Tuần Trăng Mật Sách Trinh Thám

Chương 40

Tôi đi theo Nora cùng đống nhỏ vali kéo tay thông minh xuống thang cuộn và băng qua khu nhận hành lý. Cô nàng trông vẫn rất tuyệt, như mọi khi, dù là nhìn trực diện hay nghiêng từ một phía. Cô ta có một phong thái đi đứng - và một nụ cười tuyệt vời mỗi khi cần đến nó. Thậm chí không một lần ngước nhìn bảng chỉ dẫn. Có thể chắc chắn rằng đấy không phải là chuyến bay đầu tiên đến sân bay Logan.

Cô bước ra ngoài và đột ngột dừng lại - nhìn xung quanh. Phải mất vài phút sau, tôi mới hiểu ra là cô ta đang tìm gì.

Không phải một chiếc taxi và cũng không phải xe đưa đón từ một người bạn. Mà là chuyến xe bus tới Hertz.

Ngay khi cô ta lên xe thì tôi cũng lao bổ tới hàng dài taxi đang chờ.

Taxi!

“Cho tôi đến bãi đỗ xe Hertz”. Tôi gào lên với gáy của gã tài xế.

Gã tài xế quay lại, dáng thủy thủ với khuôn mặt là bản đồ chằng chịt những nếp nhăn. “Cái gì?”.

“Cho tôi đến...”.

“Không, tôi nghe anh rất rõ rồi, anh bạn ạ. Những gì tôi đang nói là, họ có xe bus đưa đón tới đó đấy”.

“Tôi không thích phải chờ đợi”.

“Tôi cũng không”. Gã chỉ tay về phía cửa sổ sau. “Nhìn thấy hàng dài taxi ngay sau tôi không? Tôi đã không ngồi chờ ở đây chỉ vì mức giá ba đôla đâu”.

Tôi nhìn lên và thấy xe bus của Nora đang ngày một xa dần. “Được rồi, cho tôi một con số đi”.

“Ba mươi. Giá cuối đấy”.

“Hai mươi”.

“Hai mươi lăm”.

“Rồi. Lái đi!”.