Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 57: Thu đồ

Hơn vài trăm người không ngờ lại cho ra kết quả mười người tất cả có thể thông qua trận pháp. Điều này quả thực làm cho Tiêu Sơn thầm thở dài trong lòng. Hắn cứ nghĩ trong vài trăm người chí ít cũng sẽ lấy được vài chục người chứ. Nhưng hắn quả thực quá vọng tượng rồi. Dù sao con người có thất tình lục dục dù họ đã được hắn cảnh bảo những thứ trước mặt họ đều là giả nhưng khi họ đối mặt với những ảo cảnh như thật ấy lại ai có thể giữ vững được tinh thần mà thoát ra khỏi ảo cảnh.

Tiêu Sơn nhìn xuống phía dưới có tất cả mười người tất cả. Mười người này bao gồm hai nữ tám nam. Tiêu Sơn cau mày nhìn về phía hai người. Hắn bắt đầu lấy tên vài người, sau khi biết đến tên toàn bộ những người này Tiêu Sơn hoàn toàn thỏa mãn gật đầu. Trên mặt của mỗi người lúc này đều chứa đựng mồ hôi như tắm. Họ quả thực đã thành công thoát khỏi ảo trận nhưng trong ảo trận quả thực quá chân thật nếu như không phải Tiêu Sơn đã nhắc nhở trước cho họ, họ muốn thoát khỏi đó cũng khó khăn vô cùng.

Tiêu Sơn lúc này đưa họ đến một căn phòng trống khá là rộng lớn. Trong căn phòng chỉ có một chiếc ghế lớn cũng không có vật dụng gì khác xem ra là cực kỳ đơn sơ. Hắn để đám người bắt đầu tiến hành hành lễ bái sư. Theo luật lệ bái sư thì tính theo độ tuổi mà làm sư huynh và sư tỷ. Trong đó đại sư tỷ tất nhiên là Nhã Phi. Mấy người này bắt đầu tiến hành cung kính dâng trà. Tiêu Sơn nhẹ nhàng nhận trà húp lấy một hơi. Sau khi hắn uống xong trà hắn nhìn về phía đám người. Đám người bị ánh mắt của Tiêu Sơn quét qua đều cảm giác tâm tính trở lên rộn ràng.

Tiêu Sơn nhìn về phía đám người bắt đầu nói: "Nhất mạch tu luyện của chúng ta không phải tu luyện đấu khí mà gọi là tu giả. Trong đó bao gồm tu ma, tu chân, phật tu, võ tu, thể tu... Có vô vàn các loại tu luyện giả. Chúng ta không tu luyện đấu khí như các tu sĩ trên đại lục mà phần lớn chúng ta tu luyện là chân nguyên lực..." Nói đến đây Tiêu Sơn bắt đầu giải thích các loại công pháp tu luyện dành cho mười người này. Hệ thống phân chia hắn đã làm vô cùng rõ ràng nói cho đám người này. Tuy vậy mặc dù đã giải thích vô cùng rõ ràng nhưng tiếp nhận những tri thức mới cả đám không khỏi há hốc miệng cả kinh nhìn về phía Tiêu Sơn.

Sau khi giải thích xong hắn cũng bắt đầu giải thích về phía quy định khi bái sư: "Các ngươi bái sư, thì bản môn lấy cái tên là Tiềm Long có ý nghĩa là con rồng đang tiềm phục, nó có ý nghĩa là ẩn nhẫn chịu đựng, một khí phát ra thì nhất phi trùng thiên..." Tiêu Sơn nhìn về phía đám người bình tĩnh giải thích cái tên mà hắn lấy cho tông môn của mình. Tiêu Sơn tiếp tục nói: "Bổn môn quy củ không nhiều đó chính là tôn sư trọng đạo. Trong tông môn không được nội đấu hiển nhiên các ngươi có thể ở bên ngoài nội đấu nhưng tuyệt đối không để cho vi sư biết nếu như có người nào dám nội đấu tàn sát đồng môn vậy chỉ có chữ chết. Thứ ba công pháp của bổn môn tuyệt đối không được truyền ra ngoài cho bất cứ ai ngay cả người thân. Thứ tư nhất mạch tu luyện của chúng ta luân nhắm vào chữ đó chính là dũng mãnh tịnh tiến nghiền ép tất cả. Cho dù vì chiến mà chết cũng có thể nhưng tuyệt đối không để tâm ma tồn tại trong tâm như vậy sẽ ảnh hưởng tu luyện sau này..."

