Tôi cho rằng tôi đang dỗ cậu.
Khi quay về gaming house thì bác sĩ của đội đã tới rồi.
Anh ấy đo lượng đường trong máu cho Giản Nhung, xấp xỉ mức trung bình.
“Tốt hơn rồi.” Bác sĩ đội thu máy đo đường huyết, hỏi: “Hiện tượng này từng xảy ra trước đây chưa?”
Giản Nhung lắc đầu. Nếu trước đây từng bị thì cậu không thể nào lại để bản thân tái phạm lần nữa.
“Vậy sau này chú ý nhiều hơn.” Bác sĩ đội suy nghĩ: “Nhưng mà hạ đường huyết rất hiếm khi có tình trạng nôn, hoặc là đang lúc thi đấu, áp lực của cậu quá lớn. Nếu như dạ dày vẫn còn khó chịu thì phải đến bệnh viện kiểm tra.”
Giản Nhung gật đầu: “Vâng.”
“Bây giờ cậu có cảm thấy khó chịu hay không?” Anh Đinh nhìn cậu nắm gì đó trong tay: “Cậu còn muốn cầm cái túi này đến khi nào, đặt trên bàn không được à?”
“Tốt hơn rồi.” Giản Nhung cột cái túi nhựa đen lại, mở ba lô thiết bị ngoại vi bỏ vào.
Lộ Bá Nguyên nhìn về phía bác sĩ: “Bệnh này có cách điều trị gì không?”
“Chủ yếu vẫn là cách sinh hoạt. Ăn đúng giờ, về thực đơn cũng phải cân bằng dinh dưỡng, lát nữa tôi nói với thím trong gaming house của các cậu một tiếng.” Bác sĩ đội dừng lại: “Sau này khi đi ra đường nhớ mang theo kẹo hay bánh quy theo.”
“Được.” Lộ Bá Nguyên gật đầu: “Đêm nay phiền anh đến một chuyến rồi.”
“Không phiền, đúng lúc tôi đến khám tay của cậu.” Bác sĩ đội hạ mắt xuống nhìn: “Mấy ngày nay chác huấn luyện đã vượt quá thời gian rồi nhỉ? Tôi đã nói với cậu là tay của cậu…”
Cảm giác được ánh mắt của Giản Nhung đang lia qua, Lộ Bá Nguyên cắt ngang lời anh ta: “Lát nữa hẵng nói.”
Trạng thái đội viên không tốt, anh Đinh quyết định ngày mai tỉnh dậy rồi mới tổng kết.
Ăn cơm tối xong, Giản Nhung cảm thấy buồn ngủ.
Cậu vừa lên lầu, Tiểu Bạch liền thở phào: “Sắc mặt của Giản Nhung hình như đỡ hơn rồi? Ở hậu trường nhìn mặt nó trắng bệch, cứ như sắp ngất tới nơi rồi.”
Viên Khiêm gật đầu nói: “Lúc ở trên xe trở về sắc mặt của nó cũng không tốt mấy. Haizz, còn gầy nhom nữa.”
“Lúc đó cậu ấy đang xem live stream.” Pine thản nhiên nói: “Em có nghe tiếng của bình luận viên.”
“Xem live stream…” Tiểu Bạch nhăn mặt: “Năng lực chịu áp lúc của nó mạnh thật, em dùng ngón chân cũng biết mưa đạn live stream hôm nay king khủng thế nào. Trách không được lúc ăn cơm lại không nói tiếng nào.”
Lộ Bá Nguyên không lên tiếng. Anh nhét điện thoại vào túi quần rồi một mình đi tới gian trà nước.
Khi Giản Nhung tắm xong thì phát hiện điện thoại có vài tin nhắn trên Wechat.
