Vạn Độc Quỹ Môn Truyện

109: Hồi 109

Chỉ qua ba vòng đấu chớp nhoáng, Dương Sùng đã chém gãy thanh trường kiếm trên tay Truy Vân kiếm khách.

Rồi nhanh như chớp thanh Khô Lâu cổ kiếm chém vụt xuống vai Tạ Cung Đường như chẻ củi.

Quần hùng thét la vang động xông lên vây kín Vạn Độc Thần Ma, còn những cao thủ phái Bạch Hạc vội dìu Tạ Cung Đường ra khỏi huyết trận cứu cấp.

Tứ đại pháp vương, Vạn Độc tam đường chủ và bọn giáo chúng ầm ầm xông lên cùng Giáo chủ phản kích quần hùng.

Song thủ Dương Sùng diêu động, luồng Thanh Ảnh ma công lại nổ vang, những đạo kình khí xô dạt quần hùng trong chớp mắt.

Liễu Phẩm đại sư quát lớn :
- Trừ tà vị đạo, các môn phái tru sát ma đầu.

Đùng đùng! những chiêu chưởng như lốc xoáy của bọn Vạn Độc tấn công quần hùng hơn bão táp.

Bắn vọt thân mình vào huyết trường, Liễu Phẩm đại sư tung ngay một ngọn Toái Bi chưởng mong áp đảo Vạn Độc Thần Ma.

Rầm!
Sau tiếng nổ vang dội, Liễu Phẩm đại sư thấy Giáo chủ Dương Sùng vẫn trơ trơ, ông vội phẩy tay ra lệnh :
- Quần hùng rút lui.

Ta sẽ củng cố lực lượng và buộc Vạn Độc Thần Ma phải quy hàng.

Dứt lời, nhà sư cùng cao thủ các đại phái lao vút đi biệt dạng.

Vạn Độc giáo chủ quét tia hung quang trên đôi mắt lướt qua đống thi thể giữa huyết trường, rồi tuôn ra một tràng cười lạnh lẽo tựa tuyết băng.

Lão trở vào Tổng đàn để quan sát Thượng Quan Linh Phụng và Phi Bằng trong mật thất.