Hắn đưa ra hàng loạt những lý luận để đám mười người kia lĩnh ngộ. Tiêu Sơn nhìn về phía đám đồ đệ mời thu củ mình lên tiếng nói: "Như vậy các ngươi đã rõ!?"

Mấy đồ đệ của hắn đều cúi đầu hô lên: "Rõ!"

Tiêu Sơn mở miệng quát lớn: "Ta nghe chưa rõ nói lại một lần nữa!"

Mấy tên đồ đệ vội vàng lớn tiếng hô: "Đã rõ!"

Tiêu Sơn miệng hơi nhếch nhếch lên: "Tốt!" Tiêu Sơn cười nói: "Bây giờ vi sư sẽ kiểm tra thể chất của các ngươi đồng thời đưa ra công pháp tu luyện!" Tiêu Sơn nhìn về phía Tiêu Bá. Người này trời sinh tính cần cù tu luyện làm cho hắn cực kỳ yêu thích. Hắn quả thực có phần thiên vị Tiêu Bá. Tiêu Bá lúc này tiến về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn cầm lấy bàn tay của hắn bắt đầu vì hắn mà kiểm tra thể chất.

Tiêu Bá chỉ cảm giác được một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ tiến vào cơ thể của hắn. Đấu khí của hắn không ngờ lại không có sức phản kháng chút nào ngoan ngoãn chịu sự trói buộc của loại dị năng lượng này. Tiêu Bá cảm giác được cả người cực kỳ thư thái, không ngờ nguồn năng lượng kia khi tiến vào cơ thể của hắn lại khiến cho từng tế bào, cơ bắp gân thịt run lên vì vui sướng. Nó giống như đang giúp cơ thể của hắn tẩy kinh phạt tủy. Tiêu Bá nhắm mắt lại cảm thụ niềm vui sướng này.


Tiêu Sơn xem xét thể chất của hắn thì thấy thể chất tu tiên của hắn cũng không tệ. Tiêu Sơn bắt đầu hỏi hắn muốn tu luyện loại công pháp nào. Bất ngờ Tiêu Bá lên tiếng hỏi: "Sư phụ không biết đồ nhi có thể tu luyện loại công pháp nào!?"

Tiêu Sơn cười khổ nhìn về phía Tiêu Bá nói: "Tu ma, tu chân, đao tu, kiếm tu... cùng với thể tu..."

Tiêu Bá thấy vậy tò mò hỏi, trong con mắt của hắn ánh lên vẻ bất định. Theo như hắn biết thì thể tu thân thể cực kỳ cường hãn bá đạo vô song nhưng thiên về cận chiến so sánh với khí tu bất lợi rất nhiều. Mà đao tu, kiếm tu... thì uy lực vô cùng lớn, cận chiến cùng tầm xa khá là bá đạo nhưng về phòng ngự lại bạc nhược vô cùng. Bất ngờ hắn nghĩ đến vấn đề liền hỏi Tiêu Sơn: "Sư phụ nếu như ta có thể chọn hai loại công pháp tu luyện hay sao!?"

Tiêu Sơn nghe thấy vậy giật mình, hắn có chút kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên này. Hắn đột nhiên hỏi: "Ngươi muốn tu luyện hai loại công pháp!?"

Tiêu Bá gật đầu lên tiếng nói: "Đồ nhi muốn tu luyện đao tu cùng với thể tu!"

Tiêu Sơn hơi chút kinh hãi sau đó hắn trầm ngâm nói: "Hai loại công pháp tu luyện không có gì xung khắc nhưng ngươi sẽ cần bỏ thời gian tu luyện so với người khác tu luyện gấp đôi. Ngươi nhất định phải tu luyện như vậy sao!?"

Tiêu Bá liên tục dập đầu nói: "Mong sư phụ thành toàn!"

Tiêu Sơn cười khổ. Hắn nhanh chóng tìm hai bộ công pháp cho Tiêu Bá. Hắn trực tiếp dùng một loại pháp thuật có trong ngọc giản chính là dùng linh hồn lực bao quanh quyển sách sau đó sao chép chúng truyển vào đầu của đối phương. Tiêu Sơn nhìn về phía Tiêu Bá nói: "Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra ngươi cũng không nên chống cự!" Hắn bắt đầu thiết kế một loại ấn ký trong đầu Tiêu Bá chỉ cần Tiêu Bá có ý định đem công pháp truyền ra ngoài hoặc người khác muốn lục lọi trí nhớ của hắn chạm đến phần này thì lập tức linh hồn của hắn sẽ tử vong.

Tiêu Bá cảm giác đầu đau nhói sau đó một lượng cực lớn thông tin truyền vào trong đầu của hắn. Tiêu Bá sau hơn nửa tiếng cả cái trán của hắn đã đầy mồ hôi. Tiêu Sơn nhìn về phía hắn bình thản nói: "Tiêu Bá ngươi nhớ những lời vi sư nói sau này ngươi có ý định truyền công pháp này cho người ngoài hoặc người khác lục lọi linh hồn của ngươi như vậy linh hồn của ngươi sẽ tan thành mây khói. Cái này ngươi nên hiểu, vi sư không muốn công pháp của bản môn truyền ra ngoài!"

Tiêu Bá cả người đẫm mồ hôi liên tục gật đầu nói: "Đồ nhi đã hiểu!?"

Nhã Phi đứng bên cạnh cười nhìn về phía Tiêu Bá nói: "Sư đệ sau này người một nhà mong sư đệ chiếu cố!" Nói xong trong tay nàng xuất hiện một bình đan dược: "Còn đây là sư phụ chuẩn bị cho đệ!"


Nhã Phi xuất hiện một nụ cười mê người. Tiêu Bá hoàn toàn ngây ngẩn nhìn về phía Nhã Phi. Tiêu Sơn thấy vậy liên tục ho khan cảnh báo Tiêu Bá. Tiêu Bá sau khi nghe thấy tiếng ho khan mới giật mình cầm lấy đan dược mà Nhã Phi đưa cho nói: "Đa tạ sư tỷ! Sau này còn nhờ sư tỷ chiếu cố!"

Tiêu Sơn ho khan nhìn về phía Tiêu Bá nói: "Được rồi trở về đi thật tốt tu luyện. Nhớ hủy bỏ đấu khí đi nếu như ngươi không muốn hai nguồn năng lượng xung khắc bạo thể mà chết!"

Tiêu Bá gật đầu nói: "Vâng!" Nói xong hắn bước ra ngoài.

Tiêu Sơn bắt đầu vì đám người mà kiểm tra tư chất thân thể cùng với lựa chọn công pháp cho mấy người này. Quả thực bố trí ấn kỳ làm cho hắn hao phí không ít tinh thần lực. Cả trán của hắn chứa đựng đầy mồ hôi. Nhã Phi thấy vậy không nhịn được khe khẽ than thở, nàng lấy ra một chiếc khăn bắt đầu vì hắn mà lau mồ hôi. Trong đó có hai người làm cho Tiêu Sơn vô cùng thỏa mãn, một nam cùng với một nữ trong đó lại có thể chất thiên phú về việc luyện đan thuật cùng luyện khí thuật. Nếu như có hai người này ắt hẳn tông môn của hắn sớm ngày thịnh vượng.

Dù sao tông môn của hắn vẫn quá yếu đuối việc cần bây giờ là ẩn nhẫn. Hắn không biết tại sao lại tin tưởng Nhã Phi. Có lẽ là trực giác đi! Tiêu Sơn nhìn về phía Nhã Phi trong con mắt bao hàm tâm tình vô cùng phức tạp. Mấy tên đệ tử nhìn thấy lão sư của mình cùng với đại sư tỷ ắt hẳn có một chân thì mấy nam nhân trong đó đánh chủ ý với Nhã Phi đều khe khẽ thở dài. Họ nào dám cũng với lão sư của mình cướp nữ nhân a!