【Qian: Tiểu Nhung, thích uống canh không? Chị dâu của cậu mói muốn hầm canh cho cậu, đừng nhìn bình thường cô ấy tuỳ hứng, chứ cô ấy hầm canh thơm lắm (cũng không có ý nói thím hầm canh không thơm nha)】
【Pine: [Chia sẻ liên kết – Người bệnh hạ đường huyết nên chú ý những gì?]】
【Tiểu Bạch: Trong hộc tủ ngăn cuối của bàn máy tính tui có rất nhiều chocolate, nếu như sau này ông huấn luyện mà thấy khó chịu thì cứ lấy ăn. 】
Giản Nhung cũng chẳng còn chút sức lực. Cậu ngồi xuống ở đầu giường, xem đi xem lại mấy tin nhắn mấy lần, mở hộp thoại mà không biết nên trả lời thế nào.
Đã từ lâu rồi cậu chưa nhận được những tin nhắn như thế này. Cậu thêm rất nhiều người trong Wechat, streamer, quản lý kênh, quản trị viên hệ thống, nhận được hầu hết đều là tin nhắn về kênh live stream, thỉnh thoảng vào ngày Lễ ngày Tết nhận được tin nhắn chúc mừng mà không cần phải trả lời lại.
Giản Nhung gõ chữ “Được”, một lát sau, gõ thêm “Cảm ơn”.
Tin nhắn vừa mới gửi đi chưa được hai phút thì tiếng gõ cửa vang lên.
Lộ Bá Nguyên một tay cầm túi, một tay cầm ly, nói: “Uống cái này rồi ngủ tiếp.”
Giản Nhung nhận lấy, ngửi được mùi hương mật ong thoang thoảng: “…Cảm ơn.”
Bầu không khí chìm vào im lặng hai giây.
Lộ Bá Nguyên nói rất khẽ: “Có thể vào không?”
Giản Nhung lập tức mở lớn cánh cửa.
Giản Nhung mới tắm xong, hương sữa tắm quen thuộc trong phòng, Lộ Bá Nguyên đã từng thao thức ngửi nó cả đêm.
Anh không đi vào bên trong, chỉ ôm tay dựa vào tường: “Trận đấu hôm nay…”
Giản Nhung tiếp lời rất nhanh: “Lỗi của tui rất lớn.”
Lộ Bá Nguyên nhướn mày: “Cậu cảm thấy, lỗi của cậu là gì?”
“Năng lực chi viện quá yếu, phối hợp không tốt, giao tranh tổng không nhìn đồng đội.” Giản Nhung cúi đầu: “…Không ăn sáng, bị bệnh, không thể đánh được ván thứ ba.”
Lộ Bá Nguyên gật đầu: “Còn nữa.”
Giản Nhung suy nghĩ một chút: “Giai đoạn đầu trận không giúp đường trên, giữa trận đẩy đường, tui hẳn là nên đi cùng với anh.”
Lộ Bá Nguyên không lên tiếng, ý bảo cậu tiếp tục.
“Còn nữa…” Trạng thái hôm nay của Giản Nhung không tốt, có rất nhiều chi tiết trong trấn đấu mà cậu chỉ nhớ mơ hồ: “Tui suy nghĩ chút.”
Lộ Bá Nguyên nhắc nhở một cách thản nhiên: “Chuyện ngoài trận đấu.”
Giản Nhung nháy mắt sáng tỏ: “…Tui không nên chửi Đậu Hũ gà.”
Lộ Bá Nguyên: “.”
“Cũng không nên chửi hắn ngu ngốc.”
“Lại càng không nên chế giễu hắn thua liên tiếp chín trận.”
“Không liên quan đến hắn.” Lộ Bá Nguyên hờ hững cắt ngang, hạ mắt xuống nhìn cậu: “Cơ thể khó chịu, vì sao không nói.”
Giản Nhung hơi ngẩn ra: “Tui nôn xong là tốt rồi, sẽ không ảnh hưởng đến thao tác.”
“Không liên quan đến thi đấu.” Lộ Bá Nguyên im lặng hai giây rồi nói: “Chiến đội ký với cậu, cũng không phải để cậu bán mạng.”
