- Ngươi nói thực đi, ngươi rốt cuộc là người ở đâu.
Trầm Linh nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, nàng lại kiểm tra trên người Nhạc Thành, vẫn như cũ không thể kiểm tra có cái gì đặc biệt, nhưng trực giác nói cho nàng biết, hắc bào thanh niên này không phải là người bình thường.
- Ta đã nói, ngươi nếu không tin lời ta, ta cũng không có biện pháp.
Nhạc Thành sắc mặt hơi đổi, trong lòng cũng có chút lo lắng, nếu việc này khiến cho Hồ điệp cốc chú ý thật không tốt.
- Về Thiên Ngoại Thiên Thạch ở Hồ điệp cốc có một khối, nhưng lại ở trong tay ta.
Trầm Linh do dự một chút nói, nàng cũng không biết chính mình tại sao đối với hắc bào nam tử này lại nói nhiều như vậy.
- Tốt lắm, Bích thủy hàn đầm ta quyết định đi, cám ơn ngươi đã nói cho ta.
Nhạc thành mỉm cười.
- Đi vào trong đó nhiều người không ra được, thế nhưng ta đã mở miệng đồng ý đưa ngươi đi ra ngoài, ngươi vì sao còn muốn đi vào.
Trầm Linh hỏi.
- Vì ta muốn ở cùng với ngươi, ngươi không phải nói chỉ cần ta ở bên trong đó bảy ngày là được ở cùng ngươi sao, cho nên ta quyết định như vậy.
Nhạc Thành tà tà cười nói.
- Ngươi thật không sợ chết sao, chẳng lẽ ngươi vì ta mà không cần mệnh.
Trầm Linh nói, trong mắt cũng có chút phức tạp.
- Ai mà chẳng sợ chế đây, bất quá vì muốn ở cùng với ngươi, cũng không có biện pháp nào khác.
Nhạc Thành nói, hắn trong lòng lại đã sớm có chủ ý với Bích thủy hàn đầm rồi, theo lời Trầm Linh nói, tựa hồ Bích thủy hàn đầm là một nơi vô cùng lạnh lẽo, loại địa phương này đối với người tu chân mà nói cũng là bảo địa, khí lạnh bên trong có tác dụng đối với Nhạc Thành tu luyện chí dương công pháp. Nếu Nhạc Thành sớm biết, khẳng định đã sớm nghĩ cách vụng trộm đi vào rồi.
- Ai, hy vọng ngươi có thể ở trong đó bảy ngày.
Trầm Linh ánh mắt phức tạp nhìn Nhạc Thành nói.
- Yên tâm đi, ta nhất định qua được bảy ngày, nhưng đến lúc đó ngươi phải đem Thiên Ngoại Thiên Thạch làm đồ cưới đấy.
Nhạc Thành cười.
Hai ngày sau, trước đoạn sơn nhai đã có hơn mười ở đó rồi, hơn mười người này lúc trước Nhạc Thành đã nhìn thấy ở trong đại sảnh rồi, những người này đều là đấu tôn, ở đây đệ tử bình thường không có tư cách đi vào.
Một lát sau, ở giữa không trung có sáu đạo thân ảnh hạ xuống, đúng là ba vị thần nữ cùng đám người Nhạc Thành.
Nhạc Thành rơi trên mặt đất, đánh giá mọi người, trong ánh mắt tựa hồ nhìn hai nam nhân kia với ánh mắt đồng tình, xem ra những người này đều cho rằng không ai có thể ở Bích thủy hàn đầm bảy ngày mà đi ra.
- Ba vị thần nữ, hiện tại bắt đầu mở ra Bích thủy hàn đầm sao.
Một trung niên nữ nhân xinh đẹp nhìn ba vị thần nữ hỏi.
- Mở ra thôi.
Trầm Linh nói, ánh mắt cũng vô tình nhìn về phía Nhạc Thành.
- Là…
Nữ nhân xinh đẹp đáp, lập tức đi tới một cái khe sâu bên cạnh, khe sâu nhìn vào trong cũng toát ra hàn khí nhè nhẹ.
- Bích thủy hàn đầm là ở trong này sao.
Nhạc Thành nhìn vào bên trong khe sâu, bởi vì tại đây có một đám đấu tôn cường giả cho nên hắn cũng không dám vận dụng thần thức xem xét, chính vì vậy cũng vô pháp biết bên dưới khe sâu có cái gì.
- Xích.
Tiếp theo nữ tử xinh đẹp trong tay vận khởi quang mang quỷ dị đánh vào vào khe sâu, lúc này Nhạc Thành kinh ngạc nhìn thấy phía trước đoạn nhai có không gian chấn động, lập tức khe sâu tràn ngập rét lạnh.
- Thật đúng là có chút đặc biệt.
