Tu Chân Thế Giới

Chương 563: Đánh một trận!

Hơn phân nửa lục quỷ dạ xoa gào thét lao xuống!

Hai cánh mở ra, một tầng lục mang thăm thẳm như lưỡi dao sắc bén xé toang không khí, tiếng rít bén nhọn kinh người như thủy triều ào tới!

Mắt chúng đỏ rực, vẻ mặt dữ tợn, ma văn màu đen hiện lên trên nước da màu lục.

Đỉnh cánh là nơi lục mang tập trung nhiều nhất, lướt đi trong không trung tạo thành hai lưỡi dao ánh sáng màu lục. Khắp trời quang ngân như mưa, vô cùng sáng lạn!

Bỗng, bọn chúng với tốc độ kinh người rất nhanh xen kẽ đổi vị trí, chỉ thấy quang ngân khắp trời như bị một bàn tay vô hình nào đó từng chút một gom lại, càng ngày càng thêm dày đặc!

Từng đường lục ngân không ngừng đan xen tụ tập, chúng nó hấp dẫn lẫn nhau, không ngừng áp súc vào giữa. Rất nhanh, quang ngân càng lúc càng lớn, nhìn từ xa chúng giống như một thể vậy. Một dải lục quang vài chục trượng như một ngôi sao rớt xuống, cùng với đó là thanh thế đáng sợ ầm ầm đánh tới!

"Dạ vương xoa!" Đường Phỉ thất thanh hô lớn, trong nháy mắt vẻ mặt hồng hào của nàng bỗng trắng bệch ra. Thân là bạch ngân chiến tướng, nàng đối với tuyệt chiêu của chiến bộ lục quỷ dạ xoa rất am hiểu.

Không phải! Đây tuyệt đối không phải là đạo phỉ lục quỷ dạ xoa thông thường, đây là một chiến bộ lục quỷ dạ xoa!

Lục quỷ dạ xoa phổ thông không có khả năng sử dụng dạ vương xoa. Dạ vương xoa được xưng là tuyệt kĩ tất sát của chiến bộ lục quỷ dạ xoa, độ khó rất cao, đối với mỗi lục quỷ dạ xoa yêu cầu kỉ luật cực cao.

Đường Phỉ nhanh chóng nắm lấy ma binh, môi tái nhợt đi. Ngay từ đầu đối phương đã dùng dạ vương xoa, bọn họ khẳng định không thể kiên trì tới lúc này. Tuy Đường Phỉ vô cùng tự tin nhưng cũng không nghĩ tới bản thân chỉ dựa vào năm trăm binh mà có thể đỡ được dạ vương xoa.

Mục tiêu của đối phương là bắt sống đại sư!

Trong nháy mắt, Đường Phi đã hiểu rõ lục quỷ dạ xoa muốn gì. Nhưng hiểu ra thì có thể làm được gì? Chưa bao giờ nàng thấy bất lực như này, chưa từng!

Dạ vương xoa!

Thất bại trong tay chiến bộ có thể sử ra dạ vương xoa thì bản thân mình cũng không quá oan uổng.

Đường Phỉ tuyệt vọng.

----------------------------

Lục quỷ dạ xoa đan xen đổi vị trí khiến người xem hoa cả mắt, tập trung thành một chùm lục quang chói mắt dài vài chục trượng làm mặt trời như thất sắc.

Sắc mặt Thọ Bình khẽ biến, hắn rướn cổ hô lớn: "Bàn xà!"

Đột nhiên chiến trận của Thiên Diệu vệ biến đổi, bọn họ tựa như một con rắn, từng vòng cuộn lại. Đây là chiến trận phòng ngự mà Thiên Diệu vệ am hiểu nhất nhưng trong lòng Thọ Bình không có chút lòng tin nào vào nó.

Đấy là dạ vương xoa đó!

Là một trong những tuyệt kĩ tất sát nổi danh nhất của chiến bộ lục quỷ dạ xoa, nó chính là thứ đánh giá một chiến bộ lục quỷ dạ xoa tiêu chuẩn, chiến bộ có thể sử dụng dạ vương xoa tuyệt đối không phải chiến bộ lục quỷ dạ xoa tầm thường!

Hai mắt Thọ Bình đỏ kệch, hắn cắn chặt răng.

Thiên Diệu vệ trọng công nhẹ thủ, nếu là vào lúc khác hắn tuyệt đối sẽ xông lên liều chết. Lục quỷ dạ xoa có dạ vương xoa, Thiên Diệu vệ cũng có tuyệt kĩ của mình. Nhưng tiểu thư đang ở đây! Bất luận lúc nào, bảo hộ tiểu thư cũng là nhiệm vụ trọng yếu nhất.

Chết tiệt!

Hắn lo lắng nhìn về phía tiểu thư, khi nhìn tiểu thư hắn phát hiện nàng vẫn bĩnh tĩnh yên lặng nhìn Tả Mạc, coi như không có dạ vương xoa trên trời vậy.

Chẳng lẽ…

Trong lòng hắn rung lên, quay sang bên cạnh.

Nhờ thế mà hắn nhìn thấy, tay trái Tả Mạc giơ lên.

----------------------------

Nắm tay trái, khuỷu tay hơi thu vào, đẩy đẩy ra sau, thân hơi nghiêng.

Tiếng rít khắp trời đột nhiên như biến mất, cảm giác quái dị trào dâng trong lòng hắn.

Đây là… hai mắt Thọ Bình trợn tròn!

Tùng!

Ba động vô hình giống như nhịp trống, lấy Tả Mạc làm trung tâm truyền tới mỗi người phía sau hắn.

Tùng tùng!

Mỗi nhịp trống đều mạnh mẽ có lực, như xuyên thấu vào lòng người, máu trong người, cơ nhục như bị thứ gì đó hấp dẫn, không thể khống chế được mà run lên!

Nhịp trống thôi động, mỗi một nhịp trống mọi người không kìm được mà điều chỉnh sức mạnh bản thân.

Vô số hắc mang thẳng tắp từ đám người Thúc Long bay lên, giống như bị hấp dẫn bởi nam châm đầu nhập vào tả quyền của Tả Mạc. Trong nháy mắt, tả quyền của Tả Mạc như được phủ một tầng hắc mang, nồng nặc ngưng thực.

Hoa văn thái dương ở ngực phải Tả Mạc sáng lên, từng sợi kim mang từ tả quyền của Tả Mạc bốc lên, xen lẫn vào hắc mang, trông vô cùng đẹp mắt.

Tùng tùng tùng!

Nhịp trống như móng ngựa dồn dập, hắc mang trên tả quyền ngày càng nhiều, phía sau Tả Mạc, khổ vệ khắp người được bao phủ bởi trọng giáp lúc này không kìm được mà run lên.

Mỗi một nhịp trống đều khiến bọn họ hưng phấn, chiến ý giống như ngọn lửa được gió thổi bùng lên, không ngừng cháy, không ngừng thiêu đốt huyết dịch trong người bọn họ!

Sức mạnh trong người họ không tự chủ được mà đập cùng nhịp với đại nhân, tựa như đang hô ứng nhau vậy!

Khi chiến ý đạt tới cao trào, máu trong người bọn họ như muốn sôi lên, một tiếng trầm thấp từ trong đội ngũ cao nhất truyền đến.

"Sát!"

Trong vô thức, toàn bộ chiến ý, tất cả run rẩy giống như tìm được lỗ để trào ra ngoài, không ngừng phun trào!

Mỗi người cơ hồ dùng toàn bộ sức mạnh, điên cuồng gào thét!

"Giết!"

Tất cả khổ vệ ầm ầm đấm ra!

Hơn trăm đạo hắc mang nồng nặc như thực từ trong quyền thoát ra.

Những hắc mang này vừa thoát khỏi tay khổ vệ liền giống như bị lực hấp dẫn nào đó bay về phía Tả Mạc.

Hắc mang trên tả quyền của Tả Mạc đột nhiên bành trướng ra gấp chục lần, hắc mang vây lấy cổ tay hắn, bao lấy cánh tay hắn, từ khuỷu tay hắn trở xuống đều bị bao phủ.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Tả Mạc, sau câu "sát" kia Tả Mạc không khua quyền mà cố gắng giữ lại.

Cho tới tận lúc này!

Tả quyền của Tả Mạc như kéo gông xiềng thật nặng, thoáng nhìn thì thấy rất cố gắng, chầm chậm từ dưới đất đánh lên!

Thời gian giống như chậm lại, mỗi động tác của Tả Mạc trở nên vô cùng chậm chạp.

Mắt đất dưới chân hắn bắt đầu rung lên, một khối bùn đất bị hấp lực cường đại từng chút một thoát khỏi mặt đất, chậm rãi bay lên, từng chút một vỡ ra, hóa thành vô số hạt cát.

Một nhúm đất chậm rãi trôi về phía trước, cảnh tượng quỷ dị tới cực điểm.

Ông!

Một tiếng rung trầm thấp không biết từ đâu truyền tới, dần vang dội, khi bùn đất vỡ nát thì âm thanh rung động này càng giống như tiếng gào thét.

Ầm!

Trong nhát mắt lỗ tai mọi người bị tiếng động này làm cho tê liệt.

Trong nháy mắt thời gian dần bình thường lại, tả quyền của Tả Mạc trùng điệp đánh ra, hắc mang giống như hắc long từ trong vực sâu bay lên trời uốn lượn, mang theo sát khí thâm trầm bá đạo, gào thét nghênh ngang bay tới trước mặt dạ vương xoa đang hung hãn đánh tới!

Một màn này bá đạo tới mức mọi người không thể hít thở nổi.

Một đen một lục, không có chút hoa xảo nào, trực diện đánh nhau.

Ầm!

