Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 364: Nguyên khí nhiều như biển (1)

– Các vị, tham gia vào Viêm Vũ thành ta hay đưa ra năm vạn trung phẩm nguyên thạch? Nếu cảm thấy tình bạn giữa chúng ta không đáng giá năm vạn trung phẩm nguyên thạch thì ta không ngại cắt đứt phần tình nghĩa này!

Tông chủ Yểm Nhật tông, Tiêu Quang, điện chủ Tiên Thiên điện, quan chủ Vô Tướng quan biến sắc mặt. Bốn người đọc được tin tức trong mắt Lý Vân Tiêu là cắt đứt tình nghĩa kèm theo mạng sống. Bốn người chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, cả đời bọn họ lần đầu tiên gặp kiểu bắt chẹt thẳng mặt thế này. Người có thực lực trấn lột Tiêu Quang, tông chủ Yểm Nhật tông, quan chủ Vô Tướng quan, điện chủ Tiên Thiên điện toàn là nhân vật có uy tín danh dự, sẽ không làm chuyện hạ lưu như vậy.

Quan chủ Vô Tướng quan mặt mày xanh mét nói:

– Dù Lý thành chủ cần tiền gấp thì chúng ta cũng không mang theo nhiều nguyên thạch như vậy!

Lý Vân Tiêu phất tay:

– Không sao.

Lý Vân Tiêu lấy tờ giấy, bút ra viết bốn tờ giấy nợ đưa tới trước mặt bốn người.

Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm:

– Chỉ cần bốn vị chưởng môn ấn dấu tay là được.

Tiêu Quang, điện chủ Tiên Thiên điện, quan chủ Vô Tướng quan, Lý thành chủ suýt xỉu, bọn họ chưa từng thấy ai vô sỉ như vậy.

Đoạn Việt phát ra khí thế làm bốn người phải khuất phục, nén giận cắn rách ngón tay ấn dấu.

Lý Vân Tiêu cười híp mắt cất giấy nợ, thân thiện nói:

– Vô Thượng cung này và ta có chút sâu xa, mượn tạm đại điểm cũ của bọn họ dùng. Bốn vị đi đi, thứ lỗi không thể tiễn xa.

Tông chủ Yểm Nhật tông, Tiêu Quang, điện chủ Tiên Thiên điện, quan chủ Vô Tướng quan tức điên, nhưng vì e ngại hai người nên dành thả ra chiến xa, dẫn theo đệ tử môn hạ rời đi.

Đi ra hôi của ai ngờ tiền mất tật mang, thiếu nợ năm vạn trung phẩm nguyên thạch. Số tiền kia đối với tiểu môn tiểu phái như bọn họ làm lòng nhỏ máu.

Chạy ra xa vài dặm, Tiêu Quang truyền âm gọi lại ba người khác:

– Các vị, chẳng lẽ cứ nhẫn nhịn bị bắt chẹt vậy sao?

Mặt Tiêu Quang đen như mực:

– Các vị đều là nhân vật có uy tín danh dự, nếu để mặc cho người chèn ép, bị đánh rụng răng chỉ biết nuốt ngược vào bụng thì sao được? Đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là mất hết mặt mũi thì sau này làm sao lăn lộn trong Hỏa Ô đế quốc? Môn phái khác sẽ nhìn chúng ta như thế nào?

Quan chủ Vô Tướng quan hừ lạnh một tiếng:

– Vậy ngươi muốn sao? Đừng tưởng ta không biết ý đồ của ngươi. Nhi tử bị người đánh, muốn lấy lại sĩ diện nhưng đừng kéo theo chúng ta. Ta không tin ngươi không biết thực lực của Viêm Vũ thành!

Điện chủ Tiên Thiên điện sắc mặt âm trầm nói:

– Lặng lẽ tiêu diệt Huỳnh Dương gia, khiến nguyên Hỏa Ô đế quốc căng thẳng nửa tháng. Sau đó có cường giả Vũ Hoàng xuất thế giết chết Huỳnh Dương Hỏa, cướp đi Thanh Liên Địa Hỏa luyện hóa. Hừ, đừng nói Viêm Vũ thành có Vũ Hoàng, chỉ tính võ giả đứng sau lưng Lý Vân Tiêu đủ sức giết chúng ta.

Tông chủ Yểm Nhật tông khuyên nhủ:

– Đúng vậy. Mặt mũi quan trọng nhưng mạng sống, căn cơ quan trọng hơn. Tiêu Quang, ta khuyên ngươi cũng tự giải quyết cho tốt, chúng ta không trêu vào Viêm Vũ thành nổi.

Ba người bàn tán vài câu rồi than thở bay đi.

Tiêu Quang dẫn theo đám đệ tử môn hạ biểu tình cực kỳ khó xem bay hướng Bách Kiếm Môn.

Bốn người rời đi, Đoạn Việt bực bội nói:

– Ngươi thật là, ham tiền vậy? Không cần mặt mũi sao? Ta thấy ngươi không đến mức nghèo vậy đi? Dù gì là chủ một thành, nghe nói hậu đài của ngươi là Vạn Bảo Lâu? Thật không vậy?

