Dưới chân Minh phỉ vốn là một đám hỗn loạn bỗng có vô số thân ảnh bạo khởi, trong nháy mắt, công kích do các bóng đen phát ra tràn ngập cả bầu trời.
Tốc độ của các bóng đen rất nhanh, tiếng gió thổi lướt qua như trọng đao phá không, như thủy triều dâng cao, mang theo sức mạnh kì dị nhiếp hồn người.
Người nghe không khỏi biến sắc, da đầu tê dại.
Không chờ bọn hắn kịp đưa ra bất cứ phản ứng gì thì một sức mạnh giống như trời long đất lở ngưng tụ lại trùng điệp đánh vào giữa đội ngũ của Minh phỉ.
Ầm!
Không khí bạo động tạo nên sóng gợn khiến tất cả mọi thứ bên trong tầm mắt đều trở nên vặn vẹo.
Sóng gợn lướt qua giữa đội ngũ Minh phỉ, Minh phỉ không kịp phát ra bất cứ âm thanh nào, mắt thường cũng có thể thấy được thân thể bọn họ đang băng vỡ tiêu tán. Đám Minh phỉ với ma thể cường hãn giờ đây rời rạc như người tuyết, tan thành tro bụi.
Sắc mặt Minh Vũ Vi trở nên trắng bệch, chiến bộ! Bọn họ đã bị một chi chiến bộ đánh lén! Đối phương còn có một chiến bộ khác!
Nhưng Minh phỉ đều là những kẻ thân kinh bách chiến, không có kẻ nào không phải là hung đồ, mặc dù đột nhiên xuất hiện một chi chiến bộ là nằm ngoài ý muốn của bọn họ nhưng rất nhanh sau lúc đầu hoảng loạn bọn họ đã lấy lại được bình tĩnh. Một số Minh phỉ không chút do dự xông tới trung đoạn dự định cuốn lấy chiến bộ này, chỉ cần cuốn lấy thì chiến bộ này nhất định phải chết!
Bất luận nhìn từ góc độ nào phản ứng của Minh phỉ đều không có kẽ hở, chỉ có ma tộc vô cùng tinh nhuệ, kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú mới có khả năng bị tập kích bất ngờ mà đưa ra phản ứng nhanh đến vậy.
Nhưng tất cả Minh phỉ đều đã đánh giá thấp trình độ của chiến bộ này!
Cũng đánh giá thấp thực lực chiến tướng cầm đầu chiến bộ này, Biệt Hàn.
Mặt Biệt Hàng lạnh tanh, trong mắt chiến ý sôi trào, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị thấp thoáng chút cuồng nhiệt, trận chiến này hắn đã đợi quá lâu rồi!
Từ khi bắt đầu học tập làm chiến tướng tới khi thống lĩnh Nghiệt bộ, từ lúc bị giam lỏng trên núi tới khi trở về ma giới, từ đường cùng tới hi vọng, Giang Triết cùng nổi danh với hắn ở trên núi giờ đang quét ngang bốn phía được thiên hạ tán thưởng, nghiễm nhiên trở thành chiến tướng đứng đầu thiên hạ. Mà vận may của hắn lúc thăng lúc trầm, đi đến đâu cũng bị áp chế, trải qua biết bao gian khổ mà tới tận giờ vẫn chưa có trận chiến đầu tiên!
Hắn chờ đợi quá lâu rồi!
Đại phủ từ lâu rồi đã khát máu khó chịu, bảo kiếm từ lâu đã không cam lòng gào thét trong vỏ.
Trận chiến này đã định sẽ vang danh thiên hạ! Tuyệt thế chiến tướng tuyệt thế sắc sảo, chắc chắn sẽ tỏa sáng khắp thiên hạ!
Trong đôi mắt băng lãnh của Biệt Hàn, tràn ngập ánh sáng tự tin.