Giản Nhung nhấp môi: “…Lỗi của tui.”
Lộ Bá Nguyên im lặng nhìn cậu một lát.
“Hôm nay lỗi của cậu rất nhiều.”
Giản Nhung nhắm mắt lại, lòng trầm xuống, chợt nghe thấy Lộ Bá Nguyên nói tiếp: “Nhưng là người mới cho nên sẽ phạm lỗi, không tính là lỗi lớn.”
Giản Nhung bỗng ngước mắt lên.
Sự bình tĩnh ánh lên đáy mắt của Lộ Bá Nguyên: “Thực lực cá nhân của cậu rất mạnh, cho nên thích đơn thương độc mã, mong muốn thể hiện thao tác đặc sắc trong trận đấu, cũng như những người mới ra mắt… Suy nghĩ này rất bình thường.”
“Nếu như LSPL nơi tập hợp những người mới, cậu có thể là quán quân đã được xác định trước, còn có thể nhận được lời mời chuyển đến câu lạc bộ lớn…”
“Nhưng khởi điểm của cậu rất cao, đối mặt với những đội rất thuần thục. Họ có thể không đánh lại cậu khi 1vs , nhưng họ biết làm thế nào hạn chế cậu, áp chế cậu. Chuyên gia phân tích của họ thường đặc biệt nguyên cứu dữ liệu của cậu, họ có thể hiểu rõ nhược điểm của cậu còn hơn cả cậu —— cho nên tôi cho rằng, cậu không quen với lối chơi như vậy cũng rất bình thường.”
Có thể giọng nói của Lộ Bá Nguyên mang vẻ an ủi. Hoặc có lẽ cậu mở live stream quá lâu, hễ phạm phải một chút sai lầm sẽ nhận được đãi ngộ toàn bộ bình luận đều là chửi mắng.
Tóm lại lúc này, Giản Nhung hơi lên men trong lòng.
Cậu nói: “…Nhưng tui đã đánh mấy tháng huấn luyện thi đấu rồi.”
“Đúng.” Lộ Bá Nguyên hạ giọng nói về bình thường: “Twisted Fate, Orianna, Galio, những tướng này cậu đều đã luyện. Cậu rất cố gắng, chỉ là còn chưa đủ. Savior am hiểu chi viện và combat 5v , thời cơ lúc nào nên làm gì, cậu ấy hiểu rõ hơn cậu, nếu như cậu luyện mới có mấy tháng mà có thể vượt qua nhịp đấu của cậu ấy… vậy thì thật xin lỗi cậu ấy không xứng với cái giá tám triệu một mùa.”
Giản Nhung hạ mắt, lại nhớ tới sự thật bản thân chỉ là Mid một triệu tư tệ mà thôi.
“Có điều thi đấu vòng bảng chính là cơ hội điều chỉnh một đội ngũ, cậu còn có rất nhiều thời gian luyện tập.” Lộ Bá Nguyên nhướn mày: “Tiền đề là, cơ thể của cậu có thể chống đỡ được.”
“Tui biết,” Giản Nhung gật đầu: “Tui sẽ ăn uống đúng giờ.”
Lộ Bá Nguyên vốn gật đầu, vài giây sau anh bỗng quay lại nở nụ cười.
Giản Nhung vô thức hỏi: “Cười gì vậy?”
Lộ Bá Nguyên nói: “Không.”
Chỉ là cảm thấy một người với gương mặt cả ngày khó chịu hết khịa này đến khịa kia nói “Tôi sẽ ăn uống đúng giờ ” hơi đáng yêu.
Lộ Bá Nguyên hỏi: “Đỡ chưa?”
“Ừm, đỡ rồi.” Giản Nhung ngưng lại một chút, đột nhiên hỏi: “Anh… trước đây anh cũng khuyên giải họ như vậy sao?”
Giản Nhung không có ý khác, cậu chỉ cảm thấy Lộ Bá Nguyên nói rất hữu hiệu. Trong ngắn ngủi mười phút, toàn thân cậu như được hồi sinh.
Lộ Bá Nguyên ngây ra hai giây.
Anh suy nghĩ về từ “khuyên giải”, sau đó hỏi: “Cậu nghĩ là tôi khuyên giải cậu sao?”
Giản Nhung ngây ra: “A.”
Lộ Bá Nguyên mỉm cười: “Tôi cho rằng tôi đang dỗ cậu.”
“Dỗ” một từ lạ lùng đột nhiên xông lên não của Giản Nhung.
Cậu không biết vì sao cậu lại đặt hết chú ý của mình vào từ này, như cứ loanh quanh trong đầu suýt không nhận ra từ này.
Vào một khoảng khắc bất chợt, tựa như bong bóng sôi sùng sục trong nước sôi, hơi nóng cuồn cuộn mãnh liệt xông tới tất cả tế bào toàn thân.
Dưới ngọn đèn mờ mờ, ánh mắt của Lộ Bá Nguyên rất ôn nhu. Giản Nhung mím môi, ɭϊếʍƈ môi, hé miệng, nhưng không thốt được lời nào.
Cuối cùng, Lộ Bá Nguyên xoay tay mở cánh cửa phía sau mình, nói: “Nghỉ ngơi đi.”
–
Giản Nhung ngủ rất ngon, từ khi vào đội đến nay hiếm khi có một giấc ngủ không mộng mị.
Có thể vì ngủ sớm, hôm sau cậu dậy khi chưa còn tới chín giờ.
Tối hôm qua khi ngủ không kéo kỹ rèm, ánh nắng buổi sáng chiếu rọi vào màn mắt của Giản Nhung, ấm áp thoải mái. Cậu nhắm mắt lại hưởng thụ hồi lâu mới theo thói quen cầm điện thoại ——
【Giới E-sport thật loạn: Sự kiện phía sau TTC—— sau khi trận đấu kết thúc Road đen mặt biến mất, hư hư thực thực bất mãn với tân Mid. 】
【Giới E-sport thật loạn: TTC mạo hiểm đưa người mới không hề có kinh nghiệm ra sân cuối cùng là đúng hay sai? Click để xem huấn luyện viên giải nghệ nào đó phân tích thấu triệt. 】
Blogger phao tin này không ngủ hay sao vậy, cả đêm đăng mấy bài viết thiểu năng như vậy?
Giản Nhung đóng lại chẳng thèm xem nội dung, vén chăn xuống giường.
Gaming house im ắng, thím giúp việc chín giờ mới tới. Giản Nhung rót ly sữa bò rồi ngồi xuống bàn máy tính, vừa ngáp vừa mở live stream.
Lượng người vào kênh live stream vào sáng sớm ít hơn ban đêm, mới phát sóng được vài phút, bình luận trên màn hình cũng không nhiều lắm.
【Mới thua trận đã live, muốn nghe chửi hả?】
【Thời gian live stream của mày sao càng ngày càng biến hoá kỳ dị vậy? Hôm nay không phải là ngày nghỉ sao?】
【Ngày nghỉ của đội nào mà thật sự nghỉ ngơi hả?】
【Giờ này rất tốt, cha mới ngủ dậy, đúng lúc chửi hai câu nâng cao tinh thần. 】
【Anti-Fans còn ba phút nữa tới chiến trường, trước tiên cha phải đánh Thái Cực quyền cho nóng người đã. 】
Rất nhiều tuyển thủ sẽ lựa chọn phát sóng sau khi mới thua trận, bởi vì trước khi đội thua trận tiếp theo xuất hiện, lực chú ý của Anti-fan vẫn còn đặt trên người bạn.
Nhìn thấy Giản Nhung phát sóng, mấy cha mới nói kháy với vẻ mặt buồn lo trong khi đương sự xé một gói bánh quy ra ăn, sau đó vắt chân mở live stream phát lại của hôm qua.