Lý Vân Tiêu lắc đầu, nói:

– Đương nhiên xạo, nếu ta có Vạn Bảo Lâu làm hậu thuẫn cần gì vắt óc đào móc nguyên thạch làm chi? Đời bây giờ không có nguyên thạch thì sao tu luyện?

Sau khi Lý Vân Tiêu tu luyện Bá Thiên Luyện Thế quyết, hắn phát hiện mỗi tiến bộ một bậc thì hao phí nguyên thạch nhiều hơn kiếp trước gấp mấy lần, chục lần. Trong chuyến đi Nam hải, lòng Lý Vân Tiêu chìm xuống. Gần như hút sạch Côn Ngô thần thụ mấy vạn năm tuổi nhưng chỉ giúp Lý Vân Tiêu tăng lên một đại cảnh giới. Những linh khí này nếu cho võ giả bình thường, miễn là thân thể chịu được thì rất có thể đột phá Vũ Tôn Vũ Tông.

Hiện giờ Lý Vân Tiêu dần cảm thấy cơ thể của hắn dường như vô cùng tận, cứ tiếp tục thế này sẽ có lúc ăn sạch nguyên thạch. Lý Vân Tiêu rất muốn đi gặp Ngạo Trường Không hỏi xem gã làm sao tu luyện đến đỉnh Vũ Đế? Cái gì vô địch thân thể, toàn do nguyên thạch chồng lên.

– Ài, đi một bước tính một bước đi. Ngạo Trường Không làm được, ta cũng có thể.

Đoạn Việt nghe nói về tính chất tu luyện của Lý Vân Tiêu xong giật mình trợn mắt há hốc mồm:

– Bp tu luyện hao phí tài nguyên như thế chỉ có những siêu thế lực mới sở hữu được. Chắc ngươi không phải là đệ tử của những siêu thế lực này đi?

Thiên vũ đại lục trên danh ganhĩ nằm trong kiểm soát của Thánh vực nhưng có một số tông phái, thế gi cường đại, thực lực không thua kém gì Thánh vực, gần như ngang hàng. Những thế lực này trong Thiên vũ đại lục được gọi là siêu thế lực, giậm chân một cái đủ chấn động toàn thiên hạ.

Lý Vân Tiêu hầm hừ:

– Ta rất muốn được thế nhưng không thế lực nào chịu nhận.

Lý Vân Tiêu đứng trên Thanh Lang chiến xa bay một vòng quanh Vô Thượng cung, thần thức bao phủ sơn mạch, rốt cuộc tìm ra tinh hoa linh sơn bảo địa.

Mắt tinh hoa linh khí nằm ở phòng chẻ củi cỏ tranh bên góc Vô Thượng cung, là nơi lần trước Mã Thiên Hà mở tiệc dẫn Lý Vân Tiêu đến.

Biểu tình Lý Vân Tiêu kỳ dị, một tia sáng vàng bắn ra từ trán hắn hóa thành bia đá cao một thước nặng nề rớt xuống.

Rầm!

Giới Thần Bi đè ngay trên mắt linh khí tinh hoa, cắm rễ.

Từng đợt linh khí địa mạch bốn phương tám hướng tụ tập lại. Thần thức của Lý Vân Tiêu cảm giác, linh khí trong đất đai dâng trào dưới chân hắn như có hàng vạn linh tuyền nhập vào biển rộng.

Trong Giới Thần Bi, Cửu Long Nhiếp Linh trận khổng lồ mà Lý Vân Tiêu bày ra chẳng cần khởi động đã tự vận chuyển.

Lý Vân Tiêu lòng máy động, lẩm bẩm:

– Nếu bày ra trận pháp khác có khi nào thông qua Giới Thần Bi trực tiếp vận dụng?

Ý tưởng này làm Lý Vân Tiêu giật mình, nếu có thể thì hắn tương đương có một tòa thành lũy di động, năng lực tòa thành không ngừng tăng mạnh.

Đoạn Việt ngạc nhiên nhìn Giới Thần Bi tỏa sáng lấp lánh:

– Đây là thứ gì?

Đoạn Việt cảm giác bia đá có điều bất phàm.

Lý Vân Tiêu nói:

– Đi theo ta, thả ra thần thức, đứng chống cự thần niệm của ta lôi kéo.

Lý Vân Tiêu kéo Đoạn Việt nhẹ vọt vào Giới Thần Bi, lơ lửng trong không trung.

Đoạn Việt ngạc nhiên xoa mắt, thần thức khuếch tán, gã hoảng sợ nhìn bốn phía.

Đoạn Việt kinh ngạc nói:

– Cái... Chỗ này là... Ngươi đừng nói với ta là chúng ta vào trong bia đá vừa rồi, đừng nói với ta nơi đây là Tu Di giới tử, bên trong có huyền khí không gian linh thiên?

Lý Vân Tiêu kinh ngạc kêu lên:

– Xem ra ngươi hiểu biết cũng nhiều, trên đại lục này không nhiều người hiểu huyền khí không gian, dù là Thuật Luyện Sư chưa chắc huyền khí không gian tồn tại.

Đoạn Việt hóa đá, hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ.