... Trên thế giới này còn có thể tìm được người vừa vô sỉ vừa không biết xấu hổ hơn Hùng Thần Giai sao?
Đáp án của Tang Vãn Cách dĩ nhiên là không.
Cô bị hắn chặt chẽ đè ở dưới người, thân thể mảnh khảnh không thể động đậy, chỉ có thể dùng đôi mắt to liều mạng nhìn chằm chằm hắn.
Nhưng bạn gấu nhà ta da mặt rất dầy, hắn sẽ để ý cô trừng mắt to mắt nhỏ với hắn à?!
Dĩ nhiên là không rồi!
Hắn cúi đầu ở trên miệng cô hôn rồi lại hôn, hơi thở phái nam nồng đậm trong nháy mắt vây phủ cả người Tang Vãn Cách, làm cô tựa hồ như có một loại ảo giác ── cô chính là người của hắn, cô thuộc về hắn, dù cho là thân thể hay linh hồn cũng thế.
Loại ý nghĩ này vừa khởi lên, cảm giác kháng cự trước đây cũng không còn nữa. Nhất thời Tang Vãn Cách giống như hóa thành một vũng nước, mềm yếu nằm bên dưới Hùng Thần Giai, mắt to mê ly mờ mịt vì tình dục, tròng mắtlong lanh nhìn Hùng Thần Giai nhất thời có cái cảm giác kích động, muốn hét thật to ra.
Bàn tay ý loạn tình mê từ khuôn mặt nhỏ nhắn trợt xuống dừng lại ở cái cổ ngào ngạt hương thơm, sau đó lại giống như con rắn men theo cổ áo chạy vào vạt áo, nắm lấy một bên mềm mại trơn bóng.
Xúc cảm mềm mại này thật khiến người ta phải thở dài, Hùng Thần Giai thiếu chút nữa là ngây ngất đến mất hồn luôn rồi, hắn dùng sức nuốt nước miếng một cái, tròng mắtđen như mực dọc theo ngũ quan xinh đẹp từ từ dời xuống dáng người yểu điệu, dục vọng phía dưới càng lúc càng phát ra nhiều lửa nóng. Hắn biết, trên thế giới này chỉ có một người phụ nữ có thể trêu chọc lên tình dục của hắn, làm cho hắn phải cởi giáp buông khí giới đầu hàng chỉ trong nháy mắt, chấp nhận thất bại một cách thảm hại.
Chính là người phụ nữ này đây, trừ Tang Vãn Cách ra thì không thể nghĩ được người nào nữa.
Môi lưỡi nóng bỏng ôm trọn một mảnh da thịt trơn mịn, đầu lưỡi nóng bỏng liếm láp khắp cơ thể non mềm lưu lại những vệt nước miếng trong suốt. Mặc dù không thấy rõ ràng nhưng cảnh tượng cũng là dâm mỹ tới cực điểm, toàn bộ không gian lập tức tràn đầy cảm giác ái dục triền miên.
Song song với miệng lưỡi linh hoạt hai tay của Hùng Thần Giai cũng không nhàn rỗi. Đôi tay tráng kiện màu đồng có lực kia gần như có thể tay không đánh chết một con cọp thế nhưng lại đang dịu dàng vuốt ve thân thể nhu tình mềm mại của Tang Vãn Cách, mọi cử động vuốt ve của hắn đều cực kỳ thương yêu như nâng niu bảo bối, dường như sợ chỉ một phút lỡ tay sẽ làm vỡ mất vậy.
Theo vạt áo bàn tay tiến vào trong bắt lấy một bên vú trắng non mềm, áo ngực bởi vì động tác của Hùng Thần Giai mà đã lệch sang một bên nên hắn có thể thoải mái hưởng thụ hai vú thật hoàn mỹ, cái áo ngực chưa thoát ra hẳn càng làm cho một đôi vú trắng hồng càng thêm to thẳng mê người hơn, đủ làm bất cứ người đàn ông nào trên đời này không ngừng phun máu mũi.
Hùng Thần Giai cũng không ngoại lệ ── hắn vừa nhìn thấy thân thể của Tang Vãn Cách sẽ hưng phấn, mà một khi hưng phấn sẽ không thể khống chế được, một khi khống chế không được máu mũi sẽ thoải mái tuôn trào..... Đây dường như là một chân lý không thể chối cãi.
Vội vàng dời ánh mắt khỏi người cô, Hùng Thần Giai cực kỳ khéo léo đem cái áo sơ mi trắng trên người Tang Vãn Cách lột ra, chỉ còn chừa lại cái áo lót trắng như tuyết đã bị kéo xuống quá nữa, nụ hoa kiều diễm ướt át màu phấn hồng như ẩn như hiện làm cho người ta không nhịn được mà động lòng, muốn hóa thân thành một con sói mà tận tình tận hưởng nó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đã sớm đỏ bừng như máu, cho dù trong lòng cũng có ý tứ muốn hắn nhưng da mặt cô rất mỏng, làm sao có thể chống đỡ được với ánh mắt không chút kiêng kị gì của Hùng Thần Giai.
Bàn tay trắng nõn nâng lên, muốn che kín bộ ngực trần đang rộng mở của mình nhưng lại bị Hùng Thần Giai ngăn lại.
Ánh mắt của hắn cơ hồ phát ra ánh sáng xanh, giống như là mấy trăm năm chưa từng thấy qua thức ăn ngon, hắn hung hăng đè lên người Tang Vãn Cách, môi lưỡi cường ngạnh đặt lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô, lấy hành động cực kỳ bá đạo trêu chọc đem đầu lưỡi cô kéo sang miệng mình mà tận tình liếm mút, cuốn lấy tất cả hương thơm ngọt ngào trong khoang miệng cô, để cho hắn đoạt lấy nhét đầy tất cả trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, tiếng "Chậc chậc" dâm mỹ sắc tình lập tức không ngừng vang lên, liên miên không dứt khắp cả căn phòng.
Tang Vãn Cách bị hắn hôn thiếu chút nữa mất hết dưỡng khí, thật vất vả đợi đến khi hắn khẽ rời đi, cô liền tranh thủ nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn qua một bên, vội vàng hô hấp kịch liệt nuốt vào từng ngụm từng ngụm khí, đôi mắt xinh đẹp hơi bất mãn nhìn chằm chằm Hùng Thần Giai.
Hùng Thần Giai cảm giác trong lòng mình tràn đầy hạnh phúc hưng phấn như muốn bay lên. Hắn tuy là có chút chậm tiêu nhưng tuyệt đối không phải quá ngu ngốc, những năm gần đây ở bên ngoài phiêu bạc đã làm hắn không còn là Ngô Hạ A Mông ngày xưa nữa, bản lĩnh nhìn mặt người khác mà đoán ý để giao tiếp hắn cũng đã luyện thật thuần thục, nếu nói trên thế giới này còn có người hắn nhìn không thấu đoán không ra thì cũng chỉ có một mình Tang Vãn Cách thôi. Mà loại đoán không ra này lại tạo nên tình huống giúp hai người thấu hiểu lẫn nhau hơn.
Tình yêu chính là kỳ diệu chỗ này.
Trước kia lúc hoan ái luôn là hắn đơn phương chủ động, mà cô lại quá mức bị động, cho dù hai người đều thoải mái nhưng vẫn thấy thiếu thiếu một chút gì đó; còn lần này... Tựa hồ không còn cảm giác như thế nữa.
Cô đã thừa nhận hắn là của cô, chính là gián tiếp nói rõ cô cũng là của hắn.
Bọn họ là hai người cùng yêu nhau, không còn là quan hệ ép buộc cùng bị ép buộc nữa.
Nhận thức này khiến Hùng Thần Giai không tự chủ được mà hưng phấn hẳn, thế là hắn rút một bàn tay to ra kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của người yêu lại gần mình hơn liền liều mạng mà hôn, giống như con chó con nhiệt tình khi thấy chủ nhân vậy.
Tang Vãn Cách rất muốn cười ra tiếng, thậm chí quên mất nửa thân trên trần trụi của mình, nửa người trên xinh đẹp lung linh thỉnh thoảng lại giãy dụa bên dưới Hùng Thần Giai khiến cho hắn không ngừng phát ra tiếng thở dốc thô khan, đôi mắt hổ mang theo mùi vị hấp dẫn nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách, hai bàn tay gấu đang giữ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn cũng chầm chậm men theo da thịt mềm nhẵn, tỉ mỉ một lần nữa quay trở lại hai bầu vú hương thơm hắn yêu thích, cuối cùng hắn hơi dùng sức vuốt ve, thỉnh thoảng bất chợt dùng móng tay gãi nhẹ qua đầu v* nho nhỏ, chọc cho hai nụ hoa nhỏ trong nháy mắt nở rộ kiêu ngạo đứng thẳng lên.
"Ha..." Tiếng rên rĩ đáng yêu của Tang Vãn Cách theo mỗi một lần gãi nhẹ của hắn mà vang lên, nũng nịu làm người ta không nhịn được muốn hung hăng giày xéo cô, sau đó sẽ hung hăng đoạt lấy cô, dùng sức mạnh để tuyên cáo quyền sở hữu đối với cô. "Nhẹ một chút, nhẹ một chút..." Mặc dù Hùng Thần Giai đã cố ý chỉ dùng chút sức lực nhỏ, nhưng móng tay cứng rắn ma sát ở địa phương non mềm ấy chung quy vẫn không thoải mái.
Hùng Thần Giai cả kinh, theo bản năng hắn cho mình đã làm đau cô nên vội vàng thu tay lại, không tự chủ được liền cúi đầu hôn lên đầu v* hồng hào đứng thẳng của cô, ngậm trong miệng biến đổi đa dạng mọi cách trêu chọc nó, răng trắng như tuyết thỉnh thoảng đem cả bầu vú lớn mút vào trong miệng, sau đó lại tựa như nhẹ nhàng mà cắn xé, đem hai bầu vú tuyết trắng mềm mại gặm cắn cho đến khi lưu lại dấu vết đỏ tươi kiều diễm mới thỏa lòng.
So với tay, môi lưỡi của Hùng Thần Giai lại càng mang tới kích thích làm Tang Vãn Cách cảm thấy điên cuồng hơn nữa. Hai tay nhỏ bé của cô bởi vì quá kích tình mà níu lấy đầu tóc của người đàn ông đang chôn ở trước ngực mình, cả thân thể yếu ớt mềm mại cũng càng hướng về phía hắn gần hơn, đem mặt xinh đẹp nhất của mình vô tư dâng hiến cho hắn.