“Gửi dấu hỏi làm gì vậy?” Giản Nhung nói với giọng lười biếng: “Quy tắc cũ, tổng kết cái đã.”
【Quy tắc cũ gì?】
【Trước đây Ngu Ngốc đánh leo rank không tốt sẽ xem lại video phát lại rồi tổng kết, sau này có lẽ vì nhân khí cao rồi, cảm thấy tổng kết sẽ tụt Fans, Ngu Ngốc không còn làm cái đó nữa. 】
【Quan trọng không phải là vấn đề ở trận đấu, là vấn đề tố chất cá nhân tuyển thủ, lần đầu tiên tao nhìn thấy một tuyển thủ hạ đường huyết không thể lên sân. 】
【Cút khỏi TTC đi, TTC không nhận nổi đức Phật như mày, đừng mang tai hoạ đến chiến đội của tao OK?】
【Chiến đội khác cũng đừng đến, kiến nghị mày trực tiếp giải nghệ trở về nghiệp streamer của mày đi, dù sao đi nữa cũng không yêu cầu tố chất nhân viên, đừng hại người. 】
【Ha ha ha ha ha ha chiến đội của mày? Động cái là tự cho mình cái quyền thay mặt cho chiến đội nào đó? Mày nghĩ mày là ai? Mấy tên hater ngu đần mặt bự. 】
“Cũng không phải nghĩ tổng kết thì tụt Fans đâu, là cha mày mạnh lên rồi.” Giản Nhung liếc mưa đạn: “Ừa hạ đường huyết, tui phạm phải chuyện ngu ngốc, không ăn sáng, điểm ấy mấy người cứ chửi thoái mái, quản lý kênh không cần khoá đâu… Tạm thời chưa có ý định giải nghệ, cũng không định chuyển chỗ, cho nên mấy người dù có khó chịu đến thế nào cũng sẽ phải xem tui đánh đến hết Mùa Xuân, không phục thì cứ tự mình lên sân đến Gank tui.”
【Một Mid mà không gánh được thì có ích lợi ít, thủ ở tháp phòng ngự đường giữa hả?】
Giản Nhung tua nhanh live stream phát lại, kéo tới trước một giây khi trận đấu bắt đầu: “Đúng, không gánh được là lỗi của tui. Lần sau nhất định được.”
Nói xong, Giản Nhung đúng là thật sự chăm chú xem trận đấu.
Định hướng này khiến cho Anti-Fans ngỡ ngàng hai giây, sau đó bắt đầu tăng hoả lực với ý định dắt mũi khán giá qua đường——
【Wave này có rõ ràng có thể băng trụ, cũng Tốc Biến tiến vào, rõ là gà. 】
【Không chơi thích khách thì không giết người hả】
Giản Nhung không lên tiếng, cậu biết wave này bản thân không có lỗi, Savior vẫn còn Thanh Tẩy, Tốc Biến và chiêu cuối, chỉ chờ bản thân cậu băng trụ mà thôi.
Đám Antifan vẫn tiếp tục ra sức, qua vài phút lại phát hiện hướng đi trên mưa đạn không đúng.
Trên mưa đạn những người khác đúng là cũng chửi Soft theo bọn họ.
Nhưng cách chửi người… đều là những kẻ mang biểu tượng fan cứng trên kênh live stream.
【Ngu Ngốc, tối hôm qua mấy cha bọn tao đã lướt trên Tieba giúp mày rồi, mày xem từ phút thứ tám đi. 】
【Savior cũng đã đến trước mặt của Pine rồi, mịa mày vẫn còn ở đường giữa ăn lính, tao mà là Pine thì chắc chắn treo máy ở Bệ Đá Cổ “tương tác” với mày rồi. 】
【Ông hoặc là phải cản Savior trước khi đi gank, không thì cứ dứt khoát đẩy tháp đường giữa sớm hơn, ông xem cứ tới tới về về như tên ngu đần, chẳng có việc gì thành. 】
【Gà quá mà, đến mức tui ra đường ngại nói với người ta tui là cha mày. 】
【Gà quá, tối qua cha nằm mơ thấy đều là Syndra của Ngu Ngốc mày chạy ma-ra-tông. 】
【Bình thường ông leo rank làm trẻ mồ côi cũng không sao, đánh thi đấu sao ông còn làm thế được? Khi huấn luyện thi đấu không luyện hả?】
Star TV có thể liên kết đến tài khoản game LOL của bản thân. Có vài Antifan phát hiện không ổn, bấm vào biểu tượng LOL tên những kẻ đang phê bình kia, thành công bị rank chói cho mù mắt.
