Tuyệt Sắc Nô Bộc

Chương 3: Bắt đầu trừng phạt tàn bạo

Lúc ánh mặt trời vừa nhô lên ở phía đông, ma vương rốt cục cảm thấy thỏa mãn ngã xuống trên người Paul Ruffram. Không biết tại tiểu huyệt thoải mái kia hắn đã bùng nổ bao nhiêu lần, người dưới thân đã sớm hư thoát mê man giống búp bê vải mặc hắn đùa nghịch.

Đẩy mái tóc mềm mại vàng óng kia ra, ở cái trán trơn bóng của Paul Ruffram hạ xuống một nụ hôn:” Nhóc đáng thương ……” đem dục vọng chính mình từ chỗ hai người kết hợp rút ra, dịch thể màu trắng mang theo tơ máu từ cửa động sưng đỏ dào dạt mà ra. Ma vương thở dài một tiếng ôm hắn vào trong ngực,đi vào bồn tắm trong phòng.

Mở khe mông tuyết trắng ra,cửa động vốn trắng mịn bởi vì một đêm yêu thương sâu sắc mà sưng đỏ không thôi. Cửa động thế nhưng không thể khép kín, vẫn đang khẽ run rẩy. Ma vương thật cẩn thận đưa ngón tay thâm nhập vào, *** tế lấy ra chất lỏng lưu lại, chỉ chạm vào một chút mà Paul Ruffram hôn mê nhẹ nhàng nhíu mày, phát ra nhỏ vụn tiếng rên rỉ.

Ma vương liếm cái miệng nhỏ nhắn mê người khẽ mở ra kia, bất đắc dĩ nhắc đi nhắc lại:” Thanh âm nghe hay như vậy, tại sao không kêu cho ta nghe nha? Ngươi hận ta như vậy sao?”

Ôm Paul Ruffram đi ra phòng tắm, sai người thay đổi ra giường, đem thân thể  sau khi tắm tràn đầy mùi hương nhẹ nhàng đặt ở trên giường. Cho hắn thay bộ áo ngủ đáng yêu phấn hồng có nơ con bướm, ma vương không khỏi tán thưởng:” Bảo bối, ngươi thật đáng yêu. Ta dường như nhịn không được lại muốn yêu thương ngươi.”

Kéo chăn che kính thân thình nhỏ nhắn kia, ma vương hài lòng cười, không tha đôi môi đỏ mọng triền miên một trận:” Buổi tối lại đến yêu ngươi……”

Đi ra cửa phòng, góc hành lang sáng sủa có một người ăn mặc như người giúp việc.” Ngươi là ai?” Ma vương lạnh nhạt nói.

Cô gái ấy cuống quít hai đầu gối quỳ xuống:” Bệ hạ, tôi là người được đưa đến để chăm sóc Paul Ruffram. Tôi tên là Y Trát Lạp là nữ giúp việc từ Thánh Ca Lệ đến.”


” Ừm. Đi vào hầu hạ đi. Đến phòng bếp lấy một ít súp đưa cho chủ nhân ngươi uống.” Mặt Ma vương không chút thay đổi rời khỏi.

” Dạ, bệ hạ.” Y Trát Lạp quỳ nhìn theo ma vương rời đi, thở dài một hơi sau đó lặng lẽ đẩy cửa vào.

Trên giường lớn, nàng nhìn thấy tiểu chủ nhân còn đang ngủ say. Ngủ như đứa trẻ vô tội hơi nhíu mày,môi mỏng hé mở, lộ ra mùi vị khêu gợi, còn có trên cổ tuyết trắng có dấu hôn màu đỏ làm cho người ta mơ màng.

Nghĩ đến chủ nhân từ nhỏ cá tính cao ngạo ngây thơ, thế nhưng lại bị hai anh trai nhẫn tâm đưa đến đây làm con tin. Càng không nghĩ tới, nghe đồn ma vương bệ hạ thanh tâm quả dục thế nhưng lại muốn chủ nhân làm nô bộc ấm giường. Y Trát Lạp nhịn không được khóc nức nở.

