- Trấn Mai Cốt? Danh tự kỳ lạ như thế...
Lý Vân Tiêu suy tư nói:
- Đúng rồi, mai táng chi địa của Đông Vực, chẳng lẽ chính là trong chỗ này?
Hạ Hầu Kiếm cười khổ nói:
- Mai táng chi địa thập phần nổi danh, ngài vậy mà lại không rõ, chẳng lẽ ngài là người ngoại vực sao?
Hắn thấy sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, vội vàng đánh miệng mình nói:
- Là ta lắm mồm, mai cốt chi địa tục truyền là chiến trường thập phần nổi danh thời cổ, chết ngàn vạn người, bên trong có rất nhiều bảo bối, thậm chí huyền khí cửu giai...
Hắn cổ quái nhìn Lý Vân Tiêu l, cười khổ nói:
- Tấm bia đá mà ngày lấy đi kia có lẽ chính là huyền khí cửu giai rồi, nó cũng xuất từ mai cốt chi địa đấy. Mặc dù không phải sưu tầm bảo vật, nhưng đây cũng là nơi linh sơn bảo địa tuyệt hảo, rất nhiều người không ngại từ xa ngàn dặm đến chính là vì muốn đi vào tu luyện, mà Huyết Thần Cung chính là môn phái tuyệt cười khống chế mai cốt chi địa này.
Hạ Hầu Kiếm nói tới chỗ này, có chút ngóc cằm lên, có một loại cảm giác vinh dự hiển hiện trên mặt. Hắn cho rằng Lý Vân Tiêu là người ngoại vực, cho nên không biết sự cường đại của Huyết Thần Cung, cho nên chọc vào cũng có thể hiểu được, bây giờ sau khi nghe hắn nói xong nên biết khó mà lui mới phải.
Nhưng hắn lập tức phải thất vọng rồi, Lý Vân Tiêu cũng không có nửa điểm bộ dáng khiếp sợ, thậm chí trong mắt cũng không có nửa điểm gợn sóng.
- Ah? Vậy đây nhất định là nơi linh khí rất dày rồi, Huyết Thần Cung có được bảo địa như thế, khó trách sẽ cường đại.
Lý Vân Tiêu như có điều suy nghĩ nói:
- Chỉ có điều linh sơn bảo địa nhà mình lại chịu để ngoại nhân đến hưởng dụng, thế thì quả thật quá đại độ rồi.
Hạ Hầu Kiếm cười khổ nói:
- Ngài thật là một chút cũng không biết ah. Mai cốt chi địa này cũng không phải thuộc về bất kỳ môn phái nào, bởi vì nó có vị trí cực kỳ trọng yếu, cho nên vào mấy trăm năm trước, thành Hồng Nguyệt liền ở trên đại hội liên minh Đông Vực khâm định giao mai cốt chi địa cho Huyết Thần Cung phụ trách chưởng quản, chỗ tốt chính là tài nguyên trong đó có thể sử dụng thoải mái. Nhưng cái này cũng khiến cho không ít môn phái bất mãn, tất cả mọi người tranh nhau muốn cướp đoạt khối thịt béo bỡ này, vì vậy Huyết Thần Cung liền đưa ra một quy định, bất luận kẻ nào chỉ cần giao đủ nguyên thạch nhất định đều có thể đi vào tu luyện, cùng với tầm bảo, nhưng bảo vật đoạt được phải ưu tiên bán cho Huyết Thần Cung. Nhị thúc ta chính là lượm được ngọc bi trong này, không nỡ lấy ra, bởi vậy mới khiến Huyết Thần Cung đến đuổi giết.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Đến đuổi giết? Không phải ngươi mật báo, bán đứng gia tộc sao?
Hạ Hầu Kiếm sắc mặt đỏ lên, ngượng ngùng nói:
- Ta kỳ thật cũng là vì tốt cho gia tộc, chủ động đền bù khuyết điểm thôi.
Lý Vân Tiêu trầm tư một hồi, lẩm bẩm:
- Nếu nói thế, Huyết Thần Cung vẫn có chút thực lực. Ta chỉ biết cung chủ bọn hắn gọi là Huyết Thần Tử, nhưng không rõ tu vị thế nào, ngươi có biết không?
Hạ Hầu Kiếm cười nói:
- Huyết Thần Tử là xưng hô đối với cung chủ, bất luận kẻ nào làm cung chủ đều gọi là Huyết Thần Tử hết, về phần tu vị của Huyết Thần Tử đương đại..., ta nghĩ ít nhất cũng là Võ Đế cửu tinh mới đúng.
Lý Vân Tiêu mắt trắng không còn chút máu, không chút che dấu vẻ mỉa mai, khiến trên mặt Hạ Hầu Kiếm nóng lên. Thật sự là hắn không biết, nhưng lại không định nói mình không biết, cho nên tùy tiện nói đại ra.