Suy toán, chiến pháp tu giả am hiểu nhất, suy toán là một khái niệm rất rộng, bao gồm phán đoán hành vi và tìm kiếm sơ hở của địch nhân, làm sao để phát huy được toàn bộ sức mạnh của bản bộ, vân vân, nó là bài tập mà mỗi chiến tướng tu giả đều phải học tập. Từ nhỏ đã học tập chiến pháp này nên Biệt Hàn rất tinh thông nó.
Nhưng phong cách chiến đấu của Biệt Hàn với đồng môn Giang Triết lại hoàn toàn khác biệt. Ở tất cả các phương diện Giang Triết đều rất cân đối, cẩn thận chu đáo, rất ít sơ hở. Mà Biệt Hàn lúc còn ở trên núi, mọi người xem qua hắn tỷ thí đều đồng thời nói cùng một câu.
"Đao này đại hung!"
Phong cách chiến đấu của hắn rất hung bạo ngoan lệ, thêm nữa tính cách của hắn đầy lãnh khốc, thường vì chiến thắng mà không tiếc tự đoạn một ngón tay, có thể nói không từ thủ đoạn nào, làm người ta rất kiêng kị.
Cơ hội tuyệt hảo như thế lại dành cho chiến tướng cấp bậc cỡ Biệt Hàn thì chỉ cần một sơ hở cũng đủ cải biến chiến cuộc!
Minh phỉ đến giờ vẫn chưa rõ, bọn họ đang đối diện với một vị chiến tướng cấp bậc gì và một chiến bộ như thế nào.
Minh phỉ ở gần trung đoạn đang muốn áp sát thì công kích của Nghiệt bộ đã ập tới trước mặt.
Thực lực Nghiệt bộ trong tay Biệt Hàn tăng mạnh, uy lực tựa như ma quỷ, thân ảnh như quỷ mị, thế tới như trọng đao. Mấy trăm Nghiệt bộ đan xen nhau, một cảnh tượng cực kì quái dị đang diễn ra! Những Minh phỉ đang muốn nhào tới bỗng trợn trừng mắt, trên người bọn họ xuất hiện một loạt những vết cắt, tựa như bị vô số sợi dây nhỏ vô cùng cứng rắn và sắc bén cắt qua.
Phốc!
Máu từ những đường cắt phun ra tạo nên những đóa hoa máu trong không trung, thân thể những Minh phỉ này ầm ầm tách ra, văng tung tóe thành bảy tám khối, mặt cắt của những vết thương kia trơn trượt như bị đao cắt!
Dù tàn nhẫn như Minh phỉ khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng vô cùng khiếp sợ, trong nháy mắt thất thần.
Biệt Hàn không chút động lòng, ánh mắt vẫn lăng lệ sắc bén như đao phong, ở trước mặt hắn toàn bộ cản trở đều bị quét sạch, phía sau là những Minh phỉ gầy yếu, tầm mắt của hắn trở nên thoáng hơn.
Tất cả những phát sinh này chỉ diễn ra trong một tức.
Tay chân bị cắt còn chưa kịp rơi xuống, huyết vụ đầy trời còn chưa kịp tán đi, mọi người còn chưa kịp có phản ứng gì, rối loạn vẫn chưa yên ổn lại, Biệt Hàn súc thế đã lâu hung hãn phát động xông trận!
Trên khuôn mặt những Minh phỉ phía trước tràn ngập cảm giác khiếp sợ và tuyệt vọng.
Ầm!
Như trọng đao chém vào tận xương tủy, nơi đao phong đi qua cốt nhục chia lìa.
Nghiệt bộ tu luyện vẫn là ma công như trước, cấm chế trên người có tác dụng tăng phúc cho ma công của họ, sau khi được Tả Mạc một lần nữa chạm khắc ma văn thì những con quái vật chiến tranh không đủ hồn phách này càng trở nên cường đại hơn!
Tốc độ bọn họ cực nhanh, quỷ dị phiêu hốt, ra tay bá đạo tuyệt luân, chợt hiện chợt biến quỷ dị khó dò.
Đáng sợ nhất là bọn họ không có chút sợ hãi nào, chấp hành tuyệt đối mệnh lệnh Biệt Hàn ban ra. Công kích của địch nhân đánh trúng người bọn họ hồn nhiên như không có cảm giác, đôi khi còn không tránh né, tựa như một đám quái vật.