Paul Ruffram kích động nhíu chặt lông mày, toàn thân đau nhức vô lực lập tức kích thích mỗi một dây thần kinh của hắn, trước tiên nhắc nhở hắn đêm qua thất thân điên cuồng. Nhìn đến đầu giường, Y Trát Lạp cúi đầu nước mắt chảy ròng ròng. Chính mình thê thảm đến nữ nhân cũng phải đồng tình sao?

” Y Trát Lạp……” Paul Ruffram tận lực làm như không có việc gì dịu dàng hô.

“A, chủ nhân. Là ta đánh thức ngài sao?” Y Trát Lạp vội vàng lau nước mắt, ánh mắt thân thiết nhìn Paul Ruffram đang cố muốn rời giường.

” Y Trát Lạp, không cần nhìn ta như vậy. Không cần vội.” Paul Ruffram miễn cưỡng nở một nụ cười, đang muốn xuống giường hai chân lại vô lực thiếu chút nữa bổ nhào trên mặt đất.

Y Trát Lạp kinh hô một tiếng, vội vàng tiến lên đỡ Paul Ruffram đến bên giường, kéo một cái gối đầu để ở sau lưng hắn:” Chủ nhân,nô tỳ đi chuẩn bị một chút. Ngài muốn dùng cơm ở trên giường sao.” Paul Ruffram từ nhỏ tập võ luyện kiếm, tuy rằng được sủng ái nhưng cũng không phải là quý tộc suy yếu tay trói gà không chặt, hôm qua thần thái còn rất sáng lạn tại sao hôm nay ngay cả rời giường cũng không được? Y Trát Lạp nhanh xoay người đi hướng cửa phòng, nước mắt của nàng lại khống chế không được.

” Y Trát Lạp, ta có phải rất vô dụng không?” Paul Ruffram sâu kín phun ra một câu.

Y Trát Lạp dừng lại cước bộ, quay đầu lại nhìn Paul Ruffram đang tựa trên gối, ánh mắt nhìn hoa viên ngoài cửa sổ,trong đôi mắt xanh biếc biểu lộ vô tận đau thương.


” Chủ nhân rất rất giỏi. Gia tộc Byleth sẽ rất cảm kích ngài.” Y Trát Lạp châm chước nói.

” Phải không? Cảm kích một nô bộc làm ấm giường sao?” Paul Ruffram từ chối cho ý kiến cười cười, ánh mắt quay về nhìn lại Y Trát Lạp:” Không có việc gì. Ngươi đi làm chuyện của ngươi đi……”

Biết rõ ma vương là vì trả thù phụ thân phản loạn mà tra tấn mình,muốn giẫm đạp lên tôn nghiêm của gia tộc Byleth. Nhưng thân thể của hắn lại khó có thể ức chế khoái cảm. Tưởng tượng đến đây Paul Ruffram liền tự trách không thôi. Không thể làm cho ma vương phát hiện hắn đối hắn ái mộ và tưởng niệm.Vậy sẽ làm cho tôn nghiêm gia tộc như  rác quét ra sân. Paul Ruffram âm thầm hạ quyết định, vô luận như thế nào cũng không thể ở trước mặt hắn rên rỉ đòi hỏi.

Vài tuần lễ trôi qua, kể từ khi Paul Ruffram vào cung, ma vương vốn thần thanh khí sảng bộ dáng toả sáng giờ đã biến thành thường xuyên nhíu mày suy nghĩ sâu xa. Tuấn Đạt cẩn thận nắm lấy sắc mặt của ma vương, tuy rằng từ nhỏ nhìn ma vương lớn lên, nhưng mà hắn âm tình bất định cho nên rất khó nắm lấy.

Không biết ma vương có phải đã ngán Paul Ruffram rồi không.” Bệ hạ, có cần hạ thần đi chọn vài ngươi vừa ý để làm bạn giường của ngài?” Tuấn Đạt cố lấy dũng khí, cẩn thận hỏi.

” Không cần nhiều chuyện!” Ma vương trừng mắt liếc Tuấn Đạt một cái, sợ tới mức cúi đầu lui ra.

