Lý Vân Tiêu vòng quanh vại nước một vòng, từ tốn nói:
– Loại hàn độc này nếu muốn hoàn toàn loại bỏ thật có chút khó, trừ khi ta có thể có được hồn lực Thuật Luyện Sư cấp ba, mới có thể luyện chế ra đan dược tương ứng. Nhưng nếu như vẻn vẹn chỉ là áp chế xuống, thì lấy trình độ hiện tại của ta đã đủ rồi.
Tiếng nói của hắn không cao, nhưng như Kinh Lôi, ở bên tai hai người nổ vang, chấn động đến mức đầu óc ong ong một trận!
– Ngươi, ngươi nói cái gì? Tiểu tử ngươi nói cái gì?
Lý Thuần Dương kích động một phát bắt được cánh tay của hắn, không thể tin nói:
– Ngươi đừng khoác lác lừa gạt ta.
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:
– Muốn loại bỏ loại hàn độc này, dòng suy nghĩ của Tôn Chính Tông là đúng, đan dược phối hợp Vũ Vương chân khí của lão gia tử. Thế nhưng kiến thức của hắn quá nông cạn, dược không đủ tinh, hơn nữa chân khí của lão gia tử cũng có vấn đề, nhất định phải là lực lượng chí dương chí cương mới được.
– Lực lượng chí dương chí cương…
Lý Thuần Dương lo lắng nói:
– Toàn bộ Thiên Thủy quốc chỉ có Tiêu thống lĩnh, Chung Ly Sơn còn có ta là Vũ Vương cảnh cường giả, không có một ai đi con đường chí dương chí cương, ngươi để ta đi nơi nào tìm một Vũ Vương chí dương chí cương!
Lý Vân Tiêu hơi mỉm cười nói:
– Ta ngược lại nghĩ đến một ứng viên, chỉ là không biết nàng chịu hỗ trợ hay không.
Lý Thuần Dương bật thốt lên hỏi:
– Là ai?
Bất kể là ai, chỉ cần tại Thiên Thủy quốc, hắn lập tức đi bắt người đến ngay.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Trấn quốc Thần vệ thống lĩnh Lạc Vân Thường, tuy rằng thực lực khiếm khuyết một chút, nhưng nàng tu luyện xác thực là chân khí chí dương chí cương.
Trước kia hắn còn kinh ngạc vì sao Lạc Vân Thường sẽ tu luyện loại công pháp của nam tử này, sau đó biết nàng là đệ tử Thần Tiêu cung, nhất thời hiểu rõ ra. Thần Tiêu cung có một môn chí dương chí cương vô thượng bí pháp, nhất định phải là nữ nhân có Cửu Dương thể mới có thể tu luyện.
Nhưng nữ tử xuất hiện Cửu Dương thể tỷ lệ hầu như là vạn người chưa chắc có được một, vì lẽ đó mấy vạn năm đến nay, người Thần Tiêu cung tu luyện công pháp này không có mấy. Nhưng mỗi một người tu luyện công pháp này, không có chỗ nào mà không phải là thành tựu Vũ Đế đỉnh cao, quát tháo thiên hạ.
Lý Thuần Dương sửng sốt một chút, lúc này mới nói:
– Cô gái nhỏ kia xác thực là có chân khí chí dương chí cương, thật không biết nàng là tu luyện ra sao. Vân Tiêu, ngươi không gạt ta chứ, thật có thể áp chế hàn độc trên người Đại Sinh? Vậy hiện tại ta liền mang cô nàng kia về!
Lý Vân Tiêu nói:
– Trước tiên không vội, ta muốn bắt tay luyện chế một ít đan dược áp chế hàn độc. Có điều dược liệu…
Lý Thuần Dương trực tiếp ném ra một chiếc chìa khóa cho hắn, lập tức nói:
– Đây là chìa khoá mật khố của Lý gia, ta vẫn thủ ở bên người. Ngoại trừ bị Tôn Chính Tông doạ dẫm hơn nửa ra, còn lại đều ở bên trong, ngươi xem một chút có đủ hay không, còn thiếu cái gì ta lập tức đi tìm!
Hắn nghe nói Trần Đại Sinh có thể cứu, lập tức hứng thú tăng vọt, coi như Lý Vân Tiêu muốn sao trên trời, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp lấy xuống!
Trong mắt Lý Vân Tiêu sáng ngời, tuy rằng hắn chưa từng vào mật khố Lý gia, nhưng thân là thế gia có quyền thế nhất của Thiên Thủy quốc, thứ tốt tất nhiên không ít. Hiện tại hắn thiếu nhất chính là các loại tài nguyên tăng cường tốc độ tu luyện.
– Chờ tin tức của ta!
Sau khi hắn ném câu nói này, liền rời khỏi phòng dưới đất.
Bên ngoài đã tụ tập không ít người Lý gia, đều dồn dập nghị luận thở dài không ngớt. Hiển nhiên là đối với tình huống bây giờ có chút không biết làm sao, không có một người có thể đứng ra làm chủ. Vừa thấy được Lý Vân Tiêu xuất hiện, nhất thời mỗi cái mừng rỡ, chạy tới đón chào.
Lý Vân Tiêu trực tiếp làm ra dấu im lặng, hướng Lý Bạch Phong nói:
– Tứ thúc, mang ta đi mật khố gia tộc.
– Mật khố?
Lý Bạch Phong lấy làm kinh hãi nói:
– Nơi đó là gia tộc trọng địa, hơn nữa chìa khoá…
Trong nháy mắt lời của hắn bị kẹt ở yết hầu, trợn mắt lên nhìn tiểu bài màu vàng trong tay Lý Vân Tiêu, mừng lớn nói:
– Ngươi, ngươi gặp lão gia tử? Lão gia tử hắn không có chuyện gì?
Lý Vân Tiêu khẽ gật đầu, lấy ra một chuỗi chìa khoá nói.
– Đừng hỏi quá nhiều, mang ta đi mật khố. Cái này cũng là lão gia tử bàn giao.
– Hay, hay!
Lý Bạch Phong kích động có chút run rẩy lên, tựa hồ như lập tức tìm trở về người tâm phúc, vội vàng mang theo Lý Vân Tiêu đi mật khố.
Lý Vân Tiêu xem mà trong lòng thở dài không ngớt, những tộc nhân Lý gia này trong ngày thường quen sống trong nhung lụa, thiếu hụt tôi luyện. Một khi lão gia tử biến mất, quả nhiên không có một người có thể làm chủ. Xem ra phụ thân trường kỳ điều phối ở bên ngoài, e sợ cũng là Tần Chính cố ý.
Mật khố bị hai phiến cửa đồng to lớn đóng trụ, trên cửa đồng khảm nạm mười tám viên thượng phẩm nguyên thạch, không ngừng có nguyên khí tràn ra, rót vào trên cửa chính. Từng đạo từng đạo hoa văn màu sắc rực rỡ khắc hoạ ở hai bên, dĩ nhiên là trận pháp bảo vệ.
– Chu Tước Thần Hỏa trận!
Lý Vân Tiêu lấy làm kinh hãi, không thể tin tưởng dùng tay ở trên cửa đồng tìm tòi, đường nét màu sắc rực rỡ kia quả nhiên mơ hồ vẽ ra một đồ án hỏa điểu. Từng đạo từng đạo nguyên khí ở trên cửa đồng lưu chuyển, hơi có loại cảm giác phỏng tay.
Lý Bạch Phong kinh ngạc nói:
– Vân Tiêu, ngươi nhận ra trận pháp này? Làm sao có khả năng? Lão gia tử là mời qua rất nhiều cao nhân tới xem, nhưng không có ai nhận ra được.
Lý Vân Tiêu lại nhìn kỹ bốn phía, mật khố này xây dựa lưng vào núi, bốn phía đều là Kim Cương thạch kiên cố, hỏi hắn:
– Mật khố này xây từ khi nào?
Lý Bạch Phong lắc đầu nói:
– Vậy thì không rõ ràng, thế nhưng nghe trưởng bối trước đây nói, mật khố này tựa hồ ở trước khi Lý gia lập nghiệp cũng đã tồn tại. Cũng không phải là Lý gia chúng ta xây dựng lên.
Lúc này Lý Vân Tiêu mới khẽ gật đầu, bài trừ nghi ngờ trong lòng. Chu Tước Thần Hỏa trận này là trận pháp cấp chín, hơn nữa thất truyền đã lâu, trên đại lục truyền lưu một ít phiên bản cũng không trọn vẹn. Nếu tổ tiên Lý gia có năng lực bày xuống trận pháp này như thế, này nhất định là siêu cấp thế lực trên Thiên Vũ đại lục, chắc chắn sẽ không chỉ ở Thiên Thủy quốc.
Hắn lấy ra chìa khoá, là một khối linh kiện hình thú màu đồng cổ, nhẹ nhàng để vào trên cửa. Nhất thời một đạo nguyên khí từ trong thượng phẩm nguyên thạch truyền ra, vòng quanh đồ án trên cửa di chuyển một vòng, lúc này hai cánh cửa mới ầm ầm ầm mở ra.
Lý Vân Tiêu dùng thần thức hơi cảm thụ lực lượng trận pháp trên cửa, đã dị thường yếu ớt, chứng minh chí ít tồn tại hơn vạn năm, sợ là cũng chống đỡ không được bao lâu thời gian.
Sau khi hai cánh cửa mở ra, một hành lang thật dài hiện ở trước mắt, trực tiếp dẫn tới dưới nền đất. Hai bên hành lang, mỗi cách ba mét thì có một ngọn đèn, bên trong chứa đựng dĩ nhiên là dạ minh châu.