Xông trận kiên quyết như thế, thân kinh bách chiến như Minh phỉ cũng chưa từng gặp qua!
Minh phỉ cuối cùng cũng trở nên luống cuống, bọn họ cố gắng bay về phía trước muốn tránh khỏi xông trận đằng sau lưng, mà một số Minh phỉ giống như điên vậy điên cuồng bỏ chạy về bốn phía, trận hình của Minh phỉ chỉ trong nháy mắt chợt tản hết cả ra.
Nghiệt bộ tựa như một cỗ máy nghiền, nơi nó đi qua huyết nhục văng tung tóe. Sức mạnh cá nhân ở trước mặt xông trận với sức mạnh khủng khiếp như này tựa như một con kiến, nhẹ nhàng lướt qua thì đã bị đánh tan, văng đi rất xa, xương khớp khắp người không còn một mảnh nào hoàn chỉnh, chết ngay tại trận.
Biến hóa này diễn ra cực nhanh, toàn bộ chỉ trong một cái chớp mắt!
Phía sau Minh phỉ thậm chí vẫn duy trì quán tính xông về phía trước, trung đoạn Minh phỉ nát nhừ, tiên phong của Minh phỉ thì trong nháy mắt đã tan rã, máu chảy thành sông.
Lần biến hóa này diễn ra quá nhanh, nhanh tới mức đầu óc mọi người vẫn còn chưa hiểu được đã có chuyện gì xảy ra nữa.
Ngay cả Minh phỉ cũng bị tập kích điên cuồng này làm cho hồ đồ.
Nhìn Nghiệt bộ không ngừng nhào tới giết Minh phỉ đang tán loạn, Nghiệt bộ không công kích trực tiếp Minh phỉ, bọn họ không ngừng nhảy nhót đan xen vào nhau, tựa như đang tạo ra một tấm lưới vô hình, Minh phỉ bên trong lưới bất luận giãy dụa thế nào đều bị tấm lưới đầy sắc bén này cắt thành từng đoạn.
Nghiệt bộ đầy lạnh lùng thu gặt sinh mệnh, chân tay gãy bay khắp trời, huyết vụ không ngừng nổ tung trong không trung.
Cảnh tượng máu thịt tung tóe khiến người xem tái đi, ngay cả những kẻ tàn nhẫn như Minh phỉ cũng bắt đầu nôn mửa.
Sắc mặt Minh Huy trắng bệch ra, hắn không tin nhìn cảnh tượng trước mắt, vừa rồi tất cả hắn đều nắm trong tay, nghịch long trảo sắp nằm trong tay hắn, trong nháy mắt, Minh phỉ đã tổn thương quá nửa.
Vẻ mặt hắn mờ mịt, ánh mắt tan rã. Còn tàn quân thì bị khí thế của Biệt Hàn chấn nhiếp, bọn họ vô thức lui về sau mấy trăm trượng!
Tại sao lại như thế?
Sắc mặt Minh Vũ Vi cũng trắng bệch ra, trong mắt nàng hiện lên sự kinh hãi pha lẫn chút không hiểu nổi, giọng nói có chút run run: "Ca, người này không thể địch nổi!"
Không thể địch nổi?
Vẻ mặt Minh Huy từ mờ mịt trở nên điên cuồng, lớn tiếng quát: "Không thể địch nổi! Thế nào là không thể địch nổi! Chúng ta là Minh phỉ! Chúng ta là Minh phỉ vô địch! Muội muội! Ta tin tưởng ngươi…"
"Ca, không được." Giọng Minh Vũ Vi mặc dù còn chút run run nhưng sắc mặt đã khôi phục, nàng lắc đầu nói: "Ta không phải là đối thủ của hắn. Ngay từ khi hắn bắt đầu tập kích thì đã tính toán cho những hành động tiếp theo, ở vào cục diện hỗn loạn như vậy mà hắn vẫn rất thành thạo điêu luyện, quá đáng sợ, ta không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa chiến bộ này so với chúng ta thì mạnh hơn nhiều lắm. Trình độ của người này so với những danh tướng kia thì không kém hơn là bao."
