Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 907: Đạo Kiếp Hắc Kim Biến Dị

Trước đó, khi mỹ nhân rắn công đức vẫn còn trạng thái hình người que, cô ta cầm hạt xá lợi công đức đập lên mặt thì lập tức dung hợp với nó, biến nó thành một đôi mắt phượng xinh đẹp. Giờ cô ta cầm một phần mười phần kim loại lỏng kia đập vào ngực… Đây là muốn dùng thứ này để nâng ngực à?

Nhưng cô ta có thể thành công không đây?

Hạt xá lợi công đức là vật chết, lại có liên hệ với công đức, có thể bị hấp thu cũng dễ hiểu thôi. Nhưng khối kim loại dạng lỏng này rất có thể bộ phận trung tâm từ phân thân của chúa tể Cửu U! Ngay cả hạch tâm của Tống Thư Hàng cũng không thể tiêu hóa hấp thu nó được, mỹ nhân rắn công đức có thể dung hợp được nó không đây?

Trong lúc đang suy tư, Tống Thư Hàng đột nhiên cảm ứng được chỗ ngực của mỹ nhân rắn công đức đã xảy ra biến hóa.

Khối kim loại dạng lỏng kia quả thật đã dung nhập vào ngực của mỹ nhân rắn công đức. Nhưng cũng chỉ là dung nhập chứ không phải bị dung hợp.

Sau đó có một lượng sức mạnh công đức cực mạnh xông mạnh vào trong cơ thể cô. Trạng thái y hệt lúc mỹ nhân rắn công đức hấp thu hạt xá lợi trước kia.

Nhưng lần hấp thu sức mạnh công đức này lại khác với lần hấp thu hạt xá lợi trước đó.

Công đức hấp thu từ trong hạt xá lợi ẩn chứ sự đại từ bi, đại trí tuệ của cao tăng, còn công đức ẩn chứa trong một phần mười khối kim loại lỏng trước mặt lại ẩn chứa sự uy nghiêm, quy tắc, trừng phạt.

Nếu nói công đức cao tăng là nước thì công đức trong này là băng. Hai bên đều thuộc về sức mạnh công đức nhưng hình thức thể hiện lại hoàn toàn khác nhau.

Cỡ ba mươi giây sau, sức mạnh công đức trong khối kim loại lỏng bị mỹ nhân rắn công đức nhét vào ngực đã bị hấp thu sạch sẽ. Sau đó Tống Thư Hàng nhìn thấy mỹ nhân rắn công đức há miệng phun khối kim loại kia ra.

Tống Thư Hàng thoáng có chút mất mát.

Rõ ràng mỹ nhân rắn công đức cũng không thể dung hợp và hấp thu vật này. Cô chỉ có thể hút lấy sức mạnh công đức trong đó mà thôi. Thể tích khối kim loại dạng lỏng kia vẫn y hệt như ban đầu.

Nhưng Tống Thư Hàng, Bạch Tôn Giả và Diệp Tư cũng có thể thấy rõ độ bóng của khối kim loại dạng lỏng kia đã giảm bớt, thoạt nhìn vô cùng ảm đạm.

Bạch Tôn Giả nói:

- Sức mạnh công đức trong nó đã bị mỹ nhân rắn công đức này của ngươi hấp thu hết rồi.

Đồng thời Bạch Tôn Giả lại nhìn chằm chằm, đánh giá mỹ nhân rắn công đức này một chút:

- Ta cứ thầm nghĩ tại sao ánh sáng công đức thực thể hóa của ngươi trông quen thế, đây không phải là tiên tử có nốt ruồi lệ chúng ta từng gặp ở Thiên Giới Dao Trì sao?

Tống Thư Hàng đáp:

- Đúng vậy, chính là cô đấy. Ta hoài nghi vì ta đã siêu độ cô ấy, nên sau khi ánh sáng công đức của ta ngưng tụ ra thực thể mới có bộ dáng của cô.

- Đúng là thú vị.

Bạch Tôn Giả xoa cằm. Đột nhiên hắn cũng muốn học cách siêu độ. Bạch Tôn Giả muốn thử xem mình có thể kiếm ra một ánh sáng công đức thực thể hóa hay không.

Sau khi mất đi sức mạnh công đức, trên khối kim loại dạng lỏng này lập tức tỏa ra khí tức tà ma Cửu U. Tiếp đó, một giọng nói mờ ảo truyền ra từ trên nó:

- Ngươi khát vọng lực lượng ư?

Thanh âm này nghe qua không có một chút tình cảm nào, cứ như là một đoạn ghi âm ấy.

Bạch Tôn Giả nhìn về phía Tống Thư Hàng:

- Đang hỏi ngươi à?

Tống Thư Hàng nói:

- Chắc vậy nhỉ? Khối kim loại này có thần trí ư?

Bạch Tôn Giả lắc đầu:

- Ta cũng không thể xác định nữa.

Lúc này thanh âm không chút tình cảm kia lại truyền tới:

- Ngươi… Khát vọng lực lượng ư?

Diệp Tư nói:

- Hay là chúng ta trả lời nó thử xem sao?

Tống Thư Hàng đáp:

- Hay là thôi đi, ta cứ có cảm giác dù trả lời có hay không thì cũng sẽ bị hố một vố ấy. Hơn nữa khi gặp phải câu hỏi thế này thì ta rất muốn đáp: Ta chỉ thèm sữa thôi!

Câu này từng là trào lưu một thời, cho nên Tống Thư Hàng nghe được nửa câu trên đã kềm lòng không đặng, chỉ muốn đáp tiếp nửa câu dưới.

Lúc Tống Thư Hàng vừa dứt lời, khối kim loại dạng lỏng trước mặt đột nhiên thay đổi. Một lát sau, nó biến thành hình dạng một bộ ngực, trông vô cùng sống động.

Tống Thư Hàng: “…”

Bạch Tôn Giả: “…”

Diệp Tư: “…”

Lúc này, thanh âm không chút tình cảm kia lại buông lời dụ dỗ:

- Như ngươi mong muốn, đây là bộ ngực (sữa) ngươi thèm khát!


Tống Thư Hàng: “…”

Chơi bố à?

Thanh âm kia lại nói:

- Hãy thả lỏng, giơ tay chạm vào ta, sau đó ngươi có thể có được bộ ngực mà ngươi muốn. Hợp thành một thể với ta, ngươi có thể lấy được rất nhiều bộ ngực!

Tống Thư Hàng: “…”

Diệp Tư:

- Ha ha ha ha!

Bạch Tôn Giả nói:

- Đây là bản năng khối kim loại dạng lỏng kia để lại. Tà ma Cửu U vốn có sức mạnh mê hoặc con người sa đọa, cho dù không ai khống chế thì nó cũng sẽ hấp dẫn tu sĩ nhân loại theo bản năng.

Tống Thư Hàng nói:

- Ta cảm thấy trên đời này sẽ rất ít người bị trình độ dụ dỗ kiểu này mê hoặc.

Lúc này Diệp Tư đột nhiên nói:

- A, kinh văn Thánh Nhân có phản ứng này!

Chỉ thấy kinh văn Thánh Nhân ban đầu vốn không hề có chút phản ứng nào với khối kim loại dạng lỏng đột nhiên tỏa sáng. Tiếp đó, nó tự bay lên, ngưng tụ ra chính khí mênh mông đè mạnh lên khối kim loại dạng lỏng kia.

Một phần mười khối kim loại dạng lỏng kia bị chính khí hạo nhiên áp bách lại phát sinh thay đổi. Trong nháy mắt, nó đã biến thành một thanh kiếm nghênh đón chính khí hạo nhiên do kinh văn Thánh Nhân ngưng tụ ra.

Kinh văn Thánh Nhân và thanh kiếm do khối kim loại dạng lỏng biến thành đều không có thần trí, chúng nó chỉ hành động theo bản năng mà thôi.

Bạch Tôn Giả nói:

- Thì ra là thế! Trên khối kim loại kia có ánh sáng công đức khổng lồ bảo hộ nên kinh văn Thánh Nhân không hề có phản ứng gì, cũng không nhằm vào nó. Nhưng sau khi ánh sáng công đức biến mất, nó lập tức bị kinh văn Thánh Nhân tấn công.

Nhưng chỉ dựa vào mỗi kinh văn Thánh Nhân thì không thể trấn áp được vật kia. Thậm chí thanh kiếm do khối kim loại dạng lỏng biến thành đã dần dần chiếm thế thượng phong. Chính khí hạo nhiên do kinh văn Thánh Nhân ngưng tụ ra bị suy yếu dần.

Phải nghĩ được cách giả quyết khối kim loại này trước khi kinh văn Thánh Nhân bị thua mới được.

Một lát sau, mắt Tống Thư Hàng đột nhiên sáng lênrồi nói:

- Hạch tâm, có thể chuyển khối kim loại dạng lỏng này ra thế giới bên ngoài không?

Tống Thư Hàng nhớ tới lần trước, khi người kim loại lỏng màu đen bị cởi bỏ một phong ấn xuất hiện ở hiện thế đã bị một loại lực lượng như thiên kiếp tiêu diệt. Nói không chừng sau khi khối chất lỏng này mất đi sức mạnh công đức bảo hộ, vừa xuất hiện ở hiện thế thì sẽ khiến lực lượng như thiên kiếp đó xuất hiện lần nữa chăng?

Hạch tâm hơi chấn động, ngay sau đó khối kim loại dạng lỏng kia lập tức vèo một phát, biến mất khỏi nơi này.

Tống Thư Hàng: “…”

Chờ một lát đã!

Ta chỉ hỏi ngươi có thể mang nó ra ngoài hay không thôi, chứ không bảo ngươi lập tức đưa nó ra mà!

Bây giờ các tiền bối trong “Nhóm Cửu Châu số 1” còn đang luận đạo ở bên ngoài đấy!

Khối kim loại lỏng kia đột nhiên bị chuyển ra ngoài, nếu lại đưa lực lượng giống như thiên kiếp tới, khiến các tiền bối “Nhóm Cửu Châu số 1” đang luận đạo bị dính trấu thì toi cơm!

Tống Thư Hàng nhanh chóng bổ sung:

- Mau đưa chúng ta ra ngoài nhanh!

Vèo!

Tống Thư Hàng, Bạch Tôn Giả cùng với Diệp Tư lập tức được đưa về lại hiện thế, xuất hiện nơi các đạo hữu trong “Nhóm Cửu Châu số 1” đang luận đạo.



Vừa hiện than thì Tống Thư Hàng lập tức nhìn thấy một phần mười khối kim loại lỏng kia đang di chuyển giữa các tiền bối đang luận đạo.

Các tiền bối “Nhóm Cửu Châu số 1” nhìn thứ này với vẻ cảnh giác. Trên thân nó tràn ngập năng lượng tà ác của thế gới Cửu U, vừa nhìn thì biết ngay chẳng phải thứ tốt lành gì.

Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng cảm ứng được có một loại lực lượng uy nghiêm đang dần xuất hiện trong hư không.

Loại cảm giác này không lẫn đi đâu được! Nó chính là loại lực lượng từng một hơi tiêu diệt người kim loại lỏng màu đen trước kia!

Tống Thư Hàng vừa hiện thân thì lập tức hô to:

- Các tiền bối hãy cẩn thận, mau tản ra!

Oanh!

Loại lực lượng giống như thiên kiếp kia đã hình thành giữa hư không, sau đó giáng thẳng xuống khối kim loại dạng lỏng đó.


Xoẹt!

Chỉ một cú, một phần mười khối kim loại lỏng kia đã hóa thành một làn khói nhẹ, biến mất không còn chút tăm hơi!

May mà lần này thể tích của khối kim loại lỏng kia rất nhỏ, loại lực lượng uy nghiêm đó cũng không tạo thành ảnh huỏng quá lớn.

Diệt Phượng Công Tử nghi hoặc hỏi:

- Thiên kiếp à?

Giao Bá Chân Quân nói:

- Không giống thiên kiếp lắm. Tuy thiên kiếp tàn khốc nhưng đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, người trốn được một, luôn có một đường sống. Nhưng lực lượng ban nãy lại cho người ta cảm giác gạt bỏ, quả thật không lưu chút đường sống nào.

Bắc Hà Tán Nhân hỏi:

- Thư Hàng tiểu hữu, tại sao thứ ban nãy lại bị gạt bỏ thế?

Tống Thư Hàng đáp:

- Nói ra thì dài lắm! Vật ban nãy rất có thể là một chút phân thân của chúa tể Cửu U, hoặc là thứ gì đó tương tự như thế. Theo ta được biết thì chúa tể Cửu U không thể bước vào hiện thế, cho nên mới khiến lực lượng gạt bỏ kia xuất hiện.

Tiếp đó Tống Thư Hàng cũng thuận thế nói cho các tiền bối trong “Nhóm Cửu Châu số 1” nghe về chuyện chúa tể Cửu U tìm người hoặc vật để hợp thể, hòng quay lại nhân gian.

Ban đầu, khi gặp chuyện hai người bình thường bị năng lượng tà ma Cửu U dụ dỗ sa đọa tại thành phố Văn Châu, Tống Thư Hàng cũng từng nói cho mọi người trong “Nhóm Cửu Châu số 1” nghe.

Tiếp đó, Tống Thư Hàng lại nói hết những tin tức mình có được từ chỗ Bạch tiền bối two, cùng với chuyện người kim loại lỏng màu đen bên dưới phân bộ 250 thoát ra hô hợp thể với hư không.

Về tên của ‘Bạch tiền bối two’ thì Tống Thư Hàng không thể nói ra khi tại hiện thế. Khi nói đến Bạch tiền bối two thì mọi thứ đều sẽ tự động tiêu âm biến thành tít tít tít tít.

Nhưng các đạo hữu trong “Nhóm Cửu Châu số 1” cũng đã quen với chuyện này rồi.

Mọi người đều biết Tống Thư Hàng có nguồn tình báo rất đặc biệt. Trong trận chiến giữa Bạch Vân Thư Viện của Nho gia và tà ma Cửu U, tình báo Tống Thư Hàng đạt được từ nhân vật thần bí kia đã thay đổi toàn bộ chiến cuộc.

Tống Thư Hàng nói xong, các tiền bối trong nhóm đều im lặng. Tin tức này đúng là đáng sợ!

Diệt Phượng Công Tử cũng không biết phải nói như thế nào:

- Kẻ đứng sau chuyện này chính là chúa tể Cửu U sao?

Vốn cứ nghĩ cùng lắm là vị kiếp tiên cửu phẩm nào đó của thế giới Cửu U đang có âm mưu, nào ngờ đối phương trực tiếp thăng cấp thành BOSS cuối luôn!

Bắc Hà Tán Nhân nói:

- Chúng ta phải xử lý như thế nào đây?

Nói thật, chuyện này đã vượt qua phạm vi năng lực của các vị đạo hữu “Nhóm Cửu Châu số 1” có thể xử lý.

Bạch Tôn Giả nói:

- Như như vậy đi, trước tiên truyền tin này lại cho chưởng môn chân nhân của các đại môn phái cái đã. Dù không biết sẽ có bao nhiêu người chịu tin, nhưng dù sao cũng phải để người ta đề phòng trước. Còn nữa, vị chúa tể thế giới Cửu U kia còn đang tìm cách bước vào hiện thế chứ chưa hề thành công. Nếu đã đã như vậy thì chúng ta tiếp tục cố gắng phá hỏng kế hoạch của hắn là được. Nếu thật sự có một ngày kẻ đó rời khỏi thế giới Cửu U, bước vào hiện thế thành công thì cũng sẽ có các tiền bối lánh đời đứng ra đối mặt.

Khi các đạo hữu đang trao đổi với nhau, Diệp Tư chui ra khỏi cơ thể Tống Thư Hàng, đi tới nơi khối kim loại lỏng bị xóa sổ ban nãy.

