Bởi vì đến bây giờ, nàng đã rất rõ ràng dựa vào thực lực của mình không thể đánh thắng Trọc Khôn, lực lượng duy nhất có thể đánh chết Trọc Khôn chính là lục đạo ma binh.
Quả nhiên, sắc mặt Trọc Khôn biến hóa, lực lượng A Ma Luân Bảo tăng lên, đã vượt qua phạm vi khống chế của Tiểu Hồng, nhưng thế tăng lên không giảm.
A Hàm Trảm Cốt Đao trong tay hắn kêu vang, thân đao sinh ra hào quang màu đen, từng khí tức lăng lệ bùng phát, toàn lực chống lại A Ma Luân Bảo.
Lý Vân Tiêu nhìn thấy, tâm linh hiểu ra suy nghĩ của Tiểu Hồng!
- Nếu ngươi ưa thích lục đạo ma binh như vậy, ta sẽ toàn bộ cho ngươi, cầm đi đi.
Lý Vân Tiêu nâng tay phải lên, a lại huyền việt tại trên bầu trời hóa ra một đạo cự đại búa ảnh, vào đầu tựu chiếu vào Trọc Khôn đầu lâu chém tới!
Đồng thời tay trái xuất hiện A Át Phạm Sát Kích, hóa thành ngàn vạn hào quang.
- Tam Thiên Thế Giới!
Ma quang khủng bố sinh ra trên người Lý Vân Tiêu, thiên địa trời xanh sinh ra vòng xoáy.
Lực lượng hai kiện ma binh bị hắn dùng toàn lực kích phát, lực lượng hủy thiên diệt địa không thể bị khống chế, lúc này đánh thẳng vào Trọc Khôn!
- Vân thiếu!
Bắc Quyến Nam kinh hãi hô to, nhưng tiếng kêu của hắn bị lấn át, toàn thân của hắn bắn ra hào quang lập lòe, cố gắng ngăn cản lực lượng ma binh, tránh bị cuốn vào trong đó.
Nhưng hào quang càng ngày càng yếu, cuối cùng đã chôn vùi, hoàn toàn không tồn tại.
Phi Nghê cũng bi thương hô to "Phu quân ", nhưng nàng khó ngăn cản ma lực cho nên bay ngược ra sau như con thuyền nhỏ trước sóng lớn.
Ma quang khuếch tán trong vạn linh chi địa, nó dễ dàng xé nát long vực, phạm vi mấy vạn dặm hóa thành hư không.
Trên biển bắc, nước biển phóng thẳng lên trời, trực tiếp xuyên thẳng vào đám mây, trong khoảnh khắc nước biển trong phạm vi vạn dặm biến mất không còn, chỉ còn lại một hố sâu cực lớn.
Vào lúc này vạn linh chia địa biến thành vực sâu, trung ương của nó đang mở rộng ra.
Mặc dù là Dận Vũ cũng bị trùng kích, tuy hắn dễ dàng ngăn cản nhưng cũng biến sắc.
- Tại sao lại mạnh như vậy? Chẳng lẽ thật sự là Giới Vương cảnh?
Dận Vũ kinh hãi khó có thể tự kiềm chế, sắc mặt biến hóa mấy lần, lập tức lắc đầu nói:
- Không đúng, không có khả năng! Đây là lực lượng của lục đạo ma binh, lực lượng này cũng không phải Lý Vân Tiêu có thể khống chế. Hẳn đã bị bức vào tuyệt cảnh, sau đó thi triển lục đạo ma binh, chính là muốn đồng quy vu tận với ba tiểu tử kia.
- À?
Uyên kinh hãi, run giọng kêu lên:
- Đồng quy vu tận?! Ba vị ca ca chết?
Sắc mặt Dận Vũ âm trầm, lạnh lùng nói:
- Hơn phân nửa là chết rồi.
Nội tâm của hắn vô cùng phức tạp, chỉ hy vọng Lý Vân Tiêu và ba nghịch tử kia lưỡng bại câu thương, như vậy hắn có thể làm ngư ông đắc lợi, thật không nghĩ tới lại là đồng quy vu tận.
Dù sao Lý Vân Tiêu đang nắm giữ chân long vừa ra đời, mà ba nghịch tử kia có long nguyên là thứ hắn cần. Trên người bọn họ có vật mà hắn khát khao, chẳng lẽ cứ chết như thế sao?
Dận Vũ cảm thấy hoảng hốt, hắn không kịp phản ứng.
- Lão tặc thiên ngươi vì muốn giết ta mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, ngay cả chủ nhân Giới Thần Bi cũng bị bỏ qua sao?
Sau nửa ngày, Dận Vũ mới phục hồi tinh thần lại, hắn nhìn lên trời cao, đột nhiên nội tâm của hắn mê mang.
Có lẽ Uyên đã lấy lại tinh thần, "Ah" một tiếng, khóc rống lên.
- Ba vị ca ca ah! Các ngươi chết trận thật thảm!
