Tứ Quái Tkkg Tập 1 - 7

- 3 -

Cát lạo xạo dưới bánh xe. Con Oskar thở phì phò chạy bên xe đạp của Gaby. Nhưng ông bạn mập Kloesen còn thở hồng hộc hơn nữa. Đã tới cuối cánh rừng. Giữa những tia nắng xuyên qua kẽ lá, Tarzan trông thấy chiếc cầu.

Đám trẻ dừng lại. Không ai nói câu gì. Rừng đã nằm sau lưng chúng. Từ chỗ này có thể quan sát tổng thể đồng cỏ. Làng Klethenbon ẩn hiện dưới thung lũng. Ngọn tháp nhà thờ chĩa lên trời y hệt một ngón tay trỏ của Thượng Đế.

Thành cầu sáng lóe dưới mặt trời. Trên đường nhựa còn hằn một vệt phanh xe đen sì. Cái gì vậy? Tarzan đứng đúng vào chỗ vệt đen đó và chỉ tay xuống con đường quốc lộ.

- Bóng Ma đã mai phục ở nơi đây, còn mình và thầy Binot từ đằng kia lại.

Cả đám nhíu mày ngắm nghía con đường. Tarzan tiếp tục:

- Thằng sát nhân biết rất chính xác lúc nào thì liệng cục đá. Rõ ràng xe mô tô của gã được giấu trong bụi rậm. Hành động xong gã chạy xuyên rừng. Mà phía bên kia rừng thì chúng ta đã biết, gã muốn tẩu thoát hướng nào chẳng được.

Chúng đi sang thành cầu để Tarzan có thể chỉ chỗ xảy ra tai họa. Nơi chiếc xe bị lật, cỏ bị giập nát. Mất mười lăm phút lùng sục dấu vết, cả đám không tìm thấy chút manh mối gì. Ngó con Oskar là đủ thấy nản, nó thất vọng vì chẳng đào đâu ra một khúc xương cho đáng công lao… loài chó. Bỗng nhiên từ phía làng Klethenbon một chiếc xe hơi đang đủng đỉnh rề lại. Chiếc xe hơi màu lam với người lái cũng ung dung không kém gì nó.

Tarzan nheo mắt. Chiếc xe có vẻ quen quen. Hắn chụm tay ngắm kỹ hơn và bất chợt run bắn. Cái bảng số xe đăng ký ở thành phố có con số làm hắn như bị điện giật:

- 49…, đúng rồi!

Tarzan nghĩ thầm. Gã đấy. Chính là gã tài xế vô lương tâm đã phớt lờ thầy trò hắn lúc xảy ra sự cố thảm khốc. Hôm qua gã phóng như bay dưới mặt đường, tại sao hôm nay gã lại mò mẫm trên cầu? Gã là ai, và muốn gì ở đây?

Chiếc xe hơi lăn bánh chậm chạp qua Tarzan. Cách chiếc xe một cánh tay, hắn thấy gã đàn ông rõ mồn một. Gã trạc cỡ trung niên, có gương mặt đỏ au, lấm tấm tàn nhang và cặp mắt màu sáng. Mái tóc màu lửa của gã hất ngược ra phía sau. Quanh khóe miệng và mắt là những nếp nhăn khắc khổ.

Gã đàn ông liếc Tarzan một cách chớp nhoáng. Có cảm giác đó là một cái nhìn tóe lửa. Rồi chiếc xe cũng khuất dần dưới những rặng cây, chỉ trừ con số trên tấm bảng đăng ký ở lại mãi trong ký ức của hắn. Số xe nguyên vẹn là “4963”.

Tarzan la lên:

- Các bạn đã thấy chiếc xe vừa đi qua chớ gì. Đó chính là kẻ đã phớt lờ trước cái chết của người khác hôm qua. Mình nhớ như in hai con số 49…, bây giờ thì đã rõ. Bộ mặt không một chút cảm tình của gã đã nói lên tất cả.

- Hay gã là Bóng Ma, biết đâu được?

- Ý kiến của mày cũng có lý đó Tròn Vo. Ủa… hình như có tiếng động cơ xe vừa rền rĩ?

Máy Tính Điện Tử gật đầu:

- Gã đã dừng xe và tắt máy.

- Tốt lắm, vậy là tụi mình sẽ có cơ hội tìm hiểu gã định âm mưu gì ở trong rừng.

Tarzan nhảy phắt lên xe đạp vào lao theo con đường ngoằn ngoèo. Ba quái không đợi nhắc cũng phóng liền bén gót. Ngay sau khúc quanh thứ nhất, bọn chúng đã trông thấy chiếc xe nằm sát lề đường bên phải. Trong xe không một bóng người.

Từ chỗ xe đỗ tới bìa rừng không đầy trăm mét toàn dẻ gai và thông lá nhọn. Tarzan dò dẫm theo vết chân. Hắn đã phát hiện một cái gì đó động đậy dưới những tán cây.

- Gã kia kìa. Để tránh bị lộ, các bạn hãy chờ ở đây. Tôi sẽ tìm ra chỗ giấu chiếc… mô tô bay của gã.

Đất ẩm ướt, đầy rêu dưới chân Tarzan. Gã đàn ông đứng cạnh một gốc cây cách chỗ Tarzan rón rén chừng năm bước. Gã cao lớn hơn Tarzan tưởng, chiếc áo veston màu lam căng cứng trên tấm lưng to bè.

Tay trái gã cầm một chiếc ống nhòm đưa lên ngang mặt. Trời ạ, gã quan sát mục tiêu nào vậy. Sau cánh đồng lúa mạch chỉ có trảng cỏ với một nhà kho lớn. Ngoài ra là con đường mòn dẫn tới một nông trại cách chỗ gã đứng tới… hai cây số. Có thể mục tiêu của gã là cái nông trại, bởi con người không thể thấy những chú bò sữa gặm cỏ ở đó bằng mắt thường.

Tarzan chưa kịp rút lui thì gã đàn ông đột ngột quay đầu lại. Gã ngó hắn trân trối. Bộ mặt vốn đã đỏ sẵn lại càng “bốc lửa” hơn.

- Ê nhỏ, mày muốn gì?

- Ồ… ồ không, tôi nghĩ là ông mới đang muốn gì chớ…

- Đừng láu cá với tao, hồi nãy tao đã gặp mày trên cầu. Bây giờ mày lại theo rình tao.

- Ông có điều gì đáng để tôi rình chăng?

- Thằng nhãi khốn kiếp. Tao cho mày một cái tát tai giờ!

- Nếu tôi là ngài, thưa quý ngài, tôi sẽ chẳng dại dột mà làm vậy. Bởi lẽ, tôi sẽ giáng trả đó!

Gã đàn ông nắm chặt ống nhòm cứ như nó đang là một… khẩu súng. Tròng con ngươi gã đảo lia lịa về phía những bụi rậm sau lưng Tarzan. Không có ai! Gã thở phào rồi cười đấu dịu:

- Nào, trả lời tôi đi chú em. Tại sao chú em bám đuôi tôi?

- À, à… Tôi cần sưu tầm một số lá cây cho giờ học sinh vật. Gặp ông chỉ là tình cờ…

- Thì ra thế. Còn tôi… tôi cũng cần tìm một phong cảnh ngoạn mục. Bằng… bằng cái ống nhòm này…

- Ông lãng mạn quá. Chào ông.

Tarzan trở về với ba chiến hữu đang đứng chờ bên vệ đường. Con Oskar đón hắn rất hờ hững, không chịu bỏ dở công việc liếm chân ưa thích.

- Thế nào hả Tarzan?

- Gã đã nhận được mặt tao.

Tarzan kể hết mọi chuyện. Và kết luận:

- Gã chọn một cái cớ đầy sơ hở là “tìm phong cảnh ngoạn mục”. Còn lâu, có thể gã đang tìm một địa điểm thuận lợi để chuẩn bị cho cuộc phục kích mới. Chúng ta cần phải có hồ sơ về gã.

Quân sư Karl chen vào như một ông… trời:

- Khỏi cần điều tra. Hồ sơ gã đây: gã tên là Paul Hephuoc, cư ngụ tại đường Công Tước, số nhà 22. Nghề nghiệp: đại diện hãng sản xuất rượu mạnh. Đủ chưa?

Tarzan há hốc miệng vì sửng sốt, trong lúc Karl tiếp tục:

- Gã đã khóa cửa xe, nhưng cửa sổ bên phải để mở. Tao liếc vào ngăn đựng găng tay và chỉ cần xem cái túi chứa giấy tờ xe cùng vài lá thư và…

- Mày… tinh ranh như một con chồn. Đáng mặt quân sư đó.

Lúc ấy thì Công Chúa báo động:

- Ê, lão ta tới kìa!

Bây giờ thì Tarzan không cần thiết “sưu tầm lá cây sinh vật” nữa bởi ông khách lạ cũng chẳng thèm ngó ngàng gì đến bọn chúng. Gã leo lên xe, lái qua chỗ ngoặt và… biến mất.

Tarzan gật gù:

- Gã tỏ ra thật khả nghi. Ái chà, đường Công Tước, số nhà 22… Mình biết rành khu phố này. Chúng ta sẽ đến đó để thu lượm các thông tin về gã. Hy vọng Hephuoc sẽ đúng là… Bóng Ma cho gọn một công hai việc.

Gaby xem đồng hồ:

- Chuyện Bóng Ma tính sau. Theo chương trình, hình như mình sẽ ghé làng Klethenbon phải không?

Tròn Vo cười không đúng lúc chút nào:

- Ở làng có quần tắm không hả đại ca? Tao thèm ùm xuống hồ Heront càng sớm càng tốt?

- Thằng… quỷ sứ!