Mấy tên đệ tử sau khi nhận được công pháp đều cảm giác chúng cực kỳ thâm ảo. Sau khi uống viên đan dược tẩy kinh phạt tủy đan đều xoay người trở về bắt đầu tiến hành tu luyện. Hơn vài trăm người mà lần này nhận được duy chỉ có mười người quả thực làm cho Tiêu Sơn chán nản lắc đầu. Dù sao mười người này đều vượt qua ảo trận như vậy sau này tiềm lực sẽ không nhỏ chút nào. Đợi cho đám người này lớn một chút hắn sẽ truyền cho họ thuật luyện đan và luyện bảo cùng với trận pháp các loại.

Nhã Phi nhìn về phía Tiêu Sơn biết rằng dã tâm của hắn không hề nhỏ chút nào. Mình là nữ nhân sau này tuyệt đối sẽ không kéo chân của hắn. Nhã Phi thầm thề trong lòng nhất định phải cố gắng tu luyện không thể để thụt lùi. Nàng hiện giờ đã là trúc cơ hậu kỳ bước kế tiếp là đánh vào đỉnh phong. Nhã Phi nhìn về phía Tiêu Sơn trong con mắt bao hàm yêu thương và quyến luyến.

Tiêu Sơn khe khẽ thở dài trong lòng, hắn lần đầu nhưng thu đệ tử quả thực có những cảm xúc vô cùng kỳ lạ, có chút sợ hãi, có chút vui vẻ cùng với đó là lo lắng. Nhã Phi lúc này thấy thần tình của hắn như vậy bất chợt từ phía sau nhẹ nhàng tiến tới ôm lấy hắn vào lòng. Cả cái đầu của hắn nhẹ nhàng gối lên bộ ngực vô cùng phong mãn của Nhã Phi. Một cảm giác êm đềm làm cho Tiêu Sơn có chút tâm viên ý mãn.

Nhã Phi đột nhiên hỏi: "Rất mệt mỏi sao!?"

"Ân" Tiêu Sơn giống như theo bản năng đáp lại.

Nhã Phi mỉm cười để mặc cho đầu hắn tựa lên ngực của mình nói: "Hì, coi như phận làm đồ đệ vì sự mệt mỏi của sư phụ mà gia sức a? Nhưng chỉ được một lúc thôi đấy nhé!?"

Tiêu Sơn đang gối đầu vào bộ ngực phong mãn của nàng thì hơi ngẩn người: "Ách!" Tiêu Sơn cảm giác âm thanh của Nhã Phi ngày một khêu gợi và vô cùng khiêu khích. Bất quá hắn lúc này cũng không suy nghĩ nhiều như vậy. Hắn có cảm giác tựa vào bộ ngực của Nhã Phi thì thấy vô cùng an toàn. Hắn buông bỏ từ từ nhắm mắt lại, hắn bắt đầu nghỉ ngơi trong khi thiên hà nguyên lực vẫn liên tục vận chuyển hấp thu ngoại lực bên ngoài bổ sung thần hồn cùng với lực lượng bị hao tổn.

Nhã Phi dùng bàn tay trắng nõn mịn màng và thon thả nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc bạch kim của hắn. Nàng nhè nhẹ thở dài, đôi mắt chăm chú nhìn về phía mái đầu của hắn. Trong lòng nàng thầm nói: "Yên tâm đi! Dù ngươi có làm gì? Có quyết định gì ta cũng mãi mãi ở bên cạnh ngươi, mãi mãi ở sau lưng ngươi ủng hộ ngươi. Khi ngươi mệt mỏi nhất ta sẽ giang tay ôm ngươi vào lòng.... Nhã Phi ta cả đời này cũng chỉ là của một mình ngươi mà thôi!"

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu qua song cửa tiến vào trong tầng ngầm. Ánh trăng chiếu xuống khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ. Thiếu nữ lúc này đang ôm đầu của một lão nhân. Trên miệng của nàng xuất hiện một nụ cười vô cùng hạnh phúc.