Một tiếng nổ thật lớn chính là cao trào của trận chiến, thân thể mọi người đều bị chấn động làm cho tê dại. Vô cùng hoảng sợ, bọn họ còn chưa kịp đưa ra bất cứ phản ứng nào thì sóng khí kinh khủng giống như biển gầm quét tới.

Người phản ứng chậm không khỏi bị ngã dúi dụi, trên mặt bọn họ vẫn tràn ngập sự sợ hãi.

Trong giây lát, bọn họ cố gắng đứng lên, khi ngẩng đầu nhìn thì sự sợ hãi như đóng băng trên mặt họ vậy.

Hắc mang khắp trời giống như hạt mưa rơi xuống, từng tơ vàng trong hắc mang như những tia sáng rạng rỡ trong mưa.

Trong không trung, thanh thế kinh người vừa rồi của đám lục quỷ dạ xoa đã biến mất, không còn chút dấu vết nào.

---------------------------

Điểm điểm kim mang trong mưa tối tăm như mực khiến bầu trời vốn yêu dị này càng trở nên thần bí khó lường.

Tuy mặt trời vẫn chói chang trên cao nhưng Đường Phỉ không cảm nhận được chút nhiệt độ nào, tay chân nàng lạnh lẽo như đang đứng giữa đêm tối lạnh thấu xương. Mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, chút huyết sắc cuối cùng sau trong mắt cũng biến mất.

Một màn vừa rồi chỉ ngắn ngủi trong giây lát nhưng như kịch độc điên cuồng sinh trưởng trong người nàng.

Bốn trăm lục quỷ dạ xoa, thị lực của nàng vô cùng tốt, chưa từng nhìn lầm. Có thể nhìn ra được lục quỷ dạ xoa oán hận đám người này như nào, thậm chí không tiếc phái ra đại bộ phận lực lượng.

Bốn trăm lục quỷ dạ xoa trong trạng thái sử ra dạ vương xoa bị một đội ngũ hơn trăm người trực diện đánh chết, sạch sẽ không còn gì.

Toàn bộ quá trình chiến đấu chỉ diễn ra trong một hiệp.

Nếu là kẻ khác kể cho nàng nhất định Đường Phỉ sẽ cười nhạo nhưng bây giờ, nàng không thể cười nổi.

Không ai có thể cười.

Tay chân Thọ Bình lạnh đi, hắn ngơ ngác ngửa mặt nhìn lên trời, vẻ mặt cứng đờ. Những Thiên Diệu vệ khác càng ngây ngẩn, họ như bị người khác rút mất hồn phách, dù là kẻ ngoại đạo cũng có thể nhận ra được sự sợ hãi trong mắt họ.

Tằng Liên Nhi cũng vô cùng giật mình, dị sắc trong mắt biến đổi liên tục.

Nhưng khiến nàng giật mình nhất khác xa so với mọi người.

---------------------------

Ba trăm lục quỷ dạ xoa còn lại đều như phát điên, bọn họ chen nhau chạy. Tất cả đều bị dọa cho vỡ mật, rất nhiều lục quỷ dạ xoa cố gắng chạy trốn nhưng bay như say, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi. Trên mặt bọn họ chỉ có sự sợ hãi, vô cùng sợ hãi, trận chiến này chỉ sợ cả đời họ cũng không thể quên được.

Không ai cười nhạo đám lục quỷ dạ xoa, bọn họ tin rằng không một đội ngũ nào dưới tình huống như này còn có thể duy trì được bình tĩnh.

Ngay cả bọn họ chỉ đứng xem trận chiến này mà cũng mất đi dũng khí, mất đi dũng khí đối kháng với đội ngũ này.

Ánh mắt họ khi nhìn về phía Tả Mạc giống như đang nhìn ma quỷ từ cửu u địa ngục bò ra vậy.

Sợ hãi!

Một trận chiến đã khắc sâu sợ hãi vào trong tâm mọi người, đủ để cả đời này họ không quên.

Thoáng nhìn qua thì thiếu niên này chưa tới hai mươi tuổi, hắn chính là ma quỷ.

Chỉ có những ma tộc cao quý tà ác mới có thực lực khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi như thế.

Lục quỷ dạ xoa kinh hãi không nén được thét lên, tiếng thét dần xa, chiến trường vô cùng lớn dần yên lặng lại.

Những người còn lại thì đang giãy dụa trong nỗi sợ hãi, còn đám người Thúc Long thì bị một kích vừa rồi làm cho phấn khích, chiến ý dạt dào. Trong lòng Thúc Long rất bội phục đại nhân, vừa rồi chỉ là tiểu ma sát trong ô sát ma sát trận nhưng chỉ một biến hóa nho nhỏ của đại nhân đã khiến uy lực của nó tăng lên mấy chục lần!

Đại nhân quả nhiên là chiến tướng trời sinh!

Tả Mạc không hề biết được ý nghĩ lúc này của Thúc Lòng, hắn đang ngẫm lại chiêu vừa rồi, một ý tưởng chợt lóe lên.

Trong mơ hồ, hắn cảm giác bản thân như sờ thấy thứ gì đó.