Nhạc thành cảm giác cỗ hơi thở rét lạnh này, sau đó lẩm bẩm nói, nếu người thường hẳn là rất khó chịu. Nhạc Thành nhìn không xa có một thanh niên, thanh niên này tựa hồ là được lựa chọn. Hai ngày trước, Trầm Linh cũng đã đem sự tình Hồ điệp cốc nói cho Nhạc Thành biết, cho nên hắn biết trong ba vị thần nữ một người tên là Lưu Quyên, một người tên là Triệu Hoa.
Chỉ thấy người thanh niên này cả người đều có chút run lên, người thường đứng tại đây khó trụ được.
- Di, có việc lạ rồi.
Nhạc Thành nhìn thấy người thanh niên Triệu Hoa chọn lựa, không khỏi sắc mặt hơi đổi, người thanh niên này thần thái tự nhiên, tựa hồ hơi thở rét lạnh không thèm để ý, điều này khiến cho Nhạc Thành nghi hoặc vô cùng.
- Chẳng lẽ hắn cũng thu liễm hơi thở làm cho mọi người Hồ điệp cốc không thể điều tra ra sao.
Nhạc Thành nghi hoặc nói, xem ra chính mình phải chú ý thanh niên này một chút mới được, hắn không thể dụng thần thức xem xét, Nhạc Thành cũng vô pháp biết được.
- Xuy xuy.
Tiếp theo khí lạnh từ khe sâu truyền ra, càng ngày càng đậm, hai bên khe sâu chậm rãi đẩy ra, lập tức không gian kịch liệt chấn động, lúc này thủy đầm xuất hiện ở tại trước mặt mọi người.
Sau khi hàn đầm xuất hiện, khí lạnh cũng càng ngày càng mạnh, những người khác đều bình thường, chỉ có thanh niên mà Lưu Quyên tuyển chọn cả người run run thôi, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, loại khí lạnh này đã làm cho hắn rất khó chống cự được.
- Đây là Bích thủy hàn đầm sao.
Nhạc Thành đánh giá hàn đàm, hắn không nghĩ tới Hồ điệp cốc còn dùng kết giới phong bế lại, xem ra Bích thủy hàn đầm này đối với Hồ điệp cốc thật là trọng yếu.
Nhạc Thành thầm đánh giá Bích thủy hàn đàm, bốn phía hàn đầm tràn ngập khí lạnh, ngay cả trên mặt nước đều nồng đậm, hơi thở rét lạnh thật sự tràn ngập khắp nơi.
- Hàn đầm này có hàn khí cực kỳ nồng đậm, cũng có thể mang đến cho ta không ít chỗ tốt.
Nhạc Thành âm thầm nói.
- Tốt lắm, ba người các ngươi mau vào đi, đợi ta đóng lại kết giới, bảy ngày sau ta mới có thể mở ra.
Trung niên nữ nhân xinh đẹp nhìn ba người Nhạc Thành nói.
Nói xong nàng quay sang Hồ điệp cốc thần nữ, an bài ba người chậm rãi nhảy vào hàn đàm, bên trong hàn đầm bốn phía trừ thạch bích ra, cho nên không có chỗ đặt chân, đi vào hàn đầm chính là trực tiếp nhảy xuống mà thôi.
- Nhạc Thành, ngươi…
Nhìn Nhạc Thành xoay người nhảy vào Bích thủy hàn đàm, Trầm Linh không khỏi sắc mặt biến đổi, tựa hồ là muốn nói cái gì, nhưng bên người có rất nhiều người, nàng là Hồ điệp cốc thần nữ cũng không thể nói được.
Nhạc Thành quay đầu nhìn Trầm Linh tà tà cười, nói:
- Chờ ta, ta nhất định ra ngoài.
Nói xong Nhạc Thành không chút do dự nhảy vào Bích thủy hàn đàm.
Nghe được lời Nhạc Thành nói, mọi người nhìn chăm chú vị thần nữ này, Lúc này Trầm Linh không khỏi mặt đỏ bừng lên.
- Bùm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhạc Thành nhào vào Bích thủy hàn đàm, lập tức hai người kia cũng nhảy theo.
Vừa vào đến nơi, nhất thời Nhạc Thành có cảm giác được hàn ý vô cùng, chẳng qua hàn ý này đối với Nhạc Thành mà nói cũng không có tác dụng gì.
- Xuy xuy.
Sau khi ba người vừa mới nhảy vào Bích thủy hàn đàm, bên ngoài kết giới trực tiếp đóng vào.
- Quá lạnh.
Lúc này hoàng sam thanh niên do Lưu Quyên tuyển chọn ở trong nước lạnh phát run người lên, khi nói chuyện khớp răng run lên, sắc mặt tái nhợt.
Nhạc Thành cảm giác Bích thủy hàn đầm này hàn ý tựa hồ cũng không phải rất lạnh, chính mình hiện tại chân khí cùng kim long thân thể đều có thể chống cự được.
- Người này là người nào, tuyệt đối không phải người thường.
Kết giới đã phong bế, người bên ngoài đã không cảm giác được hơi thở bên trong, lúc này Nhạc Thành có thể sử dụng thần thức xem xét một chút áo xám thanh niên này rốt cuộc có bí mật gì.