"Muội muội so với những danh tướng kia..."
"Ca, hắn có lẽ có thể bước vào Huy điện!"
Rào, chư tướng xung quanh không khỏi hít vào một hơi khí lãnh, sắc mặt mỗi người đều lộ rõ sự sợ hãi.
Huy điện!
Ma giới mặc dù không lớn như tu chân giới nhưng cũng mở mang ra rất rộng lớn, Bách Man cảnh chiến tướng như sao trên trời, vô cùng vô tận, danh tướng cũng tầng tầng lớp lớp. NHưng có một chỗ là thánh điện của toàn bộ chiến tướng, đó chính là Huy điện.
Hàng năm mỗi lần Huy điện mở ra đều có một dòng người nối dài không dứt hành hương về đây. Huy điện không hùng vĩ, nó chỉ là một thạch điện to cỡ vài chục mẫu.
Bên trong Huy điện ghi chép lại hầu hết tên tuổi của các vị chiến tướng. Nó là do mấy vị cổ lão nghiên cứu lịch sử tạo ra, lúc đầu thanh danh không lớn, bọn họ đem tên tuổi những vị chiến tướng cường đại nhất của mỗi thời chạm khắc lên vách của Huy điện. Thực sự khiến nó nổi danh chính là xu thế mấy lần chiến tranh mà bọn họ dự đoán ra là hoàn toàn giống nhau. Theo thời gian trôi, lịch đại chủ nhân của Huy điện đều giữ vững một điều, công bình không thiên vị. Mà chạm khắc tên ở trên Huy điện càng thêm nghiêm khắc, không có chỗ nào không phải là chiến tướng cường đại nhất được người đương thời công nhận.
Dần dần, Huy điện trở thành thánh điện trong lòng mỗi vị chiến tơngs, rất nhiều chiến tướng khi còn đang trong thời gian học tập không khỏi mộng tưởng có một ngày nào đó tên tuổi của mình sẽ được khắc trên Huy điện.
Đây là đại biểu cho vinh dự vô thượng!
Cho nên khi Minh Vũ Vi nói ra những lời này khiến cho tất cả đều bị chấn động. Lần cuối Huy điện chạm khắc tên chính là hai mươi năm về trước. NHưng Minh Vũ Vi lại cho rằng người trước mắt này có cơ hội bước vào Huy điện, điều này thực sự khiến bọn họ cảm thấy bị sốc!
Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ tính cách của Minh Vũ Vi, xưa nay nàng luôn là người đa mưu túc kế, không bao giờ nói linh tinh. Nàng là người có trình độ chiến tướng cao nhất của Minh phỉ, lời này của nàng mặc dù không thể tưởng tượng nổi nhưng hơn nửa người ở đây đều tin vào điều đó.
Minh Huy giật mình nhìn vẻ mặt muội muội đầy nghiêm túc, sự điên cuồng trên mặt bất giác biến mất.
Hắn đột nhiên vung tay lên, tát vào má mình mấy cái.
"Ca!" Minh Vũ Vi bị hành động này Minh Huy dọa chết khiếp, các chư tướng khác cũng cực kì hoảng sợ.
Mấy cái bạt tai này rất mạnh, hai má đều hiện lên những dấu tay đỏ tươi, ánh mắt hắn một lần nữa trở nên bình tĩnh, hắn nhìn màn giết chóc ở phía xa kia, trầm giọng nói: "Sỉ nhục hôm nay Minh Huy ta sẽ nhớ kĩ! Muội muội, ngươi cũng không nản lòng nhụt chí, hắn có thể bước vào Huy điện thì sao chứ? Ta từ nhỏ đã tin rằng muội muội nhất định cũng có thể bước chân vào Huy điện! Ta rất tin tưởng vào muội!"
Minh Vũ Vi cắn chặt môi, trong mắt ngân ngấn nước, nắm tay không tự chủ mà âm thầm xiết chặt lại.