Lý Vân Tiêu nhàn nhạt nói;
- Nếu là Võ Đế cửu tinh, trừ phi là những cường giả lánh đời, nếu không ta không thế không biết được. Nếu ta đã không biết Huyết Thần Tử, vậy thì chứng minh hắn còn không đạt tới trình độ khiến ta phải coi trọng. Đi thôi, mặc kệ hắn có tu vị gì, lập tức sẽ biết thôi.
Lý Vân Tiêu cũng không quay đầu lại đi vào trong kiến trúc khổng lồ linh khí đầy trời, như ẩn như hiện kia.
Hạ Hầu Kiếm trong nội tâm cả kinh, chỉ cảm thấy hai tay có chút rét run, vội vàng đi theo, hắn thật sự rất muốn chạy trốn, nhưng nghĩ đến thần thông của đối phương, mình tuyệt không khả năng chạy thoát, vẫn nên thành thật một chút thì hơn.
Hai người đi một hồi, Lý Vân Tiêu trực tiếp nhấc Hạ Hầu Kiếm lên, lăng không bay vào trong dãy núi, rất nhanh đã đi vào trên không khu kiến trúc của Huyết Thần Cung.
- Tòa nhà kia chính là chủ điện rồi.
Hạ Hầu Kiếm chỉ vào một tòa cao lớn nhất trong đó, kiêu ngạo nói:
- Ta chính chính là ở trong chủ điện kia được ban cho vinh quang trở thành đệ tử Huyết Thần Cung. Chúng ta vẫn nên tranh thủ đi xuống đi, đứng ở nơi này quá dễ khiến người chú ý rồi, bị cao thủ trong cung phát hiện thì phiền toái.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Chủ điện kẻ đần cũng nhìn ra, bảo tàng của bọn hắn ở chỗ nào?
Hạ Hầu Kiếm cười khổ nói:
- Ta chẳng qua chỉ là đệ tử mới nhập môn, nào biết nơi trọng yếu như thế ở chỗ nào chứ?
- Ah? Nói vậy là giữ ngươi lại cũng vô dụng rồi?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu dần dần lạnh xuống.
Hạ Hầu Kiếm cả kinh, một cổ lạnh buốt liền từ xướng sống lưng dâng lên, vội vàng nói:
- Đừng, đừng giết ta, giữ lại ta khẳng định còn có trọng dụng, chỉ cần đừng giết ta, ta cái gì cũng làm, thay ngài nhặt xà phòng cũng có thể
Lý Vân Tiêu sau khi nghe xong, tiện tay nhấc lấy hắn ném xuống dưới.
Hạ Hầu Kiếm đột nhiên cả kinh, hắn phát hiện mình chẳng biết lúc nào đã bị phong tỏa toàn bộ kinh mạch, một chút nguyên khí cũng không vận lên nổi, lập tức sắc mặt đại biến, rơi xuống từ độ cao chừng vạn mét thế này, như vậy té xuống không chết cũng phải phế đi a.
Ngay trong khi hắn hoảng sợ không thôi, âm thầm cầu nguyện ngã lên tàng cây, ngàn vạn không nên trực tiếp rơi trên mặt đất thì đột nhiên thân thể đột nhiên va chạm một cái, đụng phải một cổ lực lượng vô hình, ngay sau đó một cổ cự lực hội tụ tới, Hạ Hầu Kiếm còn chưa hô được nửa câu cả người trong nháy mắt đã nát bấy, vĩnh viễn trở thành cát bụi.
- Ân, quả nhiên có hộ sơn đại trận ah, phải làm sao cho phải đây?
Lý Vân Tiêu buồn rầu vỗ vỗ cái trán, rơi vào trầm tư.
- Người phương nào lại dám xúc động hộ sơn đại trận, chẳng lẽ là nhân sinh không như ý, muốn đi tìm cái chết sao? Lúc này ngươi có thể như ý một lần rồi.
Một đạo âm thanh lạnh như băng từ phía dưới truyền đến, ngay sau đó huyết quang chớp động mà lên, một đạo thân ảnh màu đỏ liền dần dần hiển hiện trước người.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc thoáng một phát, đạo thanh âm kia lại là người quen, đợi đến lúc huyế ảnh lộ ra chân dung thì quả nhiên chính là Tào Á Tinh trong Tu Di Sơn.
- Ngươi, ngươi là.. Lý Vân Tiêu
Tào Á Tinh cũng lập tức nhận ra hắn, sau kinh ngạc ngắn ngủi đồng tử liền hơi co lại, lạnh lùng nói:
- Không thể tưởng được ngươi cũng đãt tấn cấp Võ Tôn, chẳng lẽ là do có được linh khí thành Viêm Vũ sao?
Lý Vân Tiêu cũng lắp bắp kinh hãi, nói:
- Công pháp Huyết Thần Cung quả thật tà môn, ngươi coi như là biết bay, cũng không thể nào là Võ Tôn đỉnh phong a, chẳng lẽ ngươi uống máu Chân Linh sao?