Dận Vũ thấy hắn khóc thì tâm phiền, quát:
- Tốt! Đừng khóc! Dù gì ngươi cũng là Tạo Hóa Cảnh, khóc sướt mướt như vậy còn ra thể thống gì?
Uyên lúc này mới ngừng khóc rống lên, nức nở một hồi mới dần dần dừng lại.
Dận Vũ âm trầm, nói:
- Các ngươi đi theo ta, trong lòng của ta có nghi vấn, không tin tưởng bọn họ chết như vậy. Có lẽ bị đánh vào khe hở không gian cũng không chừng.
Không gian vạn dặm trước mặt, tất cả đều biến thành trạng thái chân không. Đáy biển biến thành vực sâu không đáy.
Trong không gian cực lớn này chìm nổi rất nhiều mảnh vỡ long vực, còn có vô số ngũ hành nguyên tố.
Có ngưng kết thành miếng đất bay trên không trung. Có trực tiếp biến thành lửa, từ từ thiêu đốt. Còn có kim quang tỏa sáng trên trời. Cũng có từng đám thủy nguyên hóa thành giọt nước phiêu phù trên cao.
Ngoài ra còn có từng đám ma vân đen kịt bao phủ bầu trời.
Ba đạo long quang phóng thẳng lên trời, bay thẳng về phía vụ nổ.
Sau lưng còn có vài chục Chân Linh, tuy thân thể không ngừng run rẩy, nhưng cũng không dám cải lời, cùng xông vào.
Trong phiến chân không này, khí tức sau vụ nổ làm bọn họ khiếp sợ.
- Nơi này là...
Thời điểm Dận Vũ đi chung quanh tìm đám người Lý Vân Tiêu, trong không gian này là khu rừng đá. Hoàn toàn yên tĩnh không có chút âm thanh nào.
Đám người Lý Vân Tiêu đều xuất hiện ở đây, tất cả đều ngạc nhiên.
Ngay cả thế giới Pháp Thụ Kim Luân cũng bị phá vỡ, Viện và ba long tử cũng tiến vào đây.
Lý Vân Tiêu biến sắc, cả kinh nói:
- Không gian trong lục đạo ma binh?
Lần trước tại Thiên Đãng sơn mạch, hắn và Tiểu Hồng cùng Đế Già đánh một trận, ba kiện ma binh gặp nhau, trong lúc vô tình tiến vào trong không gian này, không thể ngờ lần này lại bị kéo vào..
Sắc mặt Tiểu Hồng biến hóa, nhưng nàng nhanh chóng tỉnh táo lại.
Sắc mặt Trọc Khôn ngây ngốc, hắn nhìn chung quanh và mê mang.
Những người còn lại cảnh giác nhìn chung quanh, cẩn thận đề phòng. Bọn họ lo lắng có địch nhân, hai là lo lắng ở nơi này xuất hiện địch nhân mà bọn họ không biết.
Sau một lúc, Trọc Khôn nói:
- Chẳng lẽ nơi này là không gian trong lục đạo ma binh, là siêu huyền không gian hiểu rõ vũ trụ đại thế giới?
- Siêu huyền không gian?
Nội tâm Lý Vân Tiêu cả kinh, vội vàng hỏi:
- Tại sao là siêu huyền không gian?
Hắn có Thùy Chủ Trầm Phù là dùng siêu huyền không gian liên hợp ba thanh thần kiếm, lúc này mới dung hợp alfm một!
Lý giải về siêu huyền không gian vẫn không toàn diện, dường như còn ẩn chứa quy tắc không thể lý giải.
Trọc Khôn nói:
- Ngươi vừa rồi kinh hô nói đây là không gian lục đạo ma binh, chắc hẳn đã đi vào đây rồi?
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Tại sao ta phải trả lời ngươi?
Sắc mặt Trọc Khôn ngưng trọng, dường như không có nhẹ nhõm, nói:
- Nếu ngươi không thể giải nghi hoặc trong lòng của ta, tại sao ta lại trả lời ngươi?
Lý Vân Tiêu trầm mặc một hồi, trong nội tâm thầm cảm thấy kỳ quái.
Theo lý Trọc Khôn thôn phệ Đế Già, hắn nên thôn phệ toàn bộ trí nhớ của tên kia mới đúng. Từ đó hắn cũng biết được tình huống ở đây, ít nhất rất nhiều trí nhớ của Đế Già bị hắn hấp thu, chẳng lẽ có chỗ xói mòn?
Hắn gật đầu nói:
- Đúng là tới đây một lần. Lúc ở Thiên Đãng sơn mạch, ta và Tiểu Hồng, còn có Đế Già dùng ma binh đánh một trận, bị cuốn vào trong không gian này. Nghe Đế Già nói, chỉ có ba kiện ma binh va chạm lẫn nhau mới có tỷ lệ nhất định tiến vào. Mặc dù hắn thân là Ma Chủ cũng không phải muốn tới là tới.
Vẻ mặt Trọc Khôn mừng như điên, dường như xác định cái gì, hắn hoan hô, kêu to:
- Quả là thế!