Hàng trăm người thuộc các môn phái võ lâm Trung Thổ đều nghiến răng căm tức, mắt rực lửa hận thù.
Nếu Châu Thái Sơn không ra nhận lấy cuộc đơn đấu này thì nhiều Chưởng môn, Thủ lý khác cũng sẵn sàng trút thù hận lên đầu Vạn Độc Thần Ma.
Tất cả bọn họ cùng la lên :
- Xin đại sư nhận lời thỉnh nguyện của Châu thủ lý.
Liễu Phẩm đại sư liền phẩy tay một cái rồi lui ra khỏi trường đấu.
Châu Thái Sơn hiểu ý lập tức phóng vèo vào giữa huyết trường.
Trừng mắt nhìn thẳng vào gương mặt cổ quái của Dương Sùng, Châu Thái Sơn gằn giọng :
- Vạn Độc Thần Ma, ngươi gặp Châu Thái Sơn này kể như số hệ của ngươi đã đến ngày tuyệt diệt.
Vừa dứt lời, thân hình Châu Thái Sơn rùn thấp xuống, toàn bộ thần lực dồn vào hữu chưởng, từ từ đưa thẳng lên ngực rồi đột nhiên thét to một tiếng rợn hồn, tả chưởng từ hạ bộ đổ ra một đạo Âm Phong kinh khiếp tựa ngàn tảng băng sơn ập tới, hữu chưởng tung tới luồng áp khí nóng bỏng như lửa đỏ, sầu sôi.
Theo ngón võ công này hai luồng chưởng lực tựa hai mũi tên từ trên xuống, từ dưới lên kết hợp âm dương kình khí quật thẳng vào lão ác ma như bão táp.
Ngàn cái miệng quanh huyết trường cùng kêu lên :
- Ôi trời, Âm Dương thần chưởng!
Vạn Độc Thần Ma Dương Sùng phải nhận lãnh một lúc làn nhiệt chưởng như Hỏa Diệm sơn ập xuống đầu và một luồng chưởng lạnh tựa băng sơn tống thẳng vào bụng, kinh khiếp vô cùng.
Âm Dương thần chưởng là võ công cực độc của phái Không Động, mỗi lần sử dụng phải tổn hao chân khí.
Nhưng vì hận thù sâu nặng, Châu Thái Sơn phải thi triển để mong tru sát Vạn Độc Thần Ma.
Dương Sùng khi ấy đã thấy âm dương song kình chuyển động ầm ầm, lão cũng giật mình biến sắc.
Đôi bên cao thủ Hắc, Bạch đều căng thẳng thần kinh.