Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 150

Bữa cơm trong tửu lâu này coi như là bữa cơm giải tán của Nguyên Tu Vân, Dịch Nhiên và Sặc Sỡ, Bành Bành và Bành bà bà.

Sau khi ăn cuồng uống nhiều một trận, tinh thần mỗi người đều khá hơn nhiều, Nguyên Tu Vân tìm tiểu nhị nơi này, hỏi vị trí truyện tống trận của giới và giới gần đây.

"Ai nha, phải nói là mấy vị đây xem ra có may mắn rồi đó! Phải biết rằng trong Đại thế giới Thương Lan chúng ta chỉ có hai giới môn truyện tống trận, mà hai cái này còn thay phiên mở ra, ở Tây một cái ở Đông một cái, nếu như vận khí không tốt gặp phải thời điểm giới môn truyền tống trận ở phía Tây mở ra, các vị sẽ phải tiêu phí giá lớn mới có thể rời đi. Tất cả bộ tộc thủ vệ giới môn ở phía Tây đều là ngỗng từng nhổ lông* vắt cổ chày ra nước đấy. Mà từ hôm qua giới môn phía Tây bắt đầu đóng cửa, giới môn phía Đông mở ra. Mà giới môn phía Đông cách thành Mông chúng ta rất gần không nói, giới môn phía Đông là môn phái lớn bậc nhất Thương Lan, thủ vệ phái Thương Nguyên, đi Trung thế giới chỉ cần mười linh thạch cực phẩm là được. Chẳng qua, mỗi thế giời chỉ cần tụ tập ít nhất mười người mới có thể truyền tống, không thì sẽ cái được không bù đắp đủ cái mất."

[Chỉ con ngỗng thiên nga lúc bay qua cũng có thể nhổ lông xuống. Vốn hình dung võ nghệ cao siêu, sau ví dụ người thích chiếm tiện nghi, thấy mới có lợi sẽ thừa cơ mò một nắm.]

Tiểu nhị đem chuyện truyền tống nói hoàn hoàn chỉnh chỉnh rõ rõ ràng ràng, chiếm được tán thưởng của Nguyên Tu Vân, cho hắn thêm một viên linh thạch thượng phẩm làm tiền boa. Tiểu nhị vui vẻ lại nhịn không được nhiều lời hai câu: "Thực ra nếu như nhân số không đủ cũng có thể mở ra, chỉ cần nhiều hơn năm người, sau đó năm người lại nộp đủ phí tổn của mười người, nói lời tốt đẹp một chút với thủ vệ, là được rồi."

Nói xong việc này tiểu nhị mới rời đi, Nguyên Tu Vân nhìn về phía Bành Bành và Bành bà bà: "Bà bà, sau này nên làm như thế nào cũng không cần ta nói đi? Giới môn phía Đông ở nơi nào? Có muốn chúng ta tiễn các ngươi đi hay không? Hai người các ngươi..."

Bành bà bà nâng tay ngăn trở Nguyên Tu Vân đem lời nói tiếp: "Các ngươi đem bà cháu chúng ta mang đến đây đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, huống chi trả lại đại lễ cho chúng ta lớn như vậy, đại ân của ngươi, một chi Bạch Hộc chúng ta đây nhất định sẽ vĩnh viễn ghi nhớ lại. Linh khí của Đại thế giới vốn nồng hậu, ta ở trong bí cảnh của Hỗn Độn chi địa, nhiều ít cũng có chút tích góp, cho nên ta dự định mang theo Bành Bành tìm một nơi linh khí sung túc tu luyện tới Nguyên Anh trước, một khi đột phá kỳ Nguyên Anh, thân thể Bành Bành sẽ khôi phục bình thường, đến lúc đó nếu chúng ta lại trở lại Trung thế giới cho bảo vật nhận chủ cũng sẽ có nắm chắc hơn một ít. Về phần phụ mẫu của Bành Bành, ta sẽ sai người truyền tin tức cho bọn họ, bộ tộc Bạch Hộc chúng ta có cách truyền lại tin tức đặc thù, không cần lo lắng."

Rất hiển nhiên, Bành bà bà đối với chuyện này đã trải nghĩ sâu tính kỹ. Nguyên Tu Vân suy nghĩ một chút, cảm thấy bà nói rất đúng, cũng liền gật đầu, không nói lời gì. Sau đó y nhìn về phía Sặc Sỡ: "Còn ngươi? Sau này định làm như thế nào?"

Sặc Sỡ sờ sờ cằm của mình, suy tư nửa ngày nói: "Dường như trước đó ta từng nghe Nhân tộc nói, ở trong ba Đại thế giới Nhân tộc có tiền bối của chúng ta lẫn vào vô cùng tốt, ta dự định đi tìm một chút, nếu như có thể tìm được, đối với sự tu luyện của ta chắc hẳn có chỗ tốt. Sau đó ta sẽ tìm một nơi nhiều tuấn nam mỹ nữ định cư, đại đạo từ từ, tìm một người bạn sống chung thì sao?"

Dịch Nhiên nghe vậy trực tiếp cho hắn gáo nước lạnh: "Ngươi sẽ không sợ lại đụng phải một Chu Tồn khác?"

Sặc Sỡ trực tiếp nở nụ cười: "Ta không thể bởi vì một Chu Tồn liền buông tha cả một mảnh rừng cây đi? Với lại, đã từng bị lừa dối một lần rồi, sau này như thế nào đi nữa ta cũng sẽ không ngu xuẩn sai một lần giống vậy."

Nguyên Tu Vân cười gật đầu: "Nếu như vậy, chúng ta đây ở nơi này phân đường rồi. Hy vọng lần sau gặp lại, các vị vẫn bình an, đại đạo mênh mông, ta ngươi cùng nỗ lực."

"Ai, lời ta còn chưa nói hết đâu! Nói như thế nào các ngươi cũng đã báo đại thù với ta, ta ở nơi này không có gì tốt để cảm tạ, cọng lông năm màu này cho ngươi, đây là lông đuôi bổn mạng của ta, là bảo vật điều kiện tốt nhất để luyện chế pháp bảo phi hành. Phi thảm Tuyệt mệnh kia của ngươi đến Đại thế giới cũng nên thăng cấp rồi."

Mà sau khi Bành Bành nghe được lời nói như thế, vậy mà cũng từ trên tóc của mình hung hăng kéo xuống một cọng, ở dưới biểu tình khóe miệng co giật của Nguyên Tu Vân, tóc bạc biến thành một bạch vũ (lông trắng) tuyết trắng, "Nguyên ca ca tiền bối, đây cũng là lông đuôi bổn mạng của ta, ngươi cũng có thể dùng nó thăng cấp phi thảm."

Nguyên Tu Vân có chút dở khóc dở cười, chẳng qua trong lòng vẫn cảm động. Sau khi ở dưới cái ôm hung hăng của đồng bạn nhỏ tới từ Hỗn Độn chi địa này, năm người lại mang theo cảm thán dạt dào đi hành trình mới.


Mà trạm thứ nhất của Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên dự tính đã bị Nguyên Tu Vân đánh cho tàn phế — Mạnh gia Mạnh Cẩm Vinh, Mạnh gia đồng thời cũng là gia tộc của mẫu thân Dịch Nhiên, giờ đây là do phụ thân của Mạnh Cẩm Vinh, đại cữu của Dịch Nhiên làm gia chủ. Ở trong cả Đại thế giới Thương Lan cũng là thế gia thượng đẳng rồi.

"Giờ ở nơi này đợi một hồi để ta xem bọn họ có bảo khí và tiên bảo gì tốt, đại sư luyện khí trong Đại thế giới nhất định rất lợi hại. Ta muốn tìm một đan dược hoặc bảo vật có thể hoán đổi khuôn mặt, sau đó mới có thể cùng ngươi đi Mạnh gia."

Nghe vậy cười lạnh một tiếng: "Đi đánh mặt, không cần dấu đầu lộ đuôi."

Nguyên Tu Vân vỗ hắn một cái, liếc mắt nhìn: "Ngươi ngu à! Nếu như không tìm một bảo vật như thế, lúc sau muốn tìm người khác, bọn họ có đề phòng vậy làm sao bây giờ hả? Lỡ như bọn họ không ứng chiến mà chạy hết, đây chẳng phải rất không thú vị sao?"

Dịch Nhiên nghe vậy ngẫm lại loại hình ảnh trên đường chạy sạch không đánh, nhất thời cảm thấy đạo lữ nhà mình nói rất có đạo lý, hắn lôi kéo Nguyên Tu Vân chạy đi Tàn Đan các và Danh Khí các, "Mua cái tốt! Hoặc mua vật liệu tốt để ngươi luyện chế!"

Bước chân của Nguyên Tu Vân bị hắn lôi đi có chút không ổn định, chẳng qua sau khi kéo đi, y vẫn nhịn không được bật cười. Cho dù còn có thù chưa báo xong, nhưng giờ tất cả đối với y mà nói, đã là cuộc sống không gì tốt hơn. Đại đạo mênh mông, nếu như sau này đều có một người cùng bên mình như thế, có lẽ cũng là một chuyện đáng để vui mừng.

Đại thế giới sở dĩ gọi là Đại thế giới, là bởi vì nó có nội tình và truyền thừa to lớn mà Trung thế giới và Tiểu thế giới cũng không thể so sánh. Bởi vì nguyên do trước đó của Nguyên Tu Vân ở Hỗn Độn chi địa và Tiểu thế giới, thuật luyện khí đối với bản thân nói như thế nào cũng là có kiêu ngạo nhất định.

Mà sau khi y đi dạo xong Tàng Đan các và Danh Khí các, y nhất thời cảm thấy mình bị đả kích sâu sắc. So sánh với đan dược và bảo khí, tiên khí trưng bày ở đây, thứ y luyện chế ra thật sự là thô ráp đến đáng sợ. Tuy nói cũng không phải cầm không ra tay, nhưng thật sự không có chuyên nghiệp bằng người ta.

Vì vậy Nguyên Tu Vân quyết định tiếp theo nhất định phải tu tập thuật luyện khí thật tốt, y vốn có Ngũ linh căn hỗn độn, loại linh căn này đối với bất kể là luyện đan hay luyện khí đều có thể nói là thiên phú cao cấp. Nếu như buông tha thì thật là đáng tiếc. Huống chi ít nhiều gì y cũng là một dã lộ tử*, trước khi không tìm được Hỗn Độn Ngũ linh quyết quyển hạ, y có thể tu tập một loại luyện khí chi pháp thượng thừa, mà một pháp thông vạn pháp, sau này đề thăng tu vi cũng liền có đường có thể theo rồi. [Dã lộ tử: chỉ người không theo học chính quy]

Dịch Nhiên muốn vội vã đi đánh mặt, nhưng trước khi đánh mặt đề thăng thực lực vẫn rất coi trọng và tán đồng, thế là cứ như vậy hai người từ đi dạo phố biến thành bế quan, Nguyên Tu Vân tốn giá lớn từ trong Vạn Pháp các mua một《Ngũ linh luyện khí thuật》 vô cùng lợi hại, có người nói chỉ có Tam linh căn trở lên mới có thể tu tập, đó là một công pháp cấp Thiên phẩm, chỉ chẳng qua bởi vì làm điều kiện quá gân gà [việc làm vô bổ] mới có thể bị Vạn Phát các đặt ở nơi đầy bụi. Mặc dù như thế, nó cũng hao tốn một phần lớn khi Nguyên Tu Vân ở Hỗn Độn chi địa để dành được.

Mà Dịch Nhiên không có gì để mua cả, hắn chỉ đem hộp hồng ngọc nhỏ của mình giao cho Nguyên Tu Vân mà thôi. Cho nên cuối cùng người không có đồng nào thì lại thành đứng đầu một nhà. Đúng, Dịch kiếm tu biểu thị gia chủ tốt chính là phải đem tiền tài đều giao cho đạo lữ!

Sau đó hai người bế quan, bế một cái chính là nửa năm. Chờ nửa năm sau Nguyên Tu Vân luyện chế thành công được hai tiên phẩm "Mặt nạ lung linh", Dịch Nhiên trực tiếp đạt đến kỳ Nguyên Anh Đại viên mãn, hai người mới mang mặt nạ, tay nắm tay đi tới Mạnh gia.

Sau đó, phát hiện người Mạnh gia lại đang mở gia tộc tụ hội, mà gia tộc tham dự còn có ba Đại gia tộc Khổng gia, Từ gia, Chu gia nữa.

Dịch Nhiên nhìn toà nhà ở xa xa trên không trung có thể so với thành trì, toạ ở phụ thuộc gia tộc Mạnh gia trong thành trì, đầu ngón tay duỗi duỗi: "Mấy cừu gia lớn nhất đều tề tựu hết rồi."

Động tác ăn thức ăn của Nguyên Tu Vân dừng lại, "Thuận tiện như vậy? Bọn họ có phải âm mưu gì hay không?"


Mà lúc này, bên cạnh đã có người bắt đầu chủ động bàn tán về chuyện Tứ đại gia tộc tụ họp lần này, cũng kèm thêm khiến Nguyên Tu Vân đột nhiên nhớ tới một việc y đã quên.

"Ai, các ngươi nói xem xảy ra chuyện gì? Đây cũng muốn gần nửa năm rồi, đại điển đạo lữ của thiên kim Khổng gia và thiếu gia Từ gia rốt cuộc còn làm hay không đây? Nửa năm trước chỉ nghe bọn họ nói chuyện khẩn cấp xảy ra phải trì hoãn, nhưng đây cũng nửa năm rồi, hai vị này chẳng lẽ lại xảy ra tình biến gì sao? Ai ui, quả nhiên chuyện của Đại gia tộc tán tu chúng ta không hiểu á." Một tu giả Râu quai nón rung đùi đắc ý phát biểu ý kiến, sau đó bị người bên cạnh thúc cùi nhõ một cái.

"Ngươi đoán mò cái gì chứ! Cảm tình của hai vị kia có tiếng tốt là thật, cho dù không tổ chức đại điển đạo lữ, nhưng hai tháng trước ta còn ở trong thành Bích Tiêu gặp được bọn họ, bọn họ vẫn tốt á. Chẳng qua, tình cảm của bọn họ không có vấn đề, nhưng hình như quả thật có chỗ xảy ra vấn đề, các ngươi nhất định đoán không được! Nếu không nói ta có thiên phú chủng tộc, ta khẳng định cũng không phát hiện được."

"Ơ? Ngươi nói là sự thật? Mà nếu quả thật tình cảm của bọn họ không có vấn đề, mặc kệ những vấn đề gì khác cũng không đến mực khiến bọn họ trì hoãn đại điển đạo lữ á? Khổng gia và Từ gia hiện giờ đều rất tốt, cũng không nghe nói có đại năng nào đánh tới cửa á?" Râu quai nón suy nghĩ một chút, bĩu môi: "Ngươi nhất định đang gạt ta."

Tu giả bị Râu quai nón chất vấn lập tức nóng nảy: "Ta lừa ngươi làm cái gì!? Phải biết rằng ta đối với tu vi nông sâu của một tu giả là vô cùng nhạy cảm, hai tháng trước ta gặp được bọn họ, cảm thấy tu vi của bọn họ dường như dường như, "

"Dường như cái gì?"

"Dường như đang giảm xuống!"

Râu quai nón nhất thời sửng sốt: "Ngươi cũng lừa ta ư? Vô duyên vô cố vì cái gì tu vi không thăng lại giảm?"

"Cho nên á! Nhất định là có chuyện gì đó, mới đưa đến tu vi của bọn họ giảm nhiều á, mà tu vi xảy ra vấn đề, còn ai có tâm tư tổ chức đại điển đạo lữ? Ngươi cũng đừng quên, trong thành Bích Tiêu thế nhưng có Bích Tiêu tiên tử, nàng am hiểu nhất cái gì?"

Ánh mắt Râu quai nón lóe lên: "Giải độc!"

"Đúng rồi! Cho nên á, ta cảm thấy hai vị kia nhất định là trúng độc. Mà lần tụ họp Tứ đại gia tộc này chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy, nếu như người thừa kế của bọn họ đều trúng độc, vậy nói rõ điều gì hẳn ngươi có thể đón được đi!"

Râu quai nón nhất thời giật mình một cái, nhanh chóng che miệng của đồng bạn: "Câm miệng của ngươi lại, mau mau ăn! Ăn xong chúng ta đi liền, cẩn thận họa từ miệng mà ra!"

Mà Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên nghe cả quá trình liếc mắt nhìn nhau, Nguyên Tu Vân cười đem phỏng đoán bọn họ chưa nói xong nói ra giùm:

"Chứng minh được địch nhân chung của Tứ đại gia tộc đã trở về, hơn nữa chuẩn bị hung hăng đánh mặt của bọn họ rồi đó."

Hai đại hán kia sợ tới giật mình một cái, cơm cũng chưa ăn xong đã trực tiếp chạy.

"Chậc, chạy gì mà chạy, đoán chuẩn như vậy, là nhân tài đấy."

Dịch Nhiên: "Mau ăn." Sau đó nhanh chóng đi đánh người."

=====

Toả: khoá, hoàn: vòng.

le":yi