Thân thể non nớt của Paul Ruffram làm người ta mất hồn, mỗi đêm luôn làm cho hắn muốn ngừng mà không được, lần nào cũng làm cho thân thể yếu ớt kia ngất đi mới bằng lòng buông tay. Mặc dù là ở dưới thân hắn không ngừng cao trào nhưng Paul Ruffram cũng thủy chung không phát ra một tiếng.Vốn muốn dạy hắn nhiều hơn để hắn ham muốn. Không nghĩ tới đứa nhỏ quật cường kia lại khiêu chiến quyền uy của mình, thân thể đã sớm bị mình nuốt vào bụng,tâm lại thủy chung không thuận theo.

Đẩy cửa phòng ra chỉ thấy Paul Ruffram dựa cửa sổ tay đang cầm một quyển sách, ánh mắt cũng không đặt trên sách mà luôn xuất thần nhìn hoa viên dưới lầu.

“Rất thích hoa hồng này sao?” Thanh âm ma vương vang lên dọa Paul Ruffram nhảy dựng. Khuôn mặt vối tươi cười lập tức trở nên phòng bị.

Ma vương đi đến bên cửa sổ,chỉ vẫy tay một cái, tiếng gió vang lên, mấy đóa hoa hồng đột ngột từ mặt đất mọc lên, đảo mắt liền ở trong tay ma vương. Chỉ thấy hắn đem đóa hoa cắm ở bình hoa đầu giường,ám chỉ nói:” Hoa hồng tuy đẹp, đáng tiếc là có gai.”


Hắn quay đầu lại, nâng  cằm Paul Ruffram lên:” Paul Ruffram, ngươi nói có phải hay không?”

” Bị đâm thì làm sao chứ? Bệ hạ ma lực khôn cùng, còn không phải nhổ tận gốc hắn sao?” Paul Ruffram chải tóc nhìn chằm chằm sàn nhà nói.

” Nói thật hay. Ta hôm nay sẽ nghe tiếng rên rĩ mê người của Paul Ruffram một chút, ngươi nói ta làm được không?” Khóe miệng ma vương lộ nụ cười giảo hoạt.

Paul Ruffram cũng không trả lời, chẳng qua tự cởi nút áo của mình, chỉ chốc lát toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, con mắt trong suốt dường như khiêu khích nhìn ma vương.

” Hừ. Chưa từng có người dám không nhìn ta như vậy. Ruffram,ta hôm nay cho ngươi nếm thử thủ đoạn của ma vương.” Ma vương giật rèm cửa sổ xuống,lấy tấm vải đó cột chặt hai tay của Paul Ruffram ở đầu giường.

Paul Ruffram nhắm mắt lại để mặc hắn đùa nghịch.

” Ruffram, bộ lông của ngươi thật sự là xinh đẹp.” Ma vương nhẹ nhàng phủ lên bộ long hơi có vẻ thưa thớt chưa hoàn toàn trưởng thành giữa hai chân hắn,” Chẳng qua ta muốn nhìn xem chung quanh tiểu *** đãng của ngươi trơn bóng ra sao, nhất định càng mê người.” Dứt lời hắn liền dùng sức nắm một ít, xé ra.

” A ~” Đau nhức thình lình từ dưới thân thể truyền đến, Paul Ruffram không hề phòng bị phát ra một tiếng khóc thét.

” Không tệ nha. Rất êm tai.”Bàn tay của ma vương bao trùm lên đám lông thưa thớt kia,” Tiểu tử kia, rất đau sao? Chỉ cần ngươi cầu xin tha thứ, ta liền không làm khó dễ ngươi.”

Paul Ruffram thở hổn hển, một trận trầm mặc.


“Hừm,tốt. Trò hay còn chưa có bắt đầu nha. Để xem ngươi có thể chịu đựng được bao lâu.” Ma vương nắm lên một nhím khác, lại xé ra.

“A ~ a ~~” Paul Ruffram cố hết sức muốn đè nén thanh âm chính mình, lại bất đắc dĩ thật sự khó nhịn đau đớn, yết hầu nghẹn ngào phát ra tiếng rên rỉ, nghe càng thêm gợi cảm mê người.

