong thời gian qua, Linh muội có thể kể lại cho huynh nghe được chứ?
Khi lọt vào Hổ Huyệt bắt gặp Tống Phi Bằng luyện Thiên Chiêu Sưu Lục bị tẩu hỏa nhập ma, Vương Hán Sơn đã có ý hoài nghi gã tiếp tay cùng Vạn Độc Thần Ma hãm hại mọi người nên chàng muốn hiểu thêm về hành vi của gã, để sau này dễ dàng ứng phó.
Nào ngờ đâu điều này đã chạm mạnh vào lòng tự ái của Thượng Quan Linh Phụng.
Nàng nghĩ Vương Hán Sơn muốn biết rõ chuyện nàng thất thân trong tay Tống Phi Bằng.
Mặt nàng tái mét, thân hình rung lên đôi môi mím chặt lại, nghẹn ngào không thốt được lời.
Vương Hán Sơn nhắc lại :
- Sao Linh muội không nói.
Chuyện thế nào hãy kể lại cho huynh nghe.
Gã Tống Phi Bằng bại hoại ấy.
Cái câu “gã Tống Phi Bằng bại hoại” càng làm cho Thượng Quan Linh Phụng quyết chắc Vương Hán Sơn muốn biết rõ cuộc giao tình giữa nàng với gã dâm tặc đó.
Thốt nhiên nàng nổi giận gắt lên :
- Vương ca muốn biết rõ hành động của hắn lắm sao?
Vương Hán Sơn gật đầu :
- Phải! Huynh muốn hiểu con người của gã.
Linh muội nói đi.
- Hiện giờ muội không thể cho Vương ca hay được, ca ca đứng ép muội.
Nàng đứng dậy bỏ đi nơi khác tìm chỗ dưỡng thần!