Suy nghĩ của cậu có vần đề rồi.
Giản Nhung vừa mới mở máy tính của mình lên thì Viên Khiêm đẩy cửa phòng huấn luyện: “Tiểu Nhung, tập hợp rồi, đi nào.”
Khóe mắt Viên Khiêm lướt qua, người đàn ông bị cận thị duy nhất trong đội híp mắt lại nói: “Éc, đội trưởng thế mà đang xem live stream phát lại của cậu à?”
Bánh xe của chiếc ghế ma sát trên nền nhà vang lên âm thanh khó nghe.
Gió lùa vào từ cửa sổ khiến mái tóc của Giản Nhung tạo hình một cách kỳ quái, lộ ra cái trán sạch sẽ cùng với đôi mắt không mấy vui vẻ.
Giản Nhung đi ngang qua Viên Khiêm, gắng gượng nói: “Không phải tui.”
Trận huấn luyện đêm nay, Giản Nhung không nói lời nào.
Tuy rằng bình thường cậu không nói nhiều lắm, nhưng khi Tiểu Bạch đẩy xong đường dưới chuẩn bị lên đẩy lên đường giữa vô tình ăn mất một xe pháo của Giản Nhung vậy mà không bị chửi, Tiểu Bạch lập tức nghĩ chuyện này không đơn giản.
Khi đánh huấn luyện thi đấu, tất cả mọi người tương đối thả lỏng.
Viên Khiêm về Bệ Đá Cổ mua trang bị, chậm rì rì chạy đến đường giữa: “À đúng rồi, hôm nay chụp ảnh thuận lợi không?”
Giản Nhung đang rình ở rừng của kẻ địch, tâm tư dư thừa đều suy nghĩ đến chuyện khác, không cho rằng Viên Khiêm đang nói với mình nên cậu không trả lời.
Viên Khiêm không phát hiện có gì đó sai sai: “Cầu Cầu ngoài đời thế nào? Lần trước cô ấy thi đấu giải dành cho ngôi sao anh muốn đi ngó chút, kết quả anh Đinh nói phải xem lại trận đấu, không cho ở lại hiện trường…”
Tiểu Bạch hỏi: “Chị dâu biết anh có suy nghĩ này không?”
“Này, ai mà không thích người đẹp chứ, chỉ là nhìn đã mắt thôi, chứ anh không có suy nghĩ gì khác à. Chẳng phải cô ấy thường hay ngắm trai đẹp sao?” Viên Khiêm nói: “Cho nên Cầu Cầu ngoài đời có giống như trên TV không? Vợ anh nói bây giờ ngay cả video cũng có thể chỉnh sửa cắt ghép.”
Lộ Bá Nguyên chuyển góc nhìn trong game, nhìn lướt qua khu vực rừng của kẻ địch, Mid nhà mình không ư hử một chữ.
“Chưa từng nhìn thấy trên TV, người thật cũng được.” Lộ Bá Nguyên nói một cách hờ hững kết thúc đề tài nói chuyên: “Đến giao tranh, tôi mở.”
Vừa dứt lời, thông báo hạ gục đã hiện lên trên game. Giản Nhung đã giết chết AD của kẻ địch ở rừng trong vòng ba giây.
Dựa theo quy tắc cũ trận huấn luyện đánh ba ván mới kết thúc, anh Đinh đi vào phòng huấn luyện, nhìn đồng hồ: “Cực rồi. Vốn nghĩ chủ nhật ngày nghỉ sẽ không hẹn đánh huấn luyện cho mấy đứa, nhưng đội này đột xuất hẹn với anh, hơn nữa trước kia chưa từng đánh qua, anh cảm thấy cũng tốt cho mấy đứa. Anh dặn người mua bữa ăn khuya rồi, chắc sắp tới rồi, ăn xong phải đi nghỉ ngơi đấy.”
Pine nhìn tin nhắn bằng tiếng Anh được gửi trong khung chat: “Đội nào đây ạ?”
Anh Đinh nói: “Đội xếp hạng Elo thứ ba giải thi đấu Mùa Xuân năm nay khu vực Âu Mỹ, cũng là chiến đội mới, thế lực rất mạnh, đoán chừng đêm nay chưa đánh hết lực với chúng ta.”
“Cho nên em không thích đánh huấn luyện với đội khu vực khác.” Viên Khiêm dựa vào ghế: “Đánh huấn luyện với đội trong LPL nhiều lắm chỉ xem như diễn kịch, còn đánh huấn luyện với những khu vực khác… đm hoàn toàn là đùa giỡn người chơi, xem video phát lại mà nói là trận rank Bạch Kim còn có người tin.”
Lộ Bá Nguyên tắt game: “Bình thường.”
Chiến đội cùng khu vực thi đấu còn có suy nghĩ cùng nhau tiến bộ, khu vực thi đấu khác… Ai lại muốn luyện binh chiến đội của nước khác chứ?
Theo anh biết, có một vài chiến đội LPL đánh trận huấn luyện cùng với khu vực khác cũng chỉ qua quýt có lệ.
“Lúc này tui cũng phải khen ngợi chiến đội Cá Mực, tuy rằng tuyển thủ có chút bại não, nhưng dù sao người ta thành thật.” Tiểu Bạch đưa mắt nhìn khung chat: “Giản Nhung, bọn họ đều gửi lời khen ông nè, sau này nếu như đụng nhau trên sàn đấu, ông sẽ bị nhắm đế đến chết…”
“Không sao cả, tui cũng chỉ đánh tùy tiện.” Giản Nhung tháo bàn phím: “Họ có thể vào giải đấu Thế Giới được thì lúc đó hãy nói tiếp.”
Về đến phòng huấn luyện, tất cả mọi người đều thấy giao diện live stream được mở trên màn hình máy tình của Lộ Bá Nguyên.
Lộ Bá Nguyên xem live stream hay xem trận đấu đều không thích đeo tai nghe, cũng không mở loa. Anh sẽ mở âm lượng tai nghe đến mức lớn nhất, như vậy ngồi ở vị trí máy tính cũng có thể nghe được âm thanh.
Streamer nam này mở card âm thanh khiến cho giọng nói rất nặng nghe phát ngấy, nhưng lại thốt ra những lời: “Quản phòng nhìn thấy hater trực tiếp block hay đá đi, trò hề ngu ngốc gì chứ, đều trách cha mày không đá mày vào tường mấy chục năm trước, mới có ngày hôm nay mày ló đầu ra khiến ông đây buồn nôn.”
Lộ Bá Nguyên và anh Đinh vẫn đi cuối như cũ, lúc này còn chưa vào phòng huấn luyện, mấy lời này chỉ bị mấy người vào trước nghe thấy.
Giản Nhung cau mày ngồi vào vị trí máy tính của mình, không vội vàng đeo tai phone vào.
“Người này còn đang live à… Lúc trước anh còn tưởng đây là live stream phát lại của Giản Nhung.” Viên Khiêm buột miệng: “Đội trưởng đang xem streamer nào vậy? Quần áo y chang với Giản Nhung.”
Pine kéo ghế: “Mồm thật dơ.”
Tiểu Bạch nhìn thấy Giản Nhung không có phản ứng, lập tức gật đầu: “Đúng vậy! Đâu chỉ quần áo giống đâu, ngay cả kiểu tóc cái nơ cũng cùng kiểu với Giản Nhung.”
Nói xong, cậu vỗ vỗ vai của Giản Nhung: “Đương nhiên, gã mặc váy không đẹp bằng ông đâu.”
Giản Nhung: “.”
Mịa, ai muốn so mặc váy đẹp hay không với người khác chứ
Khi anh Đinh đẩy cửa vào đúng lúc nghe được hai lượt mắng chửi của streamer.
——“Master Yi này lúc đẻ ra có não không vậy hả? Có vấn đề trí não mà bày đặt chơi game? Mày đêm nay mịa chết chắc rồi.”
“Tấu hề gì vậy?” Anh Đinh cau mày: “Ai đang xem live stream?”
“Em.” Lộ Bá Nguyên ở phía sau cất điện thoại đi, đi tới máy tính tắt live stream.
Khi anh vào kênh live stream thì streamer này không có trước máy tính, anh Đinh lại tìm anh đột xuất, vì thế anh treo đó đi qua.
“Streamer này mắng chửi dơ bẩn vậy mà không bị cấm à?” Anh Đinh sực nhớ, vội hỏi: “Cậu không mở tài khoản chính đấy chứ?”
Lộ Bá Nguyên trả lời: “Không có.”
“Vậy là được.” Anh Đinh thờ phào, nói: “Đêm nay nghỉ ngơi cho tốt, mấy ngày sau đừng có bịa lý do để ra ngoài, không ký đâu, gắng mà tập luyện cho anh. Thứ bảy đánh với PUD, chúng ta kìm kích động, ráng thắng đấy.”
