Vạn Độc Quỹ Môn Truyện

102: Hồi 102

Ầm ầm...
Ba luồng kình khí hỗn hợp tạo thành một đạo chưởng nặng nề như trăm quả núi, ầm ầm lay động không gian ập vào Vạn Độc tam đường chủ, kinh khiếp vô cùng...
Phá Sơn đường chủ, Tị Thủy đường chủ và Ma Phong đường chủ nhìn qua song chưởng đối phương cũng biết Côn Luân Thiết Chưởng không thể coi thường.

Cả ba trụ bộ vững vàng, hứ lên một tiếng vận toàn nội lực từ huyệt đơn điền, chuyển lưu chân khí hứng chịu chưởng khí của Côn Luân tam thánh.
Bình...!Bình...!Bình...
Cát đá bay mù mịt, chưởng phong ù ù khủng khiếp, bầu không khí bị dồn ép tưởng như đè vỡ lồng ngực mọi người, xô lệch cả bàn chân những cao thủ đứng trong trường đấu.
Vậy mà Tam đường chủ Vạn Độc vẫn tuôn ra những tràng cười lạnh tanh và giữ nguyên phương vị đón nhận những luồng chưởng kinh hồn...
Rầm rầm Thật là quái dị, ba lão Đường chủ cứ trơ trơ tựa ba pho tượng, giữ y nguyên thế Long trảo, chân nguyên triển vận vào tả thủ rồi đồng loạt đẩy ra đợt kình khí như sấm nổ.
- Ôi trời...
Đùng...!đùng...!đùng...
Vừa chịu đựng áp khí của đối phương vừa tung ra ba đạo chưởng phong mãnh liệt mà Tam đường chủ Vạn Độc chỉ lắc lư thân hình tựa người say rượu, song sắc diện bình thời không hề thay đổi.
Ngược lại, bên kia trường đấu, Côn Luân tam thánh bị văng đi xa lắc, mồm miệng phun máu, mặt mũi xanh lè, toàn thân run lên dữ dội.
Lúc ấy một nữ nhân trong đám quần hùng phóng vèo ra huyết trường, vẫy nhanh lưỡi trường kiếm trên tay, miệng bà ta thét lanh lảnh :
- Xa luân hợp đấu...
Giáo chủ Vạn Độc đứng giữa Tứ pháp vương gầm lên :
- Coi chừng, mụ Lăng Phong sư thái đấy.
Đứng đầu phái Nga Mi, Lăng Phong sư thái có uy lực chẳng kém gì Liễu Phẩm đại sư.

Lệnh truyền của bà lập tức được đáp ứng.

Mười nữ nhân mặc áo trắng và áo lam xung trận.

Trên tay năm nàng áo trắng là những lưỡi kiếm dài, còn năm nàng áo lam sử dụng những dải lụa phất lên những luồng kình khí như bão táp.
Dương Sùng giáo chủ quát to :
- Tử chiến...
Rào rào rào...