Kim cương, Cao thủ, thậm chí mịa nó còn có Thánh đấu, rank thấp nhất cũng chỉ có một rank Vàng.
Giản Nhung im lặng xem lại video hai lần, mấy phút này cách đánh của cậu quả thật có hơi mồ côi.
Khi đánh huấn luyện thi đấu Giản Nhung đương nhiên cũng có luyện chi viện, nhưng khi cậu chơi Syndra thì rất ít khi chi viện cho người khác, cũng không như Savior gank nhiều lần khi chơi Aurelion Sol.
Cậu mở điện thoại, ghi lại khoảng thời gian Savior chi viện vào trong sổ ghi chú.
Uống nửa ly sữa bò vào bụng, trên môi Giản Nhung còn dính một vệt trắng.
【Còn giao tranh vào phút hai mươi tám, ông nhìn xem bản thân mình gà thế nào, chỗ đứng tốt như vậy, nhưng chỉ đẩy được hai người bằng cầu của ông. 】
【Quan trọng là không choáng được 98K, cái giá phải trả là một người bị tát chết. Thật gà. 】
【Viên Khiêm gà quá, Soft cũng gà nữa, nhắc mới nhớ hình như hợp đồng của Viên Khiêm sắp đến hạn rồi phải không? Đúng lúc tay trong tay nhanh cút đi. 】
“Đợt đẩy này tui nhớ… đúng là đẩy không tốt.” Giản Nhung vừa ăn một miếng bánh quy, vừa động tay đá kẻ vừa nhắc đến Viên Khiêm: “Tổng kết thì cứ tổng kết, chửi tui thì cứ chửi, nhân cơ hội muốn khuấy đục nước thì cút thật xa đi, cha không quen mấy người.”
Dứt lời, cậu bấm vào nút “play” lần nữa.
Tống kết xong ván đầu, cũng gần một tiếng.
Đám Antifan ban đầu vốn hùng hồn bây giờ trở nên yên tĩnh —— đám Fans này chửi còn lợi hại hơn họ, này thì quậy thế nào được.
Giữa chừng thì thím giúp việc đẩy cửa vào hỏi cậu có cần làm bữa sáng không, Giản Nhung gật đầu: “Cần ạ, làm phiền thím.”
【Ông là heo hả? Ăn hai cái bánh quy rồi còn ăn nữa?】
【Đứa này đang thiếu dinh dưỡng, bé Ngu Ngốc còn phát triển mà. 】
【Mười tám tuổi còn phát triển? Kiếp này nó chỉ cao tới chừng đó thôi, cân nặng thì có thể tăng. 】
Giản Nhung bẻ trứng gà thành hai phần, nhét một miếng vào miệng, nói với giọng ẫm ờ: “Thúi lắm… Tui tối thiểu phải cao một mét tám.”
【Một mét tám trong mơ đó. 】
【Mày nói mà không đỏ mặt luôn hả?】
【Con trai à, cha nghe người ta nói Road giận mày đến đen mặt luôn hả? Thiệt hay giả?】
【Nói chính xác thì là anh ấy tức giận bỏ đi, đánh trong trận đấu cũng không quay lại phòng nghỉ mà đi thẳng luôn ha ha ha. 】
Giản Nhung nhai chậm hơn.
【Cũng không đến mức thế, cả ván đấu không phải tất cả đều là lỗi của con tui đâu. 】
【Yêu cho lắm cắn nhau đau. 】
【Yêu cái đệt, gà thế này chắc trực tiếp chia tay luôn. 】
【Chia tay? Chẳng phải con tui vẫn luôn yêu đơn phương sao? Nói chính xác hơn, là con tui đơn phương thất tình. 】
【Con trai thật thảm, thua trận đấu, mất tình yêu. 】
【Rất tốt mà, như vậy thì nó không cần làm Gay rồi. 】
Nhắc tới Lộ Bá Nguyên, cậu lại nhớ chuyện tối qua.
Từ “dỗ”, là đội trưởng quan tâm đội viên thì có thể dùng sao?
Con trai… cần dỗ con trai sao?
Cảm giác được tai đang dần nóng lên, Giản Nhung vội vàng nuột trứng gà xuống, vừa định cắt ngang tiết đấu của mưa đạn, cửa của phòng huấn luyện bị đẩy ra.
Lộ Bá Nguyên mặc đồ ở nhà đi vào, nhìn bữa sáng trên bàn Giản Nhung, lại nhìn màn hình máy tính.
Giản Nhung không ngờ anh dậy sớm như vậy, ngước mặt lên nhìn anh đầy vẻ sửng sốt.
Hai người còn chưa kịp lên tiếng nói gì thì thím giúp việc bước vào.
Thím muốn giúp Giản Nhung thu dọn chén đũa. Thím biết đám thanh niên này bình thường mệt nhọc, có thể làm được chuyện gì thì không để cho họ làm.
Thấy Lộ Bá Nguyên, thím ngạc nhiên: “Tiểu Lộ, sao dậy sớm thế? Thím quét hành lang làm ồn đến cháu hả?”
“Không ạ.” Lộ Bá Nguyên nói rất thản nhiên: “Sợ cậu ấy không ăn sáng, cháu đặt đồng hồ báo thức để dậy sớm.”
Giản Nhung đang đặt tay trên bàn phím, nét mặt càng sửng sốt hơn.
“Vậy à…” Thím giúp việc yên lòng: “Vậy thím đi làm bữa sáng cho cháu? Muốn ăn gì?”
“Giống cậu ấy được rồi ạ, làm phiền thím.”
Thím giúp việc đi ra, Lộ Bá Nguyên cụp mắt xuống hỏi: “Sao dậy sớm đã mở live stream rồi.”
Giản Nhung ừm một tiếng: “Cày thời gian.”
Phát hiện Lộ Bá Nguyên đang nhìn giao diện video trên màn hình của mình, Giản Nhung giải thích: “Anh Đinh vẫn chưa tới, tui tự tổng kết trước.”
“Tổng kết xong rồi hả?”
“…Ừm.”
Lộ Bá Nguyên gật đầu: “Tôi mở máy, chúng ta đánh đôi vài trận.”
Giản Nhung trả lời ngay: “Được.”
Lộ Bá Nguyên đang định về chỗ của mình, nhìn thấy trên bàn còn sót lại nửa quả trứng, anh vươn tay xoa đầu cậu: “Ăn hết đi.”
Giản Nhung nhét nửa quả trứng còn lại vào miệng.
Nhất thời dấu hỏi lướt qua mưa đạn trong vài giây.
【Blogger phao tin ngu đần bao giờ chết?】
【……Thôi quên đi Gay thì Gay vậy, có thể cùng với Road cũng là mày trèo cao rồi, con trai ạ. 】
【Quan hệ của hai người, những người khác trong đội có biết không?】
【Cái này gọi là đen mặt hả? Cái này gọi là đen mặt hả Mịa nó tiến một bước nữa là live stream trên giường rồi!!】
【Hai phút trước lướt xem được video Road đưa tay vói vào miệng của Ngu Ngốc, thôi cha không nói nữa, chúc 99】
【Cầu hình, chúc 99】
【Chúc 99】
【Chúc 99】
(Happy forever)
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※