“Tuy rằng chỉ là trận đấu vòng bảng, nhưng mấy đứa cũng biết, khán giả thích mấy đứa đấu với PUD, lúc này mới là vòng đầu, diễn đàn Tieba cũng đã lên bài chúng ta với PUD rồi… Nói chung mọi người cố gắng phát huy cho tốt, cố gắng lấy thành tích toàn thắng tiến vào vòng Playoff.”
Sau khi anh Đinh đi thì gửi lịch sắp xếp huấn luyện hai ngày tới lên nhóm chat Wechat.
“Ngày, ngoại trừ ăn ngủ, còn lại tất cả đều là huấn luyện thi đấu.” Tiểu Bạch hít một hơi thật sâu.
“Trong thời gian này đừng nhớ nhung đồ ăn khuya của chị dâu mấy đứa nữa, anh bảo cô ấy đừng tặng, không rảnh ăn.” Viên Khiêm đứng lên từ chỗ ngồi: “Anh lên lầu đây. Anh sẽ biến mất khỏi thế giới của cô ấy một tuần, anh phải gọi điện thoại dỗ ngọt cô ấy trước đã.”
Viên Khiêm rời khỏi phòng không bao lâu, Lộ Bá Nguyên xem thông báo cập nhật phiên bản sắp thay đổi ở server Hàn, sau đó tắt máy tính.
Anh Đinh nói vậy chính là nhắn nhở chính anh, huấn luyện sắp tới rất căng thẳng, bảo anh phải nghĩ đến việc nghỉ ngơi cho đàng hoàng.
Anh cũng không chấp nhất với mấy tiếng đồng hồ leo rank vào buổi tối.
Giản Nhung vừa mới vào một đội leo rank, chợt nghe thấy người phía sau hỏi: “Chụp ảnh cả ngày, không mệt hả?”
“Không mệt.” Giản Nhung dừng lại, lấy cớ che giấu: “Vừa mới nói cứng với PUD, cuối tuần không muốn thua… Tui muốn luyện nữa.”
Lộ Bá Nguyên nhìn đồng hồ: “Nghỉ trước hai giờ.”
Không phải giọng điệu thương lượng.
Giản Nhung mím môi, lên tiếng đáp ứng.
Sau khi Lộ Bá Nguyên rời đi, Tiểu Bạch lẩm bẩm với giọng thắc mắc: “Tui còn ở đây nỗ lực nè, sao không thấy anh tui hối tui nghỉ sớm?”
P cưng nói: “Ông chơi Senna mà còn trượt chiêu cuối, ông còn muốn đi ngủ hả?”
“Đệt, hôm nay tui chỉ trượt một lần thôi, ông ghim ghê quá”
Giản Nhung không có tâm tư nghe bọn họ nói tám nhảm.
Lộ Bá Nguyên chân trước vừa đi, cậu chân sau mở kênh live stream.
Streamer tóc xanh lam kia đã tắt phát sóng rồi.
Thật công dã tràng, cơn hờn dỗi vô cớ trong lòng Giản Nhung càng lấp đầy.
Cậu xếp hàng đợi sáu phút mà vẫn chưa vào trận, Giản Nhung chống cằm, dứt khoát mở live stream.
【Lại phát sóng giờ cõi âm à?】
【Mới battle với Fans não tàn của PUD trên diễn đàn, thứ bảy này nếu mày để thua PUD, đừng có trở về đây gặp cha đó. 】
【Ngu Ngốc, nghe nói mày với Cầu Cầu hẹn hò rồi hả】
【Xác thật rồi nhé, hôm nay thấy ảnh chụp rồi, hai người còn uống cùng một ly nước. 】
“Nói xàm gì đó.” Giản Nhung cau mày: “Ảnh gì? Gửi tui xem.”
“Tấm này… Tui chỉ cầm cái ly giúp cô ấy thôi, không uống. Mấy người là học sinh tiểu học hả? Loại ảnh chụp này mà cũng tin?”