Khối kim loại lỏng lập tức bị biến thành một luồng khói. Nhưng mà trên mặt đất nó còn để lại một mảnh kim loại cỡ chừng móng tay cái.

Diệp Tư gọi:

- Thư Hàng, ngươi đến xem này!

Diệp Tư cũng không giơ tay chạm vào miếng kim loại ấy. Dù sao thì nó cũng là thứ còn sót lại của khối kim loại dạng lỏng kia.

Tống Thư Hàng đứng dậy đi tới bên cạnh Diệp Tư. Hắn nhìn miếng kim loại nhỏ cỡ móng tay cái kia rồi nói:

- Thứ này vậy mà vẫn chưa chết à?

Sinh mệnh lực của nó mạnh mẽ tới vậy sao?

Diệp Tư hỏi:

- Phải xử lý nó thế nào đây?

Tống Thư Hàng ngẫm nghĩ rồi nói:

- Diệp Tư, chuẩn bị sẵn Trì Dũ Thuật cho ta.

Tống Thư Hàng nói xong thì lập tức tháo cái găng tay trên tay phải xuống, chạm nhẹ vào miếng kim loại kia.

Dù sao nó cũng là miếng kim loại còn sót lại sau khi xóa sổ phân thân của chúa tể Cửu U, Tống Thư Hàng có dùng Bí Pháp Giám Định thì cái giá phải trả chắc là cũng không lớn lắm.

Nếu như có thể mượn cơ hội này tìm ra cách tiêu diệt miếng kim loại đó hoàn toàn thì tốt biết mấy.

Tống Thư Hàng chủ động kích hoạt Bí Pháp Giám Định.

Trong mắt Tống Thư Hàng, ký hiệu màu vàng tuôn ra rơi vào trên mảnh kim loại kia. Sau đó ký hiệu màu vàng hóa thành dạng đồng hồ, kim trên đó bắt đầu chạy ngược.

Ký hiệu màu vàng quay về trong mắt Tống Thư Hàng. Đồng thời trên tay phải của Tống Thư Hàng xuất hiện hai vết thương nhẹ. Không đợi Diệp Tư thi triển Trì Dũ Thuật thì hai vết thương này đã nhanh chóng biến mất.

Sau khi ăn hạt sen Tà Liên, khả năng tự lành của Tống Thư Hàng không chê vào đâu được. Đồng thời, tin tức của mảnh kim loại ấy cũng xuất hiện trong đầu Tống Thư Hàng.

[Đạo Kiếp Hắc Kim biến dị, sinh ra trong đạo kiếp, là tài liệu luyện khí trân quý, vô cùng hiếm có. Từng bị làm tế phẩm để chúa tể thế giới Cửu U giáng ý chí xuống. Bây giờ ý chí ẩn chứa trong đó đã bị hủy diệt hoàn toàn nhưng Đạo Kiếp Hắc Kim đã phát sinh biến dị kỳ diệu.]

Nội dung giám định rất đơn giản. Chỉ hai câu đã giới thiệu xong về miếng kim loại này.

Tống Thư Hàng mỉm cười.

Đạo Kiếp Hắc Kim biến dị, tài liệu luyện khí vô cùng hiếm có. Hơn nữa ý chí chúa tể Cửu U trong nó đã bị hủy diệt hoàn toàn.

Đây là một bảo bối!

Tống Thư Hàng giơ tay, nhặt miếng kim loại ấy lên.

Diệp Tư hỏi:

- Không có vấn đề gì à?

Tống Thư Hàng gật đầu:

- Không thành vấn đề! Bây giờ nó chính là một khối tài liệu luyện khí rất tuyệt.

Dạo này vận may không tệ lắm, liên tục lấy được không ít tài liệu luyện khí. Nói không chừng, đợi hắn bước vào cảnh giới tứ phẩm thì sẽ có thể lập tức dùng những tài liệu này luyện ra được một món pháp bảo bản mệnh hợp ý ấy nhỉ?