Ma vương khuấy động phân thân, nhìn nó rất nhanh lớn ra đứng thẳng trong tay mình, rồi lại bỗng nhiên giật lông mao chung quanh nó,làm cho nó bởi vì đau đớn mà héo rút. Vừa lòng nghe Paul Ruffram dồn dập thở dốc, bởi vì đau đớn mà cắn răng rên rỉ. Như thế lặp lại vài lần, hạ thân Paul Ruffram liền trơn một mảnh, chỉ còn phân thân đáng thương cô đơn đứng thẳng ở bên trong.

“Thật đẹp…… Nó rất đáng yêu.” Đầu ngón tay ma vương khéo léo đùa ngịch đầu phấn hồng, nhìn vật nhỏ mẫn cảm kia thốt nhiên đứng thẳng,từ miệng chảy ra chất lỏng trong suốt,hắn cúi người dùng miệng mút mạnh vào.

Paul Ruffram một trận run rẩy, hạ thể sắp phun trào ra, bỗng nhiên lại bị ma vương dùng một dây da *** tế cột vào phần gốc. Không cách nào tự  mình giải thoát. Một trận khó nhịn rên rỉ theo yết hầu phát ra.

” Khó chịu sao?” Ma vương hoài nghi dùng miệng đảo quanh, nhìn vật nhỏ đáng thương kia không ngừng chảy ra nước mắt trong suốt,” Cao trào không thể xuất *** rất là khó chịu. Nhất là thân thể mẫn cảm *** đãng như ngươi.” Hắn cúi người vươn đầu lưỡi liếm Paul Ruffram.

Liếm vào lỗ tai,t tay không ngừng tra tấn đầu phân thân:” Bảo bối, cầu ta.Ta liền cho ngươi khoái hoạt.”

Vào cung cho tới bây giờ  Paul Ruffram chưa từng chịu qua khiêu khích giống như vậy, chỉ thấy ánh mắt hắn mê ly, hai tay cột vào đầu giường liều mạng giãy dụa, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ và khóc nức nở, nhưng không chịu lên tiếng cầu xin tha thứ.

” Tiểu yêu ***, ngươi kêu thật là dễ nghe, làm cho ta nhịn không được muốn ngươi.” Ma vương mở ra tiểu huyệt phấn hồng, nhìn cửa động trải qua mấy tuần dạy dỗ, đã  rất ăn ý hợp lại, đưa một ngón tay vào liền bị nó thật chặt mút lại.

” Nhìn đi, miệng ngươi phía dưới cắn ta thật chặt a.” Ma vương đưa hai ngón tay vào, tại điểm mẫn cảm kia không ngừng giày xép. Thắt lưng Paul Ruffram lần lượt cong lên, phát ra tiếng rên rỉ càng thêm uyển chuyển thê lương.


” Tiểu phân thân của ngươi run rẩy thật là lợi hại. Lại cao trào sao?” Ma vương cởi quần áo chính mình xuống, cầm mắt cá chân của Paul Ruffram, đem phân thân sớm kiêu ngạo đâm vào trong cơ thể Paul Ruffram. Thật sâu đâm vào.

“A ~ a ~~” Hai tay của Paul Ruffram đã sớm bị vải siết xuất ra vết máu, nhưng một chút cảm giác đau đớn cũng không có. Hạ thể không ngừng cao trào, làm cho thân thể trắng mịn của hắn hắn ửng đỏ, giống như con tôm luộc giãy dụa ở trên giường.

Cảm giác tiểu huyệt của Paul Ruffram bởi vì cao trào mà co rút nhanh, ma vương cũng theo bùng nổ ở trong cơ thể Paul Ruffram. Theo huyệt khẩu chặt chẽ rút ra, cửa động phấn hồng chảy ra một chút dịch thể màu trắng, chưa đủ cho nên không thể khép kín. Ma vương cắn một cái lên cái mông tuyết trắng:” Tiểu tử tham ăn kia.”