【Hù chết rồi, tao nói mà rõ ràng mày là Gay, làm sao có thể hẹn hò với con gái chứ!】
【Ngu Ngốc tâm trạng mày hôm nay không vui hả? Sao mà mặt nhăn như trái khổ qua vậy. 】
【Không phải nó vẫn luôn thế à. 】
【Ngu Ngốc mày bị một tên streamer tên là TT bắt chước kìa!!!】
【Tui cũng thấy, hôm nay vẫn treo ở mục đề cử, nhuộm tóc xanh lam mặc đồng phục thủy thủ, kỹ thuật cũng được, hình như trên top 100 ở sever trong nước? Còn bắt chước kiểu chửi… Nhưng tên đần này không học được tinh túy, tui xem hai phút, tên đần kia cứ chửi cha mẹ người khác, còn có một số bộ phận, thật là nhược trí mà. 】
【Tâm bình thường tâm bình thường, nó cũng không phải lần đầu tiên bị bắt chước đâu, có cái gì mà ngạc nhiên chứ?】
【Kẻ bắt chước này cũng rất cố gắng, nhưng cái vẻ ngu ngốc này hoàn toàn là tự nhiên không phải muốn bắt chước là được đâu. 】
Quả thật không phải lần đầu tiên Giản Nhung bị bắt chước.
Thậm chí trước đây có người trực tiếp Copy tên ID game và kênh live stream của cậu, Giản Nhung chẳng tỏ thái độ gì với điều này, còn bảo đám khán giả đừng chửi người ta.
Streamer nhỏ muốn nổi tiếng rất khó, dưới tình huống không ảnh hưởng đến bản thân, Giản Nhung không quan tâm người khác làm thế nào.
Giản Nhung sau cùng cũng phát hiện, cậu phiền muộn không phải vì có người bắt chước bản thân.
Cậu phiền chính là Lộ Bá Nguyên mở kênh live stream của kẻ kia.
Lộ Bá Nguyên hiếm khi xem live stream của người khác, thỉnh thoảng vào kênh live stream của đồng đội cũng chỉ là tặng một cái quà tặng rồi đi ra, thậm chí không nán lại quá năm phút. Ở mặt này, Giản Nhung là đặc biệt.
Cậu thích phần đặc biệt này.
Hơn nữa cậu không muốn chia sẻ một chút xíu nào cho người khác.
Suy nghĩ này… chắc là bình thường nhỉ? Giản Nhung nghĩ, khi cậu còn nhỏ cậu nhìn thấy giáo viên dán bông hồng nhỏ cho cậu rồi lại dán cho bạn khác, cũng khiến cậu không vui.
Giản Nhung hoàn hồn, lướt nhìn mưa đạn: “Chẳng sao cả, tóc xanh lam cũng không phải độc quyền của tui… Im miệng, đồ thủy thủ cũng không phải. Chơi game rồi, ai còn nhắc đến streamer khác quản phòng trực tiếp đá.”
Giản Nhung chơi liên tiếp mấy trận, cũng tương tác tùy hứng với mưa đạn.
【Mới mấy giờ mà phòng huấn luyện của TTC không còn ai hết, cũng thả lỏng quá ha? Rồi thứ bảy lấy gì mà thắng PUD?】
【Mỗi đêm huấn luyện đến ba giờ rưỡi sáng ai mà chịu nổi? Sức khỏe quan trọng. 】
【Nghe nói đội PUD chỉ hẹn đánh trận huấn luyện thi đấu với đội Hàn thôi là tin thật hay giả vậy】
【PUD không phải vốn là đội của Hàn sao? Trong đội có tận ba người Hàn. 】
【Người qua đường, xin hỏi khi nào PUD chuyển sang khu thi đấu LCK?】
“Đánh huấn luyện thi đấu với đội nào đều là lựa chọn của người khác, cũng không phải lấy tiền của mấy người, mấy người quan tâm cái vẹo gì?” Giản Nhung lơ đãng nói: “Tui có nể mặt đến PUD hay không hả… Cái nhìn của tui không quan trọng. Tui chỉ quan tâm đến thắng, không quan tâm đối thủ huấn luyện kiểu gì.”
Đang nói chuyện, Giản Nhung vào một trận mới.
Còn chưa ra khỏi Bệ Đá Cổ, đồng minh bỗng gửi một câu——
【YY-Đậu Hũ:?】
Giản Nhung chửi tục trong đầu, khi cậu chọn Tướng không chú ý đến ID của đồng minh, không thì đã thoát trận từ sớm rồi.
Cậu cử động ngón tay, trực tiếp chặn.
【Chặn chính là chịu thua——By Soft】
【Vì sao chặn hắn? Chửi đi chứ!】
【Tương phùng là duyên, kiến nghị treo máy đánh đôi đi. 】
“Không chửi.” Giản Nhung lời ít ý nhiều: “Không có tiền nộp phạt, trận này coi như tui thua đi.”
Đậu Hũ không phụ sự mong mỏi của mọi người, quả nhiên bắt đầu diễn, chưa tới mười phút đã lên bảng điểm đứng ba lần.
Tâm tình hôm nay của Giản Nhung vốn đã không vui rồi, sau khi cậu bị ba đòn của AD của kẻ địch – đứa mà được Đậu Hũ nuôi mập thây – giết chết, rốt cuộc bản thân không nhịn được dừng lại ở ngay Bệ Đá Cổ nhà mình.
Cậu tắt chặn Đậu Hũ, bắt đầu gõ chữ.
【Ha ha ha ha không phải nói không chửi sao?】
【Suy nghĩ chút đi, mười ngàn tệ không phải là chuyện lớn gì đâu. 】
Giản Nhung vừa mới gõ hai chữ “Ngu đần”, cửa phòng huấn luyện được mở ra.
Lộ Bá Nguyên khoác tùy tiện áo khoác, áo thun bên trong nhăn nhúm, phía dưới là quần ngủ rộng thùng thình, không cột sợi dây phía trước lưng quần lại.
Hai tay của anh đút vào túi, đi tới đằng sau Giản Nhung.
“Đang chửi hả?” Lộ Bá Nguyên đã ngủ một giấc nên giọng nói mang theo vẻ lười nhác.
Giản Nhung: “…”
Cậu ngẩn ra rồi xóa hai chữ đó đi, nói: “Không có, gõ nhầm rồi.”
Giản Nhung ngước nhìn đồng hồ, hai giờ rưỡi.
Không ngờ Lộ Bá Nguyên thật sự đến tóm mình, Giản Nhung muốn tháo tai nghe xuống, giải thích: “Tui quên xem đồng hồ…”
Lộ Bá Nguyên bắt lấy tay của cậu, ngăn cản hành động của cậu lại: “Đánh xong ván này rồi nói tiếp.”
Lộ Bá Nguyên mới từ trong chăn đi ra, lòng bàn tay âm ấm.
Trợ lý mưa đạn bùng nổ——
【Road nó lừa ông đó! Nó không đánh sai đâu, nó chính là muốn chết trùm kéo theo Đậu Hũ đó!!】
【Tình huống gì đây? Sao Road xuất hiện rồi】
【Mid và JG hai người thật thích hẹn hò nửa đêm vậy hả?】
【Nhìn thế nào cũng thấy Road vừa mới tỉnh dậy. 】
【Lại còn đứng bất động phía sau Ngu Ngốc rồi? Tình huống gì…】
【Road ông đang làm gì vậy, cầu giải thích. 】
“Không làm gì cả, kiểm tra phòng.” Lộ Bá Nguyên lên tiếng trả lời mưa đạn một cách thản nhiên: “Mọi người cứ xem live stream của cậu ấy, không cần quan tâm đến tôi.”
Vào lúc này, Lộ Bá Nguyên thật sự không nói gì nữa.
Anh chỉ đứng ở đằng sau Giản Nhung, không lên tiếng, tư thế bất biến. Bọn họ không tiếp xúc, nhưng Giản Nhung lại có thể cảm giác rất rõ ràng được anh, thậm chí có một ảo giác hơi thở của đối phương đã phả vào người cậu.
Gió từ ngoài cửa sổ thổi vào, mùi hương sữa tắm trên người Lộ Bá Nguyên phảng phất trong phòng.
Giản Nhung cố gắng tập trung vào trò chơi.
Một lúc sau, cậu nghe Lộ Bá Nguyên thì thào: “Tai của cậu ấy?”
Giản Nhung phân một xíu sự chút ý của mình nhìn bình luận.
【Đúng đúng đúng, tai của nó dường như có vấn đề gì đó. 】
【Kho tai heo cũng không đỏ thế đâu. 】
【Mấy người nghiêm túc thật sao ha ha ha ha】
Giản Nhung chửi một câu ‘Thúi lắm’ trong lòng, vừa định tắt trợ lý mưa đạn, lỗ tai lại bị ngón tay cong lại nhẹ nhàng phẩy qua một xíu.
Giản Nhung đơ người trong nháy mắt, nhân vật trong game cũng không di chuyển.
“Rất đỏ.” Lộ Bá Nguyên hỏi: “Đeo tai nghe khó chịu hả?”
Giản Nhung hít sâu, vừa lắc đầu vừa mím môi, cậu không cầm cự nổi.
Cậu tựa như được ngâm trong nước có ga, quả tim như muốn nổ tung, thình thịch vang lên bên tai.
Vào giờ khắc này, Giản Nhung biết, lỗ tai của mình không có vấn đề.
Suy nghĩ của cậu có vần đề rồi.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※