Từ Thăm Thẳm Lãng Quên

Chương 11

Ở London, mùa xuân năm ấy, phải đủ tuổi thành niên và đã lấy nhau thì mới vào ở khách sạn được. Chúng tôi lọt vào một dạng nhà trọ gia đình ở Bloomsbury nơi bà chủ nhà làm ra vẻ nghĩ chúng tôi là anh trai em gái. Bà đề nghị chúng tôi ở một căn phòng dùng làm phòng hút thuốc hoặc phòng đọc sách, có ba cái trường kỷ và một tủ sách. Chúng tôi chỉ có thể ở đó năm ngày, với điều kiện phải trả tiền trước.

Rồi, lần lượt từng người, làm ra vẻ không quen biết nhau ở chỗ quầy tiếp tân, chúng tôi thuê được hai phòng ở khách sạn Cumberland, với mặt tiền đồ sộ nằm trên Marble Arch. Nhưng chúng tôi cũng phải rời khỏi đó chỉ sau ba ngày, vì trò lừa đảo ấy đã bị phát hiện.

Chúng tôi không thực sự biết có thể ngủ ở đâu. Sau khi ra khỏi Marble Arch, chúng tôi rảo bộ thẳng đường, đi dọc Hyde Park và thế là đã vào Sussex Gardens, một đại lộ dẫn về phía nhà ga Paddington. Nhiều khách sạn nhỏ nối đuôi nhau trên vỉa hè phía tay trái. Chúng tôi chọn bừa một cái, và lần này, thậm chí họ còn chẳng hỏi